"Sao lại không thể có chứ, Uyển Tình cô nương dung mạo cao như vậy, tính cách lại càng khiến người khác yêu thích, nói chuyện còn ấm giọng thì thầm, có thể không có cảm giác sao
"Ôi ôi ôi
Sư tỷ, ngươi đừng nóng nảy vậy chứ
Lâm Hằng liền vội vàng kéo Mộ Liễu Khê lại
Mộ Liễu Khê quay đầu, lạnh lùng nói: "Đã có cảm giác còn đến trêu chọc ta làm gì
"Ha
Sư tỷ, sao ta cảm thấy ngươi giống như đang ghen vậy
Lâm Hằng cố ý trêu chọc nói, "Cảm giác này tựa như việc ăn cơm thường ngày, đồ ăn món nào cũng có vị yêu thích, cũng có món không thích
Thích lâu ngày cũng sẽ thấy tẻ nhạt vô vị, không thích vào những thời điểm đặc biệt lại có một cảm giác khác lạ
"Có câu nói rằng: Hồng nhan từ xưa khó tránh khỏi thị phi, phong lưu như mộng cũng như mây khói
"Hồng trần cạn, tình si xa, trải qua quấn quanh ngón tay
Năm tháng không ở lại, tuổi xuân chóng tàn
"Đời người khi còn sống thì rất dài, hồng trần năm tháng thì rất ngắn, phong hoa tốt đẹp cũng chỉ thoáng chốc, hà tất tự vấn lòng mình mà tự chuốc lấy phiền muộn
Sắc mặt Mộ Liễu Khê hòa hoãn đi không ít, [ giỏi cho câu, năm tháng không ở lại, tuổi xuân chóng tàn, hoa tâm thì mãi là hoa tâm, nói chi mà cao xa vậy
] [ đúng là không thể xem thường, tên ngốc này trong bụng vẫn có chút chữ nghĩa
] "Sư tỷ, ngươi nhìn xem bá mẫu đều ép buộc hai chúng ta sắp đặt xong xuôi rồi kìa
"Dù sao hai chúng ta là sư tỷ đệ thân thiết, dù là trước mặt bá mẫu chỉ giả vờ, khiến nàng vui vẻ an tâm, chẳng phải rất tốt sao
"Biết đâu kết giao qua lại, tình cảm dần dần nảy sinh, lại thật sự trở thành tình yêu nam nữ thì sao
Lâm Hằng đề nghị kết giao chuyện này, vừa có thể khiến Mộ Hứa Đình hài lòng, lại có thể tiến thêm một bước rút ngắn quan hệ của cả hai
Thấy nàng không trả lời, Lâm Hằng lại dùng cùi chỏ huých huých nàng, "Ngươi nỡ lòng nào nhìn bá mẫu thất vọng sao
Mộ Liễu Khê nâng trán, có chút đau đầu, nếu có thể khiến mẹ mình an tâm, không lo lắng cho mình, có lẽ cũng không phải là chuyện xấu
Mộ Hứa Đình cũng là sợ sau khi mình trăm tuổi, Mộ Liễu Khê bên cạnh không có lấy một người bầu bạn
Nàng suy tư một lát rồi hỏi: "Ngươi rất muốn kết giao với ta
Cũng rất muốn làm con rể Mộ gia
"Không không không
Sư tỷ, ngươi đừng hiểu lầm
Ta chỉ nói theo ý của bá mẫu, hai chúng ta tự nguyện kết giao, chứ không phải là mặc cho bá mẫu muốn gả ai cũng được, không liên quan đến việc có làm con rể Mộ gia hay không
Nói tóm lại là chuyện được hay không được, không thể bị Mộ Hứa Đình dẫn dắt
"Hừ
Coi như ngươi thức thời, kết giao thì có thể
Nhưng chỉ giới hạn trong lời nói thôi, và cũng không được phép làm trò trước mặt mẹ ta nữa
"Ôi, từ trước tới nay ta nào dám làm trò đâu chứ
"Chờ một chút
Gia chủ
Lâm Hằng lại giữ cánh tay nàng lại, thậm chí cách xưng hô cũng trực tiếp sửa đổi
"Lại làm sao nữa
"Cái kia..
