Sắc mặt của Tà Liên và lão tổ Lục Thạch không khỏi biến đổi
"Tà Liên đạo hữu, chúng ta nên làm thế sao bây giờ
Có nên đi theo Hàn đạo hữu hay không
" Trên mặt lão tổ Lục Thạch lộ vẻ bất an nói
"Hàn huynh nói có lý, nếu mọi chuyện đã không như dự tính ban đầu, cho dù chúng ta có ở lại nơi đây thêm nữa cũng không phải là hành động khôn ngoan
Trước mắt, chúng ta hãy đi xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra rồi nói sau
Sắc mặt Tà Liên sau khi nhanh chóng biến đổi mấy lần, sau cùng cũng cắn răng nói
Sau đó tay áo nàng run lên, sau lưng lóe lên hình ảnh một đóa hoa, rồi lập tức biến thành một đạo ảo ảnh bay vụt đi
Lão tổ Lục Thạch thấy vậy, bất đắc dĩ thở dài, rồi cũng một tay bấm niệm pháp quyết, bên ngoài cơ thể cuồn cuộn tràn ra sương mù màu xanh biếc, sau đó cứ vậy mà bay theo Tà Liên ra ngoài
Lúc này, Hàn Lập mang theo Giải Đạo Nhân bay dọc theo một đường hầm khá hẹp, nhanh chóng hướng về nơi đang phát ra chấn động mãnh liệt nhất mà tiến tới
Mặc dù dưới lực lượng của phong ấn thượng cổ, cấm chế ngăn cản việc bay lượn vẫn tồn tại, nhưng với đám người có tu vi Đại Thừa như Hàn Lập, nếu bọn hắn không tiếc pháp lực toàn lực thi triển thì tốc độ bay tất nhiên cũng sẽ không quá chậm
Thần niệm Hàn Lập hướng hai bên đường hầm đảo qua một lượt, kết quả là khiến chân mày hắn không khỏi nhíu lại
Đường hầm này trông có vẻ sạch sẽ sáng bóng, nhưng phía trong nó lại có chi chít những vết rách nhỏ xíu, hơn nữa dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ bay của bọn hắn đang tăng lên nhanh chóng
Chỉ e rằng cung điện ngầm này sẽ không còn chống đỡ được bao lâu nữa
Trong lòng Hàn Lập không khỏi trầm xuống, nhưng hắn cũng đưa ra đánh giá thật nhanh
Lúc này, phía trước truyền đến chấn động càng mãnh liệt hơn, dường như cả cung điện có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào
Bỗng nhiên phía trước xuất hiện một lối rẽ, Hàn Lập không cần suy nghĩ lập tức quẹo vào lối rẽ này, độn quang thoáng cái đã mất hút trong đường hầm
Thế nhưng lúc này ngay phía trước đột nhiên ập đến một trận cuồng phong, hai bóng đen xuất hiện trước mặt lao thẳng tới, thì ra là hai con trùng mặt người, nhưng toàn thân cả hai con trùng này lại là một màu đen thui
Hai con côn trùng hung ác này dường như đã mai phục ở lối vào đường hầm từ rất lâu rồi
Trong mắt Hàn Lập lóe lên một tia sắc bén, hắn hừ lạnh một tiếng, nơi cánh tay đột nhiên xuất hiện kiếm ảnh, trong tay lập tức có thêm một thanh trường kiếm dài ba thước màu xanh biếc, sau đó nhoáng lên một cái, liền hướng hai con trùng đối diện đánh tới
Nổ "Oanh" một tiếng, thiên địa nguyên khí bốn phía lập tức sôi sục, đồng thời một cỗ pháp tắc lực cực kỳ khổng lồ chớp mắt phủ xuống trong đường hầm
Hai con trùng mặt người chỉ cảm thấy bốn phía xuất hiện những dao động quỷ dị
Thân thể bọn nó liền cảm thấy tê dại không cách nào nhúc nhích được, chỉ kịp thấy ánh sáng màu lục tràn đầy trong mắt rồi lập tức mất hết ý thức
Hàn Lập nhoáng lên một cái, bóng dáng hắn lại một lần nữa hiện ra phía sau hai con trùng mặt người, cổ tay run lên, lập tức thanh trường kiếm màu xanh biếc chợt lóe lên rồi biến mất
Lúc này, trên cơ thể của hai con trùng mặt người mới truyền đến hai tiếng "phốc phốc", thân thể bọn chúng từ chỗ ngang hông liền bị chia thành hai khúc rồi lập tức bốc cháy, tan thành tro bụi
