Nàng con gái xinh đẹp che mặt, thấy có người đi vào Ngọc Âm các, liền vội vàng tiến lên, gạt đi vẻ mặt khó coi, tươi cười nói: "Công tử, hôm nay Ngọc Âm các không tiếp khách, xin ngài hôm khác quay lại
Lý Nặc nhìn khóe môi cô gái vương chút máu, lấy từ trong tay áo ra một chiếc khăn tay đưa cho nàng, ra hiệu chỉ vào khóe miệng mình, nói: "Ta chưa từng dùng
Cô gái nhận ra, tiếp lấy khăn tay, lau lau khóe môi, thấy khăn tay dính chút máu, liền nắm chặt trong lòng bàn tay, cúi người nói: "Đa tạ công tử, nhưng hôm nay Ngọc Âm các có việc, thật sự không tiện tiếp đãi, ngài mau rời đi thôi
Lý Nặc mỉm cười nói: "Ta tới chính là vì chuyện này
Trong ánh mắt nghi hoặc và ngạc nhiên của cô gái, Lý Nặc nhìn về phía tên công tử nhà giàu kia, hỏi: "Ngươi chính là Lý Nguyên
Tên công tử nhà giàu đã mất hết kiên nhẫn, tức giận nói: "Ngươi là ai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Nặc thản nhiên nói: "Ta chỉ là một người thích ra tay khi thấy chuyện bất bình, ngươi giữa thanh thiên bạch nhật đánh người, trêu hoa ghẹo nguyệt, trong mắt còn có luật pháp không
Tên công tử nhà giàu bị người này chọc giận, cười nhạt hai tiếng hỏi: "Ngươi dám nói chuyện luật pháp với ta
Đám tùy tùng bên cạnh hắn cũng cười ầm lên
Chỉ có lão nhân đứng sau lưng hắn là không cười
Ánh mắt của ông ta từ đầu đến cuối luôn dán vào người lão nhân phía sau Lý Nặc
Tuy người đó không hề để lộ tu vi, nhưng trực giác của võ giả nói cho ông ta biết, đối phương không phải hạng tầm thường, vị công tử trẻ tuổi này, cũng không chỉ là kẻ thấy chuyện bất bình mà ra tay
Ngọc Âm các hiện tại đã đủ rối bời rồi, bỗng dưng lại có thêm kẻ hay gây sự này, làm nàng càng thêm đau đầu, nàng không muốn liên lụy người vô tội, liền bước tới trước mặt Lý Nặc, lo lắng nói: "Công tử, ngài mau đi đi, lần sau ngài tới Ngọc Âm các, tiểu nữ sẽ miễn phí hát cho ngài nghe.....
"Tránh ra, tránh ra
Lúc này, một tràng tiếng bước chân hỗn loạn từ phía sau vang lên, hơn mười bóng người nối đuôi nhau mà vào, Vương huyện úy đi đầu, tiến đến cạnh Lý Nặc, cung kính nói: "Công tử
Bỗng dưng quan sai xuất hiện, lại còn cung kính với người kia như vậy, làm vẻ mặt chế giễu của công tử kia cứng đờ, biến thành hoài nghi
Người này, có vẻ không chỉ là người thích ra tay khi thấy chuyện bất bình a
Giống như là cố ý đến gây sự thì đúng hơn
Tuy những người hắn không thể trêu vào trong giới thượng lưu ở Trường An, cơ bản hắn đều biết, nhưng cẩn tắc vô áy náy, hắn vẫn chắp tay với người kia, nói: "Tại hạ Lý Nguyên, gia phụ là Vân Dương Hầu, xin hỏi các hạ là
Gặp người không quen biết, câu đầu tiên phải báo danh gia tộc, đây là cách hành xử quen thuộc và lễ nghi trong giới quyền quý
Báo rõ môn danh, để biết rõ thân phận của đối phương, là thuộc phe cánh nào, tránh làm nước lũ dội vào miếu Long Vương
