Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1001: Côn Ngô Điện, Linh Bảo các, Trấn Ma tháp




"Nguyên lai là Hàn đạo hữu xuất thân từ Thiên Nam
Tu sĩ của Đại Tấn chúng ta không quản là vì nguyên nhân gì khiến đạo hữu đánh chết vị trưởng lão của Âm La tông còn lấy đi Quỷ La phiên, nhưng đến lúc này thì cần phải hóa giải chuyện không hay
Tại thạch đình gần đấy, Hoa Thiên Kỳ ngạc nhiên nói
Hắn vừa nghe xong lời tường thuật đại khái của lão giả họ Phú, trong lòng thực sự ngạc nhiên không ít
Những người khác cũng như thế xôn xao một trận, dùng ánh mắt quái dị dò xét Hàn Lập
Thiên Nam đối với bọn họ mà nói, thật sự có chút xa xôi
Trong mắt tu tiên giới của Đại Tấn, nó cơ hồ là một địa phương không đáng nhắc tới
Người trước mặt không ngờ lại xuất từ nơi đó, còn đụng chạm đến Âm La tông, làm sao không khiến cho những người này trở nên hiếu kỳ
"Tại hạ chỉ là tự bảo vệ mình mà thôi
Nếu không phải là trưởng lão của Âm La tông chủ động đến tìm tại hạ gây phiền toái, Hàn mỗ làm sao gặp được việc này
Hàn Lập vẻ mặt lạnh nhạt
"Tốt lắm
Không cần quản thế nào, ba vị đạo hữu đã đợi ở đây một đoạn thời gian, chắc cũng biết núi bên kia rốt cuộc là nơi nào
Đại hán Nguyên Anh kỳ tựa hồ đối với sự tình giữa Hàn Lập và Kiền lão không có chút hứng thú, ngược lại còn có chút nóng vội hỏi
"Ta có biết một chút
Chính là Côn Ngô tiên sơn được Đại Tấn các người đồn đại
Hàn Lập sau khi ánh mắt chớp động, thanh sắc bất động trả lời
"Côn Ngô sơn
Mấy Nguyên Anh tu sĩ rùng mình, lập tức trở nên mừng rỡ
Kiền lão ma nghe được việc này, trong lòng cũng là cả kinh không kém
Nhưng bốn lão của Độc Thánh môn bốn đã sớm biết được việc này, giờ phút này liếc mắt nhìn nhau
"Chiếu theo lời này, hiện tại đã có người ở phía trước chúng ta
Không biết họ có bao nhiêu tu sĩ, là thế lực phương nào
Nhưng họ đã có thể giải trừ phong ấn lớn như thế, thực lực của họ tuyệt đối không phải là nhỏ
Kiền huynh, không quản ngươi và Hàn đạo hữu ba người có mâu thuẫn gì
Nhưng hiện tại cũng không phải là thời cơ để tranh đấu
Sao mấy người chúng ta không liên thủ đuổi đám người kia đi, sau đó tùy theo cơ duyên chia đều bảo vật của Côn Ngô Sơn
Ân oán giữa ngươi và Hàn đạo hữu hãy đợi khi ra ngoài rồi mới tìm cơ hội giải quyết
Hoa Thiên Kỳ sờ sờ cằm, ánh mắt đảo qua mấy đạo bạch ảnh nói
"Liên thủ
Lão ma vừa nghe lời này, nhất thời trầm mặc
Mà tán chân nhân Trịnh Vệ và năm đại hán kia nghe vậy, trong lòng đều giao động, môi khẽ nhúc nhích truyền âm thương lượng
Thấy tình hình như vậy, lão giả họ Phú cùng Bạch Dao Di thở một hơi nhẹ nhõm
Tuy rằng bọn họ tự tin liên thủ sẽ không thua Kiền lão ma nhưng trận đánh sẽ ác liệt không thể tả
Tự nhiên không đánh là tốt nhất
Không ai để ý tới Hàn Lập đuôi chân mày lơ đãng nhíu lại
Trong lòng hắn khẽ thở dài một tiếng
Trước mắt thấy không thể động thủ, mưu đồ của với phong hồn chú giải chú pháp quyết xem ra chỉ có cách tìm cơ hội khác
Nghĩ đến đây
Hàn Lập ngẩng đầu nhìn nơi quanh mạc trên bọn người Hoa Thiên Kỳ phát xuất
Mở miệng hỏi:
"Hoa đạo hữu
