Nữ Đế Thành Thần Chỉ Nam

Chương 50: Tỷ eo, đoạt mệnh đao




Trong lòng nghĩ bụng hay lắm diệu, Trương Đại Phú không để ý người đối diện là Viêm Nhan đã nửa ngày không nhúc nhích
Đợi đến khi chân hắn mỏi nhừ, mới phản ứng lại, đang muốn mở miệng, thì một bóng đen kèm theo gió rít, lao thẳng vào mặt hắn
Trương Đại Phú người béo, mắt lại tinh tường, đợi khi bóng đen kia tới gần, hắn còn thấy rõ trên đó có ba chữ: Mậu Liên Thăng
Ủa
Mậu Liên Thăng không phải nhãn hiệu giày dép sao
Sao lại ở đây được
Ai da
Một tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt vang lên, trên gương mặt béo xuất hiện một dấu giày ba mươi sáu số
Viêm Nhan trực tiếp giơ chân đạp lên mặt Trương Đại Phú
Một cước này thực sự mạnh, đến nỗi nhãn hiệu “Mậu Liên Thăng” trên đế giày nàng, cũng in rõ mồn một lên mặt béo tròn của Trương Đại Phú
Trương Đại Phú bị đạp ngửa mặt ngã xuống đất, đến cả chân còn chưa kịp rút lại, vẫn còn giơ cao giữa không trung
Đôi tay béo ú ôm chặt miệng mũi, máu tươi không ngừng trào ra kẽ ngón tay mập mạp
Đám người xem náo nhiệt vừa thấy máu, đều sợ mình bị liên lụy, liền tan tác như ong vỡ tổ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy tên tùy tùng thấy Trương Đại Phú bị đánh đến hộc cả máu, liền xắn tay áo xông lên định liều mạng với Viêm Nhan
“Cô nương, cô đi mau, đi nhanh đi!” Đặng Tường bá thấy chuyện náo loạn thành thế này, đã sớm sợ mất hồn, cũng hối hận không thôi, liên tục đẩy Viêm Nhan đuổi cô đi
Sớm biết sự tình làm ầm ĩ như vậy, hắn đã đem xe đậu nành kia bồi cho Trương Đại Phú rồi
Bây giờ thì hay rồi, sự việc triệt để không cứu vãn nổi, còn tự nhiên liên lụy đến vị cô nương tốt bụng này
Viêm Nhan lại tiện tay cởi áo choàng trên người xuống, đưa vào tay Đặng Tường bá, cười híp mắt: “Làm phiền lão nhân gia giữ hộ quần áo, mặc cái này đánh nhau vướng víu.” Nói xong liền tung mình một cái, như con báo nhảy vào giữa đám ác nô
Đặng Tường bá nhìn bộ quần áo lộng lẫy trong tay, lại nhìn Viêm Nhan bị đám ác nô bao vây giữa vòng vây
Lão trong lòng lẩm bẩm: Cô nương này có phải cố ý tới gây chuyện đánh nhau không vậy
Sao nhìn cô hăng hái vậy
Ông chưa từng thấy khuê nữ nhà ai thích đánh nhau như vậy cả
Ăn cái gì lớn lên thế không biết
Ánh mắt của Đặng Tường bá không hề sai, Viêm Nhan chính là cố ý
Chẳng qua không phải là do nàng thích đánh nhau, vừa rồi nàng theo đoàn người bên ngoài đi ngang qua, nhìn thấy tên mập Trương này, tay nàng đã ngứa ngáy rồi
Trước kia Tất Thừa làm việc ở Hạo Nguyên lâu, vì tính tình ngay thẳng, không đưa tiền trà nước cho Trương Đại Phú, liền bị tên mèo béo này ức hiếp khắp nơi
Trương Đại Phú còn vô đạo đức, chuyên môn thuê đầu bếp, mua thức ăn mục nát, vụng trộm trộn vào đồ ăn của Tất Thừa
Tất Thừa vì vậy bị khách hàng tố cáo, còn làm ầm ĩ đến trước mặt đại quản sự, suýt chút nữa mất kế sinh nhai
Sau đó tuy được giữ lại, nhưng cũng mất trắng ba tháng tiền lương
Viêm Nhan con người có tính bảo vệ rất cao
Tất Thừa là đồ đệ của nàng, nàng tự mình có thể tùy tiện bắt nạt, người khác muốn bắt nạt, thì phải hỏi sư phụ nàng xem có vừa lòng không đã
Trước đây đã bắt nạt cũng không được
Một đám tiểu tử nhìn thì dương oai diễu võ, nhưng kỳ thực đều là hổ giấy
Viêm Nhan tuy là kẻ cặn bã nhập môn trong đám tu sĩ, nhưng một thân thái cực nhu thuật, lại là thực sự luyện đánh vài chục năm có kỹ năng vững chắc
Đối phó với mấy tên nhóc ranh này, chỉ như mèo vờn chuột
Nàng nhanh nhẹn di chuyển giữa đám người, không thấy nàng ra tay thế nào, mà mấy tên tùy tùng đều sưng húp miệng mũi, mắt tím bầm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Viêm Nhan chuyên tâm đối phó với mấy tên lưu manh trước mắt, lại không để ý sau xe đậu nành, có một gã đàn ông vẫn luôn ngồi xổm đó
Gã này không phải tùy tùng của Trương Đại Phú, lại vẫn luôn trốn sau xe đậu nành, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm vào Viêm Nhan
Không có gì khác, người đàn ông chính là thèm khát cái thân thể xinh đẹp kia
