Nữ Phụ Là Đại Lão [xuyên Nhanh]

Chương 89: Phạm tội trắc tả sư 28 Tác phẩm nghệ thuật liền nên yên lặng đợi để cho người TA thưởng thức mới đúng




Hoành Ngọc ngồi ở bên cạnh, bật cười nhìn hắn làm nũng
Ôn Đình hướng Hoành Ngọc lè lưỡi một cái, ngoan ngoãn chạy về phòng, nhưng ở cửa phòng sắp đóng lại, hắn vẫn không hết hy vọng, lại quay đầu hô lớn: "Cha, tỷ ta thật sự còn rất trẻ, các ngươi lo lắng cái này cũng sớm quá đi
Vì để tránh Ôn ba ba nói ra cái gì kiểu như trừ tiền tiêu vặt của hắn, sau khi hô xong một tiếng này, Ôn Đình 'bộp' một tiếng đóng sập cửa phòng
Ôn ba ba: "..."
Đứa con trai xui xẻo này không biết giống ai, cả ngày cứ nhây như đỉa
Thấy Ôn ba ba bị hố một vố, Hoành Ngọc cùng Ôn mụ mụ dựa vào nhau cười một hồi lâu
Hoành Ngọc có chút kiềm chế ý cười, nhìn về phía Ôn ba ba, lên tiếng dò hỏi: "Ba ba, buổi dạ tiệc kia là vào chủ nhật tuần tới phải không
"Đúng, thời gian đó cũng sẽ không chậm trễ công việc của con
Hoành Ngọc cong môi cười nói: "Vậy con cũng đi cùng, làm ở cục cảnh sát bận quá, lâu lắm rồi không có dịp đi góp vui
Những buổi tiệc như thế này đều là nơi dành cho giới doanh nhân thượng lưu, với nội tình của Ôn gia tại D thị, để có được thư mời thật sự là vẫn còn kém một chút
Vậy nên buổi tiệc kia nàng đương nhiên phải đi, nếu không thì với người sống cực kì quy củ như nàng, làm sao có thể tạo cơ hội cho Mạc Mỗ ra tay
"À phải, ba ba, có phải Mạc Mỗ tiên sinh chuẩn bị về Mỹ không ạ
Ôn ba ba nói: "Đúng vậy, việc làm ăn của hắn ở bên này đã xử lý xong rồi, nói là tổng bộ bên Mỹ vẫn cần hắn về quản lý, đại khái khoảng một tháng nữa sẽ về
Sao con đột nhiên tò mò chuyện này
"Hôm qua con đưa Đới Nhã đi đăng ký thủ tục ở sân bay thì đụng phải hắn
Hoành Ngọc tùy tiện giải thích
Một tháng sau mới về Mỹ sao
Thời gian này vừa vặn, nửa tháng sau dạ tiệc liền để Mạc Mỗ lộ đuôi cáo
***
Đám người ở đội cảnh sát hình sự đã quen với việc nhân viên cửa hàng hoa mỗi sáng sớm mang hoa đến cho Hoành Ngọc
Mặc dù mỗi lần nhận hoa thái độ của Hoành Ngọc đều rất hờ hững, thậm chí có nhiều người sau lưng còn nghĩ không biết có phải An tỷ gặp phải tên biến thái nào bám đuôi không
Cứ thế nhưng người trong cuộc lại không phản ứng, đám quần chúng hóng chuyện này bàn tán vài ngày, rồi cũng chẳng ai để ý đến chuyện này nữa
Nhưng một ngày nọ, nhân viên cửa hàng hoa đến, ngoài việc mang đến bó hoa hồng được trang trí cầu kì, còn có thêm một hộp quà được đóng gói tinh xảo
Dù không biết bên trong hộp quà đựng thứ gì, nhưng chỉ nhìn tên nhãn hiệu trên hộp quà thôi cũng đã đủ thu hút sự chú ý của người khác
Hoành Ngọc nhận lấy hoa, lại không nhận hộp quà kia
Nhân viên cửa hàng hoa nở nụ cười, đưa hộp quà đến trước mặt Hoành Ngọc, "An tiểu thư, đây cũng là vị tiên sinh kia tặng cho cô
"Vô công bất thụ lộc, hộp quà này quá đắt tiền, sáng mai cô mang hộp quà này trả lại đi
Một bó hoa thì giá cả không đắt, nhưng vật trong hộp quà thì giá trị lại rất cao
"Nhưng..
