Cuối cùng Diệp Tinh Thần cũng chạy ra khỏi văn phòng
Thấy Ngô Ca đi về phía hành lang, Diệp Tinh Thần suy nghĩ một chút bèn đi theo, hai người cách nhau một khoảng
Ngô Ca nhìn đối phương một cái rồi nói: “Diệp tiên sinh, hoan nghênh trở về!”
Diệp Tinh Thần hờ hững trả lời một câu: “Cảm ơn
Ngô tiên sinh, cũng rất hoan nghênh ngươi trở lại
Không phải là ngươi…Sao thương thế chưa lành hẳn đã xuất viện
Không nằm trong bệnh viện lâu một chút?”
Vừa rồi hắn muốn hỏi, ngươi đường đường là một kẻ trộm mộ, không đi trộm mộ mà chạy tới đây làm gì
Nhưng lại nghĩ nếu hỏi ra những lời như vậy thì có thể sẽ làm bại lộ bản thân
Sao mình biết hắn là kẻ trộm mộ
Điều này rõ ràng là rất vô lý
Vì vậy hắn ta tạm thời sửa miệng
“Lâm tổng đối với ta ân trọng như núi, cho ta cơ hội nổi bật nên ta khẩn cấp trở về để báo đáp hắn!” Ngô Ca nói
Diệp Tinh Thần thầm hừ một tiếng, thật là một con chó già trung thành
“Còn ngươi thì sao
Sao Diệp tiên sinh ngươi quay lại?”
Ngô Ca quay đầu hỏi:
“Không phải ngươi đang bị truy đuổi …à chữa bệnh sao
Bạn bè của ngươi xảy ra chuyện, trong lòng ngươi chịu đả kích rất nhiều, sao không nghỉ ngơi một chút?”
Vừa rồi hắn ta muốn hỏi, không phải ngươi đang bị đuổi giết sao, sao lại chạy trở về
Nhưng suy nghĩ một chút về thân phận chiến thần, còn có chuyện hắn ta bị đuổi giết người bình thường sẽ không biết
Đây đều là chuyện của thế giới ngầm, một người nhỏ bé trong sạch như mình làm sao biết được
Sau khi hỏi ra có lẽ mình sẽ bị bại lộ
Vì vậy hắn ta tạm thời sửa miệng
“Ta cũng trở về báo đáp ân tri ngộ của Lâm tổng đối với ta!” Diệp Tinh Thần trả lời
“Thì ra là như vậy, thảo nào Lâm tổng thường khen ngợi ngươi là một đồng chí tốt trước mặt ta!” Ngô Ca mặt không đổi sắc nói, trong lòng cười nhạo không thôi, quả nhiên là một con chó già trung thành tận tâm
Cả hai đều diễn như vậy, vừa thăm dò đối phương vừa tránh để lộ bản thân
Đôi mắt Ngô Ca đảo một vòng, cười nói:
“Diệp tiên sinh, nghe nói ngươi rất thích Sở Nhã Tuyết, Sở tổng của tập đoàn Lệ Thành
Ngươi còn từng thổ lộ với Sở tổng có đúng không?”
“Đúng vậy, ta rất thích Sở Nhã Tuyết, vậy thì sao?”
Diệp Tinh Thần thản nhiên nói, chuyện này đã náo loạn đến nỗi cả công ty đều biết, cho nên thừa nhận hay không cũng không sao cả
Ngô Ca nở nụ cười “Trong khoảng thời gian này Sở tổng và Lâm tổng của chúng ta rất thân thiết, thường xuyên ra vào có đôi
Theo như ta thấy, Sở tổng có ý với Lâm tổng của chúng ta, thiếu chút nữa viết chữ hai chữ “yêu thích” lên mặt rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà Lâm tổng thoạt nhìn dường như cũng có ý với đối phương
Bọn họ trai tài gái sắc, hấp dẫn nhau là chuyện rất bình thường!”
