**Chương 61: Thái Phù Kim Đính**
Vị Lục Quản Sự này nói chuyện có vẻ như rất không thân thiện, nhưng Lưu Tiểu Lâu lại nghe mà có chút cảm khái
Vẫn là hương vị của mười năm trước
"Nhờ phúc của Lục Quản Sự, ta còn chưa c·hết, ha ha
Lưu Tiểu Lâu cảm thấy rất thân thiết, chợt lại là một trận đâm chọt: "Nhưng rất nhiều người đã c·hết rồi..
Lục Quản Sự khoát khoát tay: "Ta biết, ta biết, lúc trước đám người Ô Long Sơn các ngươi, lại dám đối nghịch với Thiên Mỗ Sơn, mặc dù kết cục không ngoài dự liệu, nhưng tất cả chúng ta đều vụng trộm giơ ngón tay cái cho các ngươi, có chút khí phách
Bây giờ nha, sự tình xem như đã qua, nghe nói Thiên Mỗ Sơn vốn cũng không có đưa ngươi vào danh sách truy nã, không phải nhờ phúc của ta Lão Lục, là nhờ phúc của Tô Gia
Trở về cũng được, sống tốt đi
"Đa tạ Lục Quản Sự..
Hàn huyên một chút, Lục Quản Sự mở miệng hỏi: "Lâu rồi không có tới a
Lần này lên núi là vì cái gì
Ta nhớ được lần trước ngươi đến, là lập được công, mật báo..
Phát hiện Lưu Tiểu Lâu sau lưng Lâm Song Ngư, lúc này treo lên ha ha: "Ha ha, Tiểu Lâu có thể a, lại thay người, lần trước đi theo ngươi nữ nhân kia cũng không tệ, lần này đổi một người, đổi người cũng không sai..
Lưu Tiểu Lâu đổ mồ hôi: "Lục Quản Sự hiểu lầm, vị này là..
Lâm Song Ngư trực tiếp ngắt lời: "Ta là khách khanh của Tam Huyền Môn, ta họ Lâm
Lục Quản Sự trừng mắt nhìn: "Tam Huyền Môn
Lưu Tiểu Lâu nhắc nhở hắn: "Ta chính là Tam Huyền Môn, Lục Quản Sự quên rồi
Lục Quản Sự a một tiếng, nghĩ tới: "Đúng đúng đúng, ngươi và sư phụ ngươi, đều là Tam Huyền Môn, các ngươi không phải nhất mạch đơn truyền sao
Làm sao mời khách khanh
Lại giật mình cười chỉ Lưu Tiểu Lâu: "A, ta hiểu rồi, phát dương quang đại, ha ha, không sai không sai, khách khanh này không sai, xinh đẹp..
Lâm Song Ngư không cần phải nhiều lời nữa, vẫy tay từ phía sau bay ra một thanh kiếm, ở trên đầu Lục Quản Sự múa một đường kiếm hoa, thân kiếm trên không trung chấn động, phát ra một tiếng "Thu" kiếm rít
Nếu như nói đường kiếm hoa trước mặt, có một số tu sĩ Luyện Khí viên mãn cũng có thể miễn cưỡng làm được, thì âm thanh kiếm rít đằng sau này, chính là thủ đoạn Trúc Cơ thực thụ
Ra tay như vậy, Lục Quản Sự lập tức liền ngây người, chợt tức giận không vui: "Trúc Cơ ghê gớm
Đến Chương Long sơn ta giương oai
Lưu Tiểu Lâu, ta có thể nói cho ngươi, nơi này không phải Ô Long Sơn..
