Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 426: Quỷ trá




Kim Thanh kiềm chế nổi sợ hãi trong lòng lại rồi hỏi:
“ Nhà ngươi là người hay là quỷ?”

“Người
Quỷ
Các ngươi nói thử xem!” Quái ảnh cười âm u, trong lời nói tràn đầy ý trêu chọc
Nghe xong lời này sắc mặt Kim Thanh cực kỳ khó coi
Trong khi đó Hàn Lập không nói lời nào, đột nhiên ném bức họa trong tay ra
Vô số hỏa điểu cuồn cuộn phóng đến quái ảnh
Đồng thời con chim khổng lồ đang tranh đấu với quái mãng kia cũng kêu lên một tiếng bén nhọn, bỏ đối thủ đang tranh đấu, biến thành một đoàn bạch sắc hỏa diễm, hung hăng tấn công đối phương
Quái ảnh thấy vậy liền trong mũi liền hừ lạnh khinh thường một tiếng
“ Chi Dương điểu
Nếu là bản thể của nó hiện thân thì ta còn e ngại đôi ba phần nhưng cái này chỉ là một phần tàn phách mà thôi, vậy cũng bày đặt học đòi người khác đi làm cái việc trừ ma diệt quỷ!”
Lời vừa nói xong, hai tay của bóng xanh cất lên, hắc khí trên người trong phút chốc ngưng tụ lại, tiếp theo hai âm thanh “Phốc” “Phốc” truyền đến
Luồng hắc khí từ hai tay xuất ra bay lên hoá thành hai con hắc mãng một sừng, phóng vào trong đám hỏa điểu bắt đầu thôn phệ
Hai cái mồm to tướng như chậu máu ngoác ra liền có vài con hỏa điểu bị hút vào trong, còn những tia bạch hỏa do những con còn lại phóng xuất đều không gây ra một chút thương tổn nào đối với chúng
Lúc này hỏa đoàn do Chi Dương điểu to lớn hoá thành cũng đã đến trước mặt nhưng nó phóng thẳng tới cái bóng xanh mà không để ý gì tới hai con hắc mãng
Bóng xanh thấy vậy, hồng quan trong hai mắt chợt lóe, càng đỏ thêm vài phần
Mặc dù thân hình không động nhưng quái ảnh vẫn lộ ra một tia chú ý
Mặc dù Chi Dương điểu này chỉ là một tàn hồn nhưng biểu hiện của bóng xanh lại không giống như mình đã nói
“Ầm” một tiếng
Hai tay của hắn rung lên, hai con hắc mãng một sừng phóng ra, từ động tấn công
Sau đó hai tay hắn nắm lại thành quyền chập lại, u hỏa xanh biếc ngùn ngụt bốc lên, sau đó thân hình chợt lóe, trực diện nghênh đón bạch hỏa, mạnh mẽ xuất ra một quyền
Kết quả làm cho Hàn Lập và Kim Thanh phải giật mình bởi vì sau khi va chạm bạch hỏa bắn ra tứ phía, trong nháy mắt biến mất vô ảnh vô tung
Mà trên nắm tay của quái ảnh bỗng nhiên xuất hiện một viên châu màu trắng nhũ
Bóng xanh nhe răng cười, rồi không chút do dự nuốt luôn viên châu vào bụng, sau đó hướng đôi mắt lạnh như băng về phía Hàn Lập
Lúc này bức họa trong tay Hàn Lập bỗng nhiên tự bốc cháy, hắn liền ném đi, trong phút chốc nó đã biến thành tro bụi
Những con hỏa điểu đang dây dưa với hai con hắc mãng ngay khi quyển trục cháy hết thì đồng thời cũng từ từ biến mất
Hàn Lập hít sâu một hơi
Mặc dù hắn biết rằng Chi Dương điểu không phải là đối thủ của đối phương nhưng hắn vẫn dùng tấn công để thử dò xét xem thực lực của đối phương ra sao
Nhưng không ngờ bóng xanh chỉ cần nhấc tay là có thể đem Chi Dương điểu – một loại bảo vật chuyên khắc chế âm quỷ đánh tan không còn một mảnh
Điều duy nhất khẳng định được chính là đối phương không phải là âm quỷ thuần túy
Hàn Lập không biểu hiện gì cả mà chỉ đứng nhìn quái ảnh, trong lòng thầm tính toán nếu như thực sự động thủ với đối phương thì đại khái có bao nhiêu phần thắng
Lúc này, bóng xanh nhìn chằm chằm Hàn Lập, chậm rãi nói một câu:
“ Không sai, chính là ngươi đó
Ta rất hứng thú đối với thân thể của ngươi, còn những người khác thì cút đi!”
Dường như công kích vừa rồi của Hàn Lập đã chọc giận hắn
Khúc Hồn tự nhiên sẽ không có bất kỳ hành động gì nhưng Kim Thanh sau khi nghe nói thế thì xuất hiện tạp niệm, thần sắc trở nên bất định
Mặc dù hắc chưa giao thủ nhưng đối phương thực sâu không lường được, cho dù liên thủ với Hàn Lập thì phần thắng cũng không có được bao nhiêu
Sau khi nghe quái ảnh bảo những người khác cút đi, trong lòng Kim Thanh bắt đầu dao động
Hôm nay nhìn thấy rất nhiều tu sỉ đã chết thảm trước mắt mình, bình thường hắn luôn luôn tự xưng là người không thẹn với lương tâm, nhưng đây là lần đầu tiên hắn cảm giác yêu quý mạng sống, thời gian sau này vẫn còn dài a
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thế nào
Cho hai ngươi một con đường sống mà không chịu đi sao
Vậy bổn tôn phải phí sức một chút, đem hai người các ngươi biến thành xác khô vậy!” Bóng xanh hừ lạnh một tiếng, âm u nói, rồi dùng ánh mắt liếc nhìn Kim Thanh và Khúc Hồn
Nghe được khẩu khí tràn ngập sát ý của hắn, sắc mặt Kim Thanh lần lượt trắng hồng mấy lần, cuối cùng hắn đành ôm quyền hướng tới Hàn Lập xấu hổ nói:” Hàn huynh, tại hạ không muốn chết ở đây, lần này thật xin lỗi.”

