Nữ Phụ Từ Bỏ Công Lược, Lại Bị Đối Tượng Cuồng Ngược Ép Yêu

Chương 7: Chương 7




Có kẻ trước mặt mà bình tĩnh xử trí như vậy, Thượng Quan công tử cảm thấy hốt hoảng liền quỳ xuống: “Không
Không phải!” Võ Thừa Khuyết bước đến gần hắn, trên dưới dò xét: “Thượng Quan công tử đừng vội phủ nhận
Chính cái gọi là ‘yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu’, có người thương là chuyện tốt
Chẳng qua thân thể ngươi thực sự có chút gầy trơ xương, muốn đến sẽ không được lòng các cô nương nhiều, bản vương ngược lại rất thích giúp đỡ ngươi.” “Liêu Kim!” Hắn quay đầu gọi thuộc hạ, giọng băng lãnh cứng rắn phân phó: “Đem Thượng Quan công tử về vương phủ, do tướng lĩnh trong phủ thao luyện ba tháng
Bất luận hắn dùng cách gì, trong vòng ba tháng, nhất định phải để Thượng Quan công tử nhấc được thạch tỏa nặng hai trăm cân.” “Là!” Thượng Quan công tử đã khóc ra thành tiếng: “Vương gia tha mạng
Đừng nói ba tháng, ba năm cũng không nâng nổi thạch tỏa hai trăm cân!” Võ Thừa Khuyết không đoái hoài đến lời van nài của hắn, trực tiếp sai người mang hắn đi
Tiếng gào khóc dần tiêu tan từ trong điện ra đến bên ngoài
Tiêu Khinh Vũ nghe cách xử trí của vài người này thì trán nhíu lại
Hắn như thế… đang giúp nàng trút giận ư
Nàng có chút không dám xác định
Bên cạnh San Hô lại như đã sớm nhìn thấu mọi chuyện, nhỏ giọng thì thầm vào tai nàng: “Tiểu thư, Vương gia hình như đang giúp người đó!”
Những công tử, tiểu thư còn lại trong điện đều cảm thấy bất an, nhất là hai quý nữ vừa rồi mở miệng chế nhạo sợ đến cúi đầu run rẩy
Sợ Nhiếp Chính Vương dùng cách quỷ dị nào đó để trừng phạt mình
Thế nhưng Võ Thừa Khuyết chỉ liếc qua một lượt trong đám người mà không điểm tên thêm ai, chỉ liếc nhìn Tiêu Khinh Vũ một cái rồi cùng Ngự Y rời đi
Các đại thần có mặt thở phào nhẹ nhõm, vội vàng dẫn con cái của mình ra khỏi cung về nhà
Tiêu Khinh Vũ do dự mãi, vẫn đi theo sau gọi hắn: “Vương gia, chuyện vừa rồi, ta rất…” “Không cần nói lời cảm tạ!” Võ Thừa Khuyết ngay cả mắt cũng không nhìn nàng, “Bùi đại học sĩ và Thượng Quan Sóc đều là Bảo Hoàng đảng, bản vương chỉ dựa vào đó mà răn đe bọn họ, không phải vì ngươi!” Nói xong, hắn quay người rời đi, bóng lưng lạnh nhạt dứt khoát
Giống như ba năm kiếp trước, thứ hắn để lại cho nàng nhiều nhất, chính là bóng lưng như vậy
Ra là thế
Nàng đã nói mà, hắn làm sao có thể giúp đỡ nàng được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bùi đại học sĩ và Thượng Quan Sóc là Bảo Hoàng đảng, cho nên hắn cố ý trừng phạt nặng một chút
Ôn Thượng thư là người của phe Nhiếp Chính Vương, nên chỉ dùng lời nói giáo huấn
Còn hai quý nữ khác chế nhạo nàng, nếu nàng không nhớ lầm, phụ thân của các nàng đều là người của phe Nhiếp Chính Vương, nên mới không bị trừng phạt thêm
