Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 235: Hàn Lập đích tâm tư




Đan dược bình thường của thế gian sớm đã không còn là cái gì đối với tu sĩ Kết Đan kỳ
Cũng chỉ có dùng dược tài ngoài mấy trăm năm cũng với một ít linh dược thiên địa tự sinh luyện chế linh đan mới có khả năng tăng tốc độ tu luyện của bọn họ
Cho nên tu sĩ Kết Đan kỳ mỗi lần viễn du, phần lớn thời gian cũng chỉ dùng để cướp đoạt dược tài cực kỳ quý hiếm
Điều này cũng giống như Lý Hóa Nguyên năm đó, vừa thấy Hàn Lập từ cấm địa đi ra có nhiều linh dược như vậy, lập tức tìm trăm phương ngàn kế để thu hắn làm đồ đệ
Mấy loại thiên địa linh dược này thật sự làm lão rất thèm khát
Kỳ thật, cho dù lúc ấy dẫn đầu không phải là Lý Hóa Nguyên mà là Lôi Vạn Hạc hay tu sĩ Kết Đan kỳ khác, chỉ sợ cũng sẽ không buông tha việc phân chia linh dược của Hàn Lập
Tám chín phần cũng chọn thủ pháp giống nhau
Nhưng Lý Hóa Nguyên đích xác là có chút keo kiệt, chỉ thu Hàn Lập làm đệ tử ký danh
Tuy nhiên việc phục dùng đan dược là một thủ đoạn phụ trợ để tinh tiến pháp lực mà thôi, chỉ có thể rút ngắn thời gian đả tọa và hấp thụ linh khí
Siêng năng khổ tu mới là con đường chân chính đem linh khí hóa thành pháp lực bản thân
Nếu không, phục dùng quá nhiều đan dược mà không bỏ thời gian để luyện hóa một chút linh khí có ở trong thì cũng vô dụng, sẽ không giúp gia tăng pháp lực
Dù sao linh khí bên ngoài và pháp lực bản thân căn bản là hai việc khác nhau
Thậm chí còn xuất hiện việc có người phục dùng dan dược nghịch thiên tìm được từ trong di tích thượng cổ, kết quả xuất hiện quá nhiều linh khí trong cơ thể, làm cho hắn ta nổ tan xác mà chết, cho nên tùy tiện phục dùng dan dược cách quá xa cảnh giới của mình chính là sự việc cực kỳ nguy hiểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặt khác khi gặp bình cảnh, mượn linh lực của đan dược tiến hành đột phá chính là một loại thủ đoạn phần đông tu sĩ thường dùng, cũng được chứng mình là một loại phương thức rất có hiệu quả
Không có sự giúp đỡ của dược lực mà tu sĩ tự mình đột phá bình cảnh tu luyện, tại cả tu tiên giới thực sự quá ít
Hơn nữa bọn họ đều là kỳ tài tu tiên trăm năm hiếm có
Loại người được công nhận có tư chất tuyệt đỉnh như là người có Thiên Linh căn, ngay cả người có Dị Linh căn gặp loại bình cảnh tu luyện này, cũng không thể tránh khỏi việc phải phục dùng đan dược để đột phá, điểm này không có gì khác với người có linh căn bình thường
Mà vị tu sĩ Lôi Vạn Hạc này chính là gặp loại bình cảnh này
Bởi vậy lão phải luyện chế đan dược phụ trợ
Kỳ thật lão vừa mới đi tìm linh dược từ bên ngoài trở về
Nhưng vận khí lần này của lão thật sự không tốt lắm
Ngoài dược thảo thì không thu hoạch được gì khác, điều này làm cho lão bụng đầy buồn bực
Đây cũng là nguyên nhân lão vừa thấy người Thiên Trúc giáo liền lập tức hạ sát thủ, bởi vì lúc ấy nếu lão không phát tiết một chút, chỉ sợ tâm tình trong một thời gian dài cũng sẽ không tốt
Chỉ có thể nói bọn người Hoàng Long thật sự rất không may, vừa lúc gặp phải sát tinh tâm tình cực xấu
Lúc này tâm tình Lôi Vạn Hạc đang phập phồng không ngừng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão trải qua kiếp sống tu tiên hơn ba trăm năm, dạng dược thảo gì mà chưa thấy qua
Hai gốc linh thảo này vừa rơi vào trong mắt, lão liền lập tức phán đoán chuẩn xác năm của dược thảo, không khỏi làm lão trong lòng mừng rỡ
Phải biết rằng, lão hiện nay muốn khai lô luyện Tăng Nguyên đan nhưng khuyết thiếu chính là linh dược đã ngoài năm trăm năm
Cho nên mới có lần viễn du hơn một năm thời gian, nhưng lão đem tất cả phường thị lớn nhỏ cùng với các tiệm thuốc lớn của thế tục tìm kiếm qua cũng không tìm được gốc dược tài nào làm lão vừa lòng
Chỉ có thể miễn cưỡng thu vào hai gốc cây thứ phẩm bốn trăm năm, bất đắc dĩ phải sử dụng
Tuy nhiên lão trong lòng cũng biết dùng linh thảo không đủ năm như vậy để luyện chế Tăng Nguyên đan, chỉ sợ cho dù thành công thì công hiệu cũng giảm đi
Đối với chính mình không có sự trợ giúp lớn lao gì
Nhưng trong tay lão thật sự không có chủ dược thích hợp, có biện pháp giải quyết gì sao