Bởi vì Hàn Lập không muốn bị làm phiền thêm nữa nên hắn thậm chí không để cho Giải Đạo Nhân ra tay giúp đỡ, liền trực tiếp lấy ra Huyền Thiên Trảm Linh Kiếm đem hai con trùng mặt người chém chết
Với tu vi hiện tại của hắn, chưa cần vận dụng đến Niết Bàn Thánh Thể cũng có thể sử dùng một phần uy lực của thanh Huyền Thiên Chi Bảo này
Dùng nó để đối phó với hai con trùng mặt người có sức mạnh chưa đạt đến Đại Thừa này tất nhiên là không cần tốn quá nhiều công sức
Giải Đạo Nhân nhìn thấy tất cả, sắc mặt có hơi đổi, nhưng cũng không nói gì, chỉ theo sát Hàn Lập tiếp tục bay đi
Mà sau khi trừ khử hai con trùng mặt người này, ở trong đường hầm hai người cũng không gặp thêm bất kỳ một con trùng nào nữa
Không biết qua bao lâu, trước mắt đột nhiên xuất hiện quang cảnh rộng rãi, thì ra lúc này bọn họ đã thoát khỏi đường hầm, hiện tại hai người đang ở trong một cái động phủ to lớn vô cùng dưới lòng đất
Dưới mặt đất của động phủ này trải đầy cát mịn màu bạc, trên đỉnh chóp lại đầy những măng đá sắc nhọn, nhưng cách cửa đường hầm vừa đi vào không xa lại thấy cuồn cuộn một biển sương mù màu xám trắng, đồng thời có thể ngửi thấy một mùi đàn hương nhàn nhạt từ bên trong nhẹ nhàng tỏa ra
Mà ở phía trước biển sương mù, lúc này có vài bóng người đang lơ lửng trên không, trong đó có một người sau lưng như ẩn như hiện một đóa hoa lớn màu hồng phấn, rõ ràng đây không phải Bảo Hoa thì là ai
Khuôn mặt xinh đẹp của Bảo Hoa giờ phút này đang lạnh lùng quan sát biển sương mù màu xám trắng, nhưng trong mắt cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh nghi
Bên trong biển sương mù phía đối diện dường như có một khuôn mặt mờ ảo đang trôi nổi bất định, đôi môi khẽ mấp máy, hình như lúc này nó đang cùng nàng truyền âm nói chuyện gì đó
Phía sau lưng Bảo Hoa, Hắc Ngạc khoanh tay đứng im, trên mặt hắn đầy vẻ cảnh giác
Mấy người còn lại xung quanh chính là đám tu sĩ Đại Thừa ở giới diện khác mà Hàn Lập đã từng gặp qua một lần
Hiện tại vừa nghe thấy tiếng xé gió, mấy người này cũng cả kinh vội vàng quay đầu nhìn lại, nhưng sau khi nhìn thấy Hàn Lập và Giải Đạo Nhân, sắc mặt cả đám mới dãn ra
"Thế nào rồi, những đạo hữu khác vẫn chưa đến sao
Nơi này cuối cùng đã xảy ra chuyện gì
Sau khi thần niệm Hàn Lập hướng biển sương mù quét qua
Lúc này, độn quang mới dừng lại, trầm giọng hỏi
"Thì ra là Hàn đạo hữu và Giải đạo huynh, chúng ta cũng không biết có chuyện gì xảy ra
Hiện tại Bảo Hoa đạo hữu đang trao đổi với linh hồn của phong ấn thượng cổ, nàng đang hỏi thăm chân tướng sự việc lúc nãy
Về phần những đạo hữu khác sao
Có lẽ hai vị là những người đầu tiên đến được nơi đây sau nhóm chúng ta
Một lão già đầu đội vòng vàng theo phong cách cổ xưa, nghiêm nghị trả lời
"Linh hồn của phong ấn thượng cổ, chính là vật này sao
Ánh mắt Hàn Lập lóe lên, lập tức liền nhìn về khuôn mặt khổng lồ bên trong biển sương mù, có vẻ nghi hoặc hỏi
Đúng lúc này, Bảo Hoa dường như cùng với khuôn mặt sương mù kia đã nói chuyện xong
Gương mặt khổng lồ quay cuồng một lúc, rồi biến mất bên trong biển sương mù
"Hàn đạo hữu, Giải đạo hữu, hai vị đã đến
Vừa lúc có thể giúp ta giúp một tay
Bảo Hoa quay người lại, nghiêm nghị hướng Hàn Lập nói
