Lý Nặc cuối cùng vẫn không đi hỏi han cô thiếu nữ kia
Người cùng cảnh ngộ sao nỡ làm khó nhau, hai người cùng chung nỗi đau, hắn hiểu cảm giác của nàng lúc này, không muốn khơi gợi thêm
Khi trở lại viện nha cùng Ngô quản gia, hắn thấy hai tên bộ khoái đứng đó nói chuyện gì với Vương huyện úy
"Xác định thân phận hai bộ thi thể kia chưa
"Bẩm đại nhân, thi thể nam mặc dù bị cháy rụi, nhưng chân phải có dị tật, mọc sáu ngón, thuộc hạ dò hỏi nhiều nơi, cuối cùng cũng rõ thân phận, hắn tên Trần Phong, người thôn Trần Gia, từ ngày 13 tháng 7 không ai thấy mặt nữa
"Còn thi thể nữ
"Thân phận thi thể nữ chưa rõ, Trần Phong trung niên không vợ, có một nhân tình tên Vương Nhàn, là hạ nhân một gia đình giàu có ở Trường An, hai người hay qua lại, Vương Nhàn kia rất có thể là thi thể nữ..
"Đã nghi ngờ thì sao không tới gia đình kia hỏi han..
"Thưa, gia đình đó có chút đặc thù
"Mạng người quan trọng, đặc thù mấy cũng phải hỏi, nàng là hạ nhân nhà ai
Bộ khoái cẩn thận đáp: "Phủ Đại Lý Tự khanh..
Vương huyện úy: "(⊙o⊙ )..
Lý Nặc vẫn luôn để ý đến vụ án trước đó, nghe vậy khẽ giật mình, quay sang Ngô quản gia hỏi: "Vương Nhàn này, là hạ nhân nhà ta sao
Ngô quản gia lộ vẻ bất ngờ, lẩm bẩm: "Vương mụ chết rồi ư
Lý Nặc ngạc nhiên hỏi: "Thật là người nhà mình sao
Mấy ngày nay huyện nha vẫn điều tra thân phận hai thi thể, không ngờ một trong hai người lại xuất thân từ Lý phủ
Ngô quản gia trấn tĩnh lại, gật đầu, trầm giọng nói: "Vương mụ làm ở Lý gia 10 năm rồi, ban đầu chỉ phụ trách quét dọn, hai năm trước được lên quản sự, quản lý các nha hoàn trong phủ, thiếu gia có lẽ không biết, nữ thích khách kia do Vương mụ đưa vào, sau đêm thiếu gia gặp nạn, Vương mụ liền mất tích, lão nô cứ nghĩ bà ta trốn rồi, không ngờ là đã chết..
Lý Nặc ngạc nhiên, hắn hoàn toàn không biết chuyện này
Rất nhanh, hắn nghĩ ra điều gì, hỏi: "Ngươi nghi, thích khách kia là bà ta cố ý đưa vào
Ngô quản gia lắc đầu nói: "Không phải nghi, mà là khẳng định
Ông thở dài, nói: "Lão gia có vô số kẻ thù, bọn chúng không làm gì được lão gia, bèn muốn trả thù lên người thiếu gia, không tiếc bỏ tiền mua chuộc hạ nhân trong nhà, bao gồm ám sát, phóng hỏa, bỏ độc vào đồ ăn của thiếu gia, chuyện này đã xảy ra rất nhiều lần..
Lý Nặc nghe mà lạnh cả người
Ám sát, phóng hỏa, hạ độc..