Lâm Song Ngư nghiêm nghị nói: "Lâm mỗ đi khắp thiên hạ, chưa bao giờ thấy qua danh môn chính tông nào lại đối đãi khách như vậy, trong miệng ngươi cười toe toét, ngôn ngữ bất kính, đây là đạo đãi khách à
Lục Quản Sự cả giận nói: "Lấy cái gì đại đạo lý ra ép ta
Ta từ nãy tới giờ nói chuyện với Tiểu Lâu, liên quan gì đến ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta và Tiểu Lâu bọn hắn trước nay đã là như thế, ngươi là một kẻ mới đến, làm sao biết quy củ của Chương Long sơn ta
Thật nực cười, thay ai ra mặt đâu
Nơi này là sơn môn của Chương Long sơn ta, ngươi nếu là không muốn nghe, tự mình xuống núi
Sắc mặt Lâm Song Ngư lập tức lạnh xuống, nàng không có khả năng lại tiếp tục cãi lộn với Lục Quản Sự, dù sao, lấy thân phận nàng, cùng một quản sự phòng thủ sơn môn của Chương Long phái tranh cãi, truyền đi cũng không vẻ vang, nhưng ra tay trừng phạt một chút lại là không có vấn đề, cùng lắm quay đầu nói lời xin lỗi với Khuất Chưởng Môn là được
Nàng là kiếm tu, am hiểu lấy kiếm nói chuyện, thanh đoản kiếm treo trên đầu Lục Quản Sự làm bộ liền muốn chém xuống—— dĩ nhiên không phải thật chém, chém xuống là chuôi kiếm, đây là thật sự muốn động thủ đánh ngất vị quản sự này rồi nói
Lưu Tiểu Lâu sợ tới mức nhảy dựng lên, hắn quen thuộc bản tính của Lục Quản Sự, biết vị Lục Quản Sự này là kẻ gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, trước đây hắn cùng đám đồng đạo Ô Long Sơn của mình đều là nói chuyện theo kiểu này, không nói như vậy thật đúng là không có cách nào hòa nhập, thấy chính mình sau đó nói chuyện quen thuộc, nhiều lắm là có chút khinh thị thôi, thực ra cũng không có ác ý quá lớn, thấy Lâm Song Ngư động thủ, vội vàng xuất thủ ngăn cản
"Lâm sư tỷ, đừng..
Đang nói chuyện, từ sau lưng bay ra một đạo kiếm quang, kiếm quang kia chặn trước đoản kiếm của Lâm Song Ngư, khó khăn lắm ngăn được đoản kiếm chém xuống
"Lâm sư tỷ chớ giận, vị Lục Quản Sự này nói chuyện luôn luôn như thế, cử chỉ vô tâm, cử chỉ vô tâm..
Lục Quản Sự, Lục Quản Sự
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn muốn Lục Quản Sự nói hai câu mềm mỏng, lại thấy vị Lục Quản Sự này ngửa đầu nhìn chằm chằm hai thanh phi kiếm lơ lửng trên không trung, miệng mở rộng nửa ngày không khép lại, mãi đến khi hai thanh phi kiếm riêng phần mình được thu về, Lưu Tiểu Lâu đi lên túm hắn, hắn lúc này mới như tỉnh mộng: "Tiểu Lâu..