“Bọn họ …Họ đã…Họ đã ở bên nhau rồi sao?”
Giọng Diệp Tinh Thần run rẩy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một trong những mục đích hắn ta trở về chính là vì tiếp tục theo đuổi Sở Nhã Tuyết
Nhưng thật không ngờ, thật không ngờ quan hệ của bọn họ đã phát triển đến mức này
Trái tim hắn ta dường như chịu đả kích mạnh mẽ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Biểu cảm của hắn ta lúc này chỉ liếc nhìn cũng nhận ra rất khó coi
Ngô Ca quay đầu nhìn gương mặt khó coi của Diệp Tinh Thần, trong lòng thầm vui vẻ không thôi, tiếp tục cười nói:
“Tuy rằng còn chưa hoàn toàn ở bên nhau nhưng cũng không khác lắm, chỉ là chưa công khai mà thôi.”
“A~~” Diệp Tinh Thần kêu lên một tiếng đau khổ
Không phải vì uy hiếp của Ngô Ca, mà là vì nghe thấy Lâm Bắc Phàm và Sở Nhã Tuyết lại ở bên nhau
Tái sinh một lần vẫn không cứu vãn được tình yêu
Trái tim hắn ta thật tổn thương
Đau quá đau quá
“Cho nên ta khuyên Diệp tiên sinh một câu, tốt hơn hết ngươi nên dẹp bỏ những thứ hoa mỹ trong lòng đi, không nên ôm ảo tưởng với Sở tổng nữa, càng không nên phá hoại tình cảm giữa nàng và Lâm tổng, bằng không ta sẽ không khách sáo với ngươi!”
Ngô Ca bổ sung thêm một câu làm Diệp Tinh Thần không thoải mái, bèn đáp lại một câu: “Ngô tiên sinh, ta cảm thấy ngươi vẫn nên lo cho bản thân trước đi!”
“Bản thân ta có gì để lo lắng
Ngô Ca đắc thắng nói
“Nghe nói ngươi và dì Lưu rất thân thiết?”
Sắc mặt Ngô Ca cứng đờ: “Vậy thì sao?”
“Thì là đúng rồi
Mặc dù tình yêu của ta không còn nữa, nhưng tình yêu của ngươi vẫn còn
Nhìn thấy ngươi và dì Lưu đến với nhau ta rất vui mừng
Cho nên ta ở đây…” Diệp Tinh Thần âm trầm nói:
“Chúc ngươi và dì Lưu vĩnh kết đồng tâm, trăm năm hảo hợp!”
Sắc mặt Ngô Ca trong nháy mắt biến xanh
Mẹ nó
Rủa gì mà ác thế
Hắn ta đã đào vô số phần mộ, gặp vô số Tống Tử, hiểu vô số lời nguyền rủa, nhưng mà chỉ có lời nguyền này là độc nhất!”
“Diệp tiên sinh, ta khuyên ngươi nên giữ miệng sạch sẽ một chút, đừng nói lung tung!”
“Ta làm sao hả
Ta đang chúc phúc cho ngươi, ngươi không nghe thấy sao?”
Diệp Tinh Thần vô tội:
“Xem ra Ngô tiên sinh còn chưa hài lòng lắm đối với chúc phúc của ta, vậy ta sẽ chúc ngươi thêm một chút!”
Sắc mặt Diệp Tinh Thần càng âm trầm:
“Chúc ngươi và dì Lưu sớm sinh quý tử, đông con nhiều phúc!”
“Mẹ kiếp
Ngươi thật độc ác!”
Ngô Ca bùng nổ
Để một tiểu thịt tươi như hắn ta sinh con với dì Lưu hơn năm mươi tuổi thì còn khó chịu hơn lăng trì xử tử hắn ta
Lời nguyền này còn tàn độc hơn
Tên mắc dịch này sao có thể nói ra lời nguyền ác độc như vậy