Chương 107: 【 Ta muốn g·i·ế·t ngươi a
】 Vu sư
Nam giới
Tuổi tác không rõ, quốc tịch không rõ
Năng lực, cấp chưởng khống giả
PS: Bạch tuộc quái trang web tài khoản hội viên cấp hoàng kim, kiêm cố vấn an ninh cấp A
Giống như Trần Diêm La, nhận lương cố vấn phí một năm
Đời trước, Trần Diêm La và vị đại lão này từng quen biết không ít
Cùng là đại lão đứng đầu chuỗi thức ăn của thế giới ngầm, Trần Diêm La và vị Vu sư này từng hợp tác và cũng từng đối đầu
Nói chung có thể coi là ngang hàng – cho đến khi Trần Diêm La vì một chuyện nào đó mà làm lớn chuyện, đối đầu trực diện với siêu cường quốc số một thời bấy giờ, sau đó tự phong bế bản thân trên biển tám năm..
Cuộc đối đầu giữa hai đại lão Diêm La và Vu sư mới tạm thời có một kết thúc
Đánh giá của Trần Diêm La về tên Vu sư này chỉ gói gọn trong ba chữ: Lão Âm so
Hai người đơn đấu không dưới mười lần, thắng thua mỗi người một nửa
Giai đoạn đầu Vu sư chiếm ưu thế, đến cuối cùng thì Trần Diêm La chiếm ưu thế
Nhưng cả hai đều hiểu rõ, ở cấp độ sức mạnh đỉnh phong của chưởng khống giả, dù khi giao chiến bên nào chiếm được chút ưu thế thì lực lượng cũng không hề có biến đổi về chất: chiếm thượng phong thì được, nhưng muốn hoàn toàn g·i·ế·t c·h·ế·t đối thủ thì không thể làm được
Vì không thể hoàn toàn xử lý đối thủ nên chi bằng hợp tác
Đời trước, Trần Diêm La đã từng hợp tác nhiều lần với Vu sư và tu sĩ hội của hắn, khi mang theo đám trẻ tâm thần không được bình thường bên mình
Có thể nói, Vu sư là một trong số những đối thủ mà Trần Diêm La quen thuộc nhất ở kiếp trước
Nhưng vấn đề là..
Sau khi trọng sinh, thời điểm này trên dòng thời gian, Vu sư không biết mình mới phải
Sao lão Âm so này lại tự nhiên tìm tới cửa
Hơn nữa, còn là xông vào nhà
Loại hành vi lộ rõ ý đ·ị·c·h như vậy
Vu sư chấn vỡ cửa phòng, bước chân liền xông thẳng vào trong, nghe thấy tiếng động từ nhà bếp vọng ra
Thân hình Vu sư lóe lên, tiến thẳng về phía nhà bếp
Keng một tiếng, một luồng hàn quang ập đến
Vu sư ngưng thần, đầu ngón tay phải vung lên, chỉ nghe một tiếng đoạt, con d·a·o phay phóng về phía mặt hắn đã bị hất văng ra, rồi cắm vào vách tường
Vu sư cười lạnh: "Khỏi trốn
Ta đã tìm tới cửa, vậy hôm nay ngươi không chạy thoát đâu
Từ nhà bếp vang lên tiếng chửi của Trần Nặc: "Mẹ nó thằng người nước ngoài nào đấy, xông vào nhà dân tùy tiện thế hả, lão t·ử phải báo cảnh s·á·t bây giờ
Vu sư lắc đầu: "Sao lại nói lời như thế, đừng giả bộ nữa, Diêm La tiên sinh
Hắn lại cất bước đi tới, lại thấy một luồng gió mạnh ập vào mặt
Lần này là một chồng bát sứ
Vu sư vẫn đưa ngón tay lên vừa đi vừa vẩy, chồng bát bảy tám cái, lập tức bay khắp phòng, vỡ tan tành, mảnh vỡ văng tung tóe khắp phòng kh·á·c·h
Vu sư hừ một tiếng, lần nữa cười lạnh: "Chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao
Vút
Lại một cái ấm nước bay tới
Vu sư hơi nhấc ngón tay, ấm nước lập tức nổ tung, nhưng một đoàn nước sôi bên trong bắn ra
Sắc mặt Vu sư hơi đổi, thân hình trong nháy mắt vọt lùi về phía sau mấy mét, rơi thẳng xuống ban công
"Tên ranh giảo hoạt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vu sư lắc đầu: "Ra đây
Trong bếp của ngươi còn có bao nhiêu đồ để ngươi ném chứ..