"Bảo Hoa đạo hữu, ngươi dường như còn chưa nói cho Hàn mỗ biết nơi này cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì, chấn động mãnh liệt bên kia cuối cùng là chuyện gì
Ánh mắt Hàn Lập lần nữa đảo qua chỗ sâu bên trong biển sương mù, sau đó lại hỏi một câu
"Đó là do lực lượng của phong ấn thượng cổ mất kiểm soát
Bất kể là lực lượng phong ấn đang trấn áp Minh Trùng Mẫu, hay lực lượng phong ấn đang vây khốn đám người Nguyên Yểm đạo hữu, tất cả đều mất đi hơn một nửa lực lượng
Hiện tại, chẳng những Minh Trùng Mẫu kia sắp thức tỉnh, mà những đạo hữu khác đang còn bị vây trong phong ấn cũng gặp phải nguy hiểm
Không thể nghi ngờ, nếu lần này nó thức tỉnh, chuyện thứ nhất muốn làm chắc chắn là giết sạch đám người Nguyên Yểm
Về phần những chấn động này, chính là hiện tượng phong ấn sắp không thể chống đỡ thêm được nữa, do mất đi quá nhiều lực lượng như vậy, phong ấn này cũng không cách nào duy trì được nữa, cả tòa cung điện ngầm cũng chỉ sợ nhanh chóng sụp đổ
Bảo Hoa thở dài trả lời
"Cái gì, phong ấn mất kiểm soát
Điều này sao có thể xảy ra chứ
Chúng ta còn chưa làm được gì mà, không lẽ một trong những nhóm tham gia chữa trị phong ấn lần này đã gây ra sai lầm lớn gì đó chăng
Một gã to con có khuôn mặt đỏ thẫm, cả kinh hỏi
"Bảo Hoa đạo hữu, vừa rồi ngươi nói chuyện với linh hồn phong ấn thượng cổ, chẳng lẽ không cẩn thận hỏi thăm tường tận sao
Nó chính là linh tính của bản thân phong ấn, hẳn là phải biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ trong đó mới đúng
Lão già ăn mặc theo phong cách cổ xưa kia hít một hơi thật sâu hỏi
Hiển nhiên những người này cũng là vừa mới biết được chuyện này
"Ta dĩ nhiên đã hỏi qua rồi, nhưng linh hồn của phong ấn cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, chẳng qua nó cảm giác được lực lượng của bản thân dường như bị một vật gì đó lấy mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù vậy, nó cũng đã đáp ứng sẽ đem chúng ta trực tiếp tiến vào nơi Minh Trùng Mẫu đang ngủ say, giúp chúng ta nhân lúc con trùng kia còn chưa tỉnh dậy, trước tiên đánh cho nó bị thương nặng rồi hãy nói
Kể từ đó, chẳng những có thể tạm thời kéo dài thời gian thoát khỏi phong ấn của con trùng này, mà còn có thể để cho những đạo hữu khác có thời gian đi giải cứu những người đang bị giam cầm trong phong ấn
Xem ra người tính không bằng trời tính, chúng ta cũng chỉ có thể đem kế hoạch ban đầu hủy bỏ
Bảo Hoa cười gượng nói
"Cái gì, chỉ có mấy người chúng ta đi đối phó với Minh Trùng Mẫu kia sao, Bảo Hoa đạo hữu không phải đang nói chuyện tếu lâm đấy chứ
Cuối cùng, một phụ nữ mặc áo dài màu đen thất thanh kêu lên
Lão già và tên to con nghe vậy, mặt mày cũng lập tức biến sắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng Hàn Lập cũng chỉ nhướng mày, không trực tiếp nói gì nữa
"Các vị xin yên tâm, ta làm như thế, tự nhiên là có vài phần nắm chắc
Ta từ linh hồn của phong ấn biết được Minh Trùng Mẫu kia mặc dù có thể điều khiển được một số cấm chế để vây khốn đám người Nguyên Yểm gồm hơn một trăm vị đạo hữu Đại Thừa, nhưng tự thân nó cũng phải trả giá rất lớn mới có thể làm được chuyện này
Hơn nữa lần này, nó vì vội vã tỉnh lại nên hiện tại nguyên khí hẳn là chưa khôi phục được nhiều lắm, căn bản không cách nào có thể so với thời kỳ toàn thịnh
