Chương 912: Kỹ năng làm kinh sợ cả bốn phương Phong Vô Trần ra chiêu này vừa nhanh vừa hiểm khiến Hàn Lập lập tức có cảm giác không thể tránh né
Đồng tử Hàn Lập co rụt lại, bàn tay mạnh mẽ ép xuống, kéo theo cả mặt tấm chắn va chạm xuống phía dưới mũi kiếm mỏng manh đang đâm tới
Ngay lúc cả hai sắp chạm nhau, cổ tay Phong Vô Trần bỗng lắc một cái, thanh kiếm trên tay như lá liễu lập tức sáng lên một mảng lớn đồ án tinh thần, mũi kiếm như trong nháy mắt mở rộng gấp đôi, quanh thân bao phủ ánh sáng hình răng cưa, chém mạnh vào viền dưới tấm chắn
"Két" một tiếng giòn tan
Trên tiểu thuẫn màu trắng vết rạn lập tức lan rộng ra, thấy rõ là sắp nổ tung
Hàn Lập cau mày, quyết định nhanh chóng vỗ vào Tinh Đấu Thuẫn, cả người dựa theo thế lui về sau, rồi vọt lên cao
Ngay sau đó, "Phanh" một tiếng vang lên, tiểu thuẫn màu trắng tinh quang tối sầm lại, bỗng nhiên nổ tung, một đạo kiếm quang phóng lên tận trời, gần như lướt sát chóp mũi Hàn Lập rồi xông thẳng lên không
"Lần này xem ngươi trốn đi đâu
Thấy Hàn Lập vọt lên không trung, trong mắt Phong Vô Trần lóe lên một nụ cười đắc ý, chân bỗng đạp mạnh xuống mặt đất, thân hình như mũi tên bắn thẳng lên, thu ngắn khoảng cách trăm trượng với Hàn Lập
Chỉ thấy huyền khiếu quanh thân hắn cùng với tinh khiếu trên thân kiếm đồng thời sáng lên, cả người như được bao phủ bởi một tầng ánh sao, khi chém kiếm ra thì toàn bộ tinh thần lực hội tụ trong nháy mắt lên thân kiếm, hóa thành một đạo kiếm quang chói mắt bắn ra
Khoảng cách giữa hai người nay đã rất gần, kiếm quang lại nhanh đến cực điểm, dù Hàn Lập dùng Thiên Cân Trụy để thân hình nhanh chóng hạ xuống, cũng không kịp tránh né, thấy rõ là sắp bị kiếm xé rách
Khán đài người xem một tiếng kinh hô
"Nguy rồi..
Thần Dương đang theo dõi tình hình bên này kinh hãi không thôi, Tần Nguyên và những người khác lại thần sắc nhẹ nhõm, không hề để ý
"Lần này sợ là không trốn thoát rồi..
Cốt Thiên Tầm không khỏi thở dài một tiếng
Dịch Lập Nhai tâm tình phức tạp, sau khi biết thực lực Hàn Lập mạnh hơn mình, hắn ngược lại không hề mong Hàn Lập thất bại, ngược lại có chút mong hắn có thể thắng Phong Vô Trần, đáng tiếc, sự đời thường không theo ý muốn
Giải Đạo Nhân lông mày nhíu chặt, im lặng không nói
Ngay trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc này, huyền khiếu trên hai chân Hàn Lập đều sáng lên, Vũ Hóa Phi Thăng công được vận chuyển đến cực hạn, tinh thần lực từ 18 huyền khiếu đã mở phóng ra, lại có cảm giác như thực chất
Chỉ nghe thấy "Phanh phanh" hai tiếng trầm đục
Hai chân Hàn Lập bỗng nhiên đạp mạnh vào hư không, vốn tưởng không thể mượn lực thì nay đã bị hắn ép cho tinh thần lực nén lại, tạo nên sự rung chấn đột ngột, nhờ nguồn lực phản chấn này, thân hình hắn đột nhiên nghiêng đi, cưỡng ép thay đổi phương hướng
Trong khoảnh khắc cực kỳ nguy cấp này, rốt cuộc hắn đã né được một kiếm mà Phong Vô Trần vốn nắm chắc
"Sao có thể
Thấy thế, Phong Vô Trần kinh hô một tiếng
Trên khán đài vang lên tiếng hò reo như sấm dậy, trên đài cao cũng kinh ngạc bàn tán xôn xao
Thần Dương thở dài một hơi, thần sắc Tần Nguyên liền trở nên hơi khẩn trương
"Tiểu tử này quả nhiên không khiến ta thất vọng, có chút ý tứ đấy..
