Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 294: - Quá kích động




Một bài hát kết thúc, Lâm Bắc Phàm sảng khoái, mọi người sảng khoái, duy chỉ có hai nhân vật chính càng đau khổ hơn
Sắc mặt bọn họ tái nhợt, mặt trắng như vôi không có chút máu
Lâm Bắc Phàm có chút hoảng hốt:
“Hai vị lão đệ, sao các ngươi càng thêm khổ sở vậy chứ
Ôi không nên đâu!”
Có người nhỏ giọng nói:
“Lâm tổng, nghe nói bài hát bi thương mới có thể chữa thương!”
“Hóa ra là như vậy!”
Lâm Bắc Phàm chỉnh lại:
“Vậy ta sẽ hát một bài hát bi thương hơn, chữa lành vết thương cho hai vị lão đệ, hy vọng hai người mau chóng bình phục trở lại.”
“Lâm tổng, mở bài gì vậy?”
Ai đó kêu lên
“Không cần, vẫn là bài hát mới sáng tác của ta, một bài tên là “Tâm Ngữ Tâm Nguyện”, tặng cho hai vị lão đệ!”
Tiếp theo, Lâm Bắc Phàm lại hát, thâm tình biểu diễn:
“Đau lòng đến mức không thể thở được”,
“Không tìm thấy dấu vết ngươi để lại”
“A~~”
Vừa mở miệng đã khiến hai nhân vật chính đau lòng đến không thể thở nổi
Đồ tiện nhân Lâm Bắc Phàm
Ngươi có thể sửa từ ngữ lại không hả
Mỗi một chữ đều đâm vào ngực bọn họ
Ngươi chê chúng ta chưa đủ suy sụp có phải không
Súc sinh còn có nhân tính hơn ngươi
Đâm người chính xác như vậy, bọn hắn đều hoài nghi có phải Lâm Bắc Phàm đang cố ý hay không
Diệp Tinh Thần ôm ngực đau khổ nói:
“Lâm tổng, bây giờ tâm tình của ta thật sự không tốt lắm
Xin ngươi cho ta nghỉ phép một vài ngày, hy vọng ngươi có thể phê duyệt!”
Ngô Ca cũng đau khổ nói:
“Lâm tổng, ta cũng xin nghỉ vài ngày!”
Bây giờ bọn hắn cần gấp rút trở về để an ủi tâm hồn bị thương
Nếu không, bọn hắn sẽ thực sự sụp đổ
“Không thành vấn đề!”
Lâm Bắc Phàm gật đầu
“Cám ơn Lâm tổng, vậy ta trở về trước đây!”
“Ta cũng đi về trước!”
Lâm Bắc Phàm ngăn bọn họ lại:
“Không vội, ở lại chút đi mà, nghe xong rồi đi!”
“Không cần đâu, ngươi tự nghe đi!”
“Ta đi về trước!”
Hai người sợ tới mức cả người run rẩy, nhanh chóng chạy trốn
Lâm Bắc Phàm chớp chớp mắt:
“Nếu hai vị lão đệ không biết thưởng thức vậy chúng ta tự mình hát tự mình nghe đi!”