Lời của nhân viên cửa hàng còn chưa kịp nói hết, Vinh Minh đã chen ngang vào, hắng giọng: "Chúng tôi phải bắt đầu làm việc rồi, cô muốn trì hoãn công việc của cảnh sát hình sự sao
Hoành Ngọc bật cười, gật đầu với nhân viên cửa hàng, tiện tay nhét bó hoa vào một góc khuất, ung dung quay về phòng làm việc của mình
Người trong cuộc đã không còn ở đó, nhân viên cửa hàng hoa nghĩ đến việc người tài xế kia bảo cô mang hộp quà đến cho 'tiểu phí' hào phóng kia, xem ra dù có không nỡ khoản tiền kia đi nữa, e rằng cũng không thể kiếm lời được nữa
Cô cố chấp, ôm hộp quà rời đi
Ánh mắt Tống Tùng Linh một mực đặt trên chiếc hộp quà kia
Gia đình cô được xem là giàu có, bá phụ lại làm ở Sở công an tỉnh, nếu không thì cô cũng chẳng thể vượt mặt những người cạnh tranh khác để có được cơ hội thực tập ở đội cảnh sát hình sự D thị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thương hiệu này, mỗi một bộ sưu tập hộp quà phiên bản giới hạn đều rất khác biệt
Ngón tay Tống Tùng Linh gõ trên màn hình điện thoại, rất nhanh chóng tìm thấy được giá của một bộ lễ phục này —— cho dù với gia thế của cô, cũng không có cách nào mà có được một bộ lễ phục như thế này
Người theo đuổi An Hoành Ngọc sao mà có tiền có thế đến vậy
Tống Tùng Linh cắn môi dưới, cả ngày đều có chút không được tỉnh táo
Trong thâm tâm, cô luôn có một loại cảm giác—— hết thảy chuyện này không nên như vậy, cô ở cục cảnh sát không nên bị lãng quên như vậy, An Hoành Ngọc ở cục cảnh sát cũng không nên được nhiều người nâng đỡ như vậy
Dù không biết cảm giác này đến từ đâu, nhưng sự chênh lệch giữa nó và thực tại cứ mãi làm Tống Tùng Linh không cam lòng
Lúc tan việc, Hoành Ngọc cầm chìa khóa xe xuống lầu, lái xe ra khỏi đội cảnh sát hình sự
Để ý đến xe cộ đi lại hai bên đường, tầm mắt của nàng đảo qua kính chiếu hậu, liền nhìn thấy một người quen rụt người, đang ngồi xổm dưới gốc cây hòe đối diện với đội cảnh sát hình sự
Kia là Trần Hạo
Vì sao hắn lại ở đây
Hoành Ngọc vô thức chậm dần tốc độ xe, dừng sát vào bên lề đường, ánh mắt vẫn không rời kính chiếu hậu
Trần Hạo vẫn ngồi xổm ở dưới gốc cây hòe, thỉnh thoảng lại ngó về hướng cổng đội cảnh sát hình sự
Nhưng không lâu sau, hắn liền lẳng lặng đứng dậy, đi về hướng ngược lại với hướng của Hoành Ngọc
Đang chuẩn bị kéo dây an toàn xuống xe, cửa sổ xe của Hoành Ngọc đột nhiên bị người gõ một cái
Hoành Ngọc quay đầu, phát hiện Lưu đội đang vẫy gọi mình, vội vàng hạ cửa kính bên ghế phụ xuống
"An tỷ, sao cô còn chưa về
"Vừa mới thấy một người quen, lo là mình nhìn lầm, nên đỗ xe lại bên đường
Lưu đội gật đầu, "Thế à, vậy cô sau đó còn có việc gì không
Có muốn cùng nhau đi họp bên đội phòng chống ma túy không
Nghe thấy đội phòng chống ma túy, Hoành Ngọc tạm thời bỏ qua câu hỏi vì sao Trần Hạo lại xuất hiện ở đây
So với Trần Hạo, vẫn là tập đoàn buôn lậu ma túy, cái ung nhọt này có mức độ nguy hại cao hơn
"Có tình huống mới à
Thanh âm của Lưu đội có chút buồn bực, "..