Lục Hoa phu nhân khẽ gật đầu, âm thầm trầm ngâm nói
Vẻ mặt Ách Quái không hề thay đổi, chỉ bình tĩnh nhìn diễn biến trên đài chữ Khôn
Đài chữ Càn bên kia, một trận huyền đấu nhạt nhẽo khác cơ hồ không ai để ý tới nữa
Sau khi hóa giải nguy cơ, Hàn Lập không lập tức trốn lui, mà xoay người, trực tiếp đạp không, lao thẳng xuống chỗ Phong Vô Trần
"Lần này, đổi ngươi đỡ ta một chiêu
Hàn Lập quát lớn
Lời vừa dứt, thân thể hắn lại lần nữa "Phanh phanh" rung động, ngày càng có nhiều huyền khiếu trên người sáng lên, số lượng tăng lên đến con số 180
Lần này, đừng nói là những người xem bình thường trên khán đài, ngay cả những người trên đài cao cũng đã có chút đứng ngồi không yên, từng người đều thay đổi sắc mặt nhìn về phía Hàn Lập
Sức mạnh của Hàn Lập, đã vượt quá xa tưởng tượng của bọn họ
Ngay cả Ách Quái vốn luôn lạnh nhạt, lúc này lông mày cũng khẽ nhíu lại một chút, mắt liếc nhìn Thần Dương, tựa hồ muốn tìm ra điều gì đó trên mặt y
Thần Dương dường như nhận thấy ánh mắt của Ách Quái, đón mắt đối phương, mỉm cười
Kỳ thật y cũng đang cảm thấy tâm thần rung động mạnh, nhưng vẫn là nhờ tố chất tâm lý tốt, kìm nén hết sự chấn kinh lại, ra vẻ như đã sớm biết chuyện
Trên đài chữ Khôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phong Vô Trần nhìn vào vô số huyền khiếu trên người Hàn Lập, trong mắt thoáng vẻ kinh hãi, nhưng việc đã đến nước này, hắn không thể trốn, cũng không thể không tránh
Chỉ còn cách liều mạng, dù phải hi sinh cũng không tiếc
Nghĩ đến đây, Phong Vô Trần điên cuồng gầm lên một tiếng, hai tay đột nhiên vung lên, một thanh tế kiếm khác như lá liễu cũng bay vụt về, dán vào một chỗ với thanh trường kiếm kia, mặt ngoài sáng lên hơn bốn mươi tinh khiếu, từ đó tuôn ra một luồng tinh thần lực mạnh mẽ
Cùng lúc đó, 168 huyền khiếu trên người hắn cũng đột nhiên tỏa sáng, toàn bộ lực lượng đều tuôn ra, theo thân kiếm bùng nổ ra, hóa thành một thanh tinh quang cự kiếm ngưng tụ từ tinh thần lực, nghênh hướng Hàn Lập
Lúc này Hàn Lập lại bình tĩnh trở lại
Hắn lặng lẽ vận chuyển Thiên Sát Trấn Ngục công, quanh thân bạch quang lưu chuyển, người ở giữa không trung bày ra tư thế rất kỳ quái, thân hình đảo ngược xuống dưới, tay phải dày đặc huyền khiếu sáng lên rạng rỡ, dựng thẳng chưởng rồi nhẹ nhàng đẩy xuống phía dưới
Chỉ thấy tay hắn khi đẩy ra không nhanh không chậm, lòng bàn tay mỗi khi ấn xuống một tấc, không gian xung quanh liền sinh ra một lần uốn cong, nhiều lớp không gian chồng lên nhau đẩy ra, dần dần có tiếng phong lôi vang lên, đó là âm thanh của không gian bị phá nát
Hai bên va chạm trong nháy mắt, bàn tay của hắn vừa vặn đưa ra
"Vô Trần, không được
Tần Nguyên thần sắc đại biến, thân hình bạo phát, vội vàng quát lớn
Nhưng giờ phút này, đã muộn
Bàn tay Hàn Lập đã chạm vào mũi kiếm của Phong Vô Trần
"Tạch tạch tạch..
Một loạt âm thanh vang lên liên tục, thanh tinh quang cự kiếm kia bị đứt thành từng khúc, bạo nổ thành những mảnh vỡ, hóa thành vô số tinh phấn trắng xóa tan biến
Đồng thời, hai thanh trường kiếm như lá liễu trên tay Phong Vô Trần cũng nứt vỡ từng khúc, biến thành mảnh vụn
Một chưởng của Hàn Lập xuyên qua thân, đánh vào vai Phong Vô Trần
Quần áo trên người Phong Vô Trần trong nháy mắt nổ tung, trên người còn mặc một bộ áo giáp trắng cổ xưa, bên trên có vô số tinh quang ấm áp phun ra, hóa thành tầng màn sáng bảo vệ ngăn bàn tay của Hàn Lập lại
Chỉ nghe "Oanh" một tiếng vang lớn
Tầng màn sáng kia ầm ầm nổ tung, áo giáp trên người Phong Vô Trần cũng theo đó nứt toác, bả vai và cánh tay phải đồng thời nổ tung thành một đám huyết hoa đỏ thẫm chói mắt, nát vụn hoàn toàn
Sau lưng hắn ầm ầm rung động, tóc dài rối bù, khóe miệng chảy máu, đã ngất đi
