Việc hàng tồn của thương đội bị Liêu Tĩnh Hiên lấy đi toàn bộ, trong phủ biết cũng không nhiều người, vì thế, việc này bị Cát Sách khơi ra, đám người thương đội Đoàn Hưng Xương lập tức náo loạn
"Hả
Ngay cả rượu ngon cũng bị mang đi sao
"Chứ sao, sáng sớm Tất Thừa đích thân dẫn người đến lấy đi, ta tận mắt thấy, một vò cũng không thừa
"Vậy chúng ta đi buôn bán còn làm ăn gì nữa
Ngoài rượu ra, thì có nhập được hàng nào khác đâu
"Chuyện này rõ như ban ngày rồi, là không muốn thương đội của chúng ta nữa đấy..
"Quá đáng
Chẳng lẽ làm chúng ta vất vả làm việc, quay đầu lại uống gió tây bắc à
"Đúng đấy
Đông gia làm như vậy thật quá không có đạo lý
..
Hoa Sướng quạt giấy khép lại, chỉ vào đám người thương đội Đoàn Hưng Xương trách mắng: "Này này này, đừng nghe gió thổi liền là mưa, bị lấy hàng đi không chỉ có mỗi thương đội các ngươi đâu, mọi người đều bị lấy cả đấy, chuyện này mấy ngày trước đông gia đã nói với ta và Thẩm gia rồi
"Đám người Đoàn gia các ngươi mấy ngày nay không biết đi đâu mất rồi, tìm mãi không thấy người
Cho nên thương đội các ngươi mới không nghe thấy động tĩnh, chứ không thể trách đông gia được đâu
Hồng Ngọc Tu dẫn dắt cùng các tiểu nhị của thương đội Thẩm Dục Vân cũng ra mặt chứng thực, xác thực là mấy chi thương đội được phân phát rượu đều bị giao cho Liêu gia cả rồi
Nghe thấy rượu của các thương đội khác cũng nộp lên, việc bị lấy rượu triệt để sáng tỏ, cuối cùng dẹp yên được sự ồn ào của đám người thương đội Đoàn Hưng Xương
Viêm Nhan đang định tiếp lời để tiếp tục nói, liền nghe Cát Sách bất mãn nói: "Hừ
Việc nhập hàng xuất hàng lớn như vậy, nếu Thẩm gia và Hoa gia đều biết hết, cho dù Đoàn gia chúng ta không có ở đây, có phải cũng nên báo cho chúng ta một tiếng không
Cứ vậy không đầu không đuôi đem hàng đi, cũng quá không coi thương đội chúng ta ra gì đi
Thẩm Dục Vân đang định mở miệng, Viêm Nhan mắt đẹp liếc tới, cười nói: "Theo ý Cát tiêu sư nói, hàng của thương đội các ngươi, đến cả ta là đông gia cũng không có quyền quyết định
Đoàn gia không có ở đây thì vẫn phải nói với các ngươi một tiếng
Vô lý sao
Các ngươi đây là đến tìm ta để hỏi tội à
Có phải ở trong thương đội, các ngươi đám tiêu sư tiểu nhị này còn có mặt mũi hơn cả ta là đông gia không đấy
Lời này của Viêm Nhan vừa thốt ra, đám người thương đội Đoàn Hưng Xương đồng loạt cúi đầu xuống, không một ai dám lên tiếng
Thủ đoạn của Viêm Nhan bọn họ đã từng được nếm trải qua rồi
Nếu nói Thẩm Dục Vân quản quân khắc nghiệt, vậy vị cô nãi nãi này lại là nổi danh âm hiểm tàn nhẫn, còn lợi hại hơn Thẩm Dục Vân nhiều, ai dám hó hé lên tiếng, không ngay ngắn cho ngươi một đời không quên, nàng liền không gọi viêm tiểu cô nãi nãi
Không sai, viêm tiểu cô nãi nãi, người trong thương đội sau lưng đều gọi Viêm Nhan như vậy
Thấy Viêm Nhan rõ ràng không vui, Cát Sách cũng không dám tiếp tục xoắn xuýt chuyện rượu nữa
Cát Sách mặc dù vô cùng bất mãn với Viêm Nhan, nhưng lại không dám làm loạn quá tùy tiện, rốt cuộc giờ phút này Đoàn Hưng Xương còn chưa có trở lại… Hắn đang suy nghĩ, liền nghe thấy sau lưng có tiểu nhị hạ giọng oán trách: "Đông gia đây là rõ ràng bất công rồi, nàng đây là bắt nạt Đoàn gia chúng ta không có ở đây, liền coi thương đội chúng ta là quả hồng mềm để nắn bóp
Một tiểu nhị khác thở dài nói: "Ôi, đúng thế, vẫn là Đoàn gia tốt
Mặc dù Đoàn gia tính nóng nảy một chút, nhưng thương đội của chúng ta dù sao cũng là do Đoàn gia đưa ra, Đoàn gia có ở đây, người khác cũng không dám bắt nạt chúng ta như vậy đâu
Cát Sách trầm giọng cười một tiếng, ngẩng đầu lên lần nữa lên tiếng: "Dù thế nào thì Đoàn gia cũng là thủ lĩnh thương đội, hắn ra ngoài đã nhiều ngày không về, đi cùng còn có mấy vị tiêu sư của thương đội, thân là đông gia, chẳng lẽ không nên hỏi một tiếng sao
Lời này của hắn vừa nói ra, tất cả các tiểu nhị tiêu sư đứng sau lưng lập tức lại bắt đầu ồn ào: "Đúng đấy, xin đông gia phái người ra ngoài tìm Đoàn gia
Đoàn gia tốt xấu gì cũng là thủ lĩnh của chúng ta mà
Mạnh Viên thấy Cát Sách lại lần nữa kích động cảm xúc của mọi người trong thương đội, nhanh chóng châm dầu thêm lửa: "Đông gia không phải vẫn luôn nói là mọi người trong thương đội phải đoàn kết sao
Ngay cả việc thủ lĩnh thương đội lâu như vậy không về, chuyện lớn như vậy mà đông gia cũng không hỏi một tiếng, thử hỏi nếu là đám tiểu lâu la chúng ta, e rằng thây phơi ngoài đường cũng không ai hỏi han gì đâu..