Tiếp tục tìm kiếm cũng chỉ là lãng phí thời gian mà thôi
Bởi vì nếu thực sự xuất hiện dược tài hảo hạng thì sớm đã bị môn phái địa phương hoặc người của gia tộc tu tiên thu mua, chờ lão đến thì ngay cả một cọng cỏ cũng không có
Cho nên đi tìm ở phụ cận của vài quốc gia tu tiên giới, nhân sinh nơi đó lại không rành, hy vọng lại càng xa vời
Cho nên khi lão ở ngoài động phủ vừa nghe vị sư điệt nói có chút dược tài một ít năm thì trong lòng cũng rung động, liền giữ ý niệm trong đầu nhìn xem nên mới tiến vào động phủ vô cùng đơn sơ này
Kỳ thật trong mắt Lôi Vạn Hạc, một đệ tử Trúc Cơ kỳ có thể dược tài gì tốt, nhiều lắm cũng chỉ là thảo dược hai, ba trăm năm
Dù gì thì lão cũng đi tìm trong thời gian dài như vậy, cũng chỉ thu được dược tài bốn trăm năm mà thôi
Điều này chính là người ta thấy lão là cao thủ Kết Đan kỳ nên không có người dám tranh giành với hắn
Hôm nay hai gốc linh thảo này có đủ sáu, bảy trăm năm thời gian đột nhiên xuất hiện ở trước mắt, điều này làm lão cơ hồ không thể tin, thật vui mừng khôn xiết
Bởi vậy bộ dáng lão tuy nhìn như là đang xem không chớp mắt hai gốc linh thảo trên tay, tựa hồ như phán đoán năm tuổi nhưng trên thực tế là lo lắng làm thế nào mới có thể đem dược tài từ trong tay vị sư điệt này thu tới
Dù sao thứ hi hãn như vậy đặt ở trong tay đối phương, lão nghĩ thật đáng tiếc
Hay là cho Lôi đại tu sĩ là lão luyện đan mới có thể phát huy hết công hiệu
Tuy nhiên lão cũng là người láu cá sống nhiều năm như vậy nên trong chớp mắt liền mượn miệng nói giúp
Vì thế lão ho khan hai tiếng, có chút không muốn bỏ qua dược tài này
Sau khi bỏ vào hộp mới vặn vẹo cổ cơ hồ nhìn không thấy, đối mặt với Hàn Lập
“Sư điệt hai gốc dược thảo này thực sự là trân phẩm khó tìm được, hỏa hầu có đủ sáu, bảy trăm năm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ sợ tốn không ít tâm huyết của sư điệt mới có thể thu tới tay”
“Dạ phải, đệ tử phí nhiều công sức mới từ một bí điếm nào đó trả giá mua bán mới tới tay được
Lúc ấy còn có một gốc cây linh thảo ngàn năm cần bán nhưng đáng tiếc đệ tử thật sự vô lực mua được, đành phải trơ mắt nhìn thấy người khác mua đi, điều này vẫn làm cho đệ tử tiếc nuối” Hàn Lập nửa thật nửa giả nói
“Bí điếm
Còn có linh thảo ngàn năm!”
Vị sư bá mập mạp nghe vậy cơ hồ lập tức từ ghế đá nhảy dựng lên
Đối với lão mà nói việc này đâu chỉ là sự tình đáng tiếc, quả thật giống như đau xé tâm can
Tưởng tượng lão, một vị tu sĩ Kết Đan kỳ, tiêu tốn hết tâm cơ đi tìm linh thảo, linh dược, ngay cả bí điếm các nơi cũng đi bảy, tám nhà, như thế nào lại không gặp được chuyện tốt như vậy
Nếu mà lão lúc ấy ở đó sẽ không để kỳ trân như vậy biến mất trong tầm mắt
Dù tốn nhiều linh thạch để đổi lão cũng tuyệt đối cam tâm tình nguyện
Nghĩ rằng kỳ ngộ cực tốt, ngàn năm một thuở lại bị tiểu tử trước mắt này để sổng mất, vị sư bá mập mạp liền tức xịt khói, muốn nắm cổ đối phương chất vấn
Tuy nhiên lão cũng biết rõ với thân phận đối phương là đệ tử Trúc Cơ kỳ, mua không nổi vật trên trời như vậy thật sự là chuyện quá bình thường
“Tốt lắm, đã qua thì cho qua đi
Nói không chừng lần sau còn có loại cơ hội này”
Vị sư bá mập mạp cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, không thể không dùng miệng lưỡi không đúng với tâm trạng an ủi Hàn Lập vài câu
Dù sao lão còn muốn tính kế thu lấy hai gốc linh thảo này của đối phương
Hôm nay dù nói gì đi nữa lão cũng không thể bỏ qua thứ này
“Hàn sư điệt, hai gốc cây linh thảo này ngươi định xử trí ra sao
Chẳng lẽ ngươi muốn giao cho Luyện Đan sư trong bổn môn xử lý sao
Chẳng qua sư bá muốn nhắc nhở ngươi rằng trình độ mấy vị Luyện Đan sư của Hoàng Phong cốc chúng ta thực sự là không thể chịu được
Nếu là đem thứ trân quý như vậy giao cho bọn họ xử lý, tuyệt đối là tàn bạo đối với vật của trời, ngươi sẽ tổn thất rất lớn” Vị sư bá mập mạp này làm bộ dáng có phong phạm trưởng giả nhấn mạnh
“Sao có thể giao cho bọn họ luyện chế
Kỳ thật đệ tử định dùng mấy gốc linh dược này đổi lấy một thứ hữu dụng
Phải biết rằng đệ tử mua mấy gốc linh dược này cơ hồ nhanh chóng táng gia bại sản
Như thế nào dễ dàng lãng phí?”
