Gã đàn ông mặt trắng dưới mặt nạ lộ rõ vẻ kinh hãi, tiểu tử này trước mặt vẫn chưa thi triển toàn lực
Một đạo kiếm quang đã quá đáng sợ, có thể dễ dàng giết chết tu sĩ Trúc Cơ kỳ
Đạo kiếm ý này đã mang ý tứ giao hòa với đại đạo
Bạch Miện Nam hiểu rõ hơn bất cứ ai kiếm ý mang chân lý đại đạo có ý nghĩa gì, nó đại biểu vị trí độc tôn, được trời ưu ái
Hiện tại một kiếm này, kỹ năng hợp kích của bọn họ chắc chắn không thể nào giết được hắn
Nhưng kiếm của Lâm Hằng đã xuất ra, phong mang sắc bén, kiếm quang cuộn theo kiếm ý, xé tan bầu trời như cầu vồng, chém thẳng vào chưởng pháp hợp kích
Bàn tay khổng lồ ẩn chứa một tia uy thế trời đất không hề yếu thế, liền vồ lấy kiếm quang
Những công kích còn lại cũng va chạm vào thân kiếm
Bàn tay đen lớn hơn nhiều nuốt chửng kiếm quang nhỏ bé, một tiếng vang giòn như thể bóp nát nó
Đám người Hắc Thị phía sau thấy cảnh này, lập tức lộ vẻ mừng rỡ
"Hả
Vậy là xong
Bạch Miện Nam kinh ngạc thốt lên, hắn cứ ngỡ một kiếm của Lâm Hằng sẽ dễ dàng phá tan thuật pháp của bọn họ, xem ra hắn đã nghĩ quá nhiều
Nhưng chưa kịp vui mừng được mấy giây, đầu hắn đã đau nhức như bị búa nện, thần hồn chấn động liên hồi, khiến tất cả mọi người lảo đảo ngã xuống
Bạch Miện Nam bị thương nặng nhất, miệng sùi bọt mép suýt ngất
Lâm Hằng chậm rãi bước ra từ làn khói đen tan đi, Linh Bảo Hồ Lô bên hông vẫn còn lấp lánh ánh vàng
Thi triển thuật pháp là sai lầm lớn nhất của bọn họ, Linh Bảo Hồ Lô chuyên khắc thần thông thuật pháp, sóng âm phản chấn sẽ khiến người khó phòng bị
Tất nhiên, khả năng phòng ngự của Linh Bảo Hồ Lô có hạn, cần hắn dùng kiếm ý giảm bớt một phần uy lực
"Là hắn
"Thật sự là hắn
Cô gái đứng cách đó không xa chỉ tay vào Lâm Hằng đang cầm kiếm nói
Giọng điệu có chút tức giận
Linh Bảo Hồ Lô nàng quá rõ, lần trước chính mình bị vật này chơi khăm
"Hắn, hắn là ai
Thiếu chủ, cô biết sao
"Hắn chính là kẻ cướp thú ấn, thảo nào lúc trước ta cảm thấy ở Hắc Thị dưới đất có một khí tức vận mệnh quen thuộc như vậy, đúng là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy
"Hôm nay ta quyết giết hắn
"Thiếu chủ
Xin đừng kích động
Áo bào đen còn chưa kịp giữ nàng lại, thì thấy nàng đã lao nhanh về phía Lâm Hằng
Chẳng phải trò cười hay sao, cuộc chiến bên kia không lẽ bọn họ không thấy rõ ràng sao
Lâm Hằng có thể một mình đấu với một đám người, chắc chắn không dễ đối phó
Tình hình còn chưa rõ đã xông lên không khác gì tự sát
Cũng không thể trách nàng được, dù sao Lâm Hằng đã khắc thú ấn lên người nàng, hành động sau đó là chuyện không thể tránh khỏi
Lâm Hằng vốn định tiện tay xử lý đám người này, đoạt lại một ít thông tin và chiến lợi phẩm
Không ngờ, một thanh dao găm đột ngột bay tới bên cạnh hắn
Nếu không kịp nghiêng người né tránh, có lẽ hắn đã bị toác đầu
"Còn chưa xong à
Còn tới nữa
Lâm Hằng cau mày, mất kiên nhẫn rồi
"Hắc Thị các ngươi phái mấy tên phế vật kia không đủ sao, còn muốn phái người đến chịu chết à
Ta thật không hiểu nổi..