Nàng làm sao lại quên mất
Trước kia, nàng đã nhiệt liệt theo sau hắn, vô số tiếng chế nhạo, giễu cợt hắn đều xem như không nghe thấy
Nếu không, thuộc hạ và bằng hữu bên cạnh hắn, lại sao có thể đối với nàng bằng thái độ như vậy
Có thể thấy, hắn chưa từng bảo vệ nàng trước mặt bọn họ
Hôm nay nàng thiết kế hắn rơi xuống nước, trong nước đối phương rõ ràng nói những lời hung ác tuyệt tình, lại làm sao có thể đột nhiên thay đổi thái độ
“Tiêu cô nương!” Một tiểu thái giám khác chạy chậm đến trước mặt nàng, “Bệ hạ mời ngài qua một chuyến.” Bước chân của Võ Thừa Khuyết đang xuống bậc cao bỗng dừng lại, sắc máu trên khuôn mặt hoàn toàn biến mất
Hắn hơi nghiêng đầu, ánh mắt liếc thấy bóng dáng màu xanh tiêu thất ở khúc quanh tường cung, mắt tối sầm lại rồi ngã chúi xuống bậc thềm
“Vương gia!!” Lập tức vang lên một tiếng kinh hô
Dưỡng Di Điện, tẩm cung của Hoàng đế
Mũi tên trên vai Võ Lăng Hoắc đã được rút ra, bôi thuốc và băng bó cẩn thận, hắn dựa lưng vào gối mềm trong áo ngủ
Thấy nàng đến, trên khuôn mặt tái nhợt nở một nụ cười: “Tiêu cô nương không cần đa lễ, mau ngồi xuống.” Tiêu Khinh Vũ vẫn đơn giản quỳ gối hành lễ, sau đó ngồi xuống chiếc ghế thêu do tiểu thái giám mang đến: “Bệ hạ thương thế thế nào rồi?” “Đã cầm máu rồi, Ngự Y nói chỉ cần tịnh dưỡng tốt sẽ rất nhanh khỏi bệnh.” Trán hắn chảy ra một tầng mồ hôi, tiểu thái giám phục vụ bên cạnh thỉnh thoảng cầm khăn lau mồ hôi cho hắn
“Vậy thì tốt rồi.” Tiêu Khinh Vũ thở phào nhẹ nhõm, lại đứng dậy khẽ hành lễ, “Hôm nay đa tạ bệ hạ ân cứu mạng, nếu không có bệ hạ, thần nữ có lẽ đã không còn mạng.” Khi ấy nàng đi theo sau Võ Lăng Hoắc, chính là vì hệ thống chuẩn bị quay đầu
Nếu như không có ai kéo nàng, khi quay đầu mũi tên này sẽ trúng thẳng vào ngực
Nàng rất kỳ lạ, kiếp trước hoàng đế không mấy thân thiết với mình, vì sao sau khi nàng sống lại, đột nhiên thái độ lại khác
Bất quá đối phương là cửu ngũ chí tôn, bất kể xuất phát từ mục đích gì, việc hắn lấy thân mình đỡ mũi tên cho nàng, nàng đều đáng khắc ghi ân tình này
“Tiêu cô nương không cần đa lễ.” Võ Lăng Hoắc vì vết thương đau đớn mà sờ lên vai, ra hiệu nàng tiếp tục ngồi xuống, “Trẫm làm như vậy cũng là vì trong lòng hổ thẹn với Tiêu cô nương, muốn bù đắp một hai.” Tiêu Khinh Vũ hiểu rõ sự hổ thẹn hắn nói, đại khái vẫn là chuyện hắn đưa ra chủ ý cho nàng
Nói chính xác là chuyện hắn lợi dụng nàng
Lợi dụng nàng kéo Nhiếp Chính Vương xuống nước, làm hỏng “đại sự” mà Võ Thừa Khuyết nói
Nhưng kiếp trước, cuối cùng người được lợi vẫn là Võ Thừa Khuyết, Võ Lăng Hoắc lợi dụng nàng rốt cuộc đã làm hỏng chuyện gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần này, liệu cũng sẽ có kết quả như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chuyện quá khứ đều đã qua rồi, nói lại lúc trước cũng là thần nữ cam tâm tình nguyện, hôm nay về sau, giữa thần nữ và bệ hạ, chỉ xem như chưa từng mật mưu chuyện rơi xuống nước.” Để đền đáp ân tình của đối phương, nàng dự định bày tỏ hậu quả có thể tồn tại của chuyện hôm nay, để Võ Lăng Hoắc sớm chuẩn bị tâm lý