Hàn Lập đem đầu lắc lắc không ngừng, nói ra lời làm Lôi Vạn Hạc cảm thấy ngoài ý muốn
Làm từ ngữ lão đã chuẩn bị hoàn hảo lúc trước bị chặn đứng
Tuy nhiên vị sư bá mập mạp này thay đổi ý nghĩ, vị sư điệt này muốn dùng dược thảo hoán đổi thứ gì đó, điều này không phải là càng hợp ý của lão sao chứ
Bằng thân phận tu sĩ Kết Đan kỳ của mình, trừ việc thiếu hụt nguyên liệu luyện đan cùng luyện khí, còn có thể không có cái gì thỏa mãn đối phương sao chứ
Đây đúng là cơ hội quang minh chính đại trao đổi
Nghĩ đến đó ánh mắt Lôi Vạn Hạc bởi vì mỉm cười càng thêm híp lại, cũng càng thể hiện ra vẻ thân thiết
“Chẳng biết Hàn sư điệt cần cái gì
Sư bá ta mấy trăm năm qua cất giữ cũng không ít
Nói không chừng có vật mà sư điệt cần” Vị sư bá mập mạp chớp chớp đôi mắt nhỏ, đột nhiên vui vẻ nói
“A
Sư bá chẳng lẽ cũng cần linh thảo này, nếu như thế đệ tử có thể biếu cho sư bá một gốc, coi như là vãn bối hiếu kính người” Hàn Lập lúc này tựa hồ như giật mình hiểu ra, vội vàng tôn kính nói
Lôi Vạn Hạc thấy Hàn Lập thông minh như thế, không đề cập đến vấn đế trao đổi, lập tức muốn đem một gốc linh thảo đưa cho mình, không khỏi rất là cao hứng, thấy hắn càng lúc càng thuận mắt
Nhưng mục tiêu của lão mập chính là muốn thu cả hai gốc cây
Một gốc còn lại lão cũng không thể buông bỏ
Bởi vậy Lôi Vạn Hạc vung tay lên, nói với mười phần hào khí:
“Hàn sư điệt nói lời gì
Chẳng lẽ Lôi Vạn Hạc ta là người tham lam đồ vật của vãn bối sao chứ
Cần cái gì, cứ nói là được, sư bá lập tức tìm đến để trao đổi công bình với ngươi, tuyệt sẽ không để sư điệt thiệt thòi
Là pháp khí đỉnh cấp hay là đan dược hữu dụng?”

Hàn Lập sau khi nghe đối phương hào khí nói vậy, trong lòng mừng rỡ
Hắn đâu lớn gan như vậy, chính là muốn đợi cho đối phương nói những lời này ra, nhưng lại gãi đầu gãi tai, tựa hồ rất khó xử nói:
“Không dối gạt Lôi sư bá, đệ tử thực sự cảm thấy hứng thú đối với con đường luyện đan
Nhưng trong tàng thất của Nhạc Lộc điện căn bản không có phương thuốc thực dụng
Đệ tử sau này mới biết rằng phương pháp luyện đan được lưu lại từ thời viễn cổ sớm đã thất truyền không sai biệt lắm
Hiện tại các phương pháp luyện đan của các vị sư huynh đệ hay là sư bá hoặc là hơn mười thế hệ trong gia tộc cực khổ nghiên cứu ra, hoặc là ngẫu nhiên tìm được từ trong di tích thượng cổ, tất cả đều vô cùng quý giá, không dễ dàng bằng lòng chỉ bảo
Bởi vậy đệ tử đã nghĩ dùng hai gốc cây linh thảo này trao đổi một loại phương pháp luyện đan thích hợp cho mình sử dụng mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.