Nữ Đế Thành Thần Chỉ Nam

Chương 52: Lại bị tìm tới cửa




Đi dạo hơn nửa ngày, lỉnh kỉnh mua một vài món đồ, Viêm Nhan cuối cùng dưới ánh mắt trợn tròn mắt há hốc mồm của tiểu nhị quán rượu, bước ra khỏi quán ăn nhỏ, về nhà
Vì sao lại trợn mắt há hốc mồm
Sức ăn quá kinh người thôi
Đến quán ăn gọi món, Viêm Nhan đương nhiên không thể chỉ chú ý đến mình ăn, bên cạnh còn có một cái đuôi nhỏ vô hình nữa
Cân nhắc một chút sức ăn của Đốn Ba, Viêm Nhan quyết đoán gọi đầy một bàn đồ ăn, lại còn đặc biệt dặn dò rõ ràng là kích thước đĩa phải thêm lớn, thêm nhiều
Tiểu nhị quán trọ nhìn nàng dáng người yểu điệu, dung mạo đoan trang, chỉ cho là cô nương xinh đẹp này muốn mời khách
Món ăn lên không bao lâu, chờ tiểu nhị quán trọ quay người trở lại, đồ ăn lúc trước đã vơi hết, đến cả nước canh dưới đáy đĩa cũng bị liếm sạch sẽ, đầy bàn chỉ còn Viêm Nhan đang nhã nhặn thong thả uống trà ở một bên
Xinh đẹp như vậy, gầy như vậy, mà lại có thể ăn đến như vậy
Quả nhiên là con nhà đại hộ dưỡng ra
Người bình thường căn bản nuôi không nổi a
Ăn được thì cũng được, nhưng đến cả đĩa cũng liếm sạch sẽ..
thói quen xấu này không tốt
Ra khỏi quán ăn nhỏ, Viêm Nhan vừa đi về nhà vừa giáo huấn: "Lần sau ra ngoài ăn cơm, không cho phép liếm đĩa
Bị người nghi ngờ là người háu ăn thì coi như đi, liếm đĩa thì quá đáng, cái nồi này nàng không chịu
"Đốn Ba" dưới chân khẽ phát ra một tiếng kêu nhỏ, nhưng lại không nhìn thấy đồ vật
Tiểu gia hỏa này là biết lỗi, Viêm Nhan hài lòng cười một tiếng
Dẫn Đốn Ba ra khỏi cửa, Viêm Nhan phát hiện vật nhỏ này không chỉ thông minh lanh lợi, mà còn hiểu chuyện
Cũng tỷ như lúc nãy khi ăn cơm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đồ ăn được bưng lên bàn, Đốn Ba rất quy củ chờ Viêm Nhan ăn no trước, được nàng cho phép nó mới bắt đầu ăn, không tranh không đoạt, rất có quy củ
Đốn Ba tuyệt đối là một tiểu áo bông tri kỷ nhu thuận ấm áp
Viêm Nhan không biết rằng, tiểu áo bông của nàng ngày hôm nay buổi sáng, còn khiến cho một gã đàn ông to lớn chạy trối chết đầy đường gọi cha gọi mẹ
Về đến nhà, Viêm Nhan còn chưa kịp uống một ngụm nước trà, Mục Quyên Nhi đã mò mẫm lại đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng xưa nay vốn tai rất thính, càng đặc biệt chú ý nhất cử nhất động của Viêm Nhan, để tiện tùy thời nhắc nhở Tất Thừa qua đây ứng phó
Mục Quyên Nhi chống gậy trúc, đi rất cẩn thận
Gậy trúc của nàng dùng lâu ngày, toàn thân cây gậy bị vuốt ve bao trùm một lớp sáng bóng, hiện ra vẻ ấm áp thoải mái, giống như con người nàng vậy