Có lẽ có thể giúp hắn bảo vệ được chút quân quyền còn sót lại trong tay
“Bất quá, hôm nay yến tiệc của bệ hạ gặp chuyện, lại khiến người ta cảm thấy hơi nghi hoặc một chút.” Trong mắt Võ Lăng Hoắc lóe lên một tia sáng: “Tiêu cô nương có kiến giải gì?” Tiêu Khinh Vũ cân nhắc lời nói, uyển chuyển dẫn đường: “Thần nữ ngu độn, kiến giải không dám có, chỉ là có chút cảm thấy kỳ lạ
Hoàng cung rộng lớn, phòng vệ nghiêm ngặt, yến tiệc của bệ hạ, thủ vệ chắc hẳn cũng sẽ tăng cường, vậy mà một nhóm lớn thích khách có thể mai phục bên ngoài Hi Hòa Điện, lộ ra cấm quân trong cung như thể hư thiết bình thường… Bất quá việc bố phòng trong cung thần nữ không hiểu, chỉ là đám thích khách này phía sau nhất định có chủ mưu và mục đích
Việc tranh chấp trên triều đình thần nữ cũng không hiểu, bất quá không gì nhưng cũng là một trong số đó, nếu có kẻ cố ý mưu đồ, tỉ như gieo họa giá họa và vân vân, rất có thể sẽ bất lợi cho bệ hạ.” Đồng tử Võ Lăng Hoắc trong nháy mắt hơi híp lại, sau đó lại khôi phục dáng vẻ trong trẻo, cong môi cười một tiếng: “Trẫm làm sao nghe không hiểu ý của Tiêu cô nương?” Tiêu Khinh Vũ: “…” Nàng không thể nói quá rõ ràng, nếu không rất có thể sẽ bị cuốn vào vòng xoáy tranh đấu triều đình, không cẩn thận châm lửa thiêu thân, hậu quả không thể tưởng tượng
“Bệ hạ là người thông minh, thần nữ chỉ là một nữ tử khuê các không hiểu gì cả, chỉ là đoạn thời gian trước xem một cuốn họa, có cảm giác mà nói bừa mà thôi.” Nàng giả danh họa bản, ẩn dụ chuyện hôm nay thành tranh đấu nội trạch, “Trong họa bản nói, tỷ tỷ ghen tỵ với nam nhân của muội muội, liền trình diễn một vở khổ nhục kế, đương đường bị người đánh một trận
Sau khi biết được cái gọi là chân tướng, đúng là muội muội thuê người làm ra
Muội phu chỉ trích muội muội phẩm hạnh không đoan liền bỏ nàng, tỷ tỷ từ đó cũng có cơ hội gặp gỡ muội phu…” Nàng có thâm ý mà liếc nhìn Võ Lăng Hoắc, lại khẽ cười một tiếng: “Thần nữ vụng về, không đặc biệt giỏi kể chuyện, không biết bệ hạ có hiểu không?” Võ Lăng Hoắc nghe xong cũng cười đầy ý vị, nhìn chằm chằm nàng nói: “Trẫm nghe hiểu rồi, Tiêu cô nương rất giỏi kể chuyện, bất quá… Nếu kế mưu của tỷ tỷ đã bị muội muội vạch trần, ngày trình diễn khổ nhục kế ấy, muội muội cũng ngoài ý muốn bị người đánh một trận không nói, đám người gây sự cũng sửa lại khẩu cung không chỉ nhận muội muội, tỷ tỷ có phải hay không, liền không có cơ hội gặp gỡ nam nhân của muội muội?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.