Mấy người tiêu sư đồng thời mặt mày ngơ ngác
Tất Thừa
Ai vậy
Ngay lúc mọi người căng thẳng, xe ngựa đi đầu đột ngột dừng lại, trước mắt hiện ra một tòa đại trạch cửa vàng son lộng lẫy
Sau đó, Viêm Nhan thấy ngay một tên ngốc tử to con quen thuộc từ bên trong tòa đại trạch vàng son lộng lẫy kia, nhảy tưng tưng lao ra, ba chân bốn cẳng chạy đến trước mặt nàng, nhào tới quỳ rạp trước xe kiệu, ôm lấy chân nàng rồi bắt đầu gào khóc nức nở: "Sư phụ, sư phụ ơi, đồ đệ coi như gặp lại được người rồi
Sư phụ ơi, nhớ c·h·ế·t đồ đệ rồi..
Không xa, một đám người đứng trước cửa đại trạch vàng son lộng lẫy, tất cả đều nghển cổ nhìn về phía bên này đầy vẻ hiếu kỳ..
Trong ngõ nhỏ tĩnh mịch, không nghe thấy gì khác ngoài tiếng gào khóc của gã đàn ông
Chứng kiến cảnh này, Ngưu Năng Cam vỗ bụng cười ha hả: "Má ơi, tên ngốc to con này còn thích khóc nhè hơn cả ta, khóc như mưa thế này, người ngoài không biết còn tưởng đưa tang sư phụ hắn ấy chứ
Đám người trong thương đội sau lưng Thẩm Dục Vân đều liếc nhìn Ngưu Năng Cam
Không biết ăn nói kiểu người à
Tên ngốc to con trước mắt này chẳng tốt đẹp gì hơn gã kia ở nhà bọn họ đâu
Hoa Sướng phe phẩy quạt giải t·h·í·c·h cho Ngưu Năng Cam: "Tất thủ lĩnh là đích truyền đệ t·ử duy nhất của đại đông gia chúng ta, chẳng khác gì con ruột, tình cảm tự nhiên khác với người ngoài
Ngưu Năng Cam trợn tròn mắt 凸: "Nói bậy bạ gì đấy, ngươi coi ta là thằng ngốc à
Đông gia nhà ngươi mới bao nhiêu tuổi đầu, làm gì ra được thằng oắt con to xác thế này
Nói xong, bàn tay lớn như quạt hương bồ liền vỗ mạnh vào vai Thẩm Dục Vân, toe toét miệng rộng cười nói: "Này
Vợ ngươi bị thằng khác ôm kìa, ngươi còn đứng ngây ra đấy làm gì, còn không mau c·h·óng ra mà ngăn nó lại
Mặt Thẩm Dục Vân tối sầm lại ngay: "Đừng trách ta không nhắc ngươi, mấy lời này tuyệt đối đừng có nói trước mặt đông gia chúng ta đấy, coi chừng nàng lạng lưỡi của ngươi thành t·h·ị·t khô lưỡi đấy
Lời Thẩm Dục Vân vừa dứt, liền nghe đối diện truyền tới một giọng cười hỏi: "Ai muốn lạng lưỡi ai thành t·h·ị·t khô lưỡi thế
Ngưu Năng Cam vội vàng dùng hai bàn tay to che kín miệng mình, từ kẽ tay truyền ra tiếng cười ngây ngô: "Hoắc hoắc hoắc hoắc hoắc..