Sau khi ảo trận tự bạo phong ấn lối ra bị hủy như thế nào
Sau này còn có khả năng ra vào không
"Rốt cuộc là sao
Hàn huynh sao không đích thân đi xem cho rõ
Qua một thời gian dài thì không dám nói, nhưng tối thiểu trong thời gian ngắn nầy thì thông đạo tuyệt không thể ra vào
Hoa Thiên Kỳ thở dài, không giấu giếm nói
Hàn Lập mím chặt môi, sau một chút do dự, cũng không khách khí bay thẳng đến quang mạc bên kia
Trong nháy mắt đã nhập vào trong đoàn ngân quang không còn thấy bóng dáng
Sự tình có liên quan đến bản thân, lão giả họ Phú cùng Bạch Dao Di cũng nhìn xem
Kết quả, chỉ vỏn vẹn sau một lát công phu Hàn Lập thần sắc âm trầm từ trong ngân quang bay ra, lão giả và Bạch Dao Di nhìn nhau lắc đầu
"Đích xác không thể thông hành
Bất quá xem ra muốn khôi phục lại bình thường thời gian cũng không lâu
Trong lúc này, chúng ta hãy tìm đường xuống núi trước rồi mới tính sau
Hàn Lập bình thản nói
Sự tình kế tiếp rất đơn giản
Kiền lão ma cho dù cuồng ngạo dị thường, nhưng biết nơi đây chính là Côn Ngô sơn tiếng tăm lừng lẫy, nên hiện tại ý niệm động thủ đã biến mất
Có thể có cơ hội tiến vào loại động thiên bảo địa này, hắn cũng không muốn tay không mà về, lập tức miễn cưỡng đồng ý tạm thời bỏ qua ân oán với Hàn Lập
Mặt khác sau khi năm người lâm thời liên thủ thương lượng qua đi, cũng không chút do dự đồng ý chuyện này
"Chúng ta bấy nhiêu người liên thủ, cho dù kia bọn người kia là tu sĩ trong thập đại tông môn, chúng ta cũng có thể có đủ sức địch lại
Lập tức xuất phát thôi
Không thể để những người đó lấy hết bảo vật mang đi
Sau khi tất cả mọi người đồng ý liên thủ, Hoa Thiên Kỳ lập tức hét lớn một tiếng, mang theo Độc Thánh môn trưởng lão còn lại dẫn đầu dọc theo thềm đá hướng lên núi bay đi
Kiền lão ma hừ lạnh một tiếng, năm đạo bạch ảnh biến thành ánh xám chớp động, độn quang liên kết thành mảnh đuổi theo sát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn người Hàn Lập cũng lặng lẽ cùng đằng không theo cho kịp
Bên kia mọi người Diệp gia lúc này đã sớm đứng trên phiến bạch ngọc quảng trường kia
Quảng trường này ước chừng trăm mẫu, mặt đất tất cả đều chỉ dùng mỹ ngọc thượng hảo trong suốt trắng noãn lót thành, bốn phía có các cây trụ lớn bằng bạch ngọc cao khoảng mười trượng vây quanh
Trên mỗi một cây ngọc trụ, cũng đều điêu khắc một ít loại linh thú tiên cầm hiếm thấy gì đó, trông rất sống động, khiến người trông thấy không khỏi sợ hãi
Bất quá, giờ phút này bọn người Diệp gia không xem trọng mấy cây ngọc trụ này, mà là phân biệt tụ tập tại một nơi khác trên quảng trường
Ở nơi này, trước mỗi thềm đá có một ô vuông nối với quảng trường, những ô vuông đều có dựng đứng một bia ngọc cao lớn, trên mặt phân biệt viết "Kim Thạch các", "Tường Vân điện", “…”
Từng địa danh một khiến mọi người của Diệp gia đều chau mày suy đoán
"Kim Thạch các không cần hỏi, nhất định là nơi tồn trữ vật; danh tự Tường Vân điện này, nghe ra có chút hư vô mờ ảo, phỏng chừng không phải là chỗ tĩnh tu, cũng không phải là nơi trọng yếu gì, Kỳ Linh viện xem ra chính là..
