"Ngoài ra, A Tường còn dẫn một đám người giúp ta trông coi dược điền..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hầu như mọi việc, chỉ cần bọn họ biết làm, liền tranh giành với ta và Ty Ty, khiến ta và Ty Ty thấy rất ngại
Đặng Văn Minh ngượng ngùng gãi đầu
Viêm Nhan cười nói: "Đã ngươi và Ty Ty cũng thành phu phu rồi, đám tính tính lại kính trọng hai ngươi như vậy, hai ngươi cũng không thể giữ riêng cho mình chứ, chỉ cần bọn họ chịu học, ngươi và Ty Ty cứ việc đem hết những gì mình biết mà truyền dạy
Đặng Văn Minh nghe ra trong lời của Viêm Nhan có ý tứ khác, cau mày nói: "Nhưng mà..
Trong lúc hai người nói chuyện, A Cát đã lặng lẽ đi ra ngoài, vào đại tác phường làm việc
Đặng Văn Minh thấy bên cạnh không người, khổ sở nói: "Nhưng công nghệ nấu rượu này là bí quyết độc môn của ngươi, cũng là vốn liếng để chúng ta buôn bán, nếu dạy cho đám tính tính..
Ngươi cũng nói rồi, chúng nó sẽ không ở mãi trong Tu Di Cảnh được
Viêm Nhan nhìn không xa đám tính tính ra ra vào vào bận rộn, chậm rãi nói: "Không sao cả, ngươi và Ty Ty cứ nói, đem toàn bộ quy trình nấu rượu dạy hết cho đám tính tính
Đám tính tính có được quá ít, nếu như chút tài mọn này có thể giúp chúng nó thoát khỏi khốn cảnh, chúng ta cũng coi như tích đức
Đặng Văn Minh vốn đã rất yêu quý những tính tính hiền lành lại chịu khó, nghe Viêm Nhan nói vậy, lập tức vui vẻ gật đầu: "Vâng, ta sẽ quay lại nói với Ty Ty, dạy hết cho chúng nó
Viêm Nhan gật đầu: "Ừm, đợi khi nho chín, hoa đào nở, ta sẽ dạy các ngươi làm rượu hoa đào và rượu nho, hương vị kia đảm bảo các ngươi sẽ nhớ mãi không quên
Nghe Viêm Nhan nói có công thức rượu mới, mắt Đặng Văn Minh hưng phấn lấp lánh: "Được, ta đi luyện mấy mẻ 'ngày xuân còn dài đan' rồi vùi vào gốc cây hoa, nhiều nhất mười mấy ngày nữa, ngươi vào xem, đảm bảo hoa thơm quả chín
Viêm Nhan hiếu kỳ: "'Ngày xuân còn dài đan' để làm gì
Đặng Văn Minh cười hì hì nói: "Lúc trước đế quân mới dạy cho ta đó, là thứ chuyên dùng cho tiên thảo hoa mộc, có thể thúc đẩy hoa quả mau chín
Viêm Nhan cười: "Hồ, xem ra quan hệ giữa các ngươi và đại thần cũng tốt nhỉ, đại thần mà còn kiên nhẫn tự tay dạy các ngươi làm phân hóa học
Đặng Văn Minh ngơ ngác: "Phân hóa học là cái gì
Viêm Nhan cười, xua tay: "Không có gì
Cái gọi là 'ngày xuân còn dài đan' đúng không, tốt lắm, vậy ta ra ngoài trước đây, các ngươi cứ tiếp tục cố gắng
Sau khi kiểm kê xong hàng tồn, Viêm Nhan đã có kế hoạch trong lòng, xoay người ra khỏi Tu Di Cảnh
Lúc ra khỏi Tu Di Cảnh, bên ngoài đã gió lặng trăng trong, mây giông đầy trời đã tan từ bao giờ
Quả nhiên như lời Thương Hoa nói, thiên đạo thế giới này đã nhận được tin Ma Ha Lạc Già vẫn lạc, nên rút đi thiên phạt
Tu hành cả vạn năm, một đại yêu cứ thế biến mất, Viêm Nhan dõi mắt nhìn, khắp nơi một mảnh hỗn độn, đó là dấu vết do thân xác khổng lồ của Ma Ha Lạc Già xoay chuyển lưu lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ, chỉ còn những ngọn núi bị đảo lộn này chứng kiến cho Ma Ha Lạc Già
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chứng kiến nó đã từng mạnh mẽ, nó đã từng quật cường, nó đã từng..
