Chương 124: 【 Ai chịu nổi đây
】 Về phần vì sao Trần Nặc lại được chọn vào cái tổ phục vụ bốn người cho chủ tịch trường học..
Nguyên nhân rất đơn giản, bốn học sinh này được chọn ra từ đám trẻ, những người có tiếng Anh tốt nhất
Đội trưởng thì không nói, có thể làm đội trưởng, ít nhất ở Bát Trung là học sinh vừa giỏi vừa ngoan
Đỗ Hiểu Yến cũng không cần nói, trường học kiểu như Bát Trung, buổi tối còn có thể dành thời gian học thêm, cũng là người cầu tiến
Cô gái lạ mặt kia là đại diện môn tiếng Anh của một lớp khác
Còn về Trần Nặc..
Nói ra thì xấu hổ, Trần Diêm La các môn học khác thi cử đều nhờ hack
Chỉ có môn tiếng Anh là cực kỳ tốt
Bởi vì..
Hắn vốn dĩ đã biết tiếng Anh mà
Đời trước trước khi chết, còn có thể cầm điện thoại cùng tổng thống Mỹ cãi nhau tay đôi cơ mà
"Thật ra thì cả bốn người các em đều chỉ là tuyển chọn sơ bộ
Trương tổng cực kỳ chân thành nói: "Bên cạnh vị chủ tịch trường học kia đã có thư ký riêng, không cần các em làm quá nhiều việc khác
Nhưng mà, giới thiệu về Bát Trung, chủ tịch trường học cũng có thể thông qua các em mà hiểu thêm về tình hình của trường
Đây là nguyên nhân chọn học sinh tham gia vào công việc tiếp đãi của bà ấy
Ngoài ra, không phải cả bốn em đều sẽ ở lại, bốn chọn hai
Cuối cùng sẽ chọn ra hai người
Thấy đám trẻ trước mặt đều có ánh mắt kỳ lạ, nhìn tới nhìn lui nhau..
Trương tổng chậm rãi, lại bổ sung thêm một điều kiện
"Chủ tịch trường học có thân phận đặc biệt, là nhà tư bản lớn nước ngoài
Hơn nữa, đối phương chủ động đưa ra điều kiện đãi ngộ vô cùng hậu hĩnh
Những nhân viên tiếp đãi được chọn, trong kỳ nghỉ hè sẽ phụ trách công việc tiếp đãi của bà ấy, và công việc này sẽ được trả công
Văn phòng của chủ tịch trường học đã lập dự toán chi phí
Mỗi người, mỗi ngày, sẽ có một trăm đồng tiền trợ cấp
Lời này vừa nói ra, ba đứa trẻ đều ngây người, sau đó không nhịn được kinh hô
Ngay cả Trần Nặc, cũng có chút bất ngờ
Một ngày một trăm đồng, một tháng là ba ngàn
Ừm, nếu bỏ hai ngày nghỉ, một tháng làm sao cũng được hơn hai ngàn
Đây là năm 2001
Ở thành phố Kim Lăng, một người làm công bình thường một tháng lương cũng không vượt quá một ngàn
Ví dụ như Bát Trung, lương cơ bản của giáo viên trong trường một tháng cũng chỉ khoảng tám trăm đồng
Vậy mà trả cho một đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn hơn hai ngàn tiền lương một tháng
Ừm, chỉ có thể nói..