Hắn sống được tới giờ thật không dễ dàng gì
Không đúng, từ một ý nghĩa nào đó thì bọn chúng đã thành công
Dù sao thiếu gia Lý gia chân chính đã sớm chết rồi
Nhưng, nếu Vương mụ là phản đồ của Lý gia, lại chết thảm ở bờ sông, Ngô quản gia biết chuyện này, thì cha hắn, người hành sự quyết đoán kia, có lẽ cũng biết
Lần trước, người ám sát hắn đã bị đánh chết ngay trước mặt
Cái chết của Vương mụ rất có thể cũng liên quan tới ông
Nếu đúng như vậy, thì kẻ đứng sau việc sát hại Vương mụ có thể chính là người bên cạnh hắn
Ánh mắt hắn đột nhiên nhìn sang Ngô quản gia
Ngô quản gia bị nhìn mà rùng mình, nghi ngờ hỏi: "Thiếu gia, làm sao vậy
Lý Nặc nói: "Đi theo ta
Lát sau, Ngô quản gia bước vào đại lao huyện nha, mặt đầy vẻ khó hiểu nhìn thiếu gia bên ngoài
Lý Nặc nghĩ về vụ của Vương mụ, Pháp Điển vẫn không hề thay đổi
Hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra không phải Ngô quản gia
Vừa rồi sự ngạc nhiên và chấn kinh của ông không phải là giả vờ
Lý Nặc vẫy tay, nói: "Được rồi, ngươi ra đi
Sau khi Ngô quản gia ra ngoài, Lý Nặc lại bảo bốn ông lão cụt tay cụt chân vào đứng một lát, Pháp Điển vẫn không có biến hóa, hắn thử từng người hộ vệ, Pháp Điển cũng không hề xuất hiện thêm trang nào
Xem ra không phải bọn họ
Ít nhất không phải chính bọn họ ra tay
Nhưng không thể loại trừ khả năng cha hắn sai khiến
Là Đại Lý tự khanh, ông ta có vô số người để sai, giết hai thường dân quả là dễ như trở bàn tay
Nhưng cũng có thể kẻ đứng sau bà ta đã giết người diệt khẩu
« Pháp Điển » dù có năng lực thần kỳ, nhưng không phải là vạn năng, trừ phi nhốt được kẻ trực tiếp giết Vương mụ vào nhà lao, bằng không Pháp Điển sẽ không đưa ra bất kỳ nhắc nhở nào
Nhớ đến Vương mụ, Ngô quản gia vẫn còn rất tức giận, nghiến răng: "Cái thứ ăn cây táo rào cây sung Vương mụ đó chết đáng đời, Lý gia cho bà ta ăn mặc, vậy mà bà ta lại cấu kết với người ngoài hãm hại thiếu gia, coi như bà ta không chết, lão nô cũng sẽ không tha
"Vương mụ chết rồi ư
Một giọng nói kinh ngạc từ phía sau vang lên, Lý Nặc quay lại nhìn nữ thích khách kia, cô ta do Vương mụ mang đến, rất có thể cùng Vương mụ, và người phía sau Vương mụ là cùng một bọn
Lý Nặc nhìn nàng hỏi: "Về Vương mụ và kẻ phía sau bà ta, cô có biết gì không
Thiếu nữ không trả lời, vẫn còn trong cơn kinh ngạc
Đúng lúc Lý Nặc nghĩ không thể hỏi được gì, thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ trong phòng giam
"Ta không biết kẻ đứng sau là ai, sau khi cha mẹ ta chết, có người tìm tới ta, nói có thể giúp ta báo thù, sau đó, bọn chúng đưa ta tới Trường An, sắp xếp vào Lý gia, ngày thường có chuyện gì, đều do Vương mụ nói cho ta biết, đêm hôm đó, có người báo tin cho ta, nói thiếu gia đã ngủ, để ta lập tức ra tay..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Nặc đoán không sai, xem ra cô ta và người sau Vương mụ đúng là cùng một nhóm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn chúng rất cẩn trọng, dù là nữ thích khách hay Vương mụ đều là những kẻ hành động ở tầng thấp nhất, không tiếp xúc được tới cấp cao hơn
Có thể dàn xếp tỉ mỉ như vậy để hạ thủ một kẻ ngốc như hắn, chắc chắn căm hận cha hắn thấu xương, có lẽ không phải là dạng thâm thù bình thường, nếu không thể định vị được thì cứ từng bước một loại trừ vậy
Hắn lại nhìn sang Ngô quản gia, hỏi: "Cha ta ngày thường có những kẻ thù nào, tốt nhất là dạng thâm thù đại hận
Ngô quản gia há hốc mồm, nhất thời không biết nên nói sao
Lý Nặc hỏi: "Sao vậy, không có sao
Ngô quản gia nói: "Không phải, mà là nhiều quá, lão nô nghĩ xem, bắt đầu từ ai đây, Hán Vương, U Vương, Duệ Vương, hay là nói từ Duệ Vương đi..
