Nữ Đế Thành Thần Chỉ Nam

Chương 81: Trù sự tình khởi tranh chấp




Trác Cẩm Chương vừa mới rời đi, Hào Nhị Sinh liền theo trong khuê phòng đi ra
Đang canh giữ ở ngoài cửa viên Đàm Âm liếc mắt thấy đại tiểu thư lại muốn ra ngoài, vội chạy tới: "Ngài đây là muốn đi đâu vậy
Ngài cần gì nô tỳ thay ngài mang tới là được, ngài mới về đã lại đi ra ngoài, lão gia mà biết lại sai người đến hỏi
Hào Nhị Sinh mất kiên nhẫn: "Ta tùy tiện ra ngoài đi dạo, đằng nào cũng không ra khỏi cái phủ này, cha ta sai người đến hỏi, ngươi cứ nói vậy với ông ấy
Nói xong, không thèm để ý Đàm Âm, bước thẳng đi
Nhìn bóng lưng Hào Nhị Sinh, Đàm Âm bĩu môi: "Hừ, đại tiểu thư có gì hơn người, còn không phải giống vậy khiến cho nam nhân không để ý đến mình
Nhớ tới tối qua đại tiểu thư không có ở nhà, nàng ở bên viện kia sướng khoái cả đêm


Mặt Đàm Âm lập tức ửng đỏ
Chuẩn cô gia vẻ ngoài nhìn nho nhã, lúc hành sự lại cực kỳ mạnh mẽ, suýt chút nữa làm nàng tan thành từng mảnh, giờ phút này Đàm Âm vẫn cảm thấy trên người có chút khó chịu
Đáng tiếc đại tiểu thư không biết phải ra ngoài bao lâu, nàng hiện tại chỉ muốn đi gặp cô gia, nàng hận không thể cả ngày ở bên trong viện kia


—— —— Vừa nghĩ tới Trác Cẩm Chương mới ở trong phòng, Hào Nhị Sinh đã cảm thấy trong phòng ngột ngạt khó chịu, muốn ra ngoài hít thở không khí
Từ sau nửa tháng trước thấy Trác Cẩm Chương cùng nha hoàn cẩu thả, mỗi lần hắn đến gần, Hào Nhị Sinh đều cảm thấy trên người Trác Cẩm Chương có một mùi hôi tanh khiến người buồn nôn
Hào Nhị Sinh biết, thật ra trên người Trác Cẩm Chương không có mùi, trong phòng cũng không có mùi, tất cả đều do nàng bị bệnh trong lòng
Trác Cẩm Chương là con rể do cha tự mình chọn, cha rất vừa ý hắn
Người đàn ông này cũng thật có chút bản lĩnh, trước kia cha giao cho hắn mấy mối làm ăn để thử, đều được hắn xử lý đâu vào đấy, người này còn có tài văn chương, thông âm luật, thiện đan thanh, tính ra là người có thể văn có thể võ toàn tài
Mặt khác nàng còn nghe nói, Trác Cẩm Chương còn có chút giao tình với Mạnh Hoa tông tu tiên môn phái