Fuck
Lời còn chưa dứt, một cái tủ lạnh đối diện bay tới
Vu sư chỉ tay một cái khiến cái tủ lạnh dừng giữa không trung, sau đó tủ lạnh rơi xuống đất, Vu sư thu tay, đốt ngón tay hơi tái nhợt
(Năng lực niệm lực mạnh thật, đúng là một tên lợi hại.) Thân hình lóe lên, Vu sư lại lao về phía bếp, lần này không bị cản trở gì, chỉ là khi vào đến bếp thì thấy không có một bóng người, chỉ có cửa sổ bếp là mở toang
Vu sư cười lạnh một tiếng, thân thể thoát ra cửa sổ
Trên mái nhà cao tầng, Trần Nặc và Lộc Tế Tế xoay người nhảy lên sân thượng tầng cao nhất, sau đó Trần Nặc nắm tay Lộc Tế Tế một đường chạy như bay, đến rìa tòa nhà, thả người nhảy lên, hai người lơ lửng giữa không trung bay vọt ra hơn hai mươi mét, rơi vào một mái nhà khác, lại tiếp tục chạy như đ·i·ê·n..
Trong bóng đêm, hai người cứ vậy tay trong tay một đường chạy trốn, thân ảnh bay lướt trên nóc các tòa nhà
"Lão công à ~ người kia là ai thế
"..
Kẻ thù
Trần Nặc mặt nghiêm trọng
"Vậy chúng ta chạy cái gì
"Chỗ này không tiện động thủ
Trần Nặc lắc đầu: "Dẫn hắn tới nơi vắng người
Lộc Tế Tế gật đầu, rồi nhìn lại, thấy phía xa sau lưng, một bóng người đang lơ lửng trên không trung bám theo
"Lão công, hắn đuổi theo tới rồi
Trần Nặc gật đầu, chợt nhớ tới mấy đêm trước, cách mà lão Quách và Tứ tiểu thư đối phó với Tinh Không Nữ Hoàng..
Lập tức nói: "Chia ra đi
Ta dẫn dụ hắn, ngươi núp trong bóng tối tìm cơ hội
"Được
Lộc Tế Tế tuy mất trí nhớ nhưng bản năng chiến đấu vẫn còn, trong nháy mắt đã hiểu ý Trần Nặc
Khi hai người đang lơ lửng nhảy lên, Trần Nặc một tay đánh vào lưng Lộc Tế Tế, Lộc Tế Tế theo đà, thân thể cắm thẳng xuống đất, nhanh chóng biến mất trong đường phố
Trần Nặc rơi xuống mái của dãy nhà khác, cố ý quay người dừng lại vài giây, nâng hai tay lên, những tấm xi măng cách nhiệt trên mái nhà lập tức bóc ra bay lên mười mấy tấm, giữa không trung hóa thành vô số mảnh vụn, quét về phía Vu sư ở sau lưng
Vu sư lơ lửng trên không trung, thấy một mảnh vụn xi măng bay tới, cười lạnh một tiếng, mười ngón tay liên tục khẽ động, đầy trời mảnh vụn lập tức đứng im giữa không trung, rồi đồng thời không một tiếng động rơi xuống đất
"Niệm động lực không tồi, nhưng lực lượng của ngươi dưới ta, bị ta áp chế
Vu sư mang nụ cười trên mặt, thân hình không ngừng, bay vụt tới
Trần Nặc căn bản không đáp lời, thân hình như chim lớn tiếp tục lao đi, hai người kẻ trước người sau đuổi nhau, trên mái nhà của các tòa kiến trúc phi tốc tiến lên