Người cung cấp tin tức đã bị lộ, nhưng thông tin mà người đó đưa trước đây lại hé lộ thêm tin tức mới
Thông tin người cung cấp đã từng đưa, là gần đây thị trường ma túy ngầm ở D thị sẽ có một phi vụ mua bán ma túy số lượng lớn
Nhưng đáng tiếc chính là, người đó vẫn chưa thể điều tra ra thời gian và địa điểm giao dịch, cùng số lượng ma túy được giao dịch
Buổi họp đội phòng chống ma túy, chính là để thảo luận làm sao từ đầu mối này tiếp tục điều tra
Mà Hoành Ngọc cùng Lưu đội xem như viện binh, tham gia cuộc họp, thỉnh thoảng đưa ra ý kiến của bản thân
Chờ họp xong, thì đã mười giờ tối
Lâm đội ở đội phòng chống ma túy vốn thân quen với Lưu đội, cười nói: "Giờ này rồi, hay là ăn chút gì rồi về
An tỷ có muốn đi cùng không, anh em bên đội phòng chống ma túy bọn tôi đã sớm muốn quen biết cô rồi, chỉ tiếc là không có cơ hội
Hoành Ngọc cười cười, cũng không khách sáo, "Vậy được thôi, nhưng mà buổi ăn này là do Lâm đội đề nghị, vậy thì buổi khuya nay phải để Lâm đội mời nha
Nghe có người mời ăn cơm, những đồng nghiệp khác trong đội phòng chống ma túy không nhịn được ùa lên góp vui
Lâm đội liếc bọn họ một cái, mới cười nói với Hoành Ngọc: "Được, còn mong còn chẳng được ấy chứ
Một nhóm hơn mười người đi xuống lầu, quán bán đồ ăn đêm ở cách kí túc xá cũng chỉ vài trăm mét, bọn họ trực tiếp đi bộ sang
Người trong đội phòng chống ma túy đã sớm nghe qua tên Hoành Ngọc, nhưng do tính chất công việc của hai bên khác nhau nên ít có cơ hội giao lưu
Lúc này có dịp, ai cũng tranh thủ nịnh nọt cô
—— Nữ cảnh sát vốn đã ít, tình hình này không chỉ có ở đội cảnh sát hình sự, đội phòng chống ma túy cũng vậy
Lưu đội cùng Lâm đội không chen vào, hai người đi bên cạnh, đột nhiên điện thoại trong túi Lưu đội reo lên, hắn nhấc máy, "Vinh Minh, sao cậu lại gọi cho tôi
"Hả
Tống Tùng Linh còn chưa về nhà, điện thoại cũng không gọi được
Cô ta thực tập ở chỗ các cậu quản, kết quả cậu gọi điện cho tôi hỏi là sao
Cậu muốn ăn đòn hả
"Tôi giờ đâu có ở đội cảnh sát hình sự, nếu ở đó thì có người trực ban rồi, tôi gọi đến để hỏi một chút
Dù gì thì cũng là người của trường cảnh sát, có võ thuật nên chắc không sao đâu, chắc là không có chuyện gì đâu, cậu cứ trấn an người nhà Tống Tùng Linh trước đi
Cúp máy, Lưu đội nhíu mày, bấm số điện thoại của phòng trực ban đội cảnh sát hình sự, nhưng người trực ban báo với Lưu đội, Tống Tùng Linh đã sớm rời khỏi đội cảnh sát hình sự rồi
"Chắc là không có chuyện gì rồi chứ..