Phái một đợt người đến chịu chết đã đành, sao cứ thích nhây như vậy
"Tiên Giới chẳng có câu: Hôm nay đối đãi với nhau thế nào, ngày sau gặp lại tốt đẹp sao
"Ôi chao
Cô gái khẽ cười, lạnh lùng nói: "Ngươi thật sự không nhận ra ta sao
Để tìm tung tích ngươi, ta đã phải khổ sở lắm đấy
[?] Lâm Hằng trong lòng hiện lên một dấu hỏi chấm to đùng
[Ở đâu ra cái đồ thần kinh, đều đeo mặt nạ rồi ta nhận ra ai mới lạ!] [Khốn khiếp, cái tên chết tiệt này dám bảo ta là đồ thần kinh!] [Nghe giọng cũng không nhận ra sao?] Hai người cách nhau chưa đầy 10 bước, khoảng cách này vẫn có thể nghe lỏm được đôi chút tiếng lòng
Cô gái tháo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt đẹp nghiêng nước nghiêng thành, đôi mắt hạnh chứa đầy hận ý, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đồ súc sinh
Giờ nhận ra ta chưa
Xác nhận xong thần sắc, gặp đúng người rồi
Lâm Hằng ngẩn người, sau đó cũng tháo mặt nạ xuống, kinh ngạc nói: "Thì ra là ngươi, yêu nữ
Ta cứ tưởng ai
"Lúc trước ngươi một mực gọi ta chủ nhân, ta mới tha cho ngươi một mạng
Thế nào chưa đến hai tháng, đã dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với ta
Lâm Hằng lại liếc nhìn nàng, "Ồ
Thì ra là khôi phục tu vi Trúc Cơ rồi, trách sao..
Chắc không phải ngươi đến giết ta đấy chứ
"Ngươi nói sao
Mấy ngày nay không ngày nào ta không muốn nghiền ngươi thành tro
Lâm Hằng bỗng bật cười, phát hiện nữ chính trong nguyên tác này thật thú vị
Tính cách thích báo thù, có vẻ giống Vân Dao chút ít
Áo bào đen đứng bên cạnh và đám người Hắc Thị ngã xuống đất không dậy nổi, đều như ăn phải quả dưa hấu lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[Cái tên súc sinh này lại bắt thiếu chủ nhà ta gọi mình là chủ nhân
?] [Không thể nào
Vị kia không phải là thiếu chủ của Huyết Nguyệt Giáo sao
Trước đây cũng từng gặp qua, sao lại gọi tiểu tử này là chủ nhân?] [...] "Ngươi đến trả thù ta không cảm thấy quá buồn cười sao
Thú ấn đã bị ta cấy vào rồi, ngươi phản kháng kiểu gì
"Ha
Đừng có nói nhảm, tu vi ta đã thăng tiến một giai đoạn, sớm đã giảm bớt sự trói buộc của thú ấn
Lâm Hằng cẩn thận cảm nhận một chút, hình như thật sự không điều khiển được Khương Thải Nghiên nữa rồi
Bất đắc dĩ lắc đầu, "Được rồi, ngươi đã chủ động đưa tới cửa
Ta cũng không thể để ngươi chạy mất, lần này nhất định sẽ dạy dỗ ngươi đến nơi đến chốn, cho đến khi ta vừa ý thì thôi
"Đồ súc sinh
Câm cái miệng chó của ngươi lại, mau đến nhận lấy cái chết
Khương Thải Nghiên trước mắt tu vi đã đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ, thực lực vượt xa những người Hắc Thị kia cộng lại
Dù sao vẫn có nội tình tu vi Kim Đan, thêm cả cừu hận bùng nổ
Lâm Hằng muốn nhanh chóng trấn áp nàng, không thi triển chút thủ đoạn thật sự không được
Năm đạo linh luân trong cơ thể hắn đã sắp cạn kiệt, chân nguyên còn lại không nhiều tuyệt đối không thể kéo dài giao chiến
Muốn đánh là phải nghiền ép đối phương, triệt để trấn áp nàng
[Hừ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn đứng đó không nhúc nhích, song nhận của ta không biết nặng nhẹ đâu!] [Chỉ cần ta không dùng thuật pháp, pháp khí của ngươi sẽ không có tác dụng!] Ngay lúc nàng đâm song nhận tới, trước mặt Lâm Hằng bỗng nhiên sáng lên một lớp tường khí cương
"Đây, đây là..
