Chương 159: Một đường hướng đông
Hàn Lập càng nghĩ, càng cảm thấy Tinh Di tử Mẫu Bàn phát sinh dị dạng có liên quan đến khoảng cách
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bàn này và trận truyền tống hẳn có chút tương tự về nguyên lý cấu thành, khoảng cách truyền tống càng xa thì càng khó khăn
Nghĩ đến đây, sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng
Lúc này hắn vừa mới đến đại lục Hoang Lan, còn cách Chúc Long đạo rất xa, việc truyền tống Trọng Thủy tới đã khó khăn như vậy rồi, đợi đến Chúc Long đạo thì Tinh Di tử Mẫu Bàn này có lẽ cũng phải bỏ đi
Dù sao thì, không thể vì Tinh Di tử Mẫu Bàn không truyền tống được Trọng Thủy mà dừng việc đi Chúc Long đạo
Hàn Lập lắc đầu, vấn đề này chỉ có thể đợi đến Chúc Long đạo rồi tìm cách giải quyết
Hắn hai tay bắt quyết, toàn lực thúc giục Tinh Di tử Mẫu Bàn
Nếu giờ vẫn còn miễn cưỡng truyền tống được thì phải nhanh chóng đem Trọng Thủy truyền tống tới
Địa Chỉ hóa thân ngưng luyện Trọng Thủy trong một tháng, lúc ở Hắc Phong hải vực chỉ cần chốc lát là có thể truyền tống tới
Nhưng ở đây, phải mất ba ngày mới truyền tống hết được
Hàn Lập nhìn Tinh Di tử Mẫu Bàn trong tay
Tám khối Di Tinh Thạch lúc này trở nên hơi mờ, hiển nhiên linh lực bên trong đã bị tiêu hao hơn phân nửa
Lần truyền tống trước đó tiêu hao linh lực, cộng lại có vẻ như không nhiều bằng lần này
Hắn cười khổ một tiếng, cất bàn đi, rồi một tay dẫn dắt, một đoàn Trọng Thủy từ trong Chân Thủy Đại bay ra, lòng bàn tay phun ra các đạo hồ quang điện màu bạc, bắt đầu luyện chế Trọng Thủy Văn Lôi lần nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thời gian thấm thoát nửa tháng đã qua, lại đến phiên thay ca
Hàn Lập ra khỏi phòng, tùy ý liếc mắt nhìn, phát hiện phi thuyền đi qua vẫn chỉ là một mảnh rừng rậm xanh um tùm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cách đó không xa, nữ tử váy đỏ cũng nhẹ nhàng bước ra
Hai người chỉ nhìn nhau một cái, rồi không nói lời nào mà đi về hướng mũi tàu
"Hiện giờ đã dần tiến vào sâu trong Mê Táng sâm lâm, yêu thú phi cầm cấp cao không ít, hai vị cẩn thận
Hai cung phụng Hợp Thể của thương hội lúc này đều có vẻ mệt mỏi trên mặt, dặn dò Hàn Lập hai người
"Tiếp theo đây, xin nhờ hai vị tiền bối
Nam tử họ Khấu lúc này cũng đã tới boong tàu, chắp tay nói với Hàn Lập hai người
Người này trên đường đi dường như không nghỉ ngơi, thường xuyên ra boong tàu quan sát xung quanh, lúc này trông tiều tụy hơn trước, hai mắt còn thấy vằn tơ máu
"Xin các hạ cứ yên tâm, tại hạ đã nhận nhiệm vụ này, tự nhiên sẽ dốc hết sức
Hàn Lập khẽ gật đầu với nam tử, thân hình thoắt một cái, liền ngồi xuống bên trái mũi tàu
Nữ tử váy đỏ không nói thêm gì, chỉ khẽ gật đầu, rồi thân thể mềm mại bay về bên phải
Phi thuyền màu trắng tiếp tục tiến lên một cách ổn định, nhưng bay chưa bao lâu, một loạt âm thanh ầm ầm từ trong rừng rậm bên dưới vọng lên, lại là một đám mây đỏ lao đến phía phi thuyền, căn bản không hề bị mây trắng xung quanh phi thuyền làm cho lú lẫn
"Đây là..