Nói xong mấy lời đó hắn liền im lặng, vội vã chạy tới phía cầu thang đá, không hề liếc lấy Hàn Lập một cái
Hàn Lập thần sắc như thường, không lộ ra vẻ mặt phẫn nộ vì bị người ruồng bỏ mà trong mắt chỉ ẩn chứa một tia lãnh ý lúc có lúc không, nhìn Kim Thanh rời đi
Lúc này trong cặp mắt đỏ hồng của quái ảnh lộ ra một điểm đắc ý
Ngay khi Kim Thanh phóng qua đám bạch cốt đang bị tan nát kia thì sinh ra kinh biến
Những khúc xương rải rác gần đó chợt tấn công hắn, vụt đến giống như cung tên
Kim Thanh cực kỳ hoảng sợ, trên người liền xuất hiện một tầng sáng bảo hộ màu bạc
Nhưng không đợi hắn chất vấn quái ảnh và xuất ra pháp bảo thì hào quang trên bạch cốt sáng lên, đâm thủng tầng sáng bảo hộ của hắn như đi qua chỗ không người vậy
Trong nháy mắt thân hình Kim Thanh rách tả tơi, một câu cũng chưa kịp nói, ngã vật xuống mặt đất
Hàn Lập thản nhiên nhìn thi thể của hắn khẽ lắc đầu
Tiếp theo bàn tay lật lên, một cái túi linh thú liền xuất hiện, đồng thời hai thanh phi kiếm trước mặt bắt đầu rung động, khẽ phát ra hào quang màu xanh biếc
“Có ý tứ
Không muốn hỏi ta tại sao lại không giữ lời?”
Quái ảnh cười lạnh nói
“ Các hạ nếu muốn thì không cần hỏi cũng sẽ chủ động giải thích, còn nếu không muốn thì chỉ uổng phí nước bọt mà thôi!” Hàn Lập nét mặt không chút biểu tình trả lời
“Không tệ
Tiểu tử ngươi thật hợp nhãn với ta
Nếu như trước đây không gặp đại nạn, có lẽ ta sẽ thu người làm đệ tử, nhưng hiện tại cả đời ta cũng không thu thêm đệ tử nữa, mà còn phải tìm cách bắt cho được nghịch đồ lúc trước để lóc thịt bẻ xương, rút hồn luyện phách!” Ban đầu bóng xanh có chút bất ngờ, nhưng thanh âm lập tức phát lạnh nói
Hàn Lập sắc mặt không đổi, phất tay một cái, Khúc Hồn phía sau phóng ra huyết quang hộ thể, từng bước tiến tới sánh vai với Hàn Lập
Hắn không định nhiều lời mà muốn dùng một kích sấm sét để giết địch
Đồng thời mấy thanh “Thanh Trúc Phong Vân kiếm” trong cơ thể động đậy, tùy thời đều có thể phóng ra
“Huyết Luyện thân quang
Tốt
Tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các ngươi là môn hạ của Cực Âm hay Cực Huyễn?”
Bóng xanh vừa thấy tầng huyết quang phòng hộ trên thân Khúc Hồn thì run lên nhè nhẹ, tiếp theo cười rộ giận dữ hỏi
Hàn Lập nhíu mày, thần sắc khẽ động, nhàn nhạt hỏi lại:”Cực Âm
chẳng lẽ ngươi muốn nói Cực Âm tổ sư của Cực Âm đảo?”