Khương Thải Nghiên thấy công kích bị chặn lại, cho rằng đó là hộ thể cương khí, nhưng bỗng nhiên một chưởng vỗ ra
Kết quả bị đánh bật ra ngoài
Áo bào đen thấy cảnh này, vội vàng bay đến bên Khương Thải Nghiên, "Thiếu chủ cẩn thận, đây không phải là hộ thể cương khí
Lâm Hằng duỗi hai tay, giữa không trung đọc chú pháp, trong mắt loáng thoáng có long khí bốc lên, khuôn mặt bình thản giờ đây không thể dùng từ tôn quý, lạnh lùng hay vĩ đại để hình dung
Long ngâm phát ra khí tức kinh khủng như bá chủ thiên hạ, lay động cả trời đất
Mỗi bước Lâm Hằng đi, khí thế lại cao thêm một bậc
"Long khí hộ thể..
Ngươi, ngươi là người hoàng tộc
"Long khí
Áo bào đen và Bạch Miện Nam gần như đồng thời con ngươi co rút lại
Khương Thải Nghiên càng hoảng hốt, não như chết lặng
"Đừng sợ, ta sẽ không giết ngươi..
Vẫn nên ngoan ngoãn quy phục ta đi
Lâm Hằng thậm chí không liếc áo bào đen một cái, lại cao giọng thúc long khí, theo sau đó long khí hộ thể quanh người bùng nổ ánh sáng chói lòa
Ầm ầm
Chỉ một đạo long khí va chạm, Khương Thải Nghiên và áo bào đen hợp lực ngăn cản cũng bị đánh bay ra ngoài
Lúc này, chân nguyên trong cơ thể Lâm Hằng đã trống rỗng, thân thể mệt mỏi cho hắn biết không thể đánh tiếp được nữa
May mắn thay, Khương Thải Nghiên bị một kích trọng thương, không còn sức phản kháng
Lúc này, Lâm Hằng mới thật sự cảm nhận được sự cường đại của long khí
Đây quả thực là nghiền ép không chút phản kháng
Đồng thời cũng tiêu hao quá mức
Lâm Hằng lết kiếm từng bước tiến lại gần, Khương Thải Nghiên phun một ngụm máu, hai tay chống xuống đất lùi lại trong sợ hãi
"Ngươi, ngươi định làm gì
Lâm Hằng cười tủm tỉm lấy Khổn Tiên Thừng ra, cố ý phất qua phất lại, ý đồ quá rõ ràng
"Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi
Cũng không nỡ giết ngươi, dạy dỗ tốt sau này cũng có nhiều thú vui không phải sao
"Khốn khiếp, ngươi muốn làm gì thiếu chủ
Áo bào đen la lớn
Lâm Hằng không thèm chấp, một tay đánh bay hắn
"Lắm mồm
Hắn nhìn sang Khương Thải Nghiên, "Để mu bàn tay ra sau lưng, cho ta trói lại cho cẩn thận..
Ta có thể cân nhắc không giết thuộc hạ của ngươi
"Ngươi..
ngươi không thể đối xử với ta như vậy
[Ôi
Giờ mới biết sợ, lúc nãy càn quấy đâu rồi..
Chờ xem sau này ta sẽ thu phục ngươi thế nào!] "Đồ súc sinh
Đừng có đụng vào ta, nếu ngươi dám đối xử với ta như thế..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau này ta nhất định sẽ giết ngươi
Lâm Hằng mặc kệ nàng có chịu hay không, cứ thế trói Khương Thải Nghiên theo cách xấu hổ như lần trước trước mặt đám người Hắc Thị
Đối phó với loại nữ chính chỉ nghĩ đến chuyện trả thù, nhất quyết không thể mềm lòng
Làm xong hết thảy
Lâm Hằng quay sang nhìn đám người Hắc Thị, xách Khương Thải Nghiên đến gần, "Bây giờ đến lượt các ngươi!"