Suốt cả ngày hôm đó, Chu Khúc Yến đều rất yên tĩnh
Thẩm Khinh Hòa biết rõ tình hình hiện tại, nên cũng không dám chủ động gọi điện thoại cho hắn
Buổi tối trước khi đi ngủ, luôn cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó
Nàng tựa vào đầu giường, lướt điện thoại liên tục, nhưng dường như không thực sự tập trung nhìn vào bất cứ thứ gì
Cuối cùng chỉ có thể mở vài video liên quan đến cà phê, mặc cho chúng tự phát, còn mình thì nằm xuống, lắng nghe âm thanh, cố gắng đi vào giấc ngủ
Nửa tỉnh nửa mê, mới nghe được tiếng chuông điện thoại
Thẩm Khinh Hòa đang lim dim muốn thiếp đi, trong khoảnh khắc lại tỉnh táo, nàng đưa điện thoại di động nhét vào trong chăn, sau đó nhận máy, áp lên tai
"X·i·n l·ỗ·i, hôm nay có chút bận rộn" âm thanh của Chu Khúc Yến vang lên
Thẩm Khinh Hòa không lên tiếng, kéo chăn lên cao, trùm kín đầu
"Hòa Hòa" âm thanh của Chu Khúc Yến lại vang lên
"Hôm nay ta không biết ngươi và chị ngươi đi ăn cơm" Thẩm Khinh Hòa lên tiếng, giọng rất khẽ
"Nàng hôm nay vừa mới về nước" Chu Khúc Yến cười đáp, dừng lại hai giây rồi nói tiếp, "Hôm nay đi ăn cơm cùng nàng, lại đưa nàng đi dạo một hồi rất lâu, xế chiều ta mới về công ty, giờ vừa mới xong việc về đến nhà
Chu Khúc Yến luôn có thể bình thản, nhẹ nhàng, dùng một câu nói liền có thể lạnh nhạt kể lại tất cả cho nàng
"Vậy ngươi đã ăn gì chưa
Thẩm Khinh Hòa hỏi
"Vừa mới về đến nhà, lát nữa sẽ làm chút gì đó để ăn, còn ngươi thì sao
Giọng Chu Khúc Yến vẫn lạnh nhạt như cũ, Thẩm Khinh Hòa yên lặng nghe động tĩnh đầu dây bên kia, Chu Khúc Yến hình như kéo tủ lạnh ra, sau đó lại nghe thấy tiếng tủ lạnh đóng lại rất nhanh
Chu Khúc Yến có vẻ như vặn nắp một lon nước, nhưng cụ thể là gì thì Thẩm Khinh Hòa không biết
Nàng có thể nghe thấy tiếng Chu Khúc Yến ực ực nuốt xuống, Thẩm Khinh Hòa cảm thấy mình dường như có thể tưởng tượng ra được, Chu Khúc Yến hơi ngẩng đầu lên lúc yết hầu khẽ nhúc nhích đầy gợi cảm
Sau đó là âm thanh đặt bình xuống, giọng nói của Chu Khúc Yến mới lại vang lên, "Giờ này, có phải ngươi chuẩn bị đi ngủ rồi không
"Ừ" Thẩm Khinh Hòa rất thành thật, do dự hai giây, lại nói, "Hôm nay ta, có phải nên chào hỏi chị ngươi một tiếng mới phải phép không
Ngay lúc đó cảm thấy sợ hãi thật, nhưng sau đó ngẫm lại, Thẩm Khinh Hòa lại cảm thấy dường như mình không được lễ phép cho lắm
"Không sao cả" Chu Khúc Yến cười nói
Im lặng vài giây, Chu Khúc Yến lại lên tiếng, "Được rồi, vậy ngươi ngủ đi, ta đi làm chút gì đó ăn
"Được" Thẩm Khinh Hòa nói thì nói vậy, nhưng cũng không thực sự cúp máy
Chu Khúc Yến đã đi đến phòng bếp, điện thoại vẫn đang trong trạng thái kết nối
Chu Khúc Yến dứt khoát bật loa ngoài, sau đó đặt điện thoại ở trên bếp, "Để xem còn có gì ăn không
Chu Khúc Yến từ tủ lạnh lấy ra chút ít rau quả cùng trứng gà, nhìn sang điện thoại, trên màn hình vẫn hiển thị đang kết nối
"Buổi tối ngươi đã ăn gì
Chu Khúc Yến chuyển sang hỏi, hỏi câu này
"Ta tùy tiện ăn ở bên ngoài, hôm nay về nhà cũng tương đối muộn
Thẩm Khinh Hòa trả lời rất thành thật
"Cùng với người bạn mới quen của ngươi à
Chu Khúc Yến hỏi câu này
Thẩm Khinh Hòa giật mình, hồi tưởng lại một chút giọng điệu của Chu Khúc Yến khi vừa hỏi câu này, nghe có vẻ rất bình thản
"Đúng vậy, có mấy người" Chu Khúc Yến hẳn là không tức giận, nhưng Thẩm Khinh Hòa vẫn theo bản năng giải thích một câu
"Vậy là bạn mới của ngươi đưa ngươi về
Chu Khúc Yến lại hỏi
"Không phải, không phải" Thẩm Khinh Hòa nhanh chóng trả lời, "Ta không có để cho ai đưa cả, anh ấy hôm nay có việc, ta tự mình bắt xe về
"Ừm..