Thật ra, Viêm Nhan nghe thấy hết cả rồi, mấy lời trêu đùa như này Ngưu Năng Cam nói không ít trên đường rồi, Viêm Nhan cũng chẳng để bụng
Ngưu Năng Cam ăn nói bỗ bã, giống như huynh đệ với nàng và Thẩm Dục Vân vậy, ai cũng biết hắn nói chuyện thế, chứ thực ra chẳng có ý xấu gì, còn có chút đáng yêu
Bước lên bậc thang, ngước nhìn đại trạch cửa vàng son lộng lẫy trước mắt, Viêm Nhan không nhịn được hỏi: "Đây là chỗ ở mà chúng ta được sắp xếp à
Hào hoa quá nhỉ
Ngưu thủ lĩnh xem ra kết giao bằng hữu khá ổn ở Cự Yến bảo này đấy
Thẩm Dục Vân gật đầu, cười nói: "Đúng vậy, ngay cả ta cũng k·i·n·h· ·h·ã·i, Ngưu thủ lĩnh này, thực sự có chút danh vọng ở Cự Yến bảo
Viêm Nhan vốn chỉ nói thuận miệng thôi, không ngờ Thẩm Dục Vân lại nói vậy thật, bèn tò mò hỏi: "Là ai vậy
Thẩm Dục Vân: "Đảm bảo ngươi đoán không ra, chính là Không Nam t·h·i·ê·n, gia chủ đương nhiệm của Nam Loại, người mà nhà ai cũng biết đến
Viêm Nhan nghe xong thì sững sờ, rồi trợn mắt quay đầu nhìn Ngưu Năng Cam: "Đại ca kết nghĩa của ngươi thật sự là Không Nam t·h·i·ê·n à
Ngưu Năng Cam đầy mặt kiêu ngạo: "Ngẩng cao đầu
Sao
Không được à
Viêm Nhan mím mím môi, vẫn không nhịn được nói thật: "Không phải, đại ca ngươi trâu bò thế, sao ngươi lại phế vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nụ cười đắc ý của Ngưu Năng Cam lập tức c·ứ·n·g đờ trên mặt..
Con nhỏ này ăn nói kiểu gì mà khó ưa thế hả
Có phải nàng đang t·r·ả t·h·ù vụ hắn vừa nói kia không đấy
Mọi người cười ồ lên
Đại đông gia của bọn họ đáng yêu quá đi, cứ thích nói thẳng nói thật
Mọi người vừa cười vừa nói chuyện, cùng nhau vào phủ đệ, nghe Thẩm Dục Vân và Ngưu Năng Cam nói, hôm nay Không Nam t·h·i·ê·n bận, ngày mai sẽ đích thân thiết tiệc rượu nghênh đón
Nơi này là một bất động sản bỏ không của Không gia, là chỗ Không Nam t·h·i·ê·n dùng để tiếp đãi bạn buôn lui tới Cự Yến bảo
Trước đây mỗi lần Ngưu Năng Cam tới Cự Yến bảo đều ở đây, lần này vì quan hệ của Ngưu Năng Cam, thương đội của Viêm Nhan cũng được sắp xếp vào đây
Trong viện còn có mấy thương đội khác, đều có giao tình với Không Nam t·h·i·ê·n, mọi người chào hỏi qua rồi trở về viện của mình nghỉ ngơi
Thấy Tất Thừa ngoan ngoãn đi sau Viêm Nhan, Hoa Sướng phe phẩy quạt cười: "Ta nói đông gia, sau này ta xin kiếu đi buôn cùng Tất thủ lĩnh, hắn cả một đoạn đường..
Quả thực
Viêm Nhan quay đầu, cười nhạt nheo mắt nhìn Hoa Sướng: "Sao
Ngươi gh·é·t bỏ đồ đệ của bản đông gia à
Mọi người đều nhìn Hoa Sướng: Hoa gia thế mà lại nói ra lời này..
Muốn ăn đòn
Hoa Sướng vội xua tay: "Không phải không phải", rồi không nhịn được bắt đầu phàn nàn: "Ta không gh·é·t bỏ Tất thủ lĩnh, chủ yếu là..