bị thế nhân hiểu lầm
Hôm sau, Liêu Tĩnh Hiên đem toàn bộ đồ đạc Viêm Nhan liệt kê trong danh sách mua đầy đủ, mấy chục chiếc xe lớn cùng nhau chở đến gần Trường Khang Uyển, ngoài ra, để đặc biệt cảm tạ Viêm Nhan, Liêu Tĩnh Hiên còn tặng thêm mười mấy cây cổ cầm, mười mấy giá vẽ, và vô số giấy vẽ, cuộn tranh phác thảo các loại
Viêm Nhan cũng không khách khí với hắn, đều nhận hết
Nhiều kỹ năng không bao giờ thừa, nếu Liêu thiếu chủ đã tặng đến, nàng quay đầu sẽ dạy đám tính tính cầm kỳ thi họa
Chờ đến khi Tất Thừa dẫn Liêu Tĩnh Hiên đến kho đồ mà hắn đã cho người mang tới, thấy trước mắt chất đống đầy ắp ba trăm vò thần tửu và hai nghìn sáu trăm vò rượu ngon, Liêu Tĩnh Hiên quay người, kinh ngạc nhìn Viêm Nhan: "Nhiều hàng như vậy
Viêm cô nương lấy đâu ra nhiều hàng thế
Viêm Nhan cười nói: "Ta không giấu gì ngươi, đây vốn là hàng mà mấy đội thương buôn của ta chuẩn bị bán trên đường
Nhưng niệm tình ngươi và Thẩm gia quen biết một thời gian, phủ ngươi lại gặp biến cố như vậy, ta liền phá lệ đem toàn bộ hàng hóa của mình chuyển cho ngươi, coi như ủng hộ hết lòng vị tân gia chủ là ngươi
Viêm Nhan không hề nói dối, nàng thực sự đem phần lớn hàng trong tay chuyển hết cho Liêu Tĩnh Hiên, thậm chí còn bao gồm một phần mà đám tính tính giúp nàng sản xuất
Nàng muốn cố gắng lợi dụng thế lực của Liêu gia, trải rộng thị trường rượu của mình càng rộng càng tốt, cũng xem như đặt cược lớn vào Liêu Tĩnh Hiên
Liêu Tĩnh Hiên vội chắp tay: "Nếu như vậy, Tĩnh Hiên xin đa tạ Viêm cô nương giúp đỡ
Cô nương xin cứ yên tâm, Liêu gia ta nhất định dốc toàn lực giúp cô nương mở rộng đường tiêu thụ rượu ngon của Viêm thị, để báo đáp sự ủng hộ lớn lao của Nhan cô nương với Liêu gia
Sau khi hàn huyên xong, Liêu Tĩnh Hiên cho người mang rượu lên xe, gần ba nghìn vò rượu rời đi
Tiễn Liêu Tĩnh Hiên đi, Viêm Nhan vừa chuẩn bị về phòng, bên ngoài sảnh đường bỗng nhiên truyền đến một trận ồn ào náo nhiệt
Tất Thừa đi ra ngoài xem qua, quay lại nói với Viêm Nhan và Thẩm Dục Vân: "Là Mạnh Viên của thương đội Đoàn Hưng Xương dẫn mấy tiêu sư và tiểu nhị tới, nói là muốn gặp sư phụ
Viêm Nhan nhíu mày cười một tiếng: "Ồ, giờ mới đến cơ đấy
Nói xong, nàng đứng dậy, nói với Thẩm Dục Vân và Tất Thừa: "Nếu không lâu nữa các thương đội sẽ phải xuất phát, vừa vặn nhân lúc hôm nay người đều đầy đủ, ta sẽ đem kế hoạch kinh doanh thương mại sau này nói rõ cho mọi người
Gọi tất cả mọi người đến đây, Hoa Sướng, Bạt Hãn Na cũng gọi luôn
Thẩm Dục Vân và Tất Thừa lập tức đi sắp xếp
Chẳng mấy chốc cả ba đội thương nhân đều bị gọi tới, đứng chật cả một sân người
Tiểu nhị khiêng ghế của Viêm Nhan ra, đặt ngay dưới mái hiên sảnh đường
Thẩm Dục Vân, Hoa Sướng và Tất Thừa mấy người lần lượt ngồi bên dưới Viêm Nhan
Viêm Nhan nhẹ nhàng sờ sờ con tiểu ngân xà trên cánh tay, Ma Ha Lạc Già lập tức duỗi người mềm mại trượt dọc theo cánh tay Viêm Nhan xuống, ngoan ngoãn cuộn tròn trong lòng bàn tay nàng
Thẩm Dục Vân nhíu mày nhìn Mạnh Viên và mấy người đến tìm Viêm Nhan lúc trước
Tất Thừa vẻ mặt nặng nề, cúi đầu im lặng, không biết đang nghĩ gì, bàn tay đặt trên đùi nắm chặt thành nắm đấm, trong lòng bàn tay toàn mồ hôi
Chỉ có Hoa Sướng là thần sắc thản nhiên bình thường, còn có chút hứng thú quan sát con rắn nhỏ trong tay Viêm Nhan
Chủ yếu là nhìn hồi lâu hắn cũng không hiểu rốt cuộc là con vật thật hay giả
Viêm Nhan dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu rắn nhỏ, ngước mắt nhìn đám thương nhân đứng đầy sân, đảo mắt một lượt, mỉm cười nói: "Hôm nay triệu tập mọi người đến đây, ta có vài việc muốn nói rõ với mọi người..
"Đông gia
Đoàn đại đương gia của chúng ta vẫn chưa trở lại mà, hắn đi cả chừng ấy ngày rồi mà cũng chẳng có tin tức gì, đông gia có phải nên sai người đi hỏi xem không
Thẩm Dục Vân cau mày: "Càn rỡ
Đông gia đang nói chuyện, các ngươi mà cũng dám ngắt lời, phép tắc ở đâu
Mạnh Viên đã bị Viêm Nhan dạy dỗ một lần, nghe Thẩm Dục Vân trách mắng, lập tức không dám lên tiếng
Cát Sách đứng bên cạnh Mạnh Viên lại cười lạnh: "Ha ha, đoàn thủ lĩnh đi cả lâu như vậy, trong này nhiều người mà chẳng ai hỏi han, sáng sớm hôm qua Tất Thừa còn mang người đi lôi hết chỗ hàng rượu đã chia cho đội chúng ta trước đó, mọi người đều là đi kiếm tiền nuôi gia đình cả, đông gia hay là nói rõ đi, có phải không còn muốn bọn thương đội chúng ta nữa rồi không
Lời nói của Cát Sách vừa dứt, cả đám người thương đội Đoàn Hưng Xương liền ồn ào nhốn nháo bàn tán như ong vỡ tổ
( 3[▓▓] ngủ ngon ) ( hết chương )