Toàn bộ đấu trường cũng theo đó rung chuyển ầm ầm, mặt ngoài vì có vô số tinh cốt bảo hộ gia trì nên được bao phủ bởi một lớp quang mang mờ ảo, tuy không trực tiếp nổ tung ra, nhưng cũng bị lún xuống ba thước, trên mặt sinh ra vô số vết rạn nứt như mạng nhện
Hàn Lập vẫn nhớ lời nhắc nhở của Cốt Thiên Tầm trước đó, tay phải chợt nắm quyền, phóng ra một bước về phía Phong Vô Trần
"Thằng nhãi ranh ngươi dám
Một tiếng quát lớn vang lên giữa không trung, một bóng người rơi thẳng xuống
Đấu trường vốn đã lung lay sắp đổ lại một lần nữa ầm vang, hóa thành vô số đá vụn "Rầm rầm" rơi xuống
Hàn Lập nhìn kỹ, thấy Tần Nguyên mặt mày tức giận nhìn về phía hắn, trong mắt sát ý nồng đậm đến mức như sắp trào ra
Ngay sau đó, lại có mấy đạo lưu quang giữa trời rơi xuống, chính là Ách Quái và những người khác, tất cả đều bay xuống
Vừa đáp xuống, Thần Dương liền lập tức đứng bên cạnh Hàn Lập
"Ách thành chủ, đối thủ không còn khả năng chiến đấu, trận huyền đấu này còn chưa thể kết thúc được sao
Không biết Tần Nguyên thành chủ đây là có ý gì
Hàn Lập chắp tay thi lễ, biết rõ còn cố hỏi
"Lệ đạo hữu cao hơn một bậc, đã thắng, chi bằng tha người thì cũng tạm tha, bỏ qua cho hắn lần này, thế nào
Ách Quái cười hòa nhã, lên tiếng nói
"Thành chủ đã mở lời, vãn bối đâu dám không theo
Hàn Lập thu lại ý chí chiến đấu, lui về phía sau lưng Thần Dương
Tần Nguyên cúi người ôm Phong Vô Trần vào lòng, lấy ra một bình nhỏ màu đen, đổ mấy viên đan dược màu đỏ đưa vào miệng hắn, sau đó ôm hắn lên
"Ách thành chủ, cho ta đi trước một bước
Lúc này Tần Nguyên ngay cả ho khan cũng không, lên tiếng nói
"Đi đi
Ách Quái gật đầu nói
Đám người trên khán đài vì một màn đột ngột này mà có chút không biết làm sao, đến lúc này mới kịp phản ứng, có người dẫn đầu, chính là những tiếng la ó bốn phía, nhao nhao biểu đạt sự bất mãn đối với việc Tần Nguyên cắt ngang cuộc đấu
"Quan tâm sẽ bị loạn, việc này Tần đạo hữu làm sai, bất quá cũng hợp tình hợp lý, sau đó ta tự sẽ để hắn bồi thường cho Thanh Dương thành các ngươi
Ách Quái không để ý đến phản ứng trên khán đài, đối với Thần Dương và Hàn Lập nói
"Đa tạ Ách thành chủ
Thần Dương vội ôm quyền nói
Hàn Lập cũng theo đó chắp tay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tốt, tiếp theo tỷ thí còn phải tiếp tục, đừng ảnh hưởng phía sau
Ách Quái vừa nói xong liền quay người nhảy lên, trở lại trên đài cao
Tôn Đồ và Phù Kiên liếc nhau, trong mắt hai người đều hiện lên một tia ý vị khó hiểu, tùy ý quay về đài cao
"Lệ đạo hữu, vất vả rồi..
Trận chiến này của ngươi thành danh, Thần mỗ chức thành chủ coi như yên tâm một nửa, sau này tất có hậu báo
Thần Dương âm thầm truyền âm nói
"Không sao..
Là hắn khiêu khích trước, ta mới đánh cho hung ác một chút, không gây phiền toái cho Thần Dương đạo hữu là tốt rồi
Hàn Lập cười đáp
"Lệ Phi Vũ..
"Lệ Phi Vũ..
Từng tiếng hò reo nhiệt liệt vang vọng cả Tu La tràng
Một bên khác đài chữ Càn, vì bị đài cao trung ương ngăn cách nên không thể nhìn thấy tình hình cụ thể bên này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà Chu Tử Nguyên tuy cùng Cận Công đang đánh nhau nửa thật nửa giả, nhưng những động tĩnh trong khi giao chiến của Hàn Lập bên kia, hắn vẫn luôn cẩn thận lắng nghe
Giờ phút này thấy bên kia đã kết thúc, hắn cũng không dây dưa nữa, chỉ đưa tay đấm một quyền liền đánh rớt Huyền Thành tu sĩ Cận Công xuống khỏi đấu đài, trong toàn bộ quá trình căn bản chưa từng dùng đến thanh cốt thương trắng như tuyết kia
Hai trận chiến, một trận bình thản, một trận quyết liệt, cuối cùng đều hạ màn
Sau khoảng hai canh giờ, hai trận huyền đấu khác lại lần nữa bắt đầu
Những trận đấu trên đài chữ Càn vẫn diễn ra bình thường, nhưng cuộc giao chiến trên đài chữ Khôn giữa Cốt Thiên Tầm và Phương Thiền do trước đó bị phá hoại nghiêm trọng, nên tạm thời không thể sử dụng được
Huyền đấu của hai người bọn họ đành phải đổi sang đài chữ Cấn.