Chu Khúc Yến ừ một tiếng, có chút ý vị sâu xa
Vài giây sau, mới cười nói, "Đáng lẽ ta nên đi đón ngươi
"Không phải ý đó" Thẩm Khinh Hòa mím môi, "Ngươi cứ làm việc của ngươi đi, không cần phải để ý đến ta, ta thế nào cũng rất thuận tiện
Mặc kệ là Chu Khúc Yến, hay là anh trai của nàng, thật ra thì đều không cần phải tận lực chiếu cố nàng, không cần đưa đón nàng, rất nhiều chuyện nàng đều có thể tự mình làm, hơn nữa đều rất thuận tiện
"Được rồi, vậy ta làm việc của ta đây" Chu Khúc Yến cười, nói xong câu này thì không lên tiếng nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Khinh Hòa cẩn thận lắng nghe, mới phát hiện hắn đã bật bếp
Thời gian đột nhiên trở nên yên tĩnh và kéo dài, trừ đầu dây bên kia ngẫu nhiên truyền đến vài âm thanh nho nhỏ, Thẩm Khinh Hòa còn hoài nghi không biết có phải điện thoại đã bị ngắt kết nối rồi không
Thẩm Khinh Hòa nhìn thời gian, đại khái qua khoảng chừng mười phút, mới lại chủ động lên tiếng, "Ngươi làm xong chưa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong giọng nói của Thẩm Khinh Hòa, không tự chủ được có chút ủy khuất nhè nhẹ
"Xong rồi" Âm thanh của Chu Khúc Yến vang lên, ngay sau đó điện thoại liền bị ngắt
Thẩm Khinh Hòa nhìn điện thoại đã bị ngắt kết nối, không hiểu gì cả
Nhưng rất nhanh, Chu Khúc Yến lại gọi đến, lần này trực tiếp là cuộc gọi video
Thẩm Khinh Hòa theo bản năng vội vàng bắt máy, nhất thời quên mất mình còn đang quấn trong chăn
Nàng có thể thấy mặt Chu Khúc Yến, đã ngồi ở bên cạnh bàn ăn, trước mặt có một chiếc bát bốc hơi nóng, còn bên phía nàng, thì đen thui một mảng
Thẩm Khinh Hòa vội vàng hất chăn ra, đang chuẩn bị bật đèn lên, lại dừng tay, "Chu Khúc Yến, ngươi có cần phải nhìn thấy ta không
"Ngươi cảm thấy thế nào
Chu Khúc Yến cười nhạt
"Ta cảm thấy không cần" Thẩm Khinh Hòa cũng cười theo, cũng không có bật đèn lên, "Ngươi bây giờ nhìn còn rất có tinh thần, ta thì đã đầu bù tóc rối rồi, nhan sắc của hai chúng ta hiện tại không cùng một đẳng cấp
"Ha ha" Chu Khúc Yến cười nói, "Đúng vậy, ta chưa từng thấy ngươi đầu bù tóc rối bao giờ
Chu Khúc Yến đây rõ ràng là đang nói móc, giữa bọn họ cũng đã từng rất thân mật, chung chăn chung gối
Nghe Chu Khúc Yến nói vậy, Thẩm Khinh Hòa hít sâu một hơi, vẫn là bật đèn lên
Thẩm Khinh Hòa thuận tay cầm lấy dây buộc tóc, sau đó lắc lắc đầu, đem mớ tóc tùy tiện buộc lại, buộc xong lại trực tiếp cầm điện thoại có hình ảnh làm gương, vuốt vuốt lại tóc mái cho ngay ngắn
Chu Khúc Yến bật cười
Thẩm Khinh Hòa nhìn như vậy thật sự rất đáng yêu
Có lẽ người xung quanh đều nói đúng, hắn chỉ là một kẻ nông cạn
Khi còn bé nhìn Thẩm Khinh Hòa đã thấy đáng yêu, mà người khi bé đáng yêu thì khi trưởng thành thường sẽ không xấu xí, có lẽ cái thích của hắn đối với Thẩm Khinh Hòa, thật sự chỉ đơn thuần là bị mê hoặc bởi vẻ đẹp bên ngoài
Nhưng kỳ quái là, cho dù Chu Khúc Yến biết mình là một kẻ cực kỳ tầm thường, vẫn cảm thấy không hề gì cả
Thích một người, vì sao lại thích thì có quan hệ gì, chỉ cần cảm giác thích là chân thật, vậy là đủ
"Xinh đẹp" Chu Khúc Yến cười nói, kéo bát lại gần mình, sau đó vừa ăn vừa ngắm khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Khinh Hòa
"Nhìn có vẻ rất thơm..
Thẩm Khinh Hòa nhìn màn hình bên trong Chu Khúc Yến, nửa cười nửa nói câu này
"Xác thực rất thơm" Chu Khúc Yến ngẩng mắt nhìn nàng, câu này cũng không biết có phải đang nghiêm túc trả lời vấn đề liên quan đến đồ ăn hay không
Thẩm Khinh Hòa chống cằm, nhìn Chu Khúc Yến trong màn hình
Hai người bọn họ, từ khoảng cách rất rất xa, từng chút một, trong bất tri bất giác đã biến thành người trước mắt
Thẩm Khinh Hòa nhìn Chu Khúc Yến trong màn hình, nàng nhận ra mình là có thể nhìn thấy hắn, có thể cảm nhận được tất cả sự tồn tại chân thật của hắn...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]