Thấy khoảng cách giữa Trần Nặc và Vu sư bị rút ngắn dần, Trần Nặc bỗng xoay người từ một nóc nhà rơi xuống, rơi vào một bãi cỏ, sau đó lại chạy một hơi mấy trăm mét, xoay người nhảy lên nóc một căn nhà một tầng
Vu sư phía sau đuổi theo không bỏ, thấy tên nhóc này rơi xuống nóc nhà thì dường như dừng lại, có vẻ như không có sức, người lảo đảo một chút, rồi đứng vững lại tiếp tục chạy trốn
Vu sư âm thầm tính toán thực lực đối phương, rồi cũng phi thân lao qua, rơi xuống nóc nhà đó, thấy tên nhóc kia bỗng dừng lại, quay người hét lớn về phía mình
"Khoan đã
Vu sư dừng lại, đứng trên nóc nhà nhìn Trần Nặc ở phía xa: "Sao nào, không trốn nữa hả
Trần Nặc lắc đầu: "Rốt cuộc ngươi là ai
Tại sao muốn tìm ta gây phiền phức
Vu sư cười: "Cậu em, cậu đang đùa à
Quy tắc của nghề này là không thể tiết lộ thông tin người ủy thác
"À
Trần Nặc khẽ gật đầu, nhìn Vu sư: "Vậy tức là có người ủy thác ngươi tới tìm ta gây phiền phức
Vu sư chậm rãi lắc đầu nói: "Ngươi đang kéo dài thời gian đấy à
Vừa rồi ngươi có đồng bọn, là trốn đi đâu, định chơi trò đánh lén sau lưng
Vô dụng với ta
Trần Nặc không trả lời, lại hỏi ngược lại: "Ngươi tự tin đến vậy, ngươi chắc chắn có thể thắng ta
"Thực lực của ngươi không tệ, nhưng niệm lực của ngươi kém hơn ta, cấp bậc sức mạnh tương tự đã yếu hơn, bị ta khắc chế, ngươi không phải đối thủ của ta
"Vậy sao
Trần Nặc cố ý cười nói: "Ngươi muốn ta đầu hàng
Vu sư nhìn Trần Nặc ở phía xa: "Đầu hàng tuy làm trò chơi bớt thú vị đi, nhưng nếu ngươi muốn đỡ phải nếm chút đau khổ, thì cũng là một lựa chọn tốt đấy
"À, vậy ngươi có thể cho ta vài giây suy nghĩ được không
Trần Nặc cười
Vu sư cười nhạt một tiếng, với ưu thế sức mạnh áp đảo, trong lòng hắn rất ổn, nắm chắc phần thắng trong tay, ngược lại còn cảm thấy giống như mèo vờn chuột: "Ồ, lại nghĩ giở trò gì đấy à
Diêm La tiên sinh
Trong lòng Trần Nặc khẽ động, Diêm La
Tên này, đêm nay đã hai lần gọi mình là Diêm La
Trong lòng lập tức nắm chắc, Trần Nặc nghiêng đầu suy nghĩ rồi lắc đầu: "Không được, ta nghĩ rồi, đầu hàng không hợp với tính cách của ta, hay là đánh một trận đi
"Được
Vu sư cười: "Tới Trung Quốc làm nhiệm vụ này, nếu không đánh một trận mà kết thúc thì ta cũng thấy chán
Nói rồi, Vu sư cất bước muốn tiến tới
"Chờ đã
Trần Nặc lại lên tiếng
"Lại muốn nói gì
Vu sư cười: "Diêm La tiên sinh, chẳng lẽ ngươi không biết đạo lý này sao
Trước mặt ưu thế sức mạnh tuyệt đối, mọi mưu kế đều chỉ là trò trẻ con thôi