Quan trọng hơn là, biết rõ lai lịch của đối phương, thì sẽ biết bản thân mình có trêu vào được hay không
Đặc biệt là đối phương biết tên mình, còn mình lại hoàn toàn không biết gì về hắn, điều này khiến Lý Nguyên trong lòng có chút bất an
Lý Nặc cũng chắp tay, đáp lời: "Ta chỉ là người thích ra tay khi thấy chuyện bất bình, tên họ không đáng nhắc tới, ngươi nhiều lần hành hung, giữa thanh thiên bạch nhật trêu ghẹo gái nhà lành, không coi luật pháp ra gì, theo ta về nha huyện một chuyến đi
Hắn nhìn Vương huyện úy, nói: "Bắt đi đi
Vương huyện úy nhìn Lý Nặc mà sắp khóc đến nơi
Đáng lẽ hắn không nên đến
Đây là Vân Dương Hầu, nhất đẳng hầu tước đấy, hắn gan hùm mật gấu, dám bắt con trai ông ta sao
Bọn họ một người là con trai Đại Lý Tự Khanh, một người là con trai nhất đẳng hầu tước, hai đại con ông cháu cha ở Trường An, sao ông ta - một huyện úy nhỏ bé này phải khó xử vậy
Cái chức quan bé tí này, giữ không nổi mất
Lúc này, một tên hộ vệ phía sau Lý Nguyên bước lên ghé tai, nhỏ giọng nói vài câu với Lý Nguyên
Nghe vậy, mí mắt Lý Nguyên giật một cái
Lại là con trai Đại Lý tự khanh Lý Huyền Tĩnh, khó trách dám vì Ngọc Âm các mà ra mặt
Đại Lý tự khanh Lý Huyền Tĩnh, dù không phải là huân quý của Đại Hạ, nhưng không ai dám xem nhẹ ông ta, nếu không cần thiết, Lý Nguyên thật sự không muốn đắc tội với con trai của ông ta
Quyền quý, nhà họ Lý không được tính là "Quý" nhưng lại chiếm chữ "Quyền"
Người trước mặt, tuyệt đối có thể xem là con cháu của gia tộc đỉnh cấp ở Đại Hạ, lẽ ra Lý Nguyên không nên không biết hắn, nhưng đứa con ăn chơi trác táng này, trước đây vốn là tên ngốc, hầu như không bao giờ ra ngoài, nên hắn cũng không nhận ra
Lý Nguyên lần đầu nghe tới chuyện của hắn, cũng là từ nửa tháng trước
Đó là vì có kẻ ám sát hắn, Lý Huyền Tĩnh đã đánh chết thích khách đó ngay trước mặt mọi người, bị các quan trên triều đình tố cáo, khi phụ thân về nhà đã than thở Thuần Vương quá mức bao che Lý Huyền Tĩnh, tiện thể nghe được mấy câu.....
Hắn tươi cười, lại lần nữa chắp tay nói: "Thì ra là công tử nhà Lý đại nhân, thật thất kính..
...
Lúc này, ba người Tống Du cũng chạy tới Ngọc Âm các, Tống Du chạy lên trước, nắm lấy cánh tay Lý Nặc nói: "Muội phu, thôi bỏ đi...
Lý Nguyên nhìn thoáng qua ba người Tống Du, lại nhìn Lý Nặc, như hiểu ra điều gì, vẻ hối tiếc hiện trên mặt, vỗ vỗ bắp đùi nói: "Xin lỗi, xin lỗi, thật sự xin lỗi, ta không biết huynh đệ và Lý huynh có quen biết, thế này đi, tối nay ta sẽ đặt tiệc tại Thiên Hương Lâu, xin lỗi đàng hoàng ba vị huynh đệ, mọi người thấy thế nào
Ba người bị đánh thảm hại như thế, chỉ bồi một câu xin lỗi thì quá đáng, Tống Du trong lòng đương nhiên không thoải mái
Nhưng Lý Nguyên có thân phận như vậy, nếu hắn đã cúi đầu nhận lỗi, mà bọn họ cứ nhất định không buông tha thì có vẻ không biết điều
Tống Du muốn nói gì đó, nhưng Lý Nặc chỉ nhìn hắn một cái, liền im lặng, ngoan ngoãn đứng sau lưng hắn