Có tiền nên tùy hứng
Ngoại trừ Trần Nặc ra, Đỗ Hiểu Yến, đội trưởng, và cô nữ sinh kia, đều không nhịn được xoa tay chuẩn bị ra trận
Bốn chọn hai
"Thật ra thì các em được chọn vào cũng không cần quá căng thẳng
Chủ tịch trường học có thân phận đặc biệt, bình thường các em cũng không có nhiều cơ hội tiếp xúc với bà ấy, người ta là nhà tư bản lớn nước ngoài mà
Ngày thường, các em sẽ chủ yếu làm việc với trợ lý của chủ tịch trường học, nên không cần quá lo lắng
À, vị chủ tịch trường học đó, khoảng chừng năm mươi tuổi
Ta gặp một lần, là một phụ nữ cực kỳ nghiêm túc trong lời nói và hành động
Nhất là ngươi, Trần Nặc
Tốt nhất là nên thu lại thái độ cười đùa
Trương tổng lại dặn dò thêm một hồi, nói xong câu cuối, không nhịn được nhắc nhở Trần Nặc một câu
Trần Nặc cười: "Trương tổng, vậy tôi từ bỏ bây giờ được không ạ
Tôi không hứng thú gì với công việc này
"Cái gì
Trương tổng lập tức biến sắc, sau đó nhìn Lưu nhân viên: "Cậu làm sao mà liên lạc vậy
Sắc mặt Lưu nhân viên cũng khó coi, vội kéo Trần Nặc qua một bên nói chuyện
"Tổ tông của tôi ơi
Cậu đừng có hại tôi mà
Lưu nhân viên hạ giọng lo lắng cầu xin
"Tôi vốn đâu có thể làm chung, các ông cũng không hỏi ý kiến tôi, đã gọi tôi đến rồi
"Tôi sao mà biết được
Trong danh sách mà trường và công ty giáo dục đưa ra là có cậu mà, tôi chỉ là dựa theo danh sách mà thông báo thôi..
Lưu nhân viên mặt cầu xin: "Trần Nặc
Tôi là người phụ trách việc này, cậu đừng có hại tôi mà
Nói phỏng vấn bốn người là bốn người phỏng vấn
Thiếu một người, cái quy trình này thay đổi, tôi biết lấy đâu ra người mà bù vào chứ
Trần Nặc
Cậu cậu cậu..
Coi như tôi xin cậu được không
Lần ở Diên Biên có phải tôi giúp cậu che giấu không
Còn nữa
Chuyện của em gái cậu, có phải em gái tôi giúp cậu không
Cậu xem, tôi và em gái tôi đều giúp nhà cậu không ít chuyện rồi, chuyện này coi như cậu giúp tôi được không
Dù cậu không có hứng thú không muốn làm, cậu đi lướt qua một chút thôi có được không
Phỏng vấn thôi mà, cậu không muốn làm công việc này, cậu cứ giả vờ thể hiện kém một chút thì không phải sẽ không chọn cậu sao
Thấy Trần Nặc không nói gì, Lưu nhân viên ép quá, cắn răng nhỏ giọng nói: "Này
Lần trước chuyện thẻ siêu thị kia, tôi còn không có tính toán với cậu đó
Cậu cũng không thấy ngại à
Thẻ siêu thị phỏng vấn năm trăm tệ
Bên trong chỉ còn có một trăm linh tám tệ đưa cho tôi
Huynh đệ, làm người không thể như vậy chứ
Trần Nặc ngại ngùng cười
"Ấy..
Được thôi được thôi, tôi đến là được
Sau đó, Trần Nặc và ba người còn lại đi theo Trương tổng rời đi
Một chiếc xe Buick chở Trương tổng, Lưu nhân viên, và bốn học sinh là Trần Nặc rời khỏi Bát Trung, tiến về một quán rượu cao cấp trong khu đô thị
Vị chủ tịch trường học kia tạm thời ở lại trong khách sạn
Điều khiến Trần Nặc thở phào là, khách sạn này không phải là cái nơi Lộc Tế Tế từng ở trước kia
Xuống xe, một nhân viên trẻ tuổi trong sảnh khách sạn bước tới
Cũng là người của công ty giáo dục, phụ trách việc trực tại khách sạn để phục vụ chủ tịch trường học
Cô nàng thấy Trương tổng rõ ràng liền có thái độ hết sức chuyên nghiệp và cũng rất cung kính
"Trương tổng, chủ tịch trường học đang nghỉ ngơi không thể gặp ngài, trợ lý của bà ấy dặn tôi đưa người lên trước để phỏng vấn
Trương tổng có vẻ hơi thất vọng, không được gặp mặt chủ tịch trường, nhưng cũng nhanh chóng gật đầu, quay người dặn dò vài câu với Trần Nặc và mọi người
"Các em cứ đi theo cô ấy đi, đây là tiểu Trần của công ty chúng ta, cô ấy sẽ đưa các em đi phỏng vấn
Chúng tôi sẽ chờ các em ở sảnh khách sạn, khi phỏng vấn xong, chiếc xe đó vẫn sẽ đưa các em về trường
Trần Nặc thì tâm lý thoải mái, ngược lại đội trưởng có chút căng thẳng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Một ngày một trăm, một ngày một trăm..