Gia chủ đại nhân, có thể cho ta xin thêm chút tiền tiêu vặt được không
"Lần trước chẳng phải đã cho ngươi ba vạn linh thạch rồi sao, tiêu hết rồi à
"Đúng vậy, mua một thanh bảo kiếm rồi, không còn bao nhiêu
Lâm Hằng nháy mắt, mặt đầy mong chờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Trời ơi, ta thấy ngươi đúng là coi ta như cái kho tiền rồi
Không có tiền, nhanh cút đi
"Ta đã gọi ngươi là gia chủ, thì chính là người của ngươi
Một chút tiền tiêu vặt cũng không cho, vậy ta đành phải đi đòi bá mẫu vậy, bà ấy xem ta như con trai rồi, chắc không keo kiệt đâu
Vừa nghe Lâm Hằng định giở trò, Mộ Liễu Khê lập tức nổi giận
Nàng coi như hiểu vì sao Vân Dao cuối cùng lại động tay động chân dạy dỗ hắn rồi, loại sư đệ thích làm trò như này không dạy dỗ là không được
"Sao nào
Sư tỷ, ngươi còn muốn động tay đánh ta hay sao
Đừng quên trước đó ngươi còn luôn miệng nói không được bắt nạt đồng môn
Mộ Liễu Khê cười, nụ cười mà Lâm Hằng chưa từng thấy, vừa nhìn đã thấy giận từ tim nổi lên
Đột nhiên, uy áp của tu sĩ Kim Đan Kỳ tứ tán, bao trùm mọi thứ xung quanh, cũng giam cầm Lâm Hằng tại chỗ
"Sư tỷ, đừng
Ngươi làm thật đấy à
Nàng chậm rãi tiến lên giơ bàn tay trắng ngọc, ngay khi Lâm Hằng tưởng mình đã đùa quá trớn, thì trên mặt lại cảm thấy một cái lạnh lẽo chạm vào
Nhìn vào đôi mắt đáng sợ, nàng chỉ dùng tay vỗ nhẹ lên má hắn
"Sư đệ, ngươi muốn cái gì sư tỷ đều có thể cho ngươi
Nhưng ngươi không được dùng thủ đoạn uy hiếp hay ép buộc
Nói xong, nàng lấy ra một túi trữ vật màu đỏ từ trong ngực, "Trong này có một vạn linh thạch, ngươi liệu mà tiêu dùng
Sư tỷ ta còn rất nhiều việc phải bận, đừng làm phiền nữa được không
Trên mặt nở nụ cười nhạt, giọng vẫn bình thản, nhưng mang chút thương lượng và thỉnh cầu bên trong
"Được được được
Lúc này Lâm Hằng gật đầu liên tục, có thể khiến Mộ Liễu Khê thỏa hiệp như vậy đã là tiến bộ rất nhiều rồi
Nếu là đặt trước đây, khi quan hệ còn căng thẳng, chỉ cần hắn dám nói ra những lời trên kia thì chắc chắn đã bị ăn một bạt tai rồi
Hiện giờ quan hệ đã hòa dịu, lại có Mộ Hứa Đình làm chỗ dựa vững chắc, Mộ Liễu Khê đối với hắn đương nhiên tốt hơn nhiều so với trước
Lâm Hằng vui vẻ nhận lấy linh thạch rồi đi
Mộ Liễu Khê khẽ lắc đầu, trên mặt nở một nụ cười, hoàn toàn bộc lộ cảm xúc trong lòng
Trên người Lâm Hằng có một sự quyến rũ kỳ lạ, thoạt nhìn thì hắn hay nói lảm nhảm, cà lơ phất phơ
Nhưng khi tiếp xúc thì sẽ thấy hắn là người rất tâm lý, đặt mình vào giữa lằn ranh của người tốt và người xấu, hầu như không gây ai ghét
Thông qua tiếng lòng, với góc nhìn của Thượng Đế, quan sát hắn ngơ ngác làm một tên hề, quả thực khá thú vị
Dù vậy, Mộ Liễu Khê vẫn chưa nhận ra, tình cảm hoặc hảo cảm tiềm ẩn của nàng đối với Lâm Hằng, đã dần dần nảy mầm trong lòng
Hiện tại, nàng vẫn chỉ coi loại cảm giác vi diệu này là sự hứng thú nhất thời
Nhận được tiền tiêu vặt mới, Lâm Hằng vô cùng vui vẻ trở về phòng mình trong Mộ phủ
Sau đó hắn muốn đi luyện hóa ba đạo hoàng đạo long khí hệ thống cho, nhân tiện luyện hóa luôn những thứ đã thu hoạch được trước đó
Công việc sáng tạo linh luân và học kiếm pháp có thể giao cho người trong gương, nhưng việc tu luyện ngũ hành thể vẫn phải dựa vào chính hắn
..
