Cái cô nàng nhỏ bé tốt bụng này
"Sao đột nhiên lại nhớ mua cho ta bộ quần áo xinh đẹp thế này
Viêm Nhan ôm bộ quần áo trong lòng, những chất liệu mềm mại ấy, tựa như trái tim mềm mại của nàng lúc này
Nghe nàng nói thích, Mục Quyên Nhi lúm đồng tiền nở rộ, dịu dàng ngọt ngào: "Lần này các ngươi vào phủ Hào gia, đến ngày tiệc tùng ăn uống hẳn hoi, coi như để Tất Thừa bận rộn đi, ngươi cứ đi xem náo nhiệt
Buổi đại tiệc hoành tráng như thế thật sự hiếm khi gặp được, cả thành Lộc Ngô cũng chỉ có lần này thôi
Viêm Nhan gật đầu: "Ừ, đúng là rất khó gặp
Đáng tiếc không thể mang ngươi cùng đi
Mục Quyên Nhi cười: "Ngươi tuyệt đối đừng thấy tiếc cho ta
Ngươi không biết đó thôi, người mù ghét nhất chỗ đông người
Náo nhiệt chút đã khó chịu rồi, còn bị người đẩy qua đẩy lại khổ sở
Với loại khung cảnh ấy, có người khiêng kiệu tới đón, ta cũng chẳng thèm
Viêm Nhan cười nói: "Vậy thì ngươi ở nhà trông nhà, giữ tiền của nhà mình
Chờ bọn ta kiếm tiền trở về, sẽ mua đồ ngon cho ngươi, sắm đồ đẹp, xây nhà to
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ừ
Mục Quyên Nhi vui vẻ gật đầu: "Ta ở nhà chờ các ngươi về
Trong hẻm nhỏ, xe kiệu nhà Hào phủ tới đón người đã đến, Tất Thừa ở ngoài cửa gọi Viêm Nhan lên xe
Viêm Nhan dìu Mục Quyên Nhi ra ngoài, mãi cho đến tận cổng lớn
Mục Quyên Nhi chống gậy trúc, lắng nghe mọi người lên xe ngựa
Tất Thừa dặn dò Mục Quyên Nhi vài câu, rồi lên cỗ đi đầu, cùng quản sự của Hào phủ đến đón ngồi chung xe
Xe kiệu của Viêm Nhan đi ngay sau Tất Thừa
Nàng không yên lòng, từ trong xe thò đầu ra gọi Mục Quyên Nhi: "Khi bọn ta không ở nhà, ngươi đừng ra ngoài kể chuyện xưa
Ta đã gọi đại nương nhà Đặng Tường qua trông nom cơm ăn áo mặc cho ngươi, ngươi nhất định đừng ra cửa đấy
"Này, yên tâm đi, ta nhớ rồi
Mục Quyên Nhi đứng ngay bên cửa, ôn nhu mỉm cười hướng phía giọng của Viêm Nhan nói
Nghe tiếng xe ngựa đã sắp đi khỏi con hẻm, Viêm Nhan vẫn chưa hết lo dặn dò: "Không được ra ngoài, nhớ đó
"Không được ra ngoài, nhớ rồi
"Này ~"
Mục Quyên Nhi cười
Cô nương này ngày thường tính tình có vẻ bộc trực, thực ra là người rất có tâm
Mục Quyên Nhi chỉ hận mình không nhìn thấy
Nếu có thể nhìn thấy, nàng nhất định phải trang điểm cho Viêm Nhan thật xinh đẹp, để ông chủ Hào liếc mắt nhìn thấy nàng, liền không thể rời mắt được nữa
Từ khi nghe A Thừa nói, Viêm Nhan thầm mến ông chủ Hào, Mục Quyên Nhi đã bắt đầu chuẩn bị cho ngày hôm nay nàng vào phủ
Mấy bộ quần áo kia, đều do nàng tự tay đo người Viêm Nhan cắt may, tự tay may vá, tự tay thêu hoa, tự tay đính ngọc trai… Viêm Nhan chưa từng nhắc đến người nhà, Mục Quyên Nhi cũng không hỏi vì sao nàng có một thân bản lĩnh như thế, lại một mình phiêu bạt đến đây
Những điều đó theo Mục Quyên Nhi đều không quan trọng
Nàng thích Viêm Nhan, coi như Viêm Nhan không phải là sư phụ của Tất Thừa, coi như Viêm Nhan không có ân thưởng cho nhà bọn họ nhiều như thế, nàng cũng thích nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mục Quyên Nhi thích Viêm Nhan thông minh lanh lợi, thích nàng đối nhân xử thế khéo léo, thích nàng tính tình hiên ngang không bị trói buộc… Viêm Nhan có hay không có người thân thì có gì quan hệ, nàng sẽ tự mình chuẩn bị mọi thứ cho nàng
Mục Quyên Nhi đã tính toán hết rồi
Nếu Viêm Nhan và ông chủ Hào có thể thành chuyện tốt, nàng sẽ gả Viêm Nhan từ nhà mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đợi đến ngày Viêm Nhan xuất giá, dù nàng không nhìn thấy, cũng muốn dốc hết sức, trang điểm cho Viêm Nhan thành cô dâu xinh đẹp nhất Lộc Ngô thành
Nàng sẽ làm người nhà mẹ đẻ của Viêm Nhan
Nghe tiếng xe kiệu ở cổng đã hoàn toàn biến mất, phía sau vang lên tiếng cười của đại nương nhà Đặng Tường: "Đó là xe ngựa của Hào phủ đến đón A Thừa bọn họ đấy hả