Đỗ Hiểu Yến và cô gái kia lại có vẻ mong chờ, trong thang máy, đã bắt đầu chỉnh trang lại tóc của mình trước gương
"Các em không cần quá căng thẳng
Tiểu Trần cười nói: "Hôm nay chủ tịch trường học sẽ không gặp các em, người phỏng vấn sẽ là trợ lý của bà ấy
Tôi từng quen biết người này, khá là dễ tính
Thang máy đến tầng bốn của khách sạn, nơi này là khu giải trí trung tâm của khách sạn
Tiểu Trần đưa bốn người đi vào cửa khu giải trí, nhân viên khách sạn bên trong lập tức ra nghênh đón, nói vài câu với tiểu Trần xong, liền để mấy người vào trong
Đi tới một hành lang, tiểu Trần dừng bước
"Tiếp theo sẽ là phỏng vấn, các em lần lượt vào, rẽ ở hành lang, phòng cuối cùng
Những người khác thì chờ ở đây
Không cần lo lắng, hỏi gì thì cứ trả lời cái đó, thả lỏng tâm lý là được
Cô tiểu Trần này có vẻ ngoài hai mươi tuổi, lớn hơn bọn học sinh Trần Nặc cũng không nhiều
Hơn nữa nhìn đã biết là làm công việc tiếp đón lâu năm, ăn nói đều rất có duyên
"Ai vào trước thì các em tự thương lượng
Trần Nặc không lên tiếng
Đội trưởng muốn nói lại thôi
Hai cô nữ sinh đều nhìn nhau
Cả ba học sinh đều thống nhất ý kiến: người vào đầu có vẻ chịu thiệt
Đều muốn chờ người vào đầu sau khi đi ra, có thể hỏi chút tình hình bên trong, nội dung câu hỏi, có thể có chút chuẩn bị
Nhưng..
"Sẽ không có cơ hội đâu, phỏng vấn xong một người, sẽ theo cầu thang ở cuối hành lang xuống sảnh, nên thứ tự cũng không có gì khác biệt cả
Thật ra tôi lại khuyên các em nên vào sớm thì hơn
Thế là, cô gái không quen biết, giơ tay trước
Bọn trẻ con vẫn chưa học được mấy kiểu tranh giành nhau như ở nơi công sở người lớn
Một người đi ra, những bạn khác đều cổ vũ "Cố lên"
Trần Nặc thì tìm một cái ghế sô pha ngồi xuống, lấy điện thoại ra tiếp tục chơi trò rắn săn mồi
Tiểu Trần nhìn đội trưởng đang căng thẳng và Đỗ Hiểu Yến, lại nhìn Trần Nặc có vẻ thờ ơ, trong lòng cũng có chút hiếu kỳ
Một lát sau, điện thoại của Tiểu Trần vang lên một tiếng, cô nàng nhìn qua một cái, rồi nói: "Được rồi, người thứ hai ai vào nào
"Tôi
Đỗ Hiểu Yến đứng lên, chỉnh lại tóc và quần áo, ưỡn ngực ngẩng đầu đi về phía hành lang
Mấy phút sau, điện thoại Tiểu Trần lần nữa nhận được tin nhắn
"Người thứ ba
"Cậu đi đi đội trưởng
Trần Nặc cười nói
Đội trưởng vốn đã căng thẳng muốn đi vệ sinh, nghe vậy liền lập tức bật dậy, gật đầu nhẹ với Trần Nặc, bước dài đi vào
Đội trưởng vào rồi, lại chờ rất lâu, vẫn không có tin tức gì
Chờ khoảng chừng nửa tiếng, Tiểu Trần cũng có chút đứng ngồi không yên
"Sao mà lâu vậy
Trần Nặc ngẩng đầu nhìn cô gái, nhún vai, tiếp tục cúi đầu chơi rắn săn mồi
Cuối cùng, điện thoại di động của Tiểu Trần vang lên, nhưng nhìn thấy tin nhắn, sắc mặt của Tiểu Trần trở nên có chút kỳ lạ
"Cái kia..