Lời này của Mạnh Viên ngay lập tức khơi dậy sự đồng cảm trong lòng mọi người trong thương đội, liên quan đến lợi ích của mỗi người, cảm xúc của tất cả các tiểu nhị tiêu sư thương đội Đoàn Hưng Xương lập tức bị điều động lên
"Đúng đấy
Đến cả Đoàn gia còn không quan tâm, sao có thể quan tâm đến bọn ta đám người sống chết này chứ
"Chuyện này quá bất công, thử hỏi nếu là Tất Thừa hoặc Đặng Giang Đặng Hải bọn họ, chắc chắn đã sớm tự mình ra ngoài tìm rồi
"Nói nhảm
Tất Thừa cùng trang Đặng Gia kia là người của Viêm cô nương, chúng ta làm sao mà so được với họ chứ
"Đại gia đều là người của thương đội, nếu trước đây đã đồng ý mang chúng ta ra đây, thì phải đối xử công bằng chứ
..
Cảm xúc của đám người lúc này rõ ràng còn kích động hơn so với khi bị lấy mất rượu vừa rồi
Nghe tiếng gào thét phẫn nộ của đám người càng ngày càng lớn, Cát Sách và Mạnh Viên lén lút nhìn nhau, đồng thời nở nụ cười đắc ý âm hiểm
Hắc hắc, nhân lúc Đoàn gia còn chưa có trở lại, cho mấy con đàn bà thối này một chút khó ở
Chờ Đoàn gia trở về, biết được biểu hiện của hai người bọn họ, sau này chức phó thủ lĩnh thương đội, quản sự, còn có thể thiếu hai người bọn họ được chắc
Thương đội này hai ngày nữa là lên đường rồi, bọn họ cũng sớm phái người đi báo tin, ước chừng Đoàn gia cũng sẽ gấp rút trở về trong hai ngày này
Hừ, chờ đến khi Đoàn gia trở về, ngày tháng ngang ngược của mấy con đàn bà này cũng đến hồi kết thôi
Chờ đến khi hắc lịch tinh dưỡng thành, sau này ngay cả Thẩm Dục Vân và Hoa Sướng cũng phải ngoan ngoãn nghe Đoàn gia, về phần tiểu nương môn họ Viêm kia… Hắc hắc, biết đâu chừng bọn họ cũng có thể vớ được chút đồ mặn mà ăn ấy chứ
Hai người đều biết mục đích xuất hành của Đoàn Hưng Xương, trong lòng hai người lại đồng thời nảy sinh những toan tính không thể để ai biết, giờ phút này hai người lại lần nữa tâm ý tương thông, Mạnh Viên và Cát Sách đều từ trong mắt đối phương nhìn ra ý đồ của mình, hai người lại lần nữa cười lên đầy ăn ý
Không xử lý đám tiểu nương môn này tại Phần Mộc Lĩnh, đoán chừng là lúc đó Đoàn gia không gặp được nàng ta, coi như nương môn này số mệnh dài sống được thêm hai ngày vậy
Không phải là người ra tay tàn độc như Đoàn gia, sao có thể thất thủ được chứ
Nghe người thương đội Đoàn Hưng Xương ồn ào lợi hại, còn liên lụy đến người thôn Đặng gia, cái tên Đặng Hải nóng tính như pháo táng không nhịn được nữa
Đặng Hải đứng ra trừng mắt mấy người Cát Sách: "Ồn ào cái gì
Ai bảo Đoàn gia các ngươi khắp nơi chạy loạn làm gì, ngươi xem người ta Thẩm gia, Hoa gia và cả sư phụ ta, người ta đều ngồi ở đây, là Đoàn gia các ngươi tự ý chạy loạn, hắn lớn đầu như vậy rồi, đâu phải trẻ con còn bú sữa mà chạy mất tìm không thấy đường về nhà lại phải gọi người ra ngoài dẫn về
Đặng Hải vừa nói xong, người trang Đặng gia liên quan đến người của thương đội Thẩm Dục Vân Hoa Sướng đều cười ồ lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cát Sách mí mắt nhướn lên, trừng mắt nhìn Đặng Hải, ánh mắt vừa âm vừa độc, ngón tay ẩn trong tay áo hơi cong lên, đầu ngón tay ngưng ra một quả khí lăng, bắn thẳng vào đầu gối chân trái của Đặng Hải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đặng Hải hoàn toàn không biết gì, đang cùng mọi người đùa giỡn, đột nhiên hét thảm một tiếng rồi ngã xuống đất, ôm lấy đầu gối bắt đầu lăn lộn dưới đất, đau đớn la hét, máu tươi trong nháy mắt đã nhuộm đỏ ống quần
Mọi người đều kinh hãi
Thẩm Dục Vân, Hoa Sướng và Tất Thừa đồng loạt đứng dậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đặng Giang vội ôm chặt lấy em trai đang lăn lộn đau đớn, đưa tay sờ vào chân bị thương không hiểu nguyên do, cuối cùng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Viêm Nhan đang ngồi ở trên: "Viêm cô nương, chân của Đặng Hải..
Gãy rồi
(Hết chương này).