"Từ lúc bắt đầu đi cho tới bây giờ, chúng ta đã gặp phải mấy đàn kiến rồi
Hàn Lập nhìn xác của đám kiến đã chết chậm rãi hỏi
"Bảy đàn rồi
Tuy nhiên những đàn mà chúng ta gặp chỉ là những đàn nhỏ số lượng không nhiều, chứ chưa gặp phải những đàn kiến lớn đông tới hàng vạn con
Nguyên Dao đứng bên cạnh cất tiếng trả lời
Hiện tại bây giờ hai người đã đi hơn ngày rồi
Nghe Nguyên Dao nói xong, Hàn Lập nhíu nhíu mày, sắc mặt có chút lo âu, dường như đang phải bận tâm, suy nghĩ việc gì đó
Hắn suy nghĩ một chút, liền trở bàn tay một cái, một đàn Phệ Kim Trùng bay ra cắn nuốt tất cả xác của bầy kiến nằm dưới đất
Sau đó chúng biến thành một đám mây ánh hồng, bay trở về túi linh thú
Hàn Lập không vội vàng cầm lấy túi linh thú
"Thế nào
Tâm tình của ngươi dường như rất không cao hứng
Chúng ta đã đi qua khỏi chỗ nguy hiểm nhất của sa mạc này rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ đây về sau sẽ rất an toàn"
Nguyên Dao nhìn Hàn Lập, chớp chớp đôi mắt đẹp, có chút kỳ lạ hỏi
"An toàn, ngươi thực cho là như vậy sao
Hàn Lập nhìn Nguyên Dao, mỉm cười hỏi lại
"Chẳng lẽ còn có nguy hiểm nữa à
Nguyên Dao lơ đãng vừa nhíu mày, vừa có chút không tin tưởng hỏi lại
"Từ nay về sau, còn có cái gì nguy hiểm nữa thì ta không biết, nhưng ta có thể khẳng định là phía trước chắc chắn sẽ còn có một đàn kiến khổng lồ cùng với kiến chúa của nó
Chẳng lẽ cả một sa mạc rộng lớn như vậy mà chỉ có mấy đán kiến nhỏ vậy sao
Hay là vận khí chúng ta tốt nên không gặp phải đàn kiến khổng lồ
Vì vậy lộ trình còn lại chúng ta phải hết sức cẩn trọng mới được
Nếu qua nửa ngày nữa mà không gặp gì hết thì lúc đó chúng ta mới thực sự là an toàn" Hàn Lập thản nhiên nói
"Có lẽ ngươi đa tâm
Loại kiến này đúng là hung dữ thật, nhưng chúng không có kiến chúa
Vì vậy không cần phải lo nghĩ nữa
Sắc mặt Nguyên Dao có chút thay đổi, nhưng sau đó ra vẻ không biết gì hết, cười cười nói
"hi vọng là thế
Hàn Lập không nói gì thêm nữa
Tuy nhiên, trong lòng hắn hiểu rất rõ là Thiết Hỏa Kiến thì phải có kiến chúa
Hơn nữa loài kiến này thân thể thì bình thường nhưng linh trí thì rất cao
Nếu như gặp phải, khẳng định là sẽ cực kỳ khó đối phó
Dường như mấy lời nói trên đây là đúng, nên hai canh giờ sau vẫn không không thấy có vấn đề gì xảy cả
Sau đó thì vẫn không có chuyện gì xảy ra, phần đường còn lại cũng không gặp thêm đàn kiến nào nữa
Nhưng Nguyên Dao vẫn cảm thấy dường như có cái gì đó không đúng, trên mặt lộ ra vẻ bất an
Lúc này đây, hai người bỗng thấy một cái cồn cát cao cao hơn bình thường ở phía trước, liền ngây người ra
"Đây là…"
Vẻ mặt của Nguyên Dao có vẻ kinh hãi, đôi môi đỏ mọng khe khẽ mấp máy vài cái, nhưng cũng không nói ra thêm lời nào nữa
Duy chỉ có Hàn Lập thì bình tĩnh thong dong nhưng cũng phải kinh động một chút
Chỉ thấy phía trên cồn cát đó có một cái trụ bằng thuỷ tinh thật lớn cao khoảng hai, ba mươi trượng
Cột thuỷ tinh này cực kỳ âm hàn, phát ra các luồng bạch quang nhàn nhạt cực kỳ lạnh, bao quanh một người khổng lồ màu đen cực kỳ xấu xí vào bên trong
Hắn trợn mắt lên, nhìn giống như là một tên ngu ngốc, đứng cạnh trụ thuỷ tinh không một chút cử động
