Nhất định phải mang Ma Ha Lạc Già cùng nhau vào tu di cảnh
Ánh sáng trắng chói mắt đột ngột từ trên trời giáng xuống, bao phủ hoàn toàn Viêm Nhan và Đốn Ba trong cột điện trắng lóa
Quả cầu ánh sáng vàng trong tay Viêm Nhan bị cột sáng mạnh mẽ nghiền nát trong nháy mắt, hai mắt nàng bị ánh sáng trắng chói mắt đốt đến mờ đi, trong mắt toàn là màu trắng sáng như tuyết
Xong rồi, lần này sấm sét đánh lên người nàng rồi, thân thể nhỏ bé của mình so với Ma Ha Lạc Già còn kém xa..
Viêm Nhan dùng hết sức lực cuối cùng, ôm chặt Đốn Ba, trong lòng tính toán nhanh chóng: Ma Ha Lạc Già chắc vẫn còn ở dưới hồ, lát nữa nếu nàng có thể chịu được khi rơi xuống trúng Ma Ha Lạc Già mà vẫn chưa c·h·ế·t, thì có thể mang Ma Ha Lạc Già cùng Đốn Ba trong nháy mắt vào tu di cảnh
Chỉ cần trước khi rơi xuống đất không bị sấm sét đánh trúng, cả ba người bọn họ sẽ sống
Trọng lực và tốc độ ánh sáng nhân lên bao nhiêu lần nhỉ..
Ngay lúc Viêm Nhan đang tính toán trong đầu, trước mắt bỗng tối sầm lại
Xung quanh trong nháy mắt chìm vào bóng đêm vô tận
Một tia ánh sáng cũng không có, tối đen như mực
Viêm Nhan vẫn ôm Đốn Ba, một người một thú ở trong bóng tối, bốn mắt trừng lớn nhìn nhau, rõ ràng cả hai đều ngơ ngác
"Ta vừa rồi không thấy dưới này có cái hang động mà
Viêm Nhan hỏi Đốn Ba
"Đốn ba đốn ba" Đốn Ba kêu hai tiếng, hai mắt đỏ tươi dần khôi phục màu xanh lam bình thường
Thú thú cũng bó tay a
Viêm Nhan đứng dậy cố gắng điều chỉnh tầm nhìn muốn thấy rõ tình hình trong hang, có lẽ là do linh lực tiêu hao quá nhiều, giờ phút này mắt nhìn chỗ nào cũng mờ mờ ảo ảo, chỉ có thể cảm nhận được hang động này hình như rất sâu, rất sâu, bởi vì từ chỗ sâu trong hang có tiếng gió vù vù truyền đến
Viêm Nhan biết chỉ hang động rất sâu mới có tiếng gió như vậy
Lúc ở địa cầu, nàng từng đi qua một hang động đá vôi hình thành mấy ức năm, gió thổi vào hang sẽ phát ra âm thanh y hệt như vậy
Giẫm lên mặt đất gồ ghề, Viêm Nhan đi tới vách động, đưa tay chạm vào vách động, phát hiện nó lại vô cùng nhẵn bóng, hoàn toàn không giống hang đá tự nhiên
"Nơi này chắc không phải là hang đá tự nhiên hình thành, không thì ai lại mài vách đá nhẵn bóng thế này, có khi nào chúng ta vào một loại địa cung nào đó rồi không
Ta xem bên trong có chữ viết không..
Viêm Nhan vừa tìm tòi vừa nói chuyện với Đốn Ba
"Viêm, nơi ngươi đang đứng chính là trong miệng ta
Thanh âm của Ma Ha Lạc Già truyền đến từ hư không
"Đốn ba đốn ba...Đốn Ba
Đốn Ba cuống cuồng la một tràng
Xong đời chủ nhân, con hàng này ăn hai ta rồi, làm sao đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thú tâm của Đốn Ba lúc này hoàn toàn sụp đổ
Là Thao Thiết, từ trước đến giờ nó toàn ăn người khác, chưa từng nghĩ có ngày mình bị người ta nuốt vào bụng
Đốn Ba cảm thấy mình quá mất mặt khi là Thao Thiết
Hai móng vuốt nhỏ che mắt, Đốn Ba thấy không có mặt mũi nhìn Viêm Nhan
Viêm Nhan giật mình: "Vừa rồi ngươi là vì cứu ta và Đốn Ba, nên mới nuốt hai ta vào bụng sao
Hiện tại ngươi thế nào rồi
Có bị sấm sét của thiên nộ đánh trúng không
Ma Ha Lạc Già: "Vừa rồi ta né được, hiện tại mây sấm đang đuổi theo ta, ta không rảnh thả ngươi ra ngoài
Viêm Nhan cười nói: "Ma Ha Lạc Già giỏi lắm, chỉ cần ngươi ra ngoài, còn lại cứ giao cho ta
Nói xong, Viêm Nhan nhẹ nhàng đặt tay lên vách trong khoang miệng Ma Ha Lạc Già, môi son từ từ ngâm: "Tu di vào nhẫn, nhẫn nạp tu di, tu di nhẫn cảnh, ngồi xem không sát biển..
Theo Viêm Nhan đọc chú ngữ xong, con mãng xà lớn che trời đang dao động giữa không trung bỗng nhiên biến mất
Tại nơi đại mãng biến mất, một cột điện ánh sáng mới ngưng tụ đột nhiên đánh xuống, kèm theo uy lực mạnh mẽ xé rách không gian..