Vừa rồi cái thân thể quyến rũ ấy còn quấn trong áo choàng, người đàn ông đã nhìn đến đỏ mắt tâm nhiệt, giờ phút này bỏ áo choàng ra rồi, vòng eo nhỏ kia thật là làm người ta phải kinh hãi, còn chưa bằng một bàn tay của đàn ông, mềm mại như cành liễu mảnh
Khi đối phó với đám tùy tùng còn xoay tới lật lui, làm người đàn ông toàn thân phát nhiệt, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi
Đang khi gã xem hăng say, người đàn ông liền phát hiện Viêm Nhan đá bay một tên tiểu tử, đột nhiên xoay người, đôi mắt đào hoa đẹp đẽ liền nhìn thẳng sang đây
Người đàn ông có chút khẩn trương, bị đôi mắt sáng như sao kia nhìn đến không chịu nổi, chậm rãi từ phía sau xe đậu nành đi ra, ánh mắt vẫn không thật thà mà ngắm nhìn vòng eo nhỏ nhắn của Viêm Nhan
Mấy tên tùy tùng đã bị đánh nằm lăn lóc trên mặt đất
Nằm lăn lóc làm gì
Đang lục tìm răng mình trong đống đậu nành
Viêm Nhan cười liếc gã đàn ông: "Nhìn đủ chưa
"...Chưa" người đàn ông đảo ngược lại sự thật
Khi câu nói vừa thốt ra, hắn mới nhận ra, mình trả lời như vậy hình như không đúng
Sau đó thì đỏ mặt đứng đó, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt trên cái eo nhỏ kia
Viêm Nhan khóe môi khẽ cong, mũi chân vừa chạm đất, một hạt đậu phộng bắn ra cực nhanh, không chút sai lệch, đánh thẳng vào mũi gã đàn ông, máu mũi lập tức phun ra
Người đàn ông rít lên một tiếng, lập tức dùng hai tay che mũi, cuối cùng thì dời ánh mắt đáng ghét kia đi chỗ khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Viêm Nhan từ tay Đặng Tường bá nhận lấy áo choàng, vắt lên vai, từ trên cao nhìn xuống gã đàn ông ôm mũi ngồi xổm trên mặt đất, cười lạnh: “Eo của tỷ không phải là eo, mà là đoạt mệnh tam lang đao đó, không phải ai cũng được nhìn đâu!” Nói xong, nàng không thèm để ý tới đám cặn bã này nữa, dặn dò Đặng Tường bá: “Xe đậu nành này ông đừng bán ở chợ nữa, cứ đẩy thẳng tới nhà Tất Thừa đi, để hắn thu hết, trả tiền bạc theo giá cho ông
“Mấy ngày nay ông cũng đừng ra sạp hàng nữa, đồ ăn thì cứ đưa hết đến Tất gia, hắn sẽ nhận hết
Tránh đầu sóng ngọn gió, tránh mấy kẻ này gây sự làm phiền
Đặng Tường bá rối rít cảm ơn, tiện thể mang mấy xe đồ ăn khác mà Viêm Nhan vừa mua về nhà Tất Thừa luôn
Viêm Nhan vừa đi, đám tùy tùng tơi tả không chịu nổi, lôi Trương Đại Phú toàn thân bụi đất ra khỏi đống đậu nành
Trương Đại Phú vẫn đang mang cái "Mậu Liên Thăng" trên mặt, miệng lẩm bẩm, vừa hỏi han đám tiểu thương bán hàng rong ở chợ xem lai lịch của Viêm Nhan
Nàng thay đổi dung mạo xong mới ra cửa, đương nhiên là không ai nhận ra
Đang lúc Trương Đại Phú tức giận vì không hỏi thăm được gì, thì bên cạnh có một giọng nói, dạ dạ vâng vâng hỏi: “Tôi biết, nói cho ông có tiền thưởng không?” Người lên tiếng chính là gã vừa nãy nhìn trộm, bị Viêm Nhan dùng hạt đậu đá thương cái mũi
Người đàn ông vừa nói xong, một thỏi bạc liền ném tới dưới chân hắn: "Mau nói
Người đàn ông vội vã chụp lấy bạc vào tay: "Tôi vừa nghe thấy cô nương kia nói, bảo lão hán mua đậu nành mang xe đậu nành đó tới Điều Phong Hạng
“Điều Phong Hạng… Được, chờ đó, ta với con nhỏ đó không xong đâu!” Trương Đại Phú hung hăng nhổ một ngụm nước bọt, mang đám ác nô mặt mũi sưng vù rời đi
Đi chưa được bao xa, hắn liền nghe sau lưng có tiếng kêu la thất thanh
Trương Đại Phú quay đầu, đã thấy gã đàn ông vừa nãy cho hắn địa chỉ của Viêm Nhan, ôm đầu lăn lộn trên mặt đất
Xung quanh gã rõ ràng chẳng có gì, gã lại miệng la hét lảm nhảm, vừa khóc vừa xin tha thứ
Trương Đại Phú ngây người
Mẹ kiếp, có phải là thằng ngốc không vậy
Cái gã kêu khóc lăn lộn dưới đất không rõ nguyên do, trong mắt người khác đích thực là giống như bị điên
Đó là bởi vì người khác không nhìn thấy cái đồ vật bên cạnh gã
Chỉ có người đàn ông tự mình nhìn thật rõ
Đó là một con vật có hình dáng giống mèo, lại mọc một đôi tai dài như tai thỏ, hình thể lớn cỡ con chó con, một đôi mắt xanh biếc long lanh… Yêu quái
- Viêm Nhan nhà ta ngầu hay không ngầu
Gõ mõ khua chiêng cầu phiếu phiếu
Cầu tương tác
Bảo bối à, Ngọc Tiêu rất thích đọc tin nhắn của các bạn
(Hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.