Ông Trời Đền Bù Cho Người Cần Cù: Làm Ruộng Tu Tiên

Chương 49: Hạ Tiểu Mễ giác ngộ




Nắng sớm mờ mờ
Giang Lam luyện công buổi sáng xong xuôi, trở về động phủ ăn điểm tâm
Nhìn Hạ Tiểu Mễ ngân nga hát, trong bếp rửa chén, không kìm được hỏi:
"Tiểu Mễ, ngươi cả ngày ở nhà, không chán sao
Hay là, ta cùng ngươi ra ngoài đi dạo một chút
Tiếng hát của Hạ Tiểu Mễ dừng lại: "Không cần, ta thích tu luyện ở động phủ hơn, lúc rảnh nghiên cứu trận pháp, ta rất hài lòng với thời gian hiện tại
"Vậy à, cũng tốt, tâm tính tu luyện của ngươi chắc chắn rất hữu ích
Giang Lam không còn là tu tiên gà mờ, đọc qua tâm đắc tu luyện, truyện tu tiên cũng nhớ không ít
Mỗi người có duyên phận khác nhau, nhưng tâm tính vô cùng quan trọng
Ví dụ như kiên nghị, không sợ gian nan, dũng cảm tiến tới là một loại
Thượng Thiện Nhược Thủy, đạo pháp tự nhiên lại là một loại
Hàn Công Hiển nhà bên chính là một ví dụ điển hình
Rõ ràng chỉ là linh căn trung phẩm, nhưng tốc độ tu luyện lại nhanh hơn những người có linh căn trung phẩm khác
Mấy ngày trước, hắn đột phá Luyện Khí tầng năm, cố ý mời Giang Lam và muội muội qua chúc mừng
22 tuổi Luyện Khí tầng năm rất có triển vọng
Với tốc độ này, có hy vọng đột phá đến Luyện Khí viên mãn trước 40 tuổi
Ngay cả người có linh căn thượng phẩm cũng có tốc độ không nhanh hơn thế
"Thật sao
Nhưng mà, nhiều người nói tâm tính ta không thích hợp tu luyện…"
"Ai nói
Không đúng, sao ngươi biết
Hạ Tiểu Mễ trong lòng giật mình, thầm nghĩ: Lộ rồi
Rồi lắp bắp nói: "Thì..
Lúc trước ta có ra ngoài đi dạo, nghe thấy người ta nói ở bên ngoài…"
"Lúc nào vậy
Sao không nói với ta
Một mình ngươi gặp người lạ thì đi không nổi đường
Lỡ bị người ta lừa thì sao
Giang Lam có chút sốt ruột, giọng điệu cũng không khỏi nặng hơn
"Mấy ngày trước, lúc ngươi đi tìm phong chủ… Ta thấy ngươi đi nửa ngày chưa về, nên…"
Giang Lam im lặng, nhất thời không biết nói gì
Im lặng một lát, Giang Lam hừ một tiếng:
"Hừ, bọn họ biết cái gì
Ngươi chỉ là sợ người lạ, đâu phải nhu nhược
"Ta ở chung với ngươi bao nhiêu năm rồi, ta là ca ngươi, lẽ nào ta không biết hay sao?
Hạ Tiểu Mễ là đứa trẻ ngoài mềm trong cứng
Khi còn bé nàng chưa từng gây phiền phức cho ai, làm việc luôn đi đầu, không kêu khổ cũng chẳng than mệt…
"Hơn nữa, tâm tính có thể thay đổi mà
Ngươi mới 11 tuổi, ngươi có nhiều thời gian, ngươi còn có ta, có Hàn đại ca, mọi người sẽ giúp ngươi…"
Giang Lam nói xong, đứng dậy chuẩn bị ra ruộng làm, lúc sắp đi vẫn không quên dặn dò:
"Tu luyện cho tốt, đến tương lai để bọn họ gọi ngươi là tiền bối
Ở Tu Tiên Giới, ngoài người thân ba đời, sư tôn, còn lại đều là kẻ mạnh làm thầy
Theo thực lực mà sắp xếp vai vế
Sau khi ra cửa, Giang Lam định đi ruộng linh xem một chút, nhưng lại không có tâm trạng kiểm tra, làm qua loa
"Còn gì phải chuẩn bị không
Mấy ngày nay, Giang Lam bắt đầu chuẩn bị, trước hết là những pháp thuật, truyền thừa hắn nhắm tới, đều đã đổi hết
Tiêu hết gần 1 vạn điểm cống hiến, khiến Giang Lam không khỏi cảm thán, điểm cống hiến đúng là xài như nước
Nhiệm vụ đặc biệt, chăm sóc trăm mẫu ruộng linh của Lâm Chi Thịnh đã bắt đầu nhận chức
Hôm nay Giang Lam xin nghỉ
Dạo gần đây vừa xong, cũng hết hạn nhiệm vụ, vốn định dẫn Hạ Tiểu Mễ ra ngoài chơi một chút, ai ngờ lại xảy ra chuyện như vậy…
"Thôi vậy, ra ngoài đi dạo chút đi…"
Đi trên đường, Giang Lam không khỏi hồi tưởng lại quá khứ đủ điều:
"Có phải mình không đủ quan tâm đến Tiểu Mễ…"
Tiểu Mễ chưa từng đến nhà hắn thì không ai làm gì cô cả
Kiểu gì cũng sẽ đi theo mọi người ra ngoài, mọi người đều chiếu cố cô, mỗi lần đều rủ cô chơi cùng
Cho đến khi Giang gia bị cô lập, mọi người đều chơi đùa trong sân
"Có lẽ, đây là lần đầu tiên cô ấy một mình ra ngoài đi… Hay là vì mình…"
Hiểu rất rõ nàng, Giang Lam từ khi nàng nói một mình ra ngoài đã hình dung ra:
‘Hạ Tiểu Mễ cẩn thận từng li từng tí đi trên đường đến động phủ của Lâm phong chủ’
‘Chưa từng ra khỏi cửa, nhất thời bị lạc…’ ‘Thấy người đi đường, định chào hỏi hỏi đường, liền nghe được bọn họ trò chuyện…’
Giang Lam bắt đầu suy nghĩ, phải làm sao để cô nàng lại nở nụ cười
"Một mình thì đúng là sẽ cô đơn…"
"Mua cho nàng con linh sủng làm bạn đi, động phủ rộng lớn như vậy, cũng cần có chút nhân khí
Giang Lam quyết định rồi, liền đi về phía Linh Thú Phong, dù sao trong túi đầy điểm cống hiến, không sợ không mua nổi

