Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 195: - Gọi cảnh sát




Tiếp đó, Diệp Tinh Thần lại xông pha, trái một tên, phải một tên
Tất cả không ai là đối thủ của hắn ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những kẻ thổ huyết, ngã nhào kia như làm nền cho sự dũng cảm của hắn ta
Sở Nhã Tuyết đứng phía sau nhìn mà ngây ngốc: “Nhìn… giả quá nhỉ?”
Lâm Bắc Phàm lắc đầu, hắn híp mắt cười: “Ta thấy không hề giả, cực kì chân thực ấy chứ!”
Thím Lý hoa hết cả mắt: “A Diệp giỏi quá luôn, đúng là đàn ông đích thực!”
Cứ thế, chưa tới nửa phút mà Diệp Tinh Thần đã giải quyết xong đám người kia
Bọn họ ai cũng nằm rạp trên mặt đất kêu gào như lợn bị chọc tiết
Chỉ có Diệp Tinh Thần là ưỡn ngực, ngẩng đầu kiêu ngạo như một chiến thần
Hắn ta ngoảnh đầu hỏi: “Biểu hiện của ta thế nào?”
“Bốp bốp bốp bốp bốp…”
Lâm Bắc Phàm và thím Lý vỗ tay rầm rầm, đồng thanh nói: “Giỏi lắm
Giỏi cực kì luôn!”
Diệp Tinh Thần lại càng đắc ý hơn: “Ta đã bảo mà, giải quyết bọn họ là chuyện nhỏ!”
“Bốp bốp bốp bốp bốp.”
Lâm Bắc Phàm và thím Lý lại vỗ tay: “Lão đệ/A Diệp, ngươi giỏi thật đấy!”
“Cảm ơn!”
Diệp Tinh Thần liếc người trong lòng một cái, phát hiện nàng vẫn chẳng tỏ vẻ gì, trong lòng hắn ta không khỏi thất vọng
Lâm Bắc Phàm không nhìn nổi nữa, hắn thúc giục: “Diệp lão đệ đã không ngại nguy hiểm giúp chúng ta, tốt xấu gì ngươi cũng phải làm gì đi chứ, đừng có tuyệt tình như vậy!”
“Thôi được rồi!”
Sở Nhã Tuyết vỗ tay: “Ừm, biểu hiện khá đấy, rất dũng cảm!”
Diệp Tinh Thần nghe vậy bèn mừng như điên, hắn ta cảm động vô cùng
Cả hai kiếp hắn ta đều thu hút được sự chú ý của người trong lòng, được người trong lòng khen
“Đây đều là những việc ta nên làm mà!” Diệp Tinh Thần vội nói
Sau đó, hắn ta bước qua những tên vừa gây chuyện kia, nói một cách hùng hổ: “Các ngươi có thể cút rồi, đừng bao giờ để ta trông thấy các ngươi nữa
Bằng không ta thấy lần nào là sẽ đánh lần ấy!”
Kết quả, đám người kia chỉ kêu oai oái mà không đứng dậy được
Diệp Tinh Thần lại đạp bọn họ: “Sao còn chưa cút đi
Chẳng lẽ các ngươi lại còn muốn ta tiễn các ngươi đi chắc?”
Diệp Tinh Thần ra hiệu bằng ánh mắt, ý là: các ngươi có thể đi rồi, đừng diễn nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diễn nữa là thôi toang đấy
Thế nhưng bọn họ vẫn mặc kệ, ai cũng kêu gào thảm thương
Diệp Tinh Thần bỗng có một dự cảm chẳng lành…
Đừng bảo là hắn ta đánh bọn họ bị thương thật đấy nhé
Nhưng mà hắn ta đâu có dùng lực mạnh đâu
Diệp Tinh Thần bèn đá thêm cái nữa: “Các ngươi còn lề mà lề mề gì thế, còn không mau cút đi
Đi mau!”