Lưu đội càng nhíu chặt mày hơn
Hoành Ngọc không biết từ lúc nào đã đến cạnh Lưu đội, "Tống Tùng Linh mất tích
"Đúng, người nhà của cô ta gọi cho cô ta không được
Trong đầu Hoành Ngọc bất giác hiện lên hình bóng Trần Hạo
Trần Hạo ngày hôm nay đột nhiên xuất hiện ở gần đội cảnh sát hình sự, chẳng lẽ..
Mục tiêu đầu tiên hắn muốn nhắm đến là Tống Tùng Linh
Hoành Ngọc: "Đừng ăn đêm nữa, Lưu đội, tìm một người đi, tôi lo Tống Tùng Linh gặp chuyện rồi
Nghe Hoành Ngọc suy đoán, Lưu đội vô thức hỏi: "Tình huống là sao
"Trước đây tôi từng theo dõi một người có tình hình không ổn định, hôm nay người kia xuất hiện ở gần đội cảnh sát hình sự, mà Tống Tùng Linh vừa vặn mất tích
Nếu là trùng hợp thì thôi, nhưng anh hiểu tôi, tôi không tin chuyện trùng hợp, thà bây giờ tốn chút công sức loại trừ khả năng này
Trong cốt truyện ban đầu, vì Tống Tùng Linh mà Ôn Đình đã xảy ra chuyện
Nhưng với tính cách của nàng, nàng sẽ dùng những cách khác để khiến Tống Tùng Linh phải trả giá đắt
Đời này thân là một người học chuyên ngành tội phạm học, đạo đức nghề nghiệp cũng không cho phép nàng trơ mắt nhìn hung thủ lộng hành ngay trước mắt nàng
Lời Hoành Ngọc vừa nói ra, người của đội chống độc thì không có phản ứng gì, sắc mặt Lưu Đội lập tức trở nên nghiêm túc, "Được, ta lập tức liên hệ người đi tìm hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn nhìn về phía Lâm đội, "Lão Lâm, các ngươi..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm đội gật đầu, "Chúng ta cũng đi theo tìm kiếm, nhưng mà đã nói rồi, nếu không có vấn đề gì, sáng mai ngươi phải mời về ăn khuya coi như quà cám ơn
Được Lâm đội trả lời chắc chắn, Lưu Đội vội vàng gọi điện về cục cảnh sát, để đồng nghiệp ở lại trong cục định vị điện thoại Tống Tùng Linh, tiện thể xem xét camera giám sát ở cửa ra vào đội cảnh sát hình sự lúc tan làm
Trong quá trình chờ đợi, Hoành Ngọc lấy điện thoại di động ra, bắt đầu tìm kiếm bản đồ khu vực lân cận
Những mô tả trước đó của nàng về Trần Hạo có lẽ vẫn đúng, trước không xoắn xuýt chuyện vì sao Trần Hạo lại để ý Tống Tùng Linh, trước cứ suy nghĩ, trong tình huống này, Trần Hạo có khả năng gây án ở đâu nhất
—— —— —— ——
Ta lại chậm trễ, thật sự xin lỗi, gửi bao lì xì xin lỗi mọi người đã bình luận ở chương trước
Đây là canh thứ nhất
Hỏi xem mọi người thích đọc truyện trinh thám hình sự nữ chính không
Nữ chính là chuyên ngành tội phạm học, nam chính là cảnh sát hình sự tinh anh, nhưng dạng tồn tại không cao lắm ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.