Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1966: Băng hà dưới đất




Trong hắc động chợt lóe ngũ sắc hà quang, thân ảnh Thiên phượng liền biến mất không thấy
Lấy thiên phú thần thông không gian của bản thân Thiên phượng, cộng thêm kinh nghiệm Hàn Lập nhiều lần tiến vào khe không gian, hiển nhiên sẽ không để tâm đến "tiết điểm" Ma tộc này
Ngay cả ma tôn bình thường cũng có thể phá giới mà đến, hắn thông qua tiết điểm này chắc cũng không có chuyện gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Duy nhất khiến hắn cảm thấy kiêng kỵ có lẽ chính là sợ đầu bên kia của tiết điểm có tồn tại đỉnh cao nào đó của Ma tộc, hẳn là vừa chui ra là phải đánh nhau một trận
Bất quá lấy kích cỡ của "tiết điểm" này mà nói thì khả năng kia cực kỳ thấp, cơ hồ có thể bỏ qua
Quả nhiên, Thiên phượng nghênh đón ma phong được một lát, sau khi liên tiếp phá khai mười mấy vách ngăn do không gian chi lực hình thành, phía trước bỗng nhiên sáng ngời
Hàn Lập mừng rỡ, Thiên phượng sau khi dùng sức vỗ cánh một cái, ngoài thân chợt lóe hà quang, thân hình thoáng cái liền trở nên mờ nhạt không thấy
Ở một đầu kia tiết điểm bất ngờ lại là một phiến hôi sắc sa mạc
Trên mặt đất đối diện với tiết điểm là hai trạm canh gác thẳng tắp màu đen, bên trong mơ hồ có mười mấy vệ sĩ Ma tộc đang nhìn về phía tiết điểm
Sau thời gian vài lần hô hấp, không gian chi lực thu lại, Thiên phượng liền vô thanh vô tức chợt lóe xuyên qua tiết điểm, thoáng một cái liền trực tiếp độn xa hơn trăm trượng, biến mất vào hư không
Vệ sĩ Ma tộc trên hai tòa kiến trúc màu đen này tu vi cao nhất cũng chỉ là Nguyên Anh kỳ, hơn nữa thủ hộ tại nơi này nhiêu năm vẫn chưa từng có chuyện gì phát sinh, tâm trí sớm đã trở nên thả lỏng, căn bản không phát hiện ra điều gì dị thường
Thiên phượng chợt lóe hiện lên cuối chân trời, ngoài thân sau khi lưu chuyển hà quang mờ nhạt bỗng biến ảo thành hình người
Hàn Lập khẽ thở dài một hơi, xoay người lại nhìn về phía tiết điểm ở xa, thần sắc có chút khác thường
Lúc này đây, lẻn vào Ma giới không ngờ lại thuận lợi như vậy, mấy chuẩn bị ban đầu cũng không dùng tới
Hàn Lập hiển nhiên cực kỳ may mắn
Lúc này hắn mới đánh giá khắp nơi, trong truyền thuyết về Ma giới của Nhân tộc, đây được xem là nơi núi đao biển máu, chém giết liên miên
Nhưng, trước mắt hắn lúc này chỉ có cao màu vàng nhạt, không có một chút gợn mây nào, hết lần này tới lần khác lại có ba mặt trời màu đỏ
Ngoại trừ điều đó ra thì cảnh sắc còn lại cũng không khác gì so với Linh giới, mà điểm khác biệt duy nhất chỉ là linh khí nơi này thưa thớt hơn Linh giới rất nhiều, trong hư không thản nhiên phiêu đãng ma khí
Bất quá, ma khí nơi này cũng không rõ ràng, nếu không cẩn thận để ý thì thậm chí không thấy
Điều này lại càng khiến Hàn Lập có chút ngoài ý muốn
Bất quá, chuyến đi này không phải để nghiên cứu Ma giới mà là có mục đích quan trọng khác
Cho nên sau khi quan sát sơ một lượt hắn liền lầm rầm niệm chú, theo đó ma giáp trên người lần nữa hiện lên, cũng tuôn ra lượng lớn ma khí đen kịt bao phủ thân hình hắn vào trong
Chưa dừng ở đó, hắn tiếp tục bắt quyết, đem khí tức Nhân tộc trên người nhất thời thu lại không còn chút gì
Hàn Lập quát khẽ một tiếng, trên người hiện ra lân phiến màu vàng nhạt, ma khí trên người đảo một cái liền biến thành màu tối đen, đồng thời hắc mang trên trán chợt lóe, yêu mục thứ ba chớp động hiện lên
Hàn Lập giang rộng tay chân, khẽ mỉm cười
Hiện tại, khí tức của hắn đã hoàn toàn cải biến thành khí tức của cao giai Ma tộc, chỉ cần không gặp phải ma tôn cùng giai thì chắc hẳn không ai có thể dễ dàng nhận ra thân phận Nhân tộc của hắn