Hắn, đi một đường đ·á·n·h một đường, ta lạy cái lão t·h·i·ê·n, sơn tinh yêu thú trên con đường chúng ta đi thấy chúng ta đều phải t·r·ố·n, hắn đúng là một s·á·t tinh
Có ai hành thương kiểu đấy không hả
May mà chúng ta có Liêu t·h·i·ế·u chủ cho bản đồ khu vực, đi quan đạo không gặp phải đại yêu quái, chứ mà đi đường dã thì chẳng phải là muốn c·h·ế·t à
Viêm Nhan xoay người lại nhìn Tất Thừa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất Thừa cúi gằm mặt, chẳng còn chút dáng vẻ thủ lĩnh thương đội nào, y như gã đồ đệ đầu bếp lẽo đẽo theo sau m·ô·n·g nàng ở Lộc Ngô thành
Viêm Nhan không nói gì, rảo bước vào viện t·ử nơi nàng ở
Tất Thừa cũng đi theo sau Viêm Nhan
Chân trước vừa bước vào cửa, Viêm Nhan liền nghe thấy sau lưng một tiếng "phù"
Đợi nàng quay người lại, đã thấy Tất Thừa đang đoan đoan chính chính quỳ ở cửa ra vào d·ậ·p đầu với nàng
Viêm Nhan không đổi sắc mặt, mặc kệ Tất Thừa quỳ d·ậ·p đầu, cũng không lên tiếng, đi về phía bàn tròn ở chính giữa phòng rồi ngồi xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm Tất Thừa đang quỳ trước cửa
Trên mặt Viêm Nhan rõ ràng không có biểu cảm gì, nhưng Tất Thừa chỉ cần liếc mắt là nhận ra ngay, sư phụ hắn đang giận
Dập xong ba cái đầu, Tất Thừa ngẩng lên, nhưng vẫn không đứng dậy, vẫn quỳ thẳng người trên đất, nhìn Viêm Nhan chằm chằm: "Sư phụ..
"Trước khi chia tay, ta đã nói gì với ngươi
Viêm Nhan lạnh lùng hỏi
Giọng nàng không cao, nhưng Tất Thừa theo bản năng rùng mình, l·i·ế·m đôi môi khô k·h·ố·c, nhỏ giọng nói: "Sư phụ..
con sai rồi..
Viêm Nhan bỗng nhiên vung tay, "Ba
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một cái ly nện mạnh xuống đất
Mảnh vỡ đồ sứ văng tứ tung, bắn về phía Tất Thừa, Tất Thừa không dám tránh, mảnh vỡ cứa vào mặt hắn hai đường nhỏ, huyết châu theo vết thương nhỏ xíu ngưng tụ lại, từ từ trôi xuống
Viêm Nhan từ đầu đến cuối không lộ vẻ gì
Tất Thừa cũng không dám lau m·á·u trên mặt, quỳ thẳng lưng, cúi đầu, vẻ mặt tự trách lẫn một tia ấm ức, mím môi
Rất muốn giải t·h·í·c·h, nhưng thấy Viêm Nhan giận d dữ quá, hắn lại không dám lên tiếng
Viêm Nhan bỗng nhiên đứng dậy, mắt phượng nheo lại: "Ngươi mới tu hành bao lâu, tu vi hiện tại của ngươi đến đâu rồi
Mà ngươi dám tối tối chạy ra ngoài săn đêm, ngươi biết rõ những cái bãi đấy à
Ngươi có bao nhiêu kinh nghiệm đ·á·n·h nhau
Đến ngự k·i·ế·m ngươi còn chưa thạo, gặp phải yêu quái lợi h·ạ·i hơn chút thì ngươi chẳng khác nào miếng điểm tâm đưa tận miệng người ta
Lúc này Viêm Nhan nhớ lại lời Hoa Sướng vừa rồi vẫn còn thấy kinh hãi
Nàng biết Tất Thừa muốn mạnh lên, muốn nhanh chóng tăng tiến, nhưng lúc sắp chia tay, nàng dặn đi dặn lại, lần đầu tiên đi buôn bán phải lấy an toàn làm trọng, nàng không hỏi kiếm được bao nhiêu tiền, chỉ cần Tất Thừa mang cả bản thân lẫn đội ngũ về đủ chân đủ tay là tốt rồi
Nhưng Viêm Nhan vạn lần không ngờ, gã đồ đệ ngốc nghếch của nàng lại dám đ·á·n·h bạo chạy ra ngoài săn đêm
Chính nàng đi ra ngoài săn đêm còn phải mang Đốn Ba theo mà
Tất Thừa đây không phải là muốn c·h·ế·t thì là gì
- Tất đại trù khả khả ái ái rốt cuộc cũng về rồi
Vui không
Vui thì ném cho cái phiếu thôi nào
(hết chương)..