ta không nhìn lầm chứ
Ngươi đây là Trúc Cơ
Lưu Tiểu Lâu cười ha ha một tiếng, nói: "Nhờ phúc của Lục Quản Sự, không thể xem là Trúc Cơ, ha ha
Lục Quản Sự nhất thời ngây ngốc đứng lên, nói không nên lời là tư vị gì, chút xung đột nhỏ với Lâm Song Ngư sớm đã bị hắn ném lên chín tầng mây, Lưu Tiểu Lâu liên tục ba lần nói có việc bái kiến Bạch trưởng lão, lúc này mới chóng mặt mời hai người vào trong
Trên Thái Phù Kim Đính, có năm tòa đại điện, bảy chỗ sân nhỏ, đại biểu cho thời đại huy hoàng nhất "năm môn bảy chi" của Chương Long sơn năm đó, khi đó Chương Long phái, thời kỳ đỉnh phong nhất có được năm vị Nguyên Anh, ở toàn bộ khu vực Kinh Tương là số một, so với Thanh Ngọc Tông hiện nay còn mạnh hơn gấp mấy lần, có thể chống lại Đan Hà phái
Đương nhiên, hiện tại cũng không thể nói Chương Long sơn xuống dốc, chỉ là không còn hiển hách như năm đó, chí ít hai trong số bảy đại sân đã đổi làm lối của môn phái khác, không còn là chỗ ở của hai chi năm đó
Thái Phù Kim Đính rất bằng phẳng, không phải là vách núi cao vút đứng, năm tòa Kim điện này, bảy chỗ sân nhỏ, tạo thành một con phố trên sườn núi, vô cùng náo nhiệt
Trên đường đi, Lưu Tiểu Lâu gặp được mấy người quen, đều là quản sự nội môn của Chương Long sơn trước kia, thấy Lưu Tiểu Lâu sau lưng Lục Quản Sự, có người lạnh mặt làm như không nhìn thấy, có người cười nhẹ gật đầu, sau đó vội vàng rời đi
Lục Quản Sự dẫn Lưu Tiểu Lâu và Lâm Song Ngư tới trước một chỗ sân nhỏ, bẩm báo với một vị quản sự bên ngoài viện, vị quản sự kia liền mời hai người vào thiên phòng trong nội viện dâng trà
Hai vị Trúc Cơ đến bái, cho dù là Chương Long phái cũng phải dâng trà
Đưa hai người vào sân nhỏ của Bạch trưởng lão, Lục Quản Sự lại không rời đi, trừng trừng nhìn cửa sân, ánh mắt rất là bối rối
Mãi đến khi có người bên cạnh đánh thức hắn: "Nói chuyện với ngươi đây, Tống lão đệ thế nào
Thất hồn lạc phách à
"Ai..
Tứ Ca có chuyện gì
"Ta nói là, Minh ca từ Thập Vạn Đại Sơn trở về, mang về một con gà rừng đặc sản bên kia, không phải linh vật gì, chính là tương đối khó kiếm, ban đêm hầm, đến chỗ ta uống rượu
"A, biết, đa tạ Tứ Ca, ta nhất định đi..
Ai
Đêm nay
Đêm nay không được, đêm nay không được, có việc, thay ta xin lỗi Minh ca..
"Ngươi đây rốt cuộc thế nào
Xảy ra chuyện gì
"Là Lưu Tiểu Lâu..
"Lưu Tiểu Lâu
"Cái kia Lưu Tiểu Lâu của Ô Long Sơn, ngươi tương đối quen với lão sư hắn, cái vị Tam Huyền kia
"A, nhớ ra rồi, đệ tử của Trịnh Tam Huyền nha, hắn thế nào
"Hắn Trúc Cơ
"Thật hay giả
"Hắn đến bái sơn, tới gặp Bạch trưởng lão, hắn mời được khách khanh, cũng là Trúc Cơ, người đang ở trong viện này đây
"Không thể nào
"Thật..
"Người Ô Long Sơn
Trúc Cơ
"Ngươi không nghe lầm, Trúc Cơ
"Mấy chục năm qua có người đầu tiên a
"Ba mươi năm..
Thế là, bên ngoài viện của Bạch trưởng lão, lại thêm một quản sự với đủ loại cảm xúc trong lòng
Ba mươi năm qua, Lưu Tiểu Lâu - người đầu tiên Trúc Cơ - đang ngồi trên khách đường của Bạch trưởng lão, bưng chén trà, nhấp một ngụm, cảm nhận hương vị thơm của trà
Trà không có gì đặc biệt, nhưng lần trước tới là ở cổng khách đường nghe phân phó, không có tư cách đi vào, báo tin nhận ban thưởng liền "cút"
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần này lại đường hoàng vào trong, an tọa thưởng trà, thưởng thức trà của Kim Đan trưởng lão quản lý công việc của Chương Long sơn - Bạch trưởng lão, đương nhiên phải thưởng thức một cách tỉ mỉ.