Viêm Nhan lắc đầu: "Chuyện này không đơn giản vậy đâu, loại gian nịnh tiểu nhân này, một khi chịu thiệt thì tuyệt đối không bỏ qua đâu
Công khai không được, hắn chắc chắn sẽ ở những nơi khác ngáng chân chúng ta, cần cẩn thận đề phòng
"Vâng
Tất Thừa gật đầu: "Hôm nay trời đã tối, tiệm ăn đều không được việc nữa rồi, sáng sớm mai con sẽ ra ngoài thuê người làm
Viêm Nhan gật đầu: "Tối nay không có gì việc, tìm người phá bức tường này đi
Cả ngày cứ nhảy tường, mà sinh ra cái tật xấu này không tốt
Mục Quyên Nhi khẽ cười: "Con cũng định nói với hai người chuyện này
Hai người muốn làm gì thì sớm đục thông hai bên sân mới thuận tiện
Hôm trước con đã nói với lão thúc nhà họ Lý rồi, tạm thời phá bức tường này, đến lúc đó nếu không thuê nữa thì lại cho người ta xây lên lại là được
Nhà họ Tất có quan hệ tốt, Tất Thừa vừa hô một tiếng, nhà hàng xóm lập tức có mười tráng niên trai trẻ đến, nhanh nhẹn phá cái tường rào kiên cố, Tất Thừa quét tước sạch sẽ hai bên sân
Sáng sớm hôm sau, anh đã ra ngoài tìm thuê người làm
Ăn sáng xong, Mục Quyên Nhi vẫn ở trước cửa kể chuyện cho đám trẻ con nghe
Viêm Nhan tự nhốt mình trong phòng tu luyện
Đốn Ba lười biếng nằm trên bệ cửa sổ hướng đông, phơi mình dưới ánh nắng sớm ban mai
Đám trẻ con nghe xong chuyện thì tan đi, đại nương nhà Đặng Tường ở hàng xóm liền đến
Mục Quyên Nhi gần đây không biết nhờ đại nương nhà Đặng Tường làm gì mà mấy ngày nay bà thường sang đây
Viêm Nhan đang khoanh chân nhắm mắt tu luyện trên giường, tai nghe có tiếng bước chân quen thuộc vào cửa, chậm rãi thu liễm khí tức, mở mắt ra
Giờ nhĩ lực của nàng vô cùng nhạy bén, không cần bước chân ra khỏi nhà, mà động tĩnh bên ngoài đều phân biệt được rõ ràng, ngày thường để tránh tốn công vô ích, nàng đều phải thu liễm thần thức
May mà nàng đã ở Mạnh Hoa Tông mấy ngày, đọc được mấy quyển sách tâm pháp tu luyện, giờ vừa hay dùng đến được
Nếu chỉ bằng việc một mình tự tu luyện thì sẽ như hai mắt tối om mất
Hôm nay Tất Thừa ra ngoài thuê người, Viêm Nhan trong lòng vẫn canh cánh chuyện này, nên liền buông lỏng thần thức ra
Cho nên, Tất Thừa vừa mới vào cửa, nàng liền biết
Sao người này lại chỉ có một mình trở về
Còn người thuê đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã vào đầu mùa đông, Mục Quyên Nhi và đại nương nhà Đặng Tường đang ngồi trong nhà chính trông coi lò than thêu thùa
Tất Thừa vào phòng, gật đầu với đại nương nhà Đặng Tường, rồi không nói tiếng nào ngồi bên cạnh uống trà ủ rũ
"Thuê được người như thế nào rồi
Mục Quyên Nhi hỏi một câu, đứng dậy đi lấy cái siêu đồng đặt trên lò than, định thêm nước nóng cho Tất Thừa
Tất Thừa nhanh hơn nàng một bước nhấc bình đồng lên, rót trà cho đại nương nhà Đặng Tường trước rồi mới rót cho mình: "Tiệm ăn lớn nhỏ, hễ chỗ nào ta nhận ra đều đã đi một lượt, thế mà không một ai chịu đến giúp việc, thật bất thường
Quan hệ xã giao của hắn tệ đến vậy sao
Tất Thừa trong lòng rất bực bội
Mục Quyên Nhi buông kim khâu xuống, ánh mắt ôn nhu nhìn sang: "Vậy anh có nói chuyện tiền công với người ta không
Tiền bạc luôn dễ nói chuyện nhất mà
Tất Thừa uống cạn một ngụm trà: "Đương nhiên là nói rồi, hơn nữa em còn thêm một phần, mà vẫn không ai chịu đến
Mục Quyên Nhi im lặng, cúi đầu, cau mày, tay cầm kim khâu làm rất chậm
Tất Thừa uống hết nửa ấm trà, đặt mạnh chén xuống bàn: "Ngày mai ta lại đi ra ngoài, đến thử những quán ăn không quen biết kia xem sao
Ta không tin cái tà này
Rõ ràng Lộc Ngô thành lớn như vậy mà mấy người giúp việc bếp núc cũng không thuê được
"Không cần đi đâu
Ngoài cửa truyền đến một giọng nói thanh tao dễ nghe, cửa phòng bị đẩy ra, Viêm Nhan bước vào
Vừa nãy những lời trong phòng nàng nghe rõ mồn một, đã hiểu rõ đầu đuôi sự tình
Tất Thừa và đại nương nhà Đặng Tường đồng loạt đứng lên
Viêm Nhan gật đầu chào hỏi với đại nương nhà Đặng Tường, rồi quay sang thấy Tất Thừa đang một mặt áy náy, cúi gằm mặt đứng bên cạnh
Viêm Nhan ngồi xuống chiếc bàn trà đối diện, tiện tay cầm một chén trà
Tất Thừa nhanh chóng bước qua rót trà cho nàng
"Con làm không tốt việc sư phụ giao rồi
Giọng Tất Thừa hơi nhỏ, rõ ràng là đang tự trách
Sư phụ hắn giỏi giang như vậy, Tất Thừa cảm thấy mình thật sự vô dụng
Viêm Nhan khẽ thổi lá trà trên miệng chén: "Chuyện này không liên quan đến sư phụ, chắc chắn là Trương Đại Phú đã đi dặn dò những đồng nghiệp kia, cố tình ngáng chân chúng ta đó thôi
Sư phụ
Tất Thừa ngớ người..