Hàn Lập hai mắt lóe lam quang, lập tức nhìn rõ thứ bên trong mây đỏ, lại là từng con cự điểu cổ quái toàn thân màu đỏ
Những con quái điểu này có hình dạng như chim ưng, mỗi con lớn cỡ vài trượng, toàn thân có ít lông vũ, lộ ra mảng da nhăn nhúm màu đỏ, trên đầu mọc chiếc mào đỏ giống như mào gà, cặp móng lại thô và lớn, cực kỳ không cân đối với thân hình, nhìn rất xấu xí
"Không ổn, Kê Quan Điêu
Nam tử họ Khấu không nghỉ ngơi, lúc này lên tiếng kinh hô
Những con quái điểu đỏ này có tốc độ bay rất nhanh, chỉ vài hơi thở đã bay đến nơi, gần cả ngàn con, mỗi con đều tỏa ra khí tức không kém gì tu sĩ Nguyên Anh kỳ
"Cạc cạc
Quái điểu đỏ phát ra tiếng gào rít phấn khích, há miệng phun ra từng đạo hỏa cầu màu đỏ, cuốn tới phi thuyền từ bốn phương tám hướng
Đồng thời, móng vuốt chúng lóe hồng quang dữ dội, từng đạo móng vuốt đỏ sắc như liêm đao sắc bén bắn ra, lao vào phi thuyền trắng, phát ra tiếng gió rít chói tai
"Mau, mở vòng phòng hộ
Nam tử họ Khấu hét lớn lên
Uỳnh
Các linh văn xung quanh phi thuyền trắng đột ngột sáng lên, các đạo tinh quang trắng bốc lên, ngưng tụ thành một lớp vòng bảo hộ trắng dày đặc
Bốp bốp
Hỏa diễm đỏ và móng vuốt nhọn hoắt va vào vòng bảo hộ, phát ra tiếng vang trầm đục
Vòng bảo hộ trắng khá vững chắc, chỉ rung động không ngừng, không hề có dấu hiệu vỡ vụn
Hàn Lập lúc này đã sớm bay lên, một tay phất lên
Vút vút vút
Chín đạo bạch quang từ trên người hắn bắn ra, lại là chín chuôi phi kiếm màu trắng, có ngoại hình giống hệt nhau, thoạt nhìn là một bộ
Trên thân mỗi chuôi phi kiếm, bạch quang lóe lên, rạng rỡ tinh túy, đều là phi kiếm cấp bậc Linh Bảo
Bộ phi kiếm này là hắn tìm được từ trong túi trữ vật của Đại sát, lúc này trong tay hắn không có pháp bảo nào dùng được, chín chuôi phi kiếm nguyên bộ này có phần giống Thanh Trúc Phong Vân kiếm, nên hắn đã giữ lại
Theo quyết kiếm trong tay Hàn Lập
Chín chuôi phi kiếm tỏa hào quang chói lọi, chợt lóe rồi hóa thành mấy trăm đạo kiếm quang màu trắng, bay vụt tung hoành, tạo thành một tấm lưới kiếm lớn màu trắng, bao phủ khu vực mấy trăm trượng phía trước
Những quái điểu đỏ chen chúc tới kia vừa chạm vào lưới kiếm trắng liền bị chém thành hai khúc, hóa thành những mảnh huyết vũ rơi xuống
Trong tiếng kiếm rít xuy xuy, trong nháy mắt đã có mấy chục con quái điểu bị chém giết tại chỗ
Nữ tử váy đỏ một bên cũng không hề nhàn rỗi, nàng giơ tay, trước mặt xuất hiện một con Hỏa Long Xích Viêm biến thành, dài gần trăm trượng, trông sống động như thật, trong miệng phun ra những cột lửa rực cháy vô cùng to lớn, nơi nào nó đi qua, những quái điểu đỏ có thuộc tính Hỏa đều bị thiêu thành tro tàn
Tuy số lượng quái điểu đỏ rất nhiều, nhưng thực lực cuối cùng không mạnh, rất nhanh đã bị Hàn Lập và nữ tử chém giết hơn phân nửa, những con còn lại thì vội vã vỗ cánh bỏ chạy, trong nháy mắt trốn sạch
