Nữ Phụ Ác Độc, Dựa Vào Huyền Học Phản Kích

Chương 92: Chương 92




“Vân bác sĩ, ngươi nói gì cơ?” Câu nói sau cùng của Vân Quan Nguyệt nói với âm lượng hơi nhỏ, Phó Lưu Hữu va phải đầu, giờ phút này đầu óc vẫn còn ong ong, căn bản không nghe rõ
“Không có gì.” Vân Quan Nguyệt lắc đầu, “Muộn một chút ta sẽ cho ngươi mấy tấm phù bình an, có thể bảo vệ ngươi bình an vô sự.”
Nghe vậy, Phó Lưu Hữu vừa rồi còn nhíu mày trong nháy mắt giãn ra, một lần nữa nở nụ cười, xoa xoa tay như con ruồi: “Cái này làm sao lại có ý tốt… Vân bác sĩ nếu không cho thêm mấy tấm, ta lo lắng vợ ta cũng gặp chuyện.”
“Được.” Vân Quan Nguyệt đáp ứng rất sảng khoái
Nói gì thì nói, việc Phó Lưu Hữu gặp nguy hiểm lần này cũng là do nàng, bất quá chỉ là cho thêm mấy tấm phù bình an mà thôi, đối với Vân Quan Nguyệt mà nói, phù bình an là loại phù dễ vẽ và đơn giản nhất, căn bản không tốn bao nhiêu tinh lực
Phó Lưu Hữu đã kiểm tra toàn thân xong, vết thương cũng đều được băng bó cẩn thận
Hắn không muốn ở lại bệnh viện, nhưng cũng không thể mang bộ dạng này về nhà hay công ty, sợ bị cô vợ trẻ nhìn thấy lo lắng, liền dứt khoát mời Vân Quan Nguyệt đi trung tâm giải trí gần đó để tâm sự
Hắn là khách quen của trung tâm giải trí này, còn làm thẻ hội viên năm
Mới vừa bước vào, nhân viên công tác trong trung tâm giải trí đã chào đón
Đối phương mặc một thân váy công sở đẹp đẽ xinh đẹp, trên mặt vẽ trang điểm tinh xảo, nụ cười rạng rỡ đón tiếp: “Phó Tổng, ngài đã lâu không đến!”
“Chuẩn bị cho ta một phòng cấp cao, ta muốn cùng vị khách quý của ta tâm sự, ngoài ra hãy để phòng bếp của các ngươi chuẩn bị sẵn bữa trưa, muốn các món ăn chiêu bài, khoảng mười hai giờ bưng tới là được.” Phó Lưu Hữu xe nhẹ đường quen phân phó
Người phụ nữ cười ngọt ngào, ánh mắt lướt qua Vân Quan Nguyệt hai vòng, đáy mắt mang theo sự tò mò được che giấu rất kỹ, nhẹ nhàng đáp lời: “Được Phó Tổng, hai vị mời đi lối này.”
Nàng dẫn Phó Lưu Hữu và Vân Quan Nguyệt vào bao sương trên lầu ba
Bao sương vô cùng lớn, bên trong có phòng ngủ nghỉ ngơi, phòng tắm, còn có hai bàn cờ thông minh và bài poker cùng các trò chơi giải trí khác
Vân Quan Nguyệt đánh giá hoàn cảnh trong rạp, ngồi trên chiếc ghế sô pha riêng cao cấp nhìn lên liền cảm thấy vô cùng dễ chịu
“Vân bác sĩ, nghe nói vị Diệp tiểu thư kia trúng đạn
Người kiểu gì vậy?” Trên bàn trà có một bộ đồ uống trà, Phó Lưu Hữu xe nhẹ đường quen tìm đến tủ đựng trà lấy ra, vừa pha ấm trà vừa lên tiếng hỏi thăm
Vân Quan Nguyệt lắc đầu: “Tình huống cụ thể ta cũng không rõ ràng, trợ lý lúc đó nói với ta là đang ở bệnh viện tiếp nhận trị liệu.”
“Tại sao có thể như vậy…” Phó Lưu Hữu nhíu mày, “Vị Trình bác sĩ kia cũng xảy ra chuyện rồi, chẳng lẽ là… phong thủy của buổi phát sóng trực tiếp không tốt?” Phó Lưu Hữu và trợ lý có cùng suy nghĩ
Vân Quan Nguyệt nghĩ đến kết quả vừa mới bấm đốt ngón tay, càng chắc chắn suy đoán trước đó, liếc mắt nhạt tiếng nói: “Không phải vấn đề phong thủy, là có người cố ý làm như vậy.”
“Ai vậy!” Phó Lưu Hữu trừng to mắt, nghĩ thầm là kẻ nào ăn gan hùm mật báo, lại dám ở trước mặt Vân bác sĩ mà làm những động tác nhỏ này
Vân Quan Nguyệt không nói chuyện, chỉ lẳng lặng cùng Phó Lưu Hữu liếc nhau
Người sau lập tức kịp phản ứng: “… Trình Hiến Xuyên?”
Vân Quan Nguyệt dạ
“Thật sự là giỏi tính toán a.” Phó Lưu Hữu tốt xấu lăn lộn trong thương trường bao nhiêu năm, tự nhiên có thể đoán được ý đồ của Trình Hiến Xuyên, “Biết mình phải thua liền dứt khoát đối với bệnh nhân cùng Vân bác sĩ ngươi ra tay, chỉ cần có thể chết một người, mặc kệ là Vân bác sĩ ngươi chết, hay là ta cùng Diệp tiểu thư trong đó một người chết…”
“Trận thứ hai tranh tài đều không thể tiếp tục.”
“Hắn thậm chí còn có khả năng mua thủy quân xuống trận đem tất cả tội lỗi đều đổ lên đầu ngươi, vị Trình bác sĩ này tính toán thật đúng là hay
Hơn nữa ta nhớ được hắn dường như có Bá Ân Tập Đoàn chống lưng, tập đoàn này ở M quốc rất lớn, việc có thể ra tay với Diệp tiểu thư cũng không quá lạ.”
Phó Lưu Hữu ngồi không yên, đứng dậy đi đi lại lại trong bao sương
Hắn bất lực nói: “Nếu là Bá Ân Tập Đoàn… Vân bác sĩ, chuyện này ta chỉ sợ không giúp được ngươi gì cả.” Phúc Vượng Thực Phẩm nổi tiếng trong nước, nhưng ở nước ngoài thì không là gì
“Nhưng Vân bác sĩ ngươi có thể tìm Thương Tổng giúp đỡ mà!” Phó Lưu Hữu đột nhiên nghĩ đến, “Thương Thị Tập Đoàn nhưng mạnh hơn Bá Ân Tập Đoàn nhiều, tìm Thương Tổng giúp đỡ nhất định được thôi.”
Vân Quan Nguyệt lại khoát tay nói không cần
“Chính ta có thể xử lý.” Nàng nói
Thù của mình đương nhiên vẫn là tự mình báo mới thoải mái, nàng sẽ để Trình Hiến Xuyên biết, đụng vào nàng, bọn họ cũng coi như đụng phải tấm sắt
Vân Quan Nguyệt đang nghĩ ngợi, chiếc điện thoại đặt bên cạnh đột nhiên rung lên hai lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có người gửi tin nhắn đến
Nàng mở khóa màn hình quét mắt, người gửi tin nhắn là Thương Nghiễn Lễ
【 Thương Nghiễn Lễ: Cuộc tranh tài xảy ra vấn đề sao