Lý Nặc nhìn vẻ mặt khúm núm của Vương huyện úy, và mấy tên bộ khoái sắp chạy ra ngoài, cũng không tính làm khó bọn họ
Có bốn tên bộ khoái khác, vẫn luôn đứng phía sau hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đều là vệ sĩ dưới tay hắn, mới chuyển qua làm bộ khoái của nha huyện
Bộ khoái không tính là quan lại, không cần phải thi cử, đều là người từ nha môn tuyển, tuyển vào rồi thì dùng luôn, với Lý Nặc mà nói, bọn họ là người nhà, dùng thuận tay hơn
Lý Nặc liếc nhìn bọn họ một cái, rồi lại nói: "Bắt đi
Nụ cười trên mặt Lý Nguyên thu lại, hắn trầm mặt nhìn Lý Nặc, hỏi: "Ta với ngươi không oán không thù, nhất định phải thế sao
Lý Nặc nhìn hắn, nói: "Ngươi là một đấng nam nhi, lại ra tay với một cô gái chân yếu tay mềm, ban ngày ban mặt, còn dám lột đồ con nhà lành, không coi luật pháp Đại Hạ ra gì, ta nghĩ ai có chút chính nghĩa, cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn
Lời này vừa thốt ra, mấy cô gái ở Ngọc Âm Các đều ngạc nhiên
Cô gái xinh đẹp cũng nhìn Lý Nặc nhiều hơn một chút, lặng lẽ đứng phía sau hắn, không nói gì
Lý Nguyên nhìn Lý Nặc, trầm giọng nói: "Đừng trách ta không nhắc ngươi, vị Uyên Ương cô nương đó, là Cát Vương điện hạ đã chỉ đích danh muốn, ngươi vẫn muốn ngăn cản sao
Cô gái xinh đẹp nghe vậy, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc
Nàng không ngờ rằng, người đã lọt vào mắt xanh Uyên Ương, lại là một vị thân vương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cát Vương
Chuyện này cũng ngoài dự kiến của Lý Nặc, hắn quay đầu nhìn Ngô quản gia, Ngô quản gia ra dấu với hắn bằng một nụ cười
Hiểu rồi
Có thể trêu vào
Lý Nặc lần nữa nhìn Lý Nguyên, nói: "Cát Vương điện hạ đường đường là hoàng tử, sao có thể ngang nhiên cướp đoạt dân nữ, ngươi nói xem, là Cát Vương sai ngươi
"Ta..
Môi Lý Nguyên mấp máy, những lời này đương nhiên hắn không dám nói
Hắn dứt khoát ngồi xuống ghế lần nữa, gác một chân lên, nói: "Người là ta đánh, con gái nhà lành cũng là ta muốn cướp, ngươi định thế nào
Lý Nặc sống hai kiếp, đây là lần đầu tiên nhìn thấy kẻ ngông cuồng như vậy
Hắn thản nhiên liếc nhìn Lý Nguyên một cái, nói: "Ngươi nhiều lần đả thương người, lại trước mặt mọi người giở trò đồi bại với con nhà lành, gây ảnh hưởng xấu, tội nặng phải phạt, phán ngươi một trăm trượng, đi đày hai năm, không quá đáng chứ
"Không quá đáng
Lý Nguyên nhấp một ngụm trà, nói: "Tuy hình phạt hơi nặng tay, nhưng cũng nằm trong giới hạn pháp luật, quả là con trai của Đại Lý tự khanh, ngươi vận dụng luật pháp Đại Hạ thật là triệt để, bất quá...
Giọng nói của hắn thay đổi, cười nói: "Cha ta là nhất đẳng hầu của triều đình, ta lại là trưởng tử của hầu phủ, tội chết trở xuống đều có thể dùng tiền để chuộc, một trăm trượng, đi đày hai năm, tiền chuộc tổng cộng ba trăm lượng bạc.....