Mục Quyên Nhi quay đầu lại cười đáp: "Đúng rồi ạ, mời dì vào nhà ngồi đi
"Ôi
Đại nương nhà Đặng Tường ôm trong ngực một chiếc túi vải nhỏ trắng như tuyết, cùng Mục Quyên Nhi vào sân
Đại nương nhà Đặng Tường vừa đi vừa cười: "Cháu thật có phúc lớn đấy, A Thừa lần này oai phong ghê
Ngay cả anh hai nhà ta cũng được thơm lây
Làm cho mấy bà con ở Đặng Gia trang phát hờn…"
Mục Quyên Nhi mỉm cười rót trà cho đại nương
Đại nương nhà Đặng Tường đặt chiếc túi vải mang đến bên cạnh tay nàng: "Đây là gạo cống cháu nhờ dì mua, cháu sờ thử xem
Toàn loại tốt nhất đấy, một lượng bạc một cân đấy
Chỉ có điều nhà cháu lại không có thêm con trai, mua gạo cống đắt như vậy làm gì
Gạo cống là một loại gạo thường, nhưng do hương vị cực thơm mà sản lượng lại thấp, nên bình thường chỉ dùng cho hoàng tộc quý tộc hưởng dụng, vì thế mới gọi là gạo cống
Gạo cống trong dân gian cũng có thể mua bán, nhưng do giá cả đắt đỏ, người bình thường chỉ có ngày đại hỷ mới dám mua vài cân
Sinh con gái thì không nỡ mua, chỉ sinh con trai, mới làm một bữa cơm cống
Cung phụng tổ tiên, hiếu kính cha mẹ
Tay Mục Quyên Nhi khẽ vuốt ve những hạt gạo cống tròn trịa thơm ngát, giữa lông mày mang vẻ cười đặc biệt dịu dàng: "Cô nương nhà cháu từ lần trước ăn cơm chiên lần trước tới giờ, vẫn luôn nhớ tới, cháu mua gạo cống này, là để làm cơm chiên cho nàng ấy
Đại nương nhà Đặng Tường nghe mà líu lưỡi
Mục Quyên Nhi quá nuông chiều cô Đường này rồi, đây đâu phải là đồ đệ, mà còn hơn cả con gái ruột
"Vậy để ta giúp cháu" Đại nương nhà Đặng Tường định đưa tay nhận lấy túi gạo trên tay nàng
Mục Quyên Nhi cười từ chối: "Không cần đâu ạ, cơm áo của cô nương nhà cháu cần tự tay cháu chăm sóc, nàng mới quen
Mục Quyên Nhi vừa nói chuyện, vừa ôm gạo cống đi về phía phòng bếp ở hậu viện
Hai ngày trước nàng đã bảo Tất Thừa đi chọn một chiếc bình sứ hẹp miệng đặc biệt đẹp, trên miệng có hoa hải đường mạ vàng, chuyên dùng cho Viêm Nhan đựng cơm chiên
Nha đầu Viêm xinh đẹp như vậy, nên có một cuộc sống tinh tế tao nhã
Mục Quyên Nhi rất thích thu xếp cuộc sống hàng ngày cho Viêm Nhan, thích nâng niu nàng như một tiểu thư khuê các của gia đình giàu có
Nàng còn dự định, chờ bọn họ làm xong yến tiệc nghìn người, theo Hào phủ trở về, nàng sẽ tự mình đi mua hai nha hoàn cho Viêm Nhan sai khiến… Trong lòng vừa nghĩ vậy, nồi gạo cống đã bắt đầu tỏa ra từng đợt hương thơm… Chờ nha đầu Viêm trở về nhà, sẽ có cơm chiên thơm nức để ăn rồi
—— —— Lúc này, Viêm Nhan ngồi trong xe kiệu lại nhíu mày chặt, vẻ mặt nghiêm nghị, lộ rõ vẻ tâm sự nặng nề
Cuối cùng cũng vào Hào phủ
Cuối cùng cũng có thể tiếp cận mục tiêu kia
Chính vì chờ đợi cơ hội này, nàng đã nấn ná ở Lộc Ngô thành gần hai tháng, cuối cùng cũng chờ được
Viêm Nhan rất hưng phấn, nhưng cũng đặc biệt khẩn trương
Thương Hoa từng nói, phó tinh chịu phải sự kích thích lớn, thì tinh thần lực trong cơ thể sẽ thức tỉnh
Rốt cuộc phải kích thích người đó như thế nào, mới có thể đánh thức sức mạnh tinh thần bên trong hắn đây
Viêm Nhan nghĩ đến đây thì ỉu xìu, đến bây giờ nàng còn chẳng có chút manh mối nào cả
Nếu ở Hào phủ mà có thể gặp được Thương Hoa thì tốt, rất có thể hắn đang ở gần vị trí phó tinh không xa đi
Nhưng mà dù có gặp được Thương Hoa, Thương Hoa cũng có N+1 cách để nàng không thể thấy hắn
Đã lâu như vậy rồi, Thương Hoa nửa điểm tin tức cũng không có, vị đại thần kia có thể căn bản lười phản ứng nàng, dù Thương Hoa có biết nàng cũng vào Hào phủ, cũng chưa chắc sẽ hiện thân gặp nàng
Ngay khi Viêm Nhan đang chìm trong biển tâm sự, xe ngựa dần dần dừng lại, nàng nghe thấy bên ngoài xe có người nói chuyện
Đến phủ Hào gia rồi
- 12 a, chiến trường mới đã mở ra, Viêm Nhan cũng sắp đối mặt với thử thách mới, các bảo bảo ơi, hãy ném phiếu cho ta, tiếp sức cho Viêm Nhan, tiến lên
(,, ω ) no "(っω`
) (hết chương này)