Hắn mơ hồ cảm giác được có thể giải thích được bí mật liên quan đến công pháp của Cực Âm đảo và Hắc Sát giáo
“Cực Âm tổ sư
Tên nghịch đồ như hắn mà dám tự xưng là tổ sư sao?”
Bóng xanh sau khi nghe Hàn Lập hỏi, lập tức nổi trận lôi đình, mở miệng mắng to
Hàn Lập có chút ngẩn ra
Cái người giống như ma quỷ này lại là sư phụ của Cực Âm lão tổ, điều này thực quá kỳ lạ
Khi Hàn Lập đang vô cùng kinh ngạc vì lời nói của đối phương thì lục mang trên người chợt lóe, từ phía sau truyền đến một âm thanh trầm muộn
Hàn Lập trong lòng cả kinh, lập tức xoay người lại nhìn nhưng phía sau trống trơn, không có một ai
“Bất hảo!”
Cơ hồ cùng lúc Hàn Lập hiểu rõ chính mình bị mắc lừa liền vội vàng quay đầu lại, không kịp suy nghĩ phóng xuất ra bảy thanh phi kiếm, bảo hộ trước người
Đồng thời khống chế được chín thanh Thanh Trúc Phong Vân kiếm, đây chính là cực hạn hiện tại của Hàn Lập rồi
Quả nhiên trong nháy mắt khi hắn quay đầu lại, kiếm quang do chín thanh phi kiếm hợp thành liền bắn ra “Ích Tà Thần Lôi” màu vàng nhạt, một đoàn quang mang màu xanh to bằng nắm tay dưới sự công kích của điện hồ hóa thành hư không
Mồ hôi lạnh của Hàn Lập túa ra
Hắn thiếu chút nữa đã để đối phương đắc thủ
“Kim Lôi trúc
Ngươi sử dụng chính là phi kiếm luyện từ Kim Lôi trúc?”

Lúc này quái ảnh phát ra âm thanh ngạc nhiên, có vẻ khó tin
Hàn Lập cười lạnh một tiếng, đang muốn châm biếm đối phương vài câu thì bỗng nhiên cảm giác được trong không khí bên cạnh mình có một luồng ba động dị thường truyền đến
Hắn nghiêng người giống như phản xạ có điều kiện, nhưng trước ngực chấn động, một tia huyết quang cực kỳ quen thuộc xuyên qua làm hắn lạnh người, máu tươi nhanh chóng tuôn ra
Ngay sau đó lại có thêm một đạo quang mang màu vàng hung mãnh tấn công hắn
“Ầm” Âm thanh va chạm vang lên, mấy thanh phi kiếm đồng thời bay ra khiến cho hoàng mang hiện nguyên hình, thì ra đó chính là Hỗn Nguyên Bát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Khúc Hồn” Hàn Lập kinh sợ quát to một tiếng
Đầu tiên bị Huyết Linh toản tấn công, sau lại bị Hỗn Nguyên Bát tập kích, hiển nhiên là Khúc Hồn xảy ra vấn đề lớn
Nhưng thân hình bên cạnh hắn nhoáng lên, Khúc Hồn làm như không nghe thấy, bay về phía bóng xanh
Hàn Lập lập tức dùng thần thức liên hệ, mặc dù phân thần vẫn còn bên trong cơ thể Khúc Hồn nhưng không biết vì sao lại hoàn toàn không thể khống chế được hắn nữa
Bóng xanh cười ha hả một trận, đồng dạng biến thành một ánh sáng hướng Khúc Hồn bay tới
Sắc mặt Hàn Lập cực kỳ tái nhợt, nhưng sau đó cắn răng một cái liền bắt pháp quyết, từ trong miệng phát ra một chữ” Thu!”
Theo thanh âm này ở phía xa xa, từ Thiên Linh Cái của Khúc Hồn bay ra một tia lục quang, nhanh chóng bắn ngược trở lại dung nhập vào trong cơ thể của Hàn Lập, biến mất vô ảnh vô tung
Đạo hào quang do quái ảnh biến thành cũng đã nhập vào trong Khúc Hồn
Hàn Lập một bên lấy tay giữ vết thương trước ngực, một bên nhìn trừng trừng “Khúc Hồn” phía đối diện
Lúc này cặp mắt đỏ như máu của “Khúc Hồn” từ từ mở ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.