BỐP
Hắn ném một tờ ngân phiếu lên bàn, nói: "Đây là năm trăm lượng, khỏi thối lại, thêm hai trăm lượng coi như là bồi thường tiền thưởng cho ba vị huynh đệ
Ngông cuồng
Quá ngông cuồng rồi
Ba người Tống Du và Chu Ngọc, nghe vậy đều mặt đỏ bừng, nhưng cũng chỉ có thể hậm hực
Giờ khắc này, bọn họ mới thật sự cảm nhận được, chuyện chuộc tội bằng tiền là chuyện buồn nôn đến mức nào
Khi bọn họ dùng tiền để chuộc tội, thì ngược lại chẳng có cảm giác gì
Nhưng khi bọn họ biến thành người bị hại, nhìn người khác chuộc tội, cảm giác hoàn toàn khác hẳn
Nhìn bộ mặt đáng ghét của Lý Nguyên, họ hận không thể xông lên đấm cho hắn vài quyền
Nhưng cũng chỉ có thể tưởng tượng
Chuộc tội bằng tiền cũng là luật pháp Đại Hạ, ai cũng không thể ngăn cản bọn quyền quý dùng tiền chuộc tội, nếu không chính là chống lại pháp luật
Đại Lý Tự khanh Lý Huyền Tĩnh lợi hại cỡ nào đi chăng nữa, quyền thế ngút trời như ông ta, cũng phải đợi người ta chuộc tội xong xuôi, sau đó tìm cái cớ khác để diệt cả nhà bọn họ
Lý Nặc nhìn vẻ mặt ngông nghênh của tên này, thật sự muốn đấm cho hắn vài quả
Những ngày này, cậy vào thế lực của cha, hắn xét xử, có thể nói mọi việc đều thuận lợi, ai cũng nể mặt hắn
Hôm nay lại là lần đầu tiên hắn nếm trái đắng
Mấu chốt là, hắn quen thuộc luật pháp Đại Hạ, biết tên kia nói một điểm không sai
Mẹ kiếp, tức chết đi được
Lý Nguyên nhìn vẻ tức giận của Lý Nặc, trong lòng vô cùng thoải mái
Hắn không muốn đắc tội con trai của Lý Huyền Tĩnh, chỉ là vì hắn không muốn đắc tội, chứ không phải hắn không đắc tội nổi
Lý Huyền Tĩnh thì sao, dù hắn quyền khuynh triều chính, cũng không quản được phủ Vân Dương Hầu
Thế nào, có tức không
Lý Nặc thực sự tức giận, hận không thể tự mình động tay đánh tên kia một trận, sau đó hắn liền nhận ra một điều
Khoan đã
Không đúng
Cha hắn là quan lớn tam phẩm đương triều, cùng cấp với Vân Dương Hầu, Lý Nguyên có đặc quyền gì, hắn cũng có đặc quyền đó
Hình phạt, hắn cũng có thể dùng
Rầm
Nói là làm, dù tu vi không có, nhưng kinh nghiệm võ đạo của cường giả đệ tứ cảnh Sở quốc vẫn chưa mất, một quyền của Lý Nặc rất nhanh, Lý Nguyên căn bản không kịp phản ứng
Đến khi hắn ý thức được điều gì, tức giận muốn phản kháng thì lại phát hiện mình ngồi trên ghế không nhúc nhích được
Mấy tên tùy tùng sau lưng Lý Nguyên vừa định ra tay, liền bị một luồng sức mạnh vô hình ép xuống đất không thể động đậy, lão già kia vừa muốn có hành động, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi
Bốn vị lão giả áo xám, không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh lão già kia
Hắn cảm nhận được áp lực cường đại từ bốn người kia
Nếu hắn ra tay, đối phương chắc chắn cũng sẽ ra tay
Nhìn Lý Nguyên đang bị đánh, hắn thở dài, chỉ có thể đứng tại chỗ, không nhúc nhích
Lý Nặc cùng Ngô quản gia quá hiểu nhau, dù Lý Nguyên là võ giả Tố Thể cảnh, hắn cũng dám ra tay trước, quả nhiên, Lý Nguyên ngồi im bất động ở đó, để hắn đánh đã cái nư
Không biết có phải ảo giác không, hắn luôn cảm thấy mỗi khi vung tay tát, bình cảnh trong cơ thể liền lỏng ra một chút, vì vậy hắn càng đánh càng hăng, càng đánh càng thuận tay
Tống Du cùng Chu Ngọc Bùi Tuấn nhìn cảnh tượng này, trong lòng hả giận một phen
Tống Du càng cảm động khôn xiết, Lý Nặc dù không phải em rể ruột thịt, nhưng lại còn thân hơn cả cha ruột, hắn chắc chắn rằng, kể cả cha cũng sẽ không ra mặt cho hắn trút giận như vậy
Cũng chỉ vì hắn là nam nhi, nếu là nữ nhi, e là đã không nhịn được mà ôm lấy hắn rồi
Các nữ tử của Ngọc Âm Các thấy cảnh này, kích động nắm chặt tay, ngưỡng mộ và sùng bái nhìn bóng hình kia
Tuy rằng bạo lực không nên, nhưng vị công tử này rất tuấn tú, lúc ra tay đánh người cũng có một vẻ quyến rũ khác lạ
Nữ tử xinh đẹp đứng sau lưng Lý Nặc, nhìn hắn cuồng tát Lý Nguyên, trong lòng nàng, dường như cũng hả hê hơn một chút
Khi nhìn lại hắn, trong đôi mắt đẹp hút hồn của nàng, mang theo một thứ ánh sáng khác
...