【 Vân Quan Nguyệt: Ngươi cũng biết

【 Thương Nghiễn Lễ: Trên mạng bây giờ huyên náo xôn xao, muốn không biết thật khó khăn
Ngươi bây giờ ở đâu
Ta tới tìm ngươi

【 Vân Quan Nguyệt: Cùng Phó Tổng ở trung tâm giải trí

Nàng gửi địa chỉ qua, sau đó nói cho Phó Lưu Hữu: “Chờ một lát Thương Nghiễn Lễ sẽ đến đây tìm ta.”
Phó Lưu Hữu: “?”
Phó Lưu Hữu cẩn thận dò xét Vân Quan Nguyệt, rục rịch muốn hỏi Vân bác sĩ có phải hay không cùng vị Thương Tổng kia có quan hệ đặc biệt gì, nhưng lời nói trong miệng dạo qua một vòng lại bị nuốt trở vào, cuối cùng chỉ khô khan ồ một tiếng
Loại vấn đề riêng tư này vẫn là không nên hỏi, dễ mạo phạm
Phó Lưu Hữu nghĩ thầm, biết chờ một lát Thương Nghiễn Lễ muốn đến, hắn lại để nhân viên công tác chuẩn bị thêm chút đồ ăn trưa
Thương Nghiễn Lễ tới rất nhanh, tán gẫu xong vẫn chưa tới một giờ, hắn đã đến trung tâm giải trí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại khái là mới từ công ty tới, hắn trên sống mũi còn mang một cặp kính gọng kim loại
Thấu kính dưới ánh sáng chiếu rọi che đi đôi mắt sâu thẳm, đầy áp lực, cả người nhìn ôn hòa hơn nhiều
“Thương Tổng.” Phó Lưu Hữu chùi mồ hôi lòng bàn tay lên ống quần, cười híp mắt nghênh tới vươn tay: “Lại gặp mặt.”
Ánh mắt Thương Nghiễn Lễ đầu tiên rơi vào Vân Quan Nguyệt, sau đó mới nhìn về phía Phó Lưu Hữu, khóe môi khẽ cong lên nắm tay hắn: “Phó Tổng, ngươi không sao chứ.”
“Không sao không sao.” Phó Lưu Hữu khoát tay nói, “Chỉ là một chút trầy da, bất quá đụng vào đầu, đầu vẫn còn hơi hỗn loạn
Thương Tổng, ngài cùng Vân bác sĩ trò chuyện, ta vào phòng nghỉ ngủ một lát…” Hắn vô cùng tự hiểu mà lựa chọn né tránh
Khóe miệng Thương Nghiễn Lễ ngậm ý cười càng thêm chân thật một chút: “Vậy Phó Tổng nghỉ ngơi thật tốt.”
“Biết rồi biết rồi.” Phó Lưu Hữu lại nói một tiếng với Vân Quan Nguyệt, sau đó bước nhanh vào phòng nghỉ, trở tay đóng lại cửa phòng
Hiệu quả cách âm của bao sương vẫn rất tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thương Nghiễn Lễ ba bước cũng làm hai bước đi đến bên cạnh Vân Quan Nguyệt, ngồi xuống trên sô pha riêng bên cạnh nàng, gỡ xuống cặp kính gọng kim loại trên sống mũi, để lộ đôi mắt sắc bén, đen thẳm tuyệt đẹp nhìn qua
“Nghe nói ngươi gặp tai nạn xe cộ.” Giọng hắn trầm thấp
Vân Quan Nguyệt vuốt ve lòng bàn tay: “Ân, bất quá ta không có việc gì lớn, ngược lại là liên lụy Phó Tổng cùng Diệp tiểu thư gặp phải nhân họa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.