Hàn Lập phất tay bấm quyết, chín chuôi phi kiếm bay vút trở về
Phi thuyền trắng tiếp tục đi, nhưng bay không được bao lâu thì lại có một trận vù vù phía trước truyền đến, lại là một đám quái phong màu đen ập tới
Hàn Lập vội vàng phấn chấn tinh thần, vung tay thả chín chuôi phi kiếm ra lần nữa
Sau khi tiến vào Mê Táng sâm lâm, các loại yêu thú phi cầm rất nhiều, dù phi thuyền có thần thông ẩn nấp nhưng vẫn bị nhiều yêu thú phát hiện
Có đôi khi chỉ trong một ngày đã phải chịu tập kích đến mười mấy lần
May mắn nam tử họ Khấu cũng có chút hiểu biết về địa hình trong rừng rậm, cố gắng tránh các nơi yêu thú cấp cao chiếm giữ, nên những cuộc tấn công không đến nỗi quá lợi hại, cộng thêm có Hàn Lập và nữ tử váy đỏ tu vi không chỉ tầm Hợp Thể kỳ tại, tự nhiên đều dễ dàng giải quyết một cách an toàn
Nam tử họ Khấu thấy vậy thì cũng dần yên tâm hơn
Chỉ là các đợt yêu thú liên tục tập kích khiến phi thuyền vừa đi vừa nghỉ, tốc độ cũng không được nhanh
Thời gian thoáng chốc trôi qua hơn mười ngày
Từng đạo kiếm quang trắng xoay tròn, tạo thành một xoáy kiếm lớn màu trắng, bao phủ lấy một con quái thú màu xanh lớn như núi, gắt gao giam nó lại bên trong
Quái thú màu xanh gầm thét từng hồi, bên ngoài thân hiện lên hào quang xanh đen như kim loại, bao phủ thân trên thân dưới, chống đỡ vô số kiếm quang chém xuống
Đồng thời, miệng nó phun ra một luồng quái phong màu xanh, cố gắng phá vỡ xoáy kiếm quang
Nhưng kiếm quang trắng thực sự quá sắc bén, trong khi xoay tròn chém xé, rất nhanh đã phá vỡ được lớp quang mang xanh đen trên người quái thú màu xanh, đâm sâu vào trong cơ thể nó
Phụt phụt
Quái thú màu xanh kêu thảm một tiếng không kịp phát ra, liền bị vô số kiếm quang chém thành một đống thịt nát
Hàn Lập phất tay thu chiêu, vô số kiếm quang trắng tụ lại, hóa thành chín chuôi phi kiếm trắng, bay vào ống tay áo của hắn
Các con quái thú màu xanh khác gần đó cũng đều bị chém giết rất nhanh
Dừng giữa không trung một lát, phi thuyền tiếp tục bay về phía trước
Lúc này, rừng rậm xanh um phía dưới dần trở nên thưa thớt, lộ ra nhiều vùng đất, dường như cuối cùng cũng đã bay ra khỏi Mê Táng sâm lâm
Tiếp tục bay gần nửa ngày, rừng rậm xanh mướt gần như biến mất hoàn toàn
Mặt đất phía trước bắt đầu biến thành màu đen, có đá vụn màu đen, một vùng sa mạc hoang vu xuất hiện trước mắt
Phi thuyền trắng đột nhiên chậm rãi dừng lại, nam tử họ Khấu và hai cung phụng Hợp Thể bay tới, dặn dò: "Phía trước là Hắc Nham sa mạc, lúc này trời đã tối, không tiện đi tiếp, xin nghỉ lại một đêm, sáng mai tiếp tục lên đường
Hai vị tiền bối vất vả
Hàn Lập nghe thấy Hắc Nham sa mạc, liền nhớ lại trước kia từng đọc được trên một cuốn điển tịch có nhắc đến nơi này