Trần Nặc bạn học đúng không, cậu phải chờ một chút
Trợ lý của chủ tịch trường học bây giờ có chút việc khác, cậu chờ một chút đã nhé
"Ta bỏ được không đây
Trần Nặc thu điện thoại lại: "Ta bỏ ngang luôn là được chứ gì, vốn dĩ cũng chẳng hứng thú gì
Tiểu Trần mặt mày liền xám xịt: "Sao được
Trần Nặc cười đáp: "Để người khác làm trợ lý ấy, còn là trợ lý của trợ lý, mấy việc hầu hạ người ta thì ta chẳng thích
"Bạn Trần Nặc ơi, đây là cơ hội tốt để rèn luyện bản thân mà
Với lại..
phụ cấp cũng cao nữa
"Tự ta cũng kiếm ra tiền rồi
Trần Nặc uể oải nói
Tiểu Trần hơi bất lực, liếc nhìn xung quanh rồi cười khổ: "Bạn Trần Nặc, dù sao thì cậu cứ phỏng vấn xong đã được không
Tôi phụ trách vụ này..
Cậu mà đi giờ thì lát tôi ăn nói thế nào
Tôi cũng chỉ là dân làm công thôi, cậu đừng làm khó tôi mà
Trần Nặc nghĩ ngợi: "Được thôi
Cứ thế lại đợi mất gần nửa tiếng nữa
Cuối cùng, điện thoại của Tiểu Trần cũng nhận được tin nhắn, mặt cô liền trở nên lạ lùng
"Cái này, bạn Trần Nặc ơi, địa điểm phỏng vấn đổi rồi, cậu đi theo tôi
"Hả
Sao mà rắc rối vậy
Đi theo Tiểu Trần ra khỏi hành lang, lại đến trung tâm thể hình của khách sạn
"Phòng số một ở bên trong
Tiểu Trần đứng trước sô pha ở cửa: "Tôi ở đây chờ cậu
Kỳ quái hết sức
Trần Nặc nhíu mày, bước chân đi vào
Phòng số một là một phòng tập, Trần Nặc đứng trước cửa, hít một hơi thật sâu, rồi đẩy cửa bước vào..
Sau đó..
Hắn nhìn thấy một..
Quả đào mật
Trong phòng tập, sàn nhà lót gỗ rất tinh xảo
Trên tường có gương và khung tập
Trong phòng, trên một quả bóng yoga, một người đang nằm sấp
Quay lưng về phía cửa lớn nơi Trần Nặc đứng
Thân hình trên quả bóng yoga đang ở tư thế "Uốn mình, gập gối, vặn hông, cong mông"
Đường cong gần như hoàn hảo, bó chặt trong bộ đồ tập ôm sát người
Đặc biệt là tư thế quay lưng về phía Trần Nặc
Từ góc độ của Trần Nặc, có thể thấy rõ phần mông căng tròn, đường cong và tỉ lệ gần như hoàn hảo..