Đám người kia vẫn không có phản ứng nào khác ngoài kêu đau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã thế còn có người không nhịn được, trực tiếp nôn ra máu, mùi máu tanh thoang thoảng
Mùi máu này không thể là giả được
Diệp Tinh Thần sững sờ
Chẳng lẽ hắn ta đánh bọn họ bị thương hết ư
Nhưng mà rõ ràng hắn ta đâu có sử dụng lực quá mạnh, chuyện gì thế này
Hắn ta không tin đây là sự thật, thế nên cứ tiếp tục đá: “Đứng dậy đi chứ
Các ngươi mau đứng dậy cho ta…”
Lúc này, Lâm Bắc Phàm híp mắt cười và đi đến: “Diệp lão đệ, ngươi đừng đá nữa!”
“Ngươi xem, ngươi đã đánh đến mức bọn họ thổ huyết rồi, còn có người bị gãy xương kia kìa, bị thương như vậy sao có thể đứng dậy?”
Lâm Bắc Phàm nhìn đám người đang kêu gào trên mặt đất kia, tặc lưỡi nói: “Trước kia luôn nghe nói Diệp lão đệ ngươi giỏi đánh đấm lắm, giờ cuối cùng ta cũng được chứng kiến
Chưa đến nửa phút đồng hồ mà ngươi đã khiến mười mấy tên bị trọng thương nôn cả ra máu
Đúng là quá đỉnh, quá lợi hại
Ngươi chắc chắn là người lợi hại thứ ba trong số tất cả những người ta gặp!”
Diệp Tinh Thần thấy hơi chột dạ: “Ta cũng đâu có đánh mạnh tay đâu, bọn họ mới chạm vào ta cái đã ngã lăn ra rồi!”
“Như vậy thì càng chứng tỏ lão đệ bất phàm!”
Lâm Bắc Phàm phất tay: “Diệp lão đệ, ngươi về nghỉ ngơi đi
Chuyện còn lại cứ giao cho ta xử lí!”
“Lâm tổng, ngươi định xử lí kiểu gì?” Diệp Tinh Thần hỏi
“Xử lí kiểu gì à
Đương nhiên là báo cảnh sát rồi!”
Lâm Bắc Phàm lấy điện thoại ra
Diệp Tinh Thần giật mình, hắn ta vội nói: “Lâm tổng, chúng ta cũng không bị thương gì, ta thấy thôi không cần phải báo cảnh sát đâu!”
“Sao lại không cần?”
Sở Nhã Tuyết tức giận nói: “Lớn bằng ngần này đây là lần đầu tiên ta gặp phải chuyện này
Nếu không có các ngươi ở đây thì ta cũng không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì nữa
Thế nên ta nhất định phải báo cảnh sát, ta nhất định phải đưa cái lũ này vào tù, để bọn chúng chịu sự trừng phạt mà chúng phải chịu!”
Nói đoạn, Sở Nhã Tuyết cũng lấy điện thoại ra và gọi cho cảnh sát
Diệp Tinh Thần sốt sắng: “Sở tổng, đừng!”
Lâm Bắc Phàm kéo tay Diệp Tinh Thần lại, hắn nói: “Lão đệ, hôm nay ngươi đã hi sinh vì bọn ta quá nhiều rồi
Vết thương của ngươi còn chưa khỏi hẳn, ngươi mau trở về nghỉ ngơi đi, những chuyện còn lại cứ giao cho bọn ta xử lí
Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để bọn chúng nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật đâu
Ta nhất định sẽ khiến bọn chúng phải nhận sự trừng phạt!”
Diệp Tinh Thần lại càng sốt sắng hơn: “Lâm tổng, ta…”
“Về nghỉ ngơi đi, ngoan!”
Lâm Bắc Phàm đẩy Diệp Tinh Thần về xe lăn và bảo thím Lý chăm sóc hắn ta
“A Diệp đừng cố nữa, mau trở về nghỉ ngơi thôi, hôm nay ngươi đã rất dũng cảm rồi
Ta thực sự… ta thực sự yêu ngươi chết mất!” Mắt thím Lý lộ vẻ si mê
Lúc này, vệ sĩ kiêm tài xế của Lâm Bắc Phàm chạy tới
“Lâm tổng!”
Vệ sĩ của Sở Nhã Tuyết cũng tới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.