Một tu sĩ Diệp gia ở một bên chậm rãi đại khái phân tích cách sử dụng của mấy địa phương này
Những người khác nghe nói thế đều gật đầu, cảm thấy có đạo lý
"Cho nên địa phương có khả năng chứa thông thiên linh bảo nhất thì chỉ có ba chỗ này
Một là ở ngay trung tâm nối thẳng với Côn Ngô điện, kế tiếp là cái ở gần bên cạnh - Linh Bảo các, cái còn lại nằm phía ngoài - Trấn Ma tháp
Diệp gia tu sĩ kia cuối cùng tuyển ra ba con đường
Nho sinh cùng Đại đầu quái nhân không nói gì, lại trầm ngâm yên lặng, hiển nhiên đang cân nhắc xem lời của vị Diệp gia trưởng lão này có chính xác không
" Côn Ngô điện không cần phải nói khẳng định là trung tâm của ngọn núi này
Mà Linh Bảo các vừa nghe tên thì chính là địa phương thượng cổ tu sĩ để bảo vật, thông thiên linh bảo được chứa trong đó thì cũng không có gì ngạc nhiên
Trấn Ma tháp cuối cùng chắc đúng là nơi cổ tu sĩ trấn áp yêu
Suy xét đến tình hình ngọn núi này bị phong ấn quỷ dị, thông thiên linh bảo có nhiều khả năng được để ở nơi đây
Dù sao khi thượng cổ tu sĩ trấn áp yêu ma lợi hại đều có thói quen mượn sức của bảo vật uy năng
Diệp gia tu sĩ kia lại giải thích thêm
"Uhm, nói vậy cũng không sai
Ta cũng cảm thấy thiên linh trong bảo khố nên được để ở một trong ba chỗ này
Bất quá với năng lực của chúng ta, thì không thể toàn bộ chiếu cố đến cả ba nơi, một lúc nhiều lắm chỉ có thể khảo sát hai con đường
Nho sinh rốt cuộc mở miệng nói
"Hai con đường
Ngươi chọn hai đường nào
Quái nhân có chút do dự hỏi
"Linh Bảo các và Trấn Ma tháp
Nho sinh trì hoãn nói
"Hai nơi này
Ta thì cảm thấy Côn Ngô điện so với Trấn Ma tháp khả năng có bảo vật lớn hơn nhiều
Đầu to của quái nhân lắc lắc
"Hắc hắc
Linh Bảo các thì không cần phải nói, cho dù không có thông thiên linh bảo, cũng có thể lấy được những bảo vật khác, cũng xem như chúng ta đến uổng một chuyến
Côn Ngô điện chính là bởi vì quá mức rõ rệt, ta mới không chọn nó
Ta luôn nghĩ thấy, từ khi ngọn núi này bị phong ấn nơi đây, còn có cố ý lưu lại hai kiện thông thiên linh bảo, tóm lại bảo vật cung phụng trong Côn Ngô điện xem ra chỉ làm trang trí
Ngược lại, bảo vật dùng để trấn áp yêu ma gì đó mới thật có khả năng lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nho sinh bình tĩnh nói
"Nói vậy tuy không phải là không có đạo lý, nhưng lão phu vẫn cho rằng Côn Ngô điện là kiến trúc hạch tâm của núi này, muốn khảo sát thì tất phải đến nơi này
Quái nhân vừa đầu gật đầu, sau lại lắc đầu
"Thất thúc nói như vậy, ta làm sao không biết
Nhưng chúng ta tổng cộng cũng chỉ có bấy nhiêu nhân thủ
Phân chia thành hai đội thì còn cco’ chút miễn cưỡng, nếu lại chia thành ba đội, lực lượng sẽ rất đơn bạc