Cùng lúc đó, ở một nơi khác
Vân Dao sau khi sửa soạn lại quần áo xong, liền tiếp tục công việc luyện hóa linh nguyên
Qua chuyện này, nàng đã hiểu một đạo lý
Đó là tu sĩ Kim Đan mạnh hơn nữa, cũng có thể bị một con gà con Luyện Khí Kỳ làm cho choáng váng
Đã luyện hóa gần cả ngày, kết quả là đến giờ bụng dưới vẫn chưa bình lại được
Vân Dao thầm mắng trong lòng
[ ta thật sự chịu thua rồi, sao lại luyện hóa chậm thế này, rốt cuộc có bao nhiêu vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
] [ sau này tuyệt đối không thể để tên súc sinh đó được lợi
] Không lâu sau, khi luyện hóa được một lượng nhất định, Vân Dao lại kinh ngạc nhướng mày
[ cái này..
Đây là chuyện gì vậy, tu vi thật sự tăng lên
] [ Trời ơi, ta đã bị kẹt ở Kim Đan sơ kỳ rất lâu rồi, mãi mà không thấy dấu hiệu đột phá..
Vậy mà giờ lại cảm thấy..
] [ ta có dự cảm, luyện hóa hết chỗ còn lại sẽ giúp ta tăng lên đến trung kỳ Kim Đan
] Vân Dao vui mừng khôn xiết
Khoảng ba canh giờ sau, cùng với giọt linh nguyên cuối cùng chuyển hóa thành linh nguyên trong cơ thể
Cuối cùng nàng cũng mở mắt
Khí tức trở nên vô cùng hùng hậu, không gian xung quanh xuất hiện những vết gợn sóng bị áp lực
"Còn thiếu một chút, một chút nữa thôi là có thể đột phá
Vân Dao lấy ra đan dược mang theo, định dùng dược lực để đột phá, kết quả là uống liền ba viên Chân Linh Đan tứ phẩm
Luyện hóa hết mà vẫn không đột phá được khoảng cách cuối cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điều này khiến nàng có chút bất ngờ, đồng thời trong đầu bắt đầu xuất hiện một ý nghĩ đáng sợ
[ lẽ nào..
một giọt linh nguyên còn hiệu quả hơn cả ba viên đan dược này cộng lại
] [ đây chính là cái gọi là song tu à, thảo nào..
thảo nào nhiều tu sĩ chạy theo như vịt thế, tốc độ tăng tu vi này đúng là nhanh thật
] [ Lâm Hằng chỉ mới Luyện Khí Kỳ, Luyện Khí Kỳ mà đã khoa trương như vậy rồi, nếu như cảnh giới cao hơn nữa thì chẳng phải là..
] Nghĩ đến đây nàng lại lắc đầu
[ không được
Tuyệt đối không được
Sao ta có thể bắt đầu nảy ra cái ý đi đường tắt này, dựa vào nỗ lực của bản thân cũng hoàn toàn được, nếu mà sa đọa vào đó thì không xong mất
] Con người vốn mâu thuẫn, nàng trước đó đã từng nói không muốn dùng cách song tu để nâng cao tu vi
Nhưng cuối cùng, nàng vẫn vì phương pháp này mà nhận được lợi ích không nhỏ
[ nếu như tự mình thật sự không được thì, cùng lắm lại để hắn một lần nữa
] [ đây không phải là sa đọa, mà là phải đến nơi đến chốn
] Cuối cùng nàng lại tự an ủi mình trong lòng...