Nữ Đế Thành Thần Chỉ Nam

Chương 48: Tôn tử mắng ai đây




Bà Chu Hoa chợt nhớ ra, Tất Thừa bây giờ cũng không thể xem thường
Hắn mới bái vị sư phụ nữ kia, một đêm đã giúp hắn kiếm được đầy bồn đầy bát vàng
Sau đó rất nhiều ngày, nhà giàu trong thành cứ nườm nượp tìm đến Tất Thừa để nấu ăn
Bà nghe hàng xóm nói, bây giờ Tất Thừa nấu ăn, tất cả đều là ra giá trên trời
Tiểu nương tử xinh xắn trước mắt, chẳng lẽ nghe nói Tất Thừa phát đạt, cố ý bám lấy
Bà Chu Hoa cảm thấy suy nghĩ như vậy, nhìn hai người trước mắt, càng thấy đúng là như vậy
Phải nói rằng, tiểu nương tử xinh đẹp này quả thực có mắt nhìn, Tất Thừa tuy ít nói, nhưng vẻ ngoài lại rất có tinh thần
Làm đầu bếp nhiều năm tạo cho hắn một thân hình đẹp, vừa rắn chắc vừa cân đối, hai mươi mấy tuổi đúng là lúc huyết khí hăng hái
Ngày thường, không ít chị em hàng xóm thích hé cửa vụng trộm nhìn hắn
Mấu chốt là còn đã cưới vợ, từng trải chuyện đời, so với mấy cậu thanh niên miệng còn hôi sữa thì hơn hẳn
Xác định hai người có quan hệ này, sắc mặt bà Chu Hoa lập tức khó coi
Tất Thừa mà bị tiểu yêu tinh câu mất, thì Mục Quyên Nhi biết làm sao
Mắt của Quyên Nhi dù không thấy được, nhưng nó là một người tốt biết bao
Không được
Là hàng xóm cũ, bà không thể khoanh tay đứng nhìn người nhà mình chịu thiệt
"Ta nói Tất Thừa này, con cũng ra ngoài lâu rồi, Quyên Nhi ở nhà chắc là đang đợi
Mau về nhà thôi, trời lạnh thế này, bên ngoài có gì hay mà ngắm, trong nhà trên giường sưởi mới là thoải mái nhất
Lời bà Chu Hoa nói mang giọng điệu mỉa mai, Viêm Nhan và Tất Thừa đương nhiên đều nghe ra ý ngoài lời của bà
Bà cho rằng hai người bọn họ có gì đó
Tất Thừa nhíu mày định giải thích, thấy Viêm Nhan mỉm cười lắc đầu với mình
Hắn liền không nói gì nữa
Viêm Nhan cười tiếp lời: "Thẩm nương nói đúng, sư phụ ta không quan tâm đến người khác, nên về nhà sớm bồi sư nương
Nói xong, khóe môi xinh xắn của Viêm Nhan cong lên, vẻ mặt không vui: "Đồ nhi nói chỉ ra ngoài dạo chơi thôi, ngươi quản ta làm gì, sư nương mới nãy còn nhắc đến ngươi đấy, bảo ngươi bớt quản thúc ta đi
Nói xong, quay sang Tất Thừa khẽ nháy mắt, cười như con cáo tinh ranh
Tất Thừa cau mày, lầm bầm
Hắn oan ức quá đi
Viêm Nhan lại quay người lại, cười nói với bà Chu Hoa: "Bà yên tâm, sau này ta nhất định sẽ để mắt sư phụ, bắt hắn lúc rảnh phải bồi sư nương nhiều vào, sư nương tốt người thế kia, sư phụ chỉ là tính tình quá thẳng, không biết thương người thôi
Bà Chu Hoa ngơ ngác cả người
Tiểu cô nương này câu nào cũng có lý, xem ra mối quan hệ với Mục Quyên Nhi còn tốt, chẳng lẽ bà đã hiểu lầm
Người ta là đến học nấu ăn, căn bản không có ý đồ xấu kia
Không biết đầu đuôi thế nào, bà Chu Hoa có chút xấu hổ tiếp tục lảm nhảm, nói mấy câu cho qua rồi lảng tránh
Nhìn bóng lưng thất thểu của bà, Tất Thừa bất đắc dĩ lắc đầu: "Sư phụ trêu đùa lão nhân gia làm gì, giải thích rõ không phải xong sao
Viêm Nhan nhếch môi: "Thú vị thôi, ta lười giải thích, đi thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cầm lấy quả dưa chuột trên xe, cắn một miếng thật giòn, chớp mắt đã ra đầu ngõ
Chờ khuất bóng, Tất Thừa lập tức ngồi xổm xuống, bắt đầu tìm kiếm khắp ngõ nhỏ cái cây rau duẩn đã biến mất một cách quỷ dị