Nho sinh cười khổ nói
Diệp gia tu sĩ còn lại cũng bắt đầu nghị luận, có người cảm thấy cách làm của nho sinh ổn thỏa, có người lại cho rằng lời quái nhân nói có lý
Trong nhất thời không có cách nào đưa đến kết luận
Quái nhân thấy tình trạng như thế, sắc mặt hiện lên một tia dị sắc, trầm tư một lúc lập tức nói:
"Như vậy đi
Chúng ta một nhóm chín người
Ngươi và ta đều mang ba người khảo sát Linh Bảo các và Trấn Ma tháp
Cuối cùng sẽ tìm một trưởng lão cơ trí chút, độn pháp cao minh hướng Côn Ngô điện đi một chuyến, nếu là cấm chế thực sự lợi hại không thể một mình phá đi, liền lập tức quay lại
Cứ như vậy, ngươi và ta trong lòng hiểu rõ
Còn lại một trong hai đường nếu ai tương đối được thuận lợi, có lẽ sẽ còn kịp đi một chuyến đến Côn Ngô điện khảo sát
Quái nhân rốt cuộc đề nghị như thế
"Cái này..., được rồi, theo lời Thất thúc nói vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bất quá người đệ tử này chỉ là một người, sẽ phải cẩn thận sư cầm thú và ngân sí dạ xoa kia, hãy cho hắn mang Di Thiên trạc
Nho sinh suy nghĩ một lược cảm thấy cũng có thể làm, nên đồng ý
Bất quá lại bổ sung hai câu
"Di thiên trạc
Có bảo vật này, người này cho dù thực gặp được chuyện gì nguy hiểm cũng có thể tự bảo vệ mình
Quái nhân gật gật đầu, không phản đối
Đoàn người Diệp gia lập tức được phân phối, chia làm hai nhóm, cổ ma vô thanh vô tức đứng phía sau quái nhân
Còn vị tu sĩ đi khảo sát Côn Ngô điện là người trung niên mặt chữ điền xung phong đảm nhận việc này tiến tới
Dù sao trong một hàng Diệp gia tu sĩ này, ngoại trừ quái nhân và nho sinh ra, tựa hồ cũng chỉ có người này tu vi cao nhất
Nên nho sinh do dự một lược, đáp ứng về dưới, lập tức từ trong túi trữ vật lấy ra một chiếc xuyến được luyện chế bằng bạch cốt đưa cho người này
"Mỗi một lần Di thiên trạc phát động, phải dùng tinh huyết của bản thân mới có thể làm
Nhị ca nếu có thể tránh thì không nên dùng bảo vật này
Nho sinh trịnh trọng dặn dò
"Yên tâm, ta đều biết
Tu sĩ mặt chữ điền trầm giọng đáp rồi tiếp nhận vật ấy
"Nghe đồn trong Trấn Ma tháp kia là chỗ tà ma chuyên môn vây cấm một chút yêu quỷ cùng hung cực ác
Lão phu đã nghe đại danh ấy từ lâu, chẳng biết bên trong còn có ma vật gì, sẽ do lão phu qua bên ấy khảo sát xem sao.”
Quái nhân thuận miệng nói
"Ha hả
Không ngờ Thất thúc với ta lại có cùng ý nghĩ
Ta vốn cảm thấy khá hứng thú với Trấn Ma tháp kia
Bất quá, một khi Thất thúc đã nói như thế, vậy thì do Thất thúc đi một chuyến vậy
Ta mang theo ba người bọn họ sẽ đi Linh Bảo các sưu tầm bảo vật
Nho sinh nghe vậy giật mình, nhưng lập tức không thèm quan tâm, miệng liền đáp ứng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.