..
Không biết qua bao lâu, Lý Nặc thở dài một tiếng
Đối với hắc thủ phía sau chuyện này, hắn thực sự khó có cách nào để loại trừ
Là Đại Lý Tự khanh, cha hắn có thể định đoạt sinh tử người khác trong chớp mắt, giết cả nhà người ta là chuyện thường tình
Trong triều đình, thanh quan sợ ông, tham quan hận ông, những kẻ không trong không tham thì sợ ông tận xương tủy, ngay cả đám hoàng tử và vây cánh của họ, từng người một đều bị ông trừng phạt bằng thiết quyền, hận không thể giết ông cho hả dạ..
Trong giang hồ, vô số người chính nghĩa muốn trừ gian diệt ác cho Đại Hạ, đầu của ông ta trên cổ, vững vàng đứng thứ nhất trong bảng treo thưởng, tiền thưởng nhiều hơn tổng số tiền thưởng của những kẻ thứ hai đến thứ mười cộng lại
Tóm lại, người tốt muốn ông ta chết, người xấu cũng không muốn ông ta sống
Có thể nói cả thiên hạ đều là kẻ địch
Là con của ông, Lý Nặc cảm thấy áp lực vô cùng
Hắn nhìn Ngô quản gia, có chút bất đắc dĩ hỏi: "Cái triều đình lớn như vậy, cha ta lẽ nào không có một người bạn nào sao
Ngô quản gia đáp: "Đương nhiên là có, sau lưng lão gia là Thuần Vương điện hạ, Thuần Vương cực kỳ sủng ái lão gia, phủ đệ Lý gia chính do Thuần Vương ban thưởng, Thuần Vương hàng năm đều cho người đưa tới rất nhiều tiền tài, tuy nhiên, ông ấy đối đãi với Lý gia như vậy cũng phải, năm xưa Thuần Vương chỉ là một vị hoàng tử không có quyền lực, nếu không có lão gia, thì làm sao có được địa vị như bây giờ
"Thiếu gia
Ngô quản gia vẫn đang thao thao bất tuyệt, bỗng nhiên có tiếng gọi từ phía sau Lý Nặc
Lý Nặc quay đầu, nhìn vào cô gái tiều tụy trong phòng giam
Đây là lần đầu tiên hắn nghe cô ta gọi mình "thiếu gia", trước đây nàng toàn gọi hắn "cẩu tặc"
Thiếu nữ nhìn Lý Nặc, ánh mắt phức tạp, rút chiếc trâm gỗ đang cắm trên đầu, nhẹ nhàng xoay trâm, thân gỗ trâm vậy mà giống như một vỏ dao, được tháo ra, để lộ một lưỡi kiếm sắc nhọn bên trong
Cây trâm gỗ nhìn đơn giản này lại ẩn chứa điều huyền bí, sau khi bỏ lớp gỗ ngoài thì trở nên cực kỳ sắc bén
Lý Nặc cứ nghĩ cô ta muốn báo thù cho cha, nhưng cây trâm này quá ngắn, cô ta lại bị nhốt bên trong, làm sao với tới mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong khi Lý Nặc còn nghi hoặc, thiếu nữ nắm chặt trâm sắt trong tay, bất ngờ đâm thẳng vào vai mình
Máu tươi từ vết thương từ từ chảy ra, nhanh chóng nhuộm đỏ cả một vùng vai của nàng...