Thật là quỷ dị vô cùng
Hàn Lập liền cảnh giác, ánh mắt lập tức nhìn ra xung quanh một vòng
Mặt đất bị cày xới tung lên với những hố to, nhỏ khác nhau nằm rải rác khắp nơi, cho thấy nơi này đã trải qua một hồi đại chiến
Dị quang trong mắt của Hàn Lập chớp động, sau đó nhìn lại người khổng lồ
Nhưng chỉ nhìn thấy người khổng lồ có một con mắt, hắn không khỏi kinh ngạc la lên một tiếng:
“A”
"Hàn đạo hữu phát hiện ra việc gì
Nguyên Dao nghe được tiếng la của Hàn Lập, phục hồi lại tinh thần, liền hỏi
Hàn Lập mỉm cười, nhưng không có trả lời lại mà chỉ phóng thần thức đi ra ngoài kiểm tra
Sau khi xác định rõ ràng xung quanh không có người nào ẩn núp nữa, hắn liền đi đến cồn cát, chỗ có trụ thuỷ tinh
Thấy Hàn Lập ra vẻ thần bí như vậy, Nguyên Dao nộ khí "Hừ
lên một tiếng, nhưng cũng đi theo hắn
Dù sao nếu cách xa Hàn Lập quá thì khi đi vào phạm vi của hàn băng quang thì cô ta lại phải hao phí rất nhiều pháp lực để tự bảo vệ mình
"Kiến bay
Ngay khi đi theo Hàn Lập đến cách trụ thủy tinh khoảng mười trượng, Nguyên Dao hé ra đôi môi đỏ mọng, kinh ngạc nói
Ở khoảng cách này, rốt cuộc nàng cũng thấy rõ diện mạo thực của người khổng lồ
Thì ra thân thể này là do vô số con kiến đen biết bay tạo thành
Đứng ở khoảng cách này mà nhìn thì thật sự không biết được, chúng còn sống hay đã chết nữa
Hàn Lập lúc này dừng bước, ngước mắt xem xét trụ thuỷ tinh như thế nào
"Nếu những con kiến bay màu đen này đã chết, vậy chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này rồi
Đừng mất thời gian ở đây nữa"
Nguyên Dao dò xét vài lần, sau đó chậm rãi nói
"Ngươi làm sao mà biết được chúng nó đã chết chứ
Nói không chừng chúng nó còn sống thì sao đây
Hàn Lập có điểm nghi hoặc trả lời
"Còn sống, việc này làm sao có thể chứ
Nguyên Dao kinh ngạc nhìn qua Hàn Lập, có chút khó tin nói tiếp
"Chẳng lẻ ngươi không biết Vạn pháp môn đại danh đỉnh đỉnh là Huyền Hoàng Kính
Chỉ cần nó chiếu lên thì dù có sinh linh còn sống, thì cũng bị hồn phi phách tán, hơn nữa quanh thân của trụ thuỷ tinh này đã qua nhiều ngày như vậy thì chắc chắn thì chúng nó đã chết rồi"
"Ta còn chưa nghe nói qua
Hàn Lập thành thật trả lời làm cho Nguyên Dao chỉ biết trừng mắt lên nhìn mà không nói lời nào cả
"Nói như vậy, mấy con kiến đen biết bay này chết là do Vạn Thiên Minh ra tay tiêu diệt" Hàn Lập đi vòng vòng trụ thuỷ tỉnh vài lần rồi hỏi
"Không phải hắn thì còn ai chứ
Ngươi chẳng lẽ còn muốn đánh nhau
Theo ta thấy thì trụ thuỷ tinh này đã ở đây không biết bao nhiêu thời gian rồi
Dù ngươi có pháp bảo cực mạnh thì cũng không thể phá huỷ nó được
Nếu không thì Huyền Hoàng Kính cũng không được xem là pháp bảo hàng đầu”
Nguyên Dao liếc Hàn Lập một cái, dường như đoán ra được tâm tư của hắn, mỉm cười nói
Hàn Lập nghe xong liền bình tĩnh lại hắn liếc mắt
Hai tay đưa tới bên hông lấy ra linh thú túi, liền phóng ra một đám Phệ Kim Trùng bay lên không tập trung lại như một đám mây
"Đi"
Hàn Lập không khách khí dùng ngón tay chỉ tới trụ thủy tinh, đám mây Phệ Kim Trùng màu vàng liền phóng tới trụ thuỷ tinh như là mưa sa bão táp