Biến thân xong, Hàn Lập không dám trì hoãn ở nơi này lâu, ma khí gần đó quay cuồng một trận, lập tức hóa thành một đoàn hắc phong cuồn cuộn bay về phía xa
Sau một khắc, hắn liền bay ra khỏi phiến sa mạc tới trên bầu trời một vùng núi rừng màu xám
Vừa tiến vào nơi đây, ma khí so với ban đầu ngưng tụ hơn, mặc dù chỉ tăng thêm một chút nhưng cũng khiến Hàn Lập nhận ra phán đoán ban đầu của mình không sai
Trình độ tinh thuần của ma khí ớ Ma giới quả nhiên cũng giống như linh khí ở Linh giới
Không chút dừng lại, hắn tiếp tục thúc giục hắc phong bay đi
Cứ như thế, hắn phi hành suốt một ngày một đêm không ngừng nghỉ
Dọc đường đi, hắn chẳng những bay qua khu vực đồi núi mà còn xuyên qua một hồ nước lớn và mấy phiến sơn mạch liên miên
Cũng không biết nguyên bản Ma giới vốn hoang vu hay là hướng đi của hắn không đúng mà một đường đi tới ngoại trừ gặp một số đê giai ma thú ra thì vẫn không đụng tới bất kỳ một Ma tộc nào
Điều này khiến tâm tư Hàn Lập thả lòng đôi chút, giảm bớt vài phần cảnh giác
Đến ngày thứ tư, Hàn Lập rốt cục dừng lại trước một ngọn núi nhỏ quan sát mấy tên trung giai ma vật thân người đâu ngựa đang chém giết lẫn nhau
Đám ma vật kia tay cầm mộc côn, thân khoác da thú cao hơn mười trượng, bộ dáng vô cùng hung ác, nhưng dường như đã có linh trí nhất định
Sát một bên đó là một con hắc sắc ma thú hình thái phảng phất cọp răng kiếm đang nằm không nhúc nhích
Hiển nhiên, đám ma vật này vì con mồi kia mà tranh đoạt đến mức ta sống ngươi chết
Hàn Lập thấy vậy liền mừng rỡ, lúc này hắc phong hạ xuống, tiện tay thả ra vài đạo kim sắc điện hồ đánh ngất mấy tên ma vật
Sau đó, đánh ra một trảo, một gã ma vật lập tức bị hút vào tay, năm ngón tay hướng thiên linh cái nắm chặt lấy
Hai mắt nhắm lại, hắc mang trên năm ngón tay chớp động liên hồi, nhất thời thi triển thủ pháp sưu hồn, bắt đầu dò xét ký ức của ma vật này
Quả nhiên gần đúng so với hắn dự đoán
Những ma vật này bất quá chỉ vừa mở ra linh trí, mọi thứ vẫn còn vô cùng hỗn loạn, căn bản không có gì nhiều để khai thác
Bất quá, cũng may là khu vực mà hắn muốn tìm lại có trong đó, mà bộ dáng lại không quá xa
Hàn Lập thở dài một hơi, kim hồ nhất thời xẹt một cái, tên ma vật trong tay nhất thời bị điện quang bao phủ mà biến thành tro bụi
Không riêng như thế, kim hồ sau khi bắn xuống, một tiếng sét nổ ra biến tất cả ma vật đang hôn mê và thi thể ma thú kia thành tro bụi
Hắc phong nổi lên, Hàn Lập thay đổi phương hướng tiếp tục phi hành về phía xa
Sau vài canh giờ, khi đã thoát ly khỏi phiến sơn mặt, trước mặt hắn chợt xuất hiện một cái hạp cốc thật lớn, dõi mắt khó mà nhìn thấy phía cuối
Hắc phong tan đi, thân ảnh Hàn Lập lần nữa xuất hiện hiện trên hư không hạp cốc, lướt mắt nhìn xuống phía dưới
Chỉ thấy hạp cốc bên dưới rộng chừng mấy trăm trượng, cuồng phong không ngừng gào thét, cát vàng mịt mù, bộ dáng sâu không lường được
Hàn Lập phất tay lên, ngoài thân chợt lóe hôi sắc hà quang, không chút sợ hãi hướng đáy cốc rơi xuống
Cuồng phong vừa tiếp xúc với hôi sắc hà quang lập tức như trâu xuống biển, một đi không trở lại, nhưng càng đi xuống nhiệt độ lại càng thấp, hàn khí càng ngày càng dày đặc hơn, thậm chí ngay cả vách núi hai bên cũng ngưng kết thành một lớp sương trắng
Hàn Lập hiển nhiên sẽ không sợ hãi chút hàn khí ấy, sau khi xâm nhập sâu hơn ngàn trượng, rốt cục cũng đến đáy hạp cốc
Kết quả phía dưới là một phiến lam quang, ngoài ra còn có một con sông băng dài hẹp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Theo lý thuyết thì nhiệt độ lạnh như thế thì nước sông bình thường hiển nhiên đã sớm đóng băng mới đúng