Trần Nặc thở hắt ra, trong lòng âm thầm tính toán thời gian, sau đó đối mặt với Vu sư, từ xa làm mặt quỷ
"Ngươi ngốc thật
Oanh
Một tiếng nổ lớn
Căn nhà mà Vu sư đang đứng đột nhiên nổ tung
Nóc nhà vỡ tan, tấm xi măng bay tứ tung, một luồng khí mạnh xông tứ phía, vô số thứ đen vàng trắng tung tóe
Vu sư trong lúc truy đuổi vẫn không lơi lỏng cảnh giác, cho dù là khi rơi xuống nóc nhà này, cũng không hề thả lỏng, ý thức và niệm lực của hắn đều ở tiêu chuẩn cao nhất, vừa xuống một chỗ, thoáng nghĩ, xung quanh có ý đồ gây đ·ị·c·h hay mai phục thì liền biết hết
Đối với bậc đại lão tinh thông khống chế niệm lực mà nói, căn bản không sợ loại quỷ kế mai phục nào
Nhưng là..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn hết lần này tới lần khác gặp phải là Trần Nặc
Có thể nói, là trêи thế giới này, người hiểu rõ hắn nhất
Trần Nặc vừa dừng lại trêи nóc nhà, lập tức phân ra một tia niệm lực, trong nháy mắt liền tiến vào phòng, tia niệm lực nhỏ xíu quấn lấy mấy vị trí trọng yếu trong phòng rồi ẩn núp bất động
Đến thời điểm này, Trần Nặc tính toán kỹ thời gian nổ, mới đột ngột p·h·át tác
Tốc độ phản ứng của Vu sư cực nhanh, trong nháy mắt một đoàn lực lượng vô hình từ trong thân thể bắn ra, bốn phương tám hướng, bảy tám lớp khí tường vô hình màu xám chắn xung quanh, bảo vệ kỹ các vị trí t·h·u·ố·c n·ổ
Đồng thời Vu sư cũng nhanh chóng tránh sang một bên, thân p·h·áp nhanh nhẹn
Với phản ứng như vậy, dù phục kích thế nào, Vu sư tự tin tuyệt đối không thể tổn thương được mình
Quả nhiên, sau khi vọt ra, dù nhà n·ổ tung thành từng mảnh trong v·ụ n·ổ, các mảnh vỡ kiến trúc, mảnh đá phiến gỗ, loạn xạ bay ra thành một đoàn, nhưng nhờ sự đột tiến mạnh mẽ của Vu sư, một đầu đã chui ra, không hề bị chút tổn thương nào… Nhưng là… “..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Fuck
!” Vu sư đứng trêи mặt đất, hai tay r·u·n rẩy, cơ mặt đều vặn vẹo cả lại
Áo khoác jacket vốn sạch sẽ, trêи ống tay áo, vai, thậm chí trêи tóc..
Mấy chỗ dính những thứ vàng đen trắng..
Trong không khí càng nồng nặc mùi hôi t·h·ố·i
Keng
Trong vụ nổ, một mảnh vỡ rơi xuống mặt đất ngay trước mặt Vu sư
Một tấm thẻ trêи đó rõ ràng hai chữ tiếng Anh
WC
“...” Vu sư vốn làm ra vẻ cao ngạo của cao thủ tuyệt đỉnh rốt cuộc không nhịn được nữa
“Ta muốn g·i·ế·t ngươi a
┗`O′┛” Hét lên một tiếng, nhìn lại thì Trần Nặc đã chạy chỉ còn bóng lưng… ·【Chút nữa có chương sau, hôm nay là hai chương liên tiếp.】