Gió nhẹ thổi qua ngọn cây, ánh nắng lốm đốm xuyên qua, rêu xanh đọng sương, gió lạnh thổi, quả là một ngày đẹp
Trên phố có không ít người, Viêm Nhan tản bộ vào chợ thực phẩm
Ít ngày nữa là phải vào phủ Hào gia, tay nghề của Tất Thừa không thành vấn đề, có điều những món ăn của hắn quá cũ, nàng còn phải nghĩ thêm vài kiểu mới lạ
Vào Sơn Hải Giới, nàng cũng xem vài quyển sách của thế giới này, biết thêm về nhiều nguyên liệu nấu ăn bản địa
Viêm Nhan phát hiện nhiều nguyên liệu dù Trái Đất không có, nhưng nấu ăn rất ngon, lại rất giống nhiều loại rau quả ở Trái Đất
Ví như món đồ Viêm Nhan đang cầm trong tay lúc này, gọi là "Văn thân", thực chất bên ngoài rất giống lá cải bẹ, cũng giống rau khô Mặc Ca có tiếng ở vùng Thiệu Hưng
Trước đây Viêm Nhan dùng bí pháp tự nghiên cứu đã làm thử một ít rau khô, mùi vị không tệ
Ngoài ra còn có một loại quả mọng trông giống như gỗ, quả rất to, bên ngoài trắng nõn, nhai vào miệng giòn tan, giống vị của bắp cải, là loại nguyên liệu cao cấp để làm dưa muối
Viêm Nhan lựa mấy loại rau củ xong, đang hứng thú đi dạo thì nghe thấy phía trước ồn ào náo nhiệt vây quanh một đám người
Vốn nàng không thích xem náo nhiệt, định đi đường vòng thì có tiếng nói truyền vào tai nàng
Thanh âm này, nàng nhận ra
"Thưa quý nhân, xin ngài thương xót, tôi thật sự không cố ý
Ngài xem giày của ngài vẫn còn lành lặn, tôi xin bồi cho ngài hai túi đậu nành này, xin ngài tha cho lão già này..
Giữa đám đông, một ông lão dáng người gầy gò, lưng hơi còng, mặc bộ quần áo vải thô, chắp vá đủ màu sắc, chất liệu khác nhau
Đối diện, một lão gia mập mạp, ăn mặc chỉnh tề đang cúi đầu khom lưng nhận lỗi, còn quỳ xuống đất dập đầu
Lão gia mập mạp khoanh tay trước ngực, bĩu môi, mắt gần như trợn ngược lên trời
Bên cạnh có mấy tên tiểu tử trẻ tuổi la hét lớn nhất, rõ là thuộc hạ của lão gia mập mạp
Bọn chúng chửi rủa lão hán không ngớt, lời lẽ rất khó nghe, chẳng khác nào một đám chó dữ quanh chủ sủa bậy
Viêm Nhan chen vào đám đông, thấy được tình cảnh như vậy
Ông lão này cũng sống ở điều phong hạng, là hàng xóm của Tất Thừa, ở quê gọi là bác Đặng Tường
Bác Đặng Tường không có tài nghệ gì, chỉ dựa vào việc ra ngoại ô thu rau củ rồi mang vào thành bán để kiếm chút tiền nuôi gia đình
Con gái duy nhất đã mất vì bệnh tật năm trước, để lại một cô cháu gái mới ba tuổi, cuộc sống gia đình vô cùng khó khăn
Viêm Nhan khi chưa thay đổi dung mạo, thường xuyên gặp ông lão này
Lúc Tất Thừa không có nhà, ông ấy giúp đỡ Mục Quyên Nhi ít nhiều, bạn già của ông là bà Đặng Tường cũng thường tới nhà Tất gia giúp Mục Quyên Nhi làm việc vặt
Cả nhà đều là người phúc hậu, thật thà
Viêm Nhan nghe đám đông xung quanh xôn xao, đã nắm bắt được ngọn ngành sự việc
Cúi đầu nhìn xuống đất, túi đậu nành đổ trên bàn chân của lão gia phú quý, làm bẩn đôi giày nhung đế mỏng màu đen một chút, ngoài ra chẳng hề hấn gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Lão gia nhà ta nói, muốn ông bồi số đậu nành này còn là nhẹ đấy
Ông có biết đôi giày lão gia nhà ta đi có giá bao nhiêu bạc không
Dù ông bồi cả xe đậu nành này cũng không đủ mua đâu
Đúng là một lão già không biết điều..
Một tên tiểu tử tùy tùng trừng mắt, chỉ vào mũi ông Đặng Tường mắng nhiếc
Đối diện một ông lão hơn mình mấy chục tuổi, mà hắn nói năng chẳng khác gì mắng cháu mình
Ông Đặng Tường cúi đầu thật thấp, dạ dạ vâng vâng cầu xin
Thái độ của ông càng hèn mọn, bọn tiểu tử càng hăng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy ông lão chậm chạp không chịu nhả ra, chúng định tiến lên quát tháo động tay động chân
Một tên tiểu tử ác nhất, đưa tay ra túm lấy vạt áo của ông Đặng Tường, lại bị nắm đầy tay những cành lá có gai
Cành lá này có những gai nhỏ ở viền lá, khiến tên tiểu tử kia nhăn nhó, mở miệng chửi: "Con súc sinh nào không có mắt, vứt cái thứ bỏ đi này vào đây, đâm chết ông rồi
"Tôn tử mắng ai đó
Đột nhiên, bên cạnh vang lên một giọng nói trong trẻo
Xem ra Viêm Nhan sắp gây chuyện rồi
- Về món "thịt hấp rau khô" có một điển tích thú vị, Ngọc Tiêu sẽ thêm ảnh món ăn, các bạn thích có thể ghé đọc (thật sự rất thơm nha) () Trời lạnh rồi, mọi người nhớ giữ ấm nha, ( 3[▓▓] ngủ ngon (hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.