Nhưng bề mặt con sông này lại không có hàn băng nào mà bản thân nó chỉ lẳng lặng phát ra lam quang nhè nhẹ, hai bên bờ thì hoàn toàn trong suốt nhưng lại kết thành một lớp băng dày
Mà phía trên cao cách sông băng mấy chục trượng lại toàn là cuồng phong gào thét, phảng phất như hai thế giới khác nhau
Hàn Lập huyền phù bên bờ sông một lát, ánh mắt phảng phất có thể nhìn thấu đáy con sông, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc
"Hắc hắc, sông này quả nhiên có chút cổ quái, phía trên yên tĩnh như thế, nhưng phía dưới lại chảy cuồng bạo giống như thác nước, hẳn là con sông nối thẳng vào sâu trong trong đất
Kỳ hàn chi lực nơi này dường như cũng có chút danh khí
"
Một hồi lâu sau, Hàn Lập thu ánh mắt lại, tự nói hai câu
Đúng lúc này, đột nhiên phía trên phát ra hai tiếng hống, hai đạo lam quang từ đó bắn nhanh ra, tốc độ vô cùng nhanh, chợt lóe liền tới trước mặt Hàn Lập
Đúng là hai con lam sắc phi xà toàn thân trong suốt, đầu tam giác, đầu có mào gà màu đen, vừa nhìn thì biết là độc vật vô cùng
Sắc mặt Hàn Lập trầm xuống, thân hình bất động, nhưng hai cánh tay chỉ mơ hồ liền bắt lấy hai lam sắc phi xà vào tay, không chút do dự bóp chặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai con phi xa ngay cả kêu cũng không kịp phát ra, lập tức mất mạng
Hàn Lập lại phất tay lên, đem thi thể phi xà ném xuống nước
Một màn kinh người xuất hiện, thi thể hai con rắn đầu tiên là phát ra một tiếng giòn tan, trong nháy mắt bị một lớp băng bao phủ, tiếp đó liền chậm rãi chìm xuống sông, trong nháy liền thoát khỏi tầm mắt
Hàn Lập thấy cảnh này hai mắt nhắm lại, bắt đầu dùng thần niệm cảm ứng dòng nước
Một lát sau, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng
"Không sai, quả nhiên đã bị cuốn trôi, mặc dù không biết thông đến nơi nào, nhưng nghĩ chắc hẳn thứ bị ném xuống cũng khó có người phát hiện ra
"
Hàn Lập thì thào nói, tay lật lại
Linh quang chợt lóe, một cái hộp gỗ trắng noãn nhu ngọc nhất thời xuất hiện trong tay
Thần sắc có chút không nỡ nhìn hộp gỗ, nhưng cuối cùng hắn vẫn cắn răng đem hộp gỗ trong tay ném xuống sông
Một màn tương tự xuất hiện
Trong nháy mắt hộp gỗ lập tức bị một lớp băng bao phủ, sau đó từ từ chìm xuống nước
Hàn Lập dõi mắt nhìn vào chỗ sâu trong dòng nước không nói lời nào
Nửa canh giờ sau hắn mới thở đài một hơi rồi thu ánh mắt trở lại, vẻ tiếc nuối trên mặt cũng giảm đi vài phần
Giờ phút này, cái hộp gỗ kia đã sớm bị sông băng dưới đất cuốn trôi mất tích
Mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng trong Trấn Ma Tỏa còn có hai lão ma, sớm ném xuống nó đi thì tốt đúng là tốt hơn nhiều
Mặc dù không biết hai lão ma này có khả năng nhìn lại ánh mặt trời hay không, nhưng từ nay về sau bọn họ không dính dáng gì tới mình nữa
Bất quá, Ma giới không phải là nơi có thể ở lâu, bản thân cũng nên trở về Linh giới thì tốt hơn
Hàn Lập thầm định giá như thế, lúc này không hề chần chừ gì nữa, thân hình xoay chuyển, ngoài thân tuôn ra hôi hà, hóa thành cuồng phong bắn lên trời cao
Đồng thời, trong không gian hộp gỗ sâu dưới sông băng, Xa Kỵ Cung đang ngồi xếp bằng trong một gian thạch thất hai tay bắt quyết, ngoài thân chớp động hắc bạch quang mang, dường như đang vận công tu luyện
Cũng trong lúc này, trong một thạch điện thần bí khác, Phong Tà ngồi ngay ngắn trên một bồ đoàn cũng hành động tương tự
Hai người này hiển nhiên không hề hay biết chuyện phát sinh bên ngoài hộp gỗ, nếu không hơn phân nửa là đã đứng dậy mắng to Hàn Lập
Dù sao đi chăng nữa, hành động Hàn Lập cẩn thận làm ra loại sự tình này vô tình lại lật đổ mưu đồ chiếm đoạt một nửa Hỗn độn nhị khí khác của hai người, trong lúc nhất thời đã làm đảo lộn tất cả mọi thứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.