mông đào mật
"Ngọa Tào
Trần Nặc ngây ra
"Nhìn đủ chưa
Cô gái tóc vàng đang nằm trên quả bóng yoga nghiêng đầu nhìn Trần Nặc, trán lấm tấm mồ hôi: "Đóng cửa lại đi
Mặt Trần Nặc như thể vừa thấy quỷ
"Nivel
Ngọa Tào
Sao cô tìm ra tôi hay vậy
"Hừ, đồ lừa đảo
Nivel từ trên bóng yoga đứng lên, rồi lại nằm trên một tấm thảm tập yoga khác, làm động tác chim bay: "Trần Dương đúng không
Có biết là ta đã lùng sục hết tất cả những người tên này ở HK không
Rồi mới xác định được hồi đó ngươi lừa ta
Trần Nặc không nói gì, nhíu mày đóng cửa lại, sau đó dứt khoát kéo một tấm thảm yoga, khoanh chân ngồi xuống, lẳng lặng nhìn cô gái đang thỏa sức phô diễn dáng vẻ quyến rũ trước mặt
"Khách sạn Kathmandu, Wilson, ta hỏi giờ ngươi nhận phòng, sau đó ta tra hết danh sách những hành khách nam nhập cảnh Kathmandu trong 48 giờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nivel nghiến răng nhìn Trần Nặc: "Tốn biết bao công sức, mới tìm được cái tên lừa đảo như ngươi
Trần Nặc thở dài: "Không phải đã nói, cả đời này không gặp lại nữa sao, lúc đó cô cũng đồng ý rồi mà
"À, ta đổi ý rồi, ta là phụ nữ, phụ nữ thường hay thay đổi lắm mà
"..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nivel đột ngột xoay người, rồi cúi người xuống, trong đôi mắt kia ánh lên vẻ quyến rũ kỳ lạ, mắt nhìn chằm chằm Trần Nặc
Sau đó..
Cô gái đó lại dùng thân hình nóng bỏng không chút e dè, nằm trên sàn, bò bằng cả tay chân như một con mèo, tiến đến gần Trần Nặc
Tư thế này, lọt vào mắt đàn ông thì đúng là quá quy phạm
Đặc biệt là đôi mắt như mắt mèo hoang ấy, ánh nhìn cứ như có móc câu vậy
Nhịp tim của Trần Nặc bắt đầu tăng nhanh
Khi đã bò đến trước mặt Trần Nặc, Nivel mỉm cười
Mặt cô ửng hồng do vận động yoga lúc nãy, trán cũng lấm tấm mồ hôi, nhưng ngược lại, điều đó lại khiến cô gái trẻ trung xinh đẹp này trông tràn đầy sức sống, càng thêm gợi cảm
Giơ tay trái lên, nhẹ nhàng buông lỏng, một chuỗi đồ vật đột ngột rơi xuống lòng bàn tay Nivel
Đó là một chiếc chuông gió nhỏ Kathmandu
Một sợi dây xích nhỏ xíu buộc vào
Nivel nắm một đầu dây xích, chuông gió trong tay cô, phát ra những âm thanh leng keng thánh thót
Cô gái cứ như một con mèo lười biếng, áp sát vào người Trần Nặc
Cơ thể nóng bỏng cứ thế dán vào cánh tay Trần Nặc
Điều quá đáng hơn là, nàng lại còn tựa lên vai Trần Nặc, rồi cố ý dùng giọng nói từ tính, trầm thấp mà trò chuyện
"Ta bao trọn phòng tập này rồi, còn hai tiếng nữa nha..
"
Trần Nặc ngả người ra sau, trừng mắt nhìn Nivel
Cô gái đó lại còn buộc chuông gió trên dây xích vào chiếc cổ thon của mình, sau đó thắt nút
Theo mỗi cử động nhẹ của cô gái, chiếc chuông gió trên cổ phát ra âm thanh trong trẻo dễ nghe
"Sao nào
Hai tiếng, đủ để chúng ta làm rất nhiều, rất nhiều..
chuyện đó
Ta mang theo chiếc chuông này có được không
Lát nữa..
lúc..
..
tiếng chuông càng lớn, chứng tỏ ngươi càng thích ta nha..
Ực
Trần Diêm La cố nuốt nước bọt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái này ai mà đỡ cho nổi
【 còn phiếu tháng nào chưa quăng không
Dạo này ta đúng là đủ liều luôn đó chứ
Còn phiếu tháng nắm trong tay mà không quăng thì là hết suy nghĩ rồi nha ~ ]