Đợi Giang Lam ra cửa, trong bếp Hạ Tiểu Mễ mới khẽ run giọng:
"Ừm… Ta sẽ cố gắng, ca ca…"
Lúc này Hạ Tiểu Mễ đối diện với bức tường, cắn chặt răng, môi không ngừng run rẩy
Nước mắt không thể kìm được chảy xuống, trong lòng lại thấy ấm áp
Nàng tưởng rằng nàng sẽ không để ý, nhưng khi nghe được người thân yêu nhất đánh giá, tận đáy lòng trào dâng sức mạnh mách bảo, nàng kỳ thực rất để ý
Mắt nàng bỗng trở nên mờ ảo

"Tiểu Mễ à, con là con gái, tương lai còn phải lấy chồng, tam tòng tứ đức mới là thứ con cần phải học
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên giường, người phụ nữ sắc mặt tái nhợt nhẹ giọng căn dặn nàng
Hạ Tiểu Mễ gật đầu đồng ý, nàng chỉ mong mẹ của mình khỏe lại, vì thế nàng nguyện ý làm mọi chuyện
Hình ảnh chợt chuyển—
Người trong thôn, chỉ trỏ vào Hạ Tiểu Mễ…
Bọn họ nói gì, Hạ Tiểu Mễ đã quên gần hết, chỉ có mấy lời ấn tượng nhất: "Khó sinh… Bệnh nặng… Đều tại nó…"
Cái cảm giác đó không làm nàng vui, nàng không thích bị người ta đối xử như vậy
Vì thế, hiện tại một khi bị mọi người nhìn chằm chằm, nàng sẽ nhớ lại cái cảm giác ấy, nàng sẽ run rẩy, sẽ sợ hãi, sẽ muốn trốn tránh…
Hình ảnh lại đổi—
Giang Lam khi còn bé, tràn đầy sức sống
"Ta không đủ sức, lát nữa ngươi giúp ta nhé
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy là có một phần công của ngươi đấy
Ở đại hội đo linh, Giang phụ hỏi han: "Tiểu Mễ, ổn không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hay để ta lên với con
"Không cần, con có thể, con không sợ
[ Ta muốn đuổi kịp bước chân của Lam ca
]
Hạ Tiểu Mễ liền mang tâm tình này, bước lên đài đo linh…
Hình ảnh dừng lại—
Một bóng lưng cao lớn đứng chắn trước mặt nàng, thay nàng ngăn những ánh mắt khác
Bàn tay nhỏ được bàn tay lớn hơn bao lấy, cho nàng dũng khí
"Em gái ta hướng nội…"

Hạ Tiểu Mễ lau khô nước mắt, tiếp tục rửa bát, sau khi thu dọn xong mọi thứ, về phòng, tiếp tục tu hành
Nàng không còn trốn tránh chúng nữa
Sau lưng nàng có họ
Pháp lực trong người cao tốc vận chuyển, mỗi khi một đại chu thiên, pháp lực lại càng mạnh hơn
Rõ ràng vừa mới đột phá Luyện Khí tầng hai, chẳng mấy chốc pháp lực đã tích súc đầy, cho đến khi gặp bình cảnh
Ký ức đen tối như tấm gương dần dần vỡ vụn, trong vết nứt lóe ra ánh sáng, cuối cùng vỡ tan, một mảnh trắng xóa
Cùng lúc đó, bình cảnh phá vỡ
Luyện Khí tầng ba
11 tuổi Luyện Khí tầng ba
Chỉ tu luyện 1 năm lẻ ba tháng mà đã Luyện Khí tầng ba
Sau một hồi củng cố, Hạ Tiểu Mễ đi đến trước gương
Lần này, nàng đứng thẳng người, cơ thể 11 tuổi đang hé nở
Hai tay vén hết tóc dài thường che khuôn mặt lên sau đầu
Cầm lấy chiếc trâm xanh da trời đan xen xanh lá cây gân bên cạnh, trên đó còn đính một viên đá xanh thẳm
Đây là thứ Giang Lam mua trước khi đến Tiêu Dao phái, quà sinh nhật tặng nàng năm ngoái
Hôm nay nàng đã chỉnh trang bản thân kỹ lưỡng, thoải mái khoe ra khuôn mặt thanh tú
Chỉ còn vài sợi tóc mai rủ xuống trước ngực
"Như vậy, trông sẽ có tinh thần hơn chút chứ
Hạ Tiểu Mễ tay chống cằm, nghiêng đầu nhỏ hơi khổ não
Cô gái xinh đẹp trong gương cũng có cùng kiểu dáng, đôi mày thanh tú khẽ cau lại, mang vẻ suy tư, trông rất đáng yêu…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.