Mục Quyên Nhi tự mình đến chỗ Viêm Nhan bên này rất ít, mỗi lần đều là Tất Thừa dẫn nàng đến
Hôm nay nàng tự mình đi, đường còn chưa quen lắm, lúc bước qua ngưỡng cửa viện, một chân bước xuống liền hụt chân
Viêm Nhan đang ở trong phòng nhìn ra, lập tức hoảng sợ toát mồ hôi lạnh ướt cả người, thân hình nhảy lên xông cửa lao ra
Đợi khi nàng đến bên trong sân, chỉ thấy Mục Quyên Nhi đã vững vàng bước vào, người yên ổn không hề bị trượt ngã
Viêm Nhan cúi đầu nhìn chân vừa trượt của nàng, chỉ thấy cái chân đó đang giẫm lên lưng lông xù của Đốn Ba
Thấy Viêm Nhan chạy tới, Đốn Ba ngẩng lên khuôn mặt béo tròn, hướng nàng kêu một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bộ dạng có chút đắc ý: Trong sân có bản thú, bảo vệ gia đình an khang
Vậy nên, nàng nuôi đây là thú trấn trạch
Thú trấn trạch làm rất tốt, nên được khen ngợi
Mục Quyên Nhi lại không biết ánh mắt giao lưu giữa một người một yêu này, vừa đi vào phòng vừa hiếu kỳ hỏi: "Ngươi ăn cơm chưa
Đồ ăn của ngươi bên kia ta còn giữ lại đấy...
Ở ngưỡng cửa trong sân ngươi là cái gì vậy, giẫm lên mềm mại thoải mái quá
Viêm Nhan chớp chớp mắt với Đốn Ba: "A, là cái đệm, sợ làm bẩn sân, dùng để chùi đế giày lúc ra vào
Một vật nào đó vểnh râu lên, bất mãn kêu lên một tiếng
Nó có thể làm yêu như vậy, sao lại thành đồ lau chân rồi, quá bôi nhọ yêu tôn
Viêm Nhan cười trêu tức liếc nó một cái, không để ý tới nó
"Ta ăn ở bên ngoài rồi
Sao ngươi lại tự mình qua đây
Tất Thừa đâu
Viêm Nhan đỡ Mục Quyên Nhi ngồi ở bên bàn, rót cho nàng chén trà nóng
Mục Quyên Nhi nhấp một ngụm trà: "Hắn đang ở trong nhà nhặt rau đấy, ngươi mua nhiều đồ ăn như vậy, khiến hắn sầu não rồi kìa
Viêm Nhan vỗ trán một cái: "Chết rồi, ta quên nói với hắn, những đồ ăn đó không cần nhặt, ta có dùng khác
Ngươi ngồi trước đi, ta qua đó dặn dò một tiếng đã
Chờ Viêm Nhan nhảy qua tường đến chỗ nhà Tất Thừa, lập tức liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người
Trong sân bày mấy chiếc bàn lớn, bên trên toàn là đồ ăn đã được rửa sạch sẽ
Tất đại trù đang ngồi xổm bên cạnh một cái chậu đồng lớn như vậy, đầy chậu đều là rau, mặt cũng bị rau xanh bao phủ, còn đang cúi đầu nghiêm túc vò rau
"Tất Thừa, đừng rửa nữa, mấy thứ đồ ăn này không dùng để xào, không cần phải rửa như vậy..
Này này, ai bảo ngươi làm vậy
Lá rau không thể ép như thế..
Đồ ăn ngon, đều bị ngươi chà đạp hết rồi
Tất Thừa: "..