Linh hồn phong ấn cũng đã đáp ứng, chúng ta có thể không cần phải để ý tới những nơi khác trong cung điện ngầm nữa, mà sẽ đem lực lượng còn lại tất cả đều dùng để trợ giúp hành động lần này của chúng ta
Ngoài ra, ta cũng vì vậy nên đã cố gắng mượn một kiện Huyền Thiên bảo vật có thể đặc biệt khắc chế Trùng tộc
Như vậy tính ra, chúng ta cũng không phải là không có cơ hội
Bảo Hoa nhanh chóng giải thích một phen
Nghe nàng giảng giải như vậy, trong lòng ba tên Đại Thừa ở giới diện khác không khỏi yên tâm hơn một chút, nhưng chuyện này dù sao cũng liên quan đến tính mạng của cả đám nên trong khoảng thời gian ngắn ngủi vẫn chưa có người nào thật sự đáp ứng
Bảo Hoa tất nhiên nhìn ra những băn khoăn trong lòng đám người này, sau khi trong lòng nàng đưa ra quyết định, lúc này mới miễn cưỡng nở nụ cười nói:
"Cho dù các vị đạo hữu không muốn mạo hiểm thì cũng nên vì những đạo hữu cùng tộc mà cân nhắc một chút đi
Hiện tại đám người Đồng Nha đạo hữu đang ở gần nơi giam cầm Nguyên Yểm, cho dù chúng ta không cách nào trực tiếp giết được Minh Trùng Mẫu này đi nữa thì trước tiên cứ quấn lấy nó để tranh thủ ít thời gian trợ giúp những người khác thoát khỏi phong ấn giam cầm
Huống chi ta ở đây còn có một vật tặng cho mấy vị đạo hữu, có vật này mà nói..., cho dù chúng ta thật sự không địch lại Minh Trùng Mẫu, nhưng nếu muốn chạy thoát lại là thừa sức
Vừa dứt lời, tay áo Bảo Hoa nâng lên, sau khi vang lên mấy tiếng "Phốc phốc", một đám ánh sáng màu hồng hướng mấy người Hàn Lập chia ra bắn tới
Những người khác theo bản năng nhao nhao bắt lấy đạo ánh sáng trước mặt
Hai mắt Hàn Lập tỏa ra ánh sáng, hắn phát hiện một cái ấn bên trên có khắc một đồ án trận pháp phức tạp đỏ ngầu
Hàn Lập cảm ứng được trên trận bàn dường như đang phát ra dao động không gian, trong lòng khẽ động, lật ấn lại đánh giá, lập tức hắn phát hiện mặt sau của cái ấn kia có một đồ án hình lông chim tinh sảo phi thường, nhìn có vẻ rất rất sống động
"Đây là..
" Hàn Lập không khỏi lộ ra vẻ chần chừ
"Phượng Linh Bảo Bàn, không lẽ đây chính là Phượng Linh Bảo Bàn có thể trong nháy mắt truyền tống hơn trăm vạn dặm
Bảo Hoa đạo hữu làm thế nào lại có thể lấy được vật này, đây quả thật là cơ duyên lớn bằng trời a
Lão già ăn mặc theo phong cách cổ xưa vừa nhìn thấy rõ ràng hình dạng trận bàn trong tay, sau khi dùng thần niệm đảo qua nhiều lần, lập tức vui mừng kêu to
"Cái gì, đây thật sự chính là vật do lông vũ của Thiên Phượng luyện chế thành, Phượng Linh Bảo Bàn sao
Đạo hữu không nhìn lầm chứ
Ta nghe nói nếu trong tay có vật này..., gần như tương đương với việc có thêm một cái mạng, hơn nữa đối với tất cả trận pháp cấm chế đều không thể trực tiếp ngăn cản truyền tống lực của vật này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người phụ nữ mặc áo đen giật mình hỏi
"Vật này chính xác là nó, năm xưa ta từng tại một buổi đấu giá gặp được một cái Phượng Linh Bảo Bàn giống như vậy, kiểu dáng và khí tức Thiên Phượng phát ra tất cả đều hoàn toàn giống nhau
Lão già không chút do dự nói
"Tốt, nếu Bảo Hoa đạo hữu nguyện ý tặng vật này cho bọn ta, vậy thì ta đây sẽ chấp nhận liều mạng đi một chuyến
Nếu như chuyến này không dùng đến kỳ vật này, bổn tọa cũng sẽ không trả lại đâu nhé
Tên to con mặt đỏ nhìn chằm chằm trận bàn trong tay, trong mắt hắn lộ vẻ tham lam, sau khi nhanh chóng suy nghĩ, cuối cùng cũng quyết định nói.