đánh hụt
Sau đó mây sấm đầy trời bắt đầu xoay vòng tại chỗ..
Xà yêu không thấy
Mây sấm thiên phạt lại để mất đối tượng trừng phạt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mây sấm thiên phạt níu lấy vài lần, ầm ầm đột nhiên trút mưa to tại chỗ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ khi sinh ra đến giờ mây sấm thiên phạt chưa gặp phải chuyện này bao giờ
Mây sấm thiên phạt rất buồn, mây sấm thiên phạt khóc một hồi
Giờ phút này Viêm Nhan đã vào tu di cảnh cũng hoàn toàn không ngờ, mình còn có ngày làm cho lão t·h·i·ê·n gia tức đến khóc thế này
Không gian tu di cảnh một trận rung chuyển kịch liệt, bỗng dưng xuất hiện một con xà lớn khổng lồ
Liệt Sơn Đỉnh nhảy tưng tửng tới trốn sau lưng Thương Hoa, vừa chạy vừa la: "Emma, con hàng này sao mà nguyên hình mà cũng chui vô được, đuôi rắn ba đừng quét vô đỉnh ta nha, đỉnh ta không còn bao nhiêu sắt tốt đâu, để con hàng này tới, không chừng nó làm banh xác luôn
Đặng Văn Minh đang ủ rượu và đám tính tính bị hù chạy loạn, la quang quác
Ty Ty đang nấu cơm cho đám tính tính và Đặng Văn Minh, toàn thân tay xách nồi niêu xoong chảo, dao phay thớt gỗ, một bên trấn an đám tính tính đang chạy tán loạn, một bên cầm dao chỉ vào Ma Ha Lạc Già: "Này
Yêu nghiệt phương nào, dám nghênh ngang trong tu di cảnh, mau hiện nguyên hình ra đây, lỡ dại nửa chữ, đừng trách ta giết không tha, oa nha nha nha nha nha..
Ma Ha Lạc Già chậm rãi chuyển cái đầu rắn lớn, trừng hai con mắt rắn màu vàng lục như hai vũng nước đầm nhìn Ty Ty
Cả người Ty Ty nồi niêu xoong chảo liền lập tức va vào nhau một trận loạn xạ: "Ngươi ngươi ngươi..
Có gan ngươi quay mặt hướng kia kìa..
"Tê tê..
ô hô..
Mũi rắn của con xà lớn giống như lỗ hang bỗng phun ra một hơi, chậm rãi mở cái miệng rắn khổng lồ ra
"Má ơi, con rắn lớn muốn ăn Ty Ty rồi, đế quân cứu mạng, cứu mạng a..
Ty Ty cuống họng bén nhọn gào thét chạy như điên về phía cây hoa ngọc lan lớn của Thương Hoa, tất cả tay trên người đều biến thành chân, chạy qua chỗ nào vứt nồi niêu xoong chảo thớt gỗ dao phay lung tung ở đó..
Lưỡi dài của Ma Ha Lạc Già chậm rãi thò từ trong miệng ra, cứ thế chạm xuống đất
Viêm Nhan và Đốn Ba dẫm lên lưỡi, đi ra từ miệng Ma Ha Lạc Già
Thấy Viêm Nhan, Ty Ty mười mấy chân bay đến: "Viêm cô nương, cuối cùng ngươi cũng về rồi, vừa rồi hù c·h·ế·t Ty Ty rồi, Ty Ty còn tưởng các ngươi bị sét đánh c·h·ế·t chứ..
Nói xong, hai chân đầy người lại biến thành tay, cùng nhau đưa qua ôm lấy Viêm Nhan, trong nháy mắt quấn Viêm Nhan thành một con nhộng
Viêm Nhan dở khóc dở cười: "Thương Hoa cấp cho các ngươi tự do rồi mà các ngươi còn sợ Ma Ha Lạc Già như vậy à
Ty Ty gào khóc: "Ai bảo nó lớn như thế đâu, dù người quen cũng sợ
Viêm Nhan vất vả rút tay ra vỗ vỗ vai Ty Ty: "Đừng sợ, Ma Ha Lạc Già không ăn người nhà đâu, ngươi biết là nó rồi, lúc nãy còn hỏi làm gì
Ty Ty còn chưa mở miệng, Liệt Sơn Đỉnh nhảy nhót tới: "Hắc, nó nổ đó, dạo này Ty Ty lười biếng lắm, cả ngày ôm thoại bản xem thôi, dùng từ không đúng chỗ, đám tính tính bị nó làm hư hết rồi
"Xì
Ta xem thoại bản còn hơn cái lò nát của ngươi, cái đồ ma đói bất tử kia, đừng tưởng là bản linh không biết, ngươi thường xuyên xúi Tiểu Văn Minh nướng thịt khô cho ngươi đó, Viêm cô nương trữ thịt khô gần nửa gian phòng bị ngươi ăn vụng hết cả khung rồi kìa
"Xì, đồ thần linh thất học còn hay điệu, xạo sự
"Xì, cái đồ tham ăn nói nhiều lò nát
"Thần linh c·h·ế·t tiệt
"Lò nát
Trong màn thổ phì phì, Viêm Nhan cùng Ma Ha Lạc Già đã biến thành hình người bóng lưng biến mất sau cây hoa ngọc lan
(hết chương này).