Nhưng mà dù Trác Cẩm Chương có tốt thế nào, nàng vẫn không thể có chút hứng thú nào với vị hôn phu này, thậm chí còn vô cớ chán ghét khuôn mặt quá mức tuấn tú của hắn
Hào Nhị Sinh cũng thường xuyên âm thầm buồn phiền
Lo sau này khi thành thân phải chống cự như thế nào
Ra khỏi Hạm Đạm uyển, nàng tản bộ không mục đích, vô tình lại đi tới phòng bếp, mơ hồ nghe thấy bên trong truyền ra tiếng ồn ào
Hào Nhị Sinh hiếu kỳ, hé mắt nhìn vào bên trong viện qua cửa sổ ngắm cảnh trên tường viện
Trong đại phòng bếp, một đám người vây quanh một người ở giữa, đang hò hét ầm ĩ không biết là đang trách móc điều gì
Hào Nhị Sinh chợt nhớ tới, dường như nghe cha nhắc qua một câu, nói là hôn lễ của nàng mời hai nhóm đầu bếp, nghe nói trước khi chính yến, còn muốn làm một cuộc đấu yến, muốn chọn ra nhóm đầu bếp tốt nhất chủ trì tiệc cưới của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giờ phút này thấy người trong phòng bếp ồn ào, Hào Nhị Sinh nổi hứng, hướng bên trong nhìn kỹ cho ra lẽ
Trong phòng bếp, người của Hạo Nguyên lâu Cù Bình Xuân và người Tất Thừa đều ở đó
Đằng trước thớt gỗ, đứng một người đàn ông vóc dáng cường tráng, ước chừng ba mươi tuổi
Người đàn ông mặc tạp dề lớn màu tím làm từ vải bông đặc chế của đầu bếp, tay áo xắn lên cao, lộ ra cánh tay rắn chắc đen nhẻm
Trước mặt người đàn ông bày hai quả dưa gai trắng nõn sạch sẽ, bên cạnh là một khối thịt nạc thượng hạng
Trong tay người đàn ông cầm dao phay, cầm quả dưa gai đặt lên thớt, một tay giữ chặt, tay kia vung dao phay thoăn thoắt, một quả trái cây to bằng cánh tay đàn ông đảo mắt đã cắt thành từng lát mỏng như giấy
Một đám tiểu nhị học đồ bên cạnh lập tức lên tiếng khen
Ngay cả Hào Nhị Sinh đang nhìn ngoài cửa sổ, cũng bị dao công thuần thục của người đầu bếp hấp dẫn
Nàng chưa từng thấy mấy người làm bếp này làm việc, mấy người trù phụ trong phòng bếp nhỏ ngày thường chỉ lo liệu đồ ăn của một mình nàng, căn bản không cần huyên náo như vậy
Lúc này tận mắt thấy, nàng hơi thấy mới mẻ thú vị
Vẻ mặt người đàn ông lộ vẻ đắc ý, tiện tay cầm lên khối thịt kia, lại vung dao thoăn thoắt một hồi, khối thịt đảo mắt đã thành thịt băm thô mịn đều nhau
Tiểu nhị và đám học đồ lại một lần nữa ồ lên khen ngợi
Hào Nhị Sinh cũng cùng cười
Người này không biết là nhóm đầu bếp nào, cũng có chút bản lĩnh
Bất quá một bên vừa mới khen ngợi xong, bên cạnh lại có một tiểu nhị chừng hai mươi tuổi bước tới, đi đến trước thớt gỗ, đưa tay nắm lấy một nắm thịt băm giơ lên cao, trong đó có mấy miếng thịt băm còn dính vào nhau
Một đầu bếp của nhóm khác lập tức cười phá lên
Hào Nhị Sinh xem không hiểu, việc này trong phối đồ ăn gọi là "Liền đao", là điển hình công phu không tới nơi tới chốn
Bất quá Hào Nhị Sinh nhìn rõ, tiểu nhị đến sau này là cố ý gây chuyện, khẳng định là đầu bếp của nhóm kia
Đồng nghiệp là oan gia mà
Bị chế nhạo, mấy tiểu đồ đệ một bên lập tức chửi bới
Bên kia cũng không kém cạnh, lập tức có người đáp trả, tình hình lập tức hỗn loạn lên
Hào Nhị Sinh cau mày
Hai nhóm đầu bếp này thích hơn thua, vậy có thể làm ra thức ăn ngon được không
Nàng đang nghĩ có nên đề nghị cha sớm quyết ra thắng bại, cứ ngày nào cũng cãi nhau, thức ăn làm ra chắc chắn sẽ có mùi thuốc súng mất
Ngay khi Hào Nhị Sinh còn đang do dự có nên đi vào không, nàng thấy Phùng nhị quản sự từ bên ngoài đi vào qua cửa sổ
Phùng nhị quản sự đi đến giữa hai nhóm người, bảo dừng cãi vã lại, nói vài câu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhóm đầu bếp vừa thể hiện trù nghệ ban nãy nhao nhao ồn ào lên, vẻ mặt như muốn đối phương cũng ra người so tài
Nhưng đầu bếp vừa trổ tài dao công kia lại dường như không quá muốn, chỉ vào một người đầu bếp trẻ hơn hai mươi tuổi trong đám người đối diện, hùng hổ không biết nói gì, cuối cùng còn cầm chày cán bột lên động thủ, đám tiểu nhị và Phùng nhị quản sự vội vàng khuyên can
Hào Nhị Sinh nhíu mày
Người đầu bếp động tay kia nàng thấy hơi chướng mắt, dù ban nãy vừa cảm thấy ấn tượng không tệ với công phu của hắn, giờ phút này nàng lại đánh giá phẩm hạnh của người này xuống
Hào Nhị Sinh lại bước đến gần mấy bước, muốn nghe xem bọn họ đang nói gì
Nàng nghe người đầu bếp vừa động thủ lớn tiếng: "Họ Tất, ngươi vốn là bại tướng dưới tay lão tử, lão tử mà so với ngươi thì ngại mất giá trị bản thân
Ngươi khôn hồn mau cút ra khỏi phòng bếp, hôm nay không đến lượt ngươi nấu nướng, đừng ở đó ảnh hưởng lão tử làm việc
Tất Thừa cười lạnh: "Cù Bình Xuân, đừng nói như hay thế, không phải ngươi ghét ta ảnh hưởng tâm tình ngươi, mà là sợ không bằng ta, bại lộ sự thật đúng không
Đặng Hải cười khẩy: "Chỉ có cái bản lĩnh của ngươi, hắc hắc, đừng nói so tài với Tất đại trù chúng ta, ngay cả lão tử ra tay, cũng gọt đẹp hơn ngươi
Tiểu đồ đệ của Tất Thừa một bên lập tức cười ầm lên
Đám tiểu đồ đệ của Đặng Gia trang sớm đã thấy công phu của Tất Thừa cùng Viêm Nhan trên thớt gỗ, chỉ riêng cái bản lĩnh vừa rồi của Cù Bình Xuân, có thúc ngựa cũng không theo kịp Tất Thừa
Mãn Lục bên đối diện nhảy ra, nhặt một quả dưa gai trên thớt ném về phía Tất Thừa
Dao găm trong tay áo của Tất Thừa nhanh chóng trượt vào lòng bàn tay, giơ tay chém xuống, quả dưa gai đập tới không lệch lạc mà vừa vặn bị chẻ đôi
Hắn thuận thế vẩy lên, hai nửa quả dưa gai lại bay về chỗ cũ, trúng ngay hai hốc mắt của Mãn Lục
Mãn Lục hai tay ôm lấy hai mắt kêu thảm một hồi

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Chờ khi ngẩng đầu lên, trước mắt chỉ còn một đôi mắt xanh ngơ ngác
"Ha ha ha ha ha


Người của Tất Thừa bên này trong nháy mắt cười ngặt nghẽo
Cù Bình Xuân chỉ vào Tất Thừa hùng hùng hổ hổ, cũng không dám tiến lên nữa
Hắn sớm đã biết Tất Thừa có công phu, bất quá trước đây chưa từng thấy hắn thể hiện
Hôm nay tận mắt thấy, thật sự có chút sợ hắn
Hào Nhị Sinh đang nhìn ngoài cửa sổ cũng thấy bất ngờ với công phu mà Tất Thừa vô tình thể hiện, nhịn không được nhìn thêm hắn một chút
(hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.