"Ngươi thật sự muốn đánh nhau với hài cốt của đàn kiến bay kia ư
Phệ Kim Trùng của ngươi quả nhiên thật là lợi hại…" Nguyên Dao mới nửa lời liền dừng lại
Bởi vì tên khổng lồ bị quang mang màu trắng của trụ thuỷ tinh bao quanh, Nguyên Dao thấy chỉ trong chốc lát, đã hoàn toàn biến mất không còn một chút tung tích
Ngạc nhiên đến nỗi cái miệng nhỏ xinh xinh của Nguyên Dao liền há ra cả nửa ngày còn chưa chịu khép lại
Lúc này trong mắt của Nguyên Dao còn động lại nét hoảng sợ
Không ngờ trụ thuỷ tinh và người khổng lồ do kiến đen tạo nên tất cả đều bị thôn phệ sạch sẽ, chỉ còn sót lại trên mặt đất một vật phẩm hình cầu màu đen to khoảng quả trứng gà với hắc quang chớp chớp, lập loè trông rất huyền bí mà thôi
Hàn Lập vừa thấy vật ấy, trên mặt liền vui vẻ, bước tới vài bước nhặt nó lên
Cái này gọi là "Luyện tinh", là do Thiết Hỏa Kiến mỗi ngày ăn khoáng thạch, loại bỏ hết đất cát còn tồn tại trong bụng của chúng
Đây là một loại vật liệu hiếm thấy
Nhưng việc này rất ít tu sĩ biết được, còn hắn biết được việc này do có đọc qua một quyển sách cổ xưa, nhưng không biết là thật hay giả nữa
Cho nên khi thấy người khổng lồ do Thiết Hỏa Kiến tạo thành, nhớ đến việc này liền thử một lần xem sao
Không ngờ là hắn lại tìm được một khối luyện tinh
Đây chính là vật liệu tốt nhất dùng để tăng cường uy lực của pháp bảo
Bởi vì chỉ cần nhập một ít loại tài liệu này thì uy lực của pháp bảo đề cao lên không ít, còn bản thể của pháp bảo thì được cường hoá đến cực độ rất khó bị huỷ đi
Có thể Vạn Thiên Minh không biết đến vật ấy, mà cũng có thể là hắn không để ý đến, thành ra tiện nghi cho hắn hết
Hiện tại chỉ cần cho hắn một ít thời gian, tế luyện Thanh Trúc Phong Vân Kiếm một chút, thì uy lực của bộ pháp bảo này chắc chắn sẽ tăng cao thêm một bậc
Nguyên Dao hiển nhiên không biết "Luyện tinh" là vật gì, nhưng nhìn thấy sắc mặt vui mừng của Hàn Lập thì biết đó là thứ tốt
Có điều Nguyên Dao cũng không có hứng với nó nên cũng không hỏi gì thêm
Hai người không nói thêm nữa mà đi vào bên trong
Chỗ này rộng chừng năm sáu mươi trượng, cao khoảng bảy, tám trượng
Ở giữa là một tòa truyền tống trận để trống, xung quanh chỉ có một cái cửa bằng đá màu xanh cao khoảng vài trượng mà thôi
Cái cửa lúc này đã đóng chặt, vì vậy chỗ này xem ra giống như là một cái ngục tù
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên trong thạch điện có nhiều đồ vật bằng đá nằm rải rác với đủ các kiểu, hình dáng
Một số giống như bàn đá, ghế đá, xem qua có hơn mười cái
Trên mấy ghế đá lúc này có vài gã tu sĩ thần sắc khác nhau đang ngồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gồm có Cực Âm tổ sư, Nho Sam lão giả còn có cả Vạn Thiên Minh, còn lại hầu hết là kết đan hậu kỳ tu sĩ, ngoài ra không có bất kỳ gã tu sĩ nào thấp kém ở đây
Nhưng giờ phút này, bọn họ mỗi người một sắc mặt âm trầm, không ai có hứng thú nói một chuyện với nhau
Trong Thạch điện tràn đầy khí tức áp lực cực kỳ căng thẳng
Cực Âm tổ sư có vẻ lo lắng và sốt ruột, sắc mặt hoàn toàn tái nhợt, trừng mắt nhìn cổ truyền tống trận, trong mắt hung quang chớp động không ngừng!