Ngay lập tức giật mình
Trong phòng còn có đại nương nhà Đặng Tường mà, trước mặt người ngoài hắn phải gọi là sư phụ mới đúng
Lại quên mất rồi
Tất Thừa vội kéo căng giá đỡ ngồi xuống
Viêm Nhan xoay chén trà nhếch môi cười lạnh: "Con mèo béo này đúng là cũng có chút đầu óc, ta nghĩ gì, mà hắn cũng đoán được
Mục Quyên Nhi nhíu mày: "Trương Đại Phú là tổng môi giới của Hạo Nguyên Lâu, quan hệ xã giao rộng, nhiều người xu nịnh hắn lắm
Hắn nói một câu, những người làm bếp ở Lộc Ngô thành đều phải nể mặt hắn, chuyện này quả thật có chút khó
Viêm Nhan im lặng uống trà, không nói gì
Trong phòng nhất thời yên tĩnh hẳn
Đại nương nhà Đặng Tường chậm rãi đứng lên, cúi người hành đại lễ với Viêm Nhan
Viêm Nhan vội đứng lên: "Đại nương người đang làm gì vậy..
"Đều là chuyện nhà của ta mà liên lụy đến các người, làm cho các người khó xử rồi..
Đại nương nhà Đặng Tường nâng tay áo lau khóe mắt, vẻ mặt lộ rõ sự áy náy
Mục Quyên Nhi vội đứng dậy, sang kéo tay đại nương: "Người đang nói gì vậy, dù gì cũng là hàng xóm bao nhiêu năm nay rồi, chắc chắn phải giúp đỡ nhau
Người đừng như vậy, làm cô nương nhà con bận lòng
Mục Quyên Nhi dỗ người ngồi xuống lần nữa, Viêm Nhan cười nói: "Đại nương đừng nghĩ như vậy
Tính con trời sinh đã không ưa Trương Đại Phú rồi, con muốn đánh hắn
Cho dù không gặp phải chuyện này, thì con cũng đánh hắn không sai đi đâu
Lời nói của nàng hoạt bát, lập tức xua đi không khí nặng nề trong phòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thần sắc đại nương nhà Đặng Tường đã dịu đi rất nhiều, quay sang cười với Mục Quyên Nhi và Tất Thừa: "Cô dâu mới của con đúng là có phúc đó nha
Lúc trước A Thừa bái được nữ sư phụ họ Viêm kia, giỏi giang như vậy, chúng ta đều thấy tận mắt rồi, sư phụ con đúng là cái cây rụng tiền mà
"Cây rụng tiền" nào đó ở bên cạnh đang âm thầm uống trà..
Đại nương nhà Đặng Tường tiếp tục khen: "Vừa nghe nói Viêm thần trù ra ngoài làm việc rồi, A Thừa cũng hay lại thu một người đồ đệ thông minh lanh lợi, xinh đẹp như hoa như ngọc thế này
Nhìn tướng mạo vị Đường cô nương này cũng là người có phúc lớn
"Đường cô nương" có phúc lớn nào đó vẫn đang âm thầm uống trà..
Hai vợ chồng nhà họ Tất đều không lên tiếng
Sao người lại không phát hiện ra
Một sư một đồ của Tất Thừa, tất cả đều là những cô nương trẻ tuổi cả
Cái này vừa là Viêm (muối) vừa là Đường (đường), trước sau gì cũng là đồ gia vị nấu ăn thôi
"Khụ khụ
Viêm Nhan hắng giọng một tiếng, đánh gãy ánh mắt đầy ý tứ sâu xa của hai người kia: "Ngày mai đi ra ngoài tìm người, chỉ cần người thật thà chịu khó, làm việc nhanh nhẹn tháo vát là được, có phải đầu bếp hay không không sao
"Dạ
Tất Thừa nhanh chóng đáp lời, vô ý thức đứng dậy định qua châm trà cho Viêm Nhan
Viêm Nhan nhanh hơn anh một bước tự rót, rồi đưa ấm trà cho anh, sau đó cười hì hì nheo mắt nhìn anh
Tất Thừa ngớ ra
Lại quên mất mình là sư phụ
Đại nương nhà Đặng Tường đang cắm cúi thêu thùa thì ngẩng đầu, hỏi Tất Thừa: "A Thừa gấp rút tìm người là định đi làm ngàn người yến ở phủ Hào lão gia à
Tất Thừa gật đầu: "Chính là nó ạ, ngàn người yến nhiều việc vặt quá, mình mang theo người nhà đi thì dùng sẽ quen tay hơn
Đại nương nhà Đặng Tường dùng trâm cài vén tóc mai lên, cẩn thận hỏi: "Mới nãy ta có nghe loáng thoáng các con nói, các con muốn thuê đầu bếp sao
(hết chương này)
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]