Sa mạc này là một vùng đất hiểm, nghe nói do mạch khoáng dưới lòng đất ảnh hưởng đến Địa Tâm Nguyên Từ Chi Lực ở đây, khiến trọng lực nặng hơn các nơi khác vài lần
Hơn nữa sâu trong Hắc Nham sa mạc còn sinh sống một số Ám Thú rất lợi hại, ban ngày thì chúng tiềm phục dưới đất, ban đêm mới ra hoạt động
Cũng may diện tích sa mạc không quá lớn nên những người đi qua đây thường chọn lúc ban ngày để bay qua thật nhanh
Phi thuyền trắng chậm rãi đáp xuống mặt đất, tất cả mọi người trên thuyền đều có chút mệt mỏi, ngoại trừ hai cung phụng Hợp Thể đứng canh gác ở hai bên phi thuyền, những người khác nhanh chóng về nơi nghỉ ngơi của mình
Đêm xuống, bầu trời xanh đậm dần chuyển sang đen kịt, vầng trăng tròn vành vạnh treo cô độc trên trời cao
Toàn bộ sa mạc không có nửa sợi mây, chỉ có vô số tinh tú rải trên đó, lấp lánh hào quang sáng ngời
Phi thuyền đen kịt đậu sát một tảng đá lớn, chỉ có vài gian phòng vẫn sáng đèn leo lét, trong đêm tối, những ánh sáng nhu hòa vẫn tỏa ra từng mảng từng mảng
Lúc này, một cánh cửa phòng trên thuyền lặng lẽ mở ra, một bóng người cao lớn nhanh chóng bay ra, mũi chân chạm nhẹ thân thuyền, mấy cái đảo mình đã đáp xuống bãi sa mạc bên ngoài
Chính là Hàn Lập
Thân hình như chim yến lướt giữa các tảng đá trên sa mạc, mấy động tác nhanh gọn, sau khi đã cách xa phi thuyền, hắn mới thu độn quang quanh thân, bay vút về phía xa
Bay hơn mười vạn dặm, Hàn Lập mới thu độn quang quanh thân, hạ xuống một ốc đảo phía dưới
Ốc đảo này trong sa mạc, diện tích không quá mấy trăm dặm, đa phần mọc Sa Dương và Hồ Liễu chịu lạnh, chịu hạn, cây cối cao không quá vài trượng, dáng vẻ cành lá thưa thớt xiêu vẹo dưới ánh nắng gay gắt và những cơn cuồng phong
Ở rìa ốc đảo, còn có một hồ nước nhỏ hình trăng lưỡi liềm, ánh trăng chiếu xuống làm mặt hồ lăn tăn ánh nước khiến Hàn Lập nhìn một lần đã thấy lòng sinh vui vẻ
Hàn Lập chậm rãi bước đến bờ hồ, dùng tay múc một vốc nước uống, một vị ngọt mát lạnh tràn ngập răng miệng
Hắn ngồi xuống trên mặt đất, ánh mắt lóe lên, thần thức bất ngờ buông ra, bao phủ cả vùng xung quanh mấy vạn dặm
Sau một lúc, hắn lại thò tay vào trong vạt áo trước ngực, lấy ra chiếc bình nhỏ màu xanh đậm kia, cẩn thận đặt ở trước mặt
Theo một tia trăng rọi xuống, trên bình nhỏ liền tỏa sáng, từng mảng đường vân hình lá cũng theo đó sáng lên, cả thân bình trở nên óng ánh trong suốt, từng đốm sáng trắng hình thành xung quanh thân bình, hóa thành một vòng sáng trắng to lớn, chiếu lên ánh sáng chói mắt
Hình bóng ánh sáng trắng phản chiếu xuống mặt hồ, cũng ngay tức khắc bị nhuộm thành một màu trắng xóa
Từ xa nhìn, giống như nơi đây đột ngột rơi vào trời đông giá rét, bị đóng băng vậy.