Không rửa thì giữ lại để trồng lại à
Viêm Nhan thấy hắn mặt mờ mịt, giải thích: "Đám đồ ăn này ta dùng để làm gia vị đặc biệt, ngươi không cần bận mấy việc này, trước tiên đi thuê mấy sư phụ chế biến đồ ăn về
Nhân lúc mấy ngày nay còn rảnh, tranh thủ huấn luyện người trước, tiện thể chuẩn bị đồ dùng
Tất Thừa không hiểu: "Sao còn cần ta tự đi thuê người
Chúng ta vào Hào phủ làm đồ ăn, tự khắc có người hỗ trợ
Chuyện này đáng lẽ không cần chúng ta lo
Viêm Nhan lắc đầu: "Đồ ăn là thứ phải vào miệng, chúng ta nhất định phải bảo đảm an toàn tối thiểu, ta nghe nói lần này vào Hào phủ trợ giúp phối đồ ăn, chính là nhân mã ban đầu của Hạo Nguyên lâu, những người đó ngươi dùng có yên tâm không
Tất Thừa vỗ trán một cái: "Thua là sư phụ lo nghĩ chu đáo, sư phụ dạy rất phải, đệ tử đi tìm người ngay đây
Hai người họ vừa nói chuyện, bỗng nghe thấy tiếng Mục Quyên Nhi quát nhỏ từ nhà bên: "Các ngươi là ai
Sao không chào hỏi mà đã tự ý xông vào sân nhà người khác
Tất Thừa và Viêm Nhan nghe tiếng lập tức đi về phía sân bên cạnh
Thấy Viêm Nhan nhảy tường qua, Tất Thừa đang chạy đến gần cửa cũng liền nhảy qua tường theo
Viêm Nhan cảm thấy cái bức tường này nên phá đi thì hơn
Ngày nào cũng phải nhảy tường, thành thói quen cũng không tốt
Sẽ dạy hư đồ đệ với tiểu sủng
Lúc hai người tiếp đất, trong sân đã có bảy tám gã hán tử cường tráng đang đứng
Người cầm đầu, chính là Trương Phú Quý bị Viêm Nhan đánh cho tê liệt vào ban ngày ở chợ
Trương Phú Quý bị một cước của Viêm Nhan đá sưng phù mặt lên cao, một nửa răng cũng rụng hết
Lúc này nhìn càng béo, một con mắt bị thịt chèn đến nỗi không mở ra được, tầm nhìn giảm đi một nửa
Vì vậy Viêm Nhan và Tất Thừa rõ ràng là cùng nhau nhảy vào sân, hắn lại chỉ nhìn thấy Viêm Nhan, không thấy được còn có Tất Thừa
"A, con nha đầu chết tiệt, ông đây cuối cùng cũng tìm được ngươi rồi
Ta xem ngươi trốn ông sư, xem mi còn trốn được cả miếu không
Các ngươi xông lên cho ông, ai bắt được con nha đầu này trước, thưởng vàng mười lượng
Trương Phú Quý giờ phút này có cả một đám đại hán để sai khiến, trong lòng có thêm tự tin, kêu gào càng thêm ngang ngược
Mấy tên đại hán nghe đến mười lượng vàng, lập tức hai mắt sáng rực lên muốn nhào về phía Viêm Nhan
Viêm Nhan tại chỗ không nhúc nhích, duỗi ra hai ngón tay ngọc thon dài: "Trói cái con mèo béo kia cho tỷ tỷ, ai nhanh tay nhất tỷ tỷ thưởng vàng hai mươi lượng
Không phải là vàng sao, như ai nhà không có ý
Mục Quyên Nhi: "..
Tất Thừa: "..
Đầu óc của người này xoay chuyển nhanh quá
Ai chơi với cô nương này, nhất định là sẽ bị nàng chơi đến chết
Những đại hán đó quả nhiên không xông lên nữa, tất cả đều vẻ mặt xoắn xuýt nhìn Trương Đại Phú
Đều nghĩ muốn trói người, dù sao thì là Trương Đại Phú thuê họ trước, bọn họ mà nhanh chóng phản bội như vậy, có phải là hơi bất nhân bất nghĩa quá không
- Cô nương Viêm nhà ta có tính là có tố chất gây họa hay không đây
- Thay đổi thời tiết rồi, các bảo bối nhớ mặc ấm nha ( ^_^ )
- Tuần này được lên trang đầu, hi vọng các bảo bối ủng hộ Ngọc Tiêu nhiều vào, cầu phiếu phiếu, cầu tương tác, cầu cất giữ ~
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.