Vì vậy Lâm Bắc Phàm tiếp tục hát
“Đau lòng đến mức không thể thở được”,
“Không tìm thấy dấu vết ngươi để lại”
Sau khi hát xong, Lâm Bắc Phàm và những người khác tiếp tục theo dõi cổ phiếu
Cổ phiếu trong ngành giáo dục tiếp tục giảm mạnh, tuột dốc không phanh không gì cản nổi
Vốn dĩ đã giảm năm mươi phần trăm, giờ lại giảm thêm bốn mươi phần trăm nữa, bán tháo nổ ra biến giá cổ phiếu thành giá bắp cải
Trên thị trường chứng khoán, một loạt nhà đầ tư F0 rơi rụng
Khắp nơi kêu than, hầu như không có một ai chiến thắng
Nhiều tổ chức nắm giữ các vị trí và các nhà tạo lập thị trường lớn cũng bị chính sách này chém một đao tổn thất thảm trọng
Cả thành phố cũng chỉ có mình Lâm Bắc Phàm kiếm được tiền
Vì thế, Lâm Bắc Phàm lại đắc ý
“Trở nên giàu có, ta trở nên giàu có…”
Hai nhân vật chính tức gần chết, còn kiếm được hai trăm năm mươi tỷ
Lâm Bắc Phàm nhẹ nhàng tăng thêm tài sản
Nhìn thư ký xinh đẹp Liễu Như Mi đi vào, hắn chớp chớp mắt, phát ra lời mời:
“Mi nương, hôm nay ta kiếm được tiền
Tối nay có rảnh không, ta muốn ăn tối với ngươi!”
Liễu Như Mi tức giận liếc hắn:
“Không phải là kiếm được tiền thôi sao, có ngày nào ngươi không kiếm được tiền sao
Mới kiếm được mấy tấm thép lại khiến cho ngươi phiêu thành như vậy?”
“Lần này thì không giống!” Lâm Bắc Phàm nói
“Sao không giống?” Liễu Như Mi hai tay ôm vai, ngữ điệu rất bình thản
“Lần này ta kiếm được rất nhiều tiền!” Lâm Bắc Phàm lại nói
“Kiếm được nhiều tiền
Hàng tỷ
Hay hàng trăm tỷ
Nếu chỉ là chút tiền này hay là thôi đi!”
Liễu Như Mi cười ha hả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở lại đây một thời gian dài, thấy được tốc độ kiếm tiền của Lâm Bắc Phàm, cảm giác tiền dưới mười tỷ cũng không tính là nhiều
Nếu một ngày nào đó không kiếm được mười tỷ mới cảm thấy đối phương không bình thường
Lâm Bắc Phàm nghiêm túc nói:
“Lần này thật sự không giống
Hơn nửa tháng nay, Diệp lão đệ giúp ta kiếm được một trăm năm mươi tỷ, sau đó lại thông qua việc bán khống cổ phiếu ngành giáo dục bồi dưỡng lại kiếm được hơn một trăm tỷ
Tổng cộng hai trăm năm mươi tỷ!”
Liễu Như Mi a một tiếng:
“Mới hai trăm năm mươi tỷ đã phiêu thành như vậy… Hả
ngươi vừa nói bao nhiêu vậy?”
“Hai trăm năm mươi tỷ, chỉ nhiều hơn chứ không ít!” Lâm Bắc Phàm lại nói
“Hai trăm năm mươi tỷ!”
Liễu Như Mi hít một hơi lạnh
Đây là bao nhiêu tiền
Phải biết rằng người giàu nhất Viêm quốc cũng chỉ đến mức này
Lâm Bắc Phàm vậy mà chỉ mất nửa tháng lại có thể kiếm được tất cả tài phú của một người giàu nhất
Kỳ tích
Quả thực chính là kỳ tích
Vì thế, nàng kích động lướt qua bàn làm việc, giương nanh múa vuốt đi tới trước mặt Lâm Bắc Phàm
Lâm Bắc Phàm run rẩy: “Ngươi muốn làm gì hả?”
Liễu Như Mi kích động nói: “Ta quá kích động, tâm trạng hơi không ổn định, cho ta ôm một chút đi!”
Lâm Bắc Phàm vẫn lạnh run như trước: “Ta còn nhỏ, đừng mà…”
“Bớt nói nhảm đi!”
Cuối cùng trong văn phòng truyền ra tiếng kêu kinh thiên động địa
“Ah ah ah!!”
“Hai trăm năm mươi tỷ!”
Không biết ôm bao lâu thì hai người buông ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Bắc Phàm rất thỏa mãn, lại đưa ra lời mời: “Mi nương, buổi tối rảnh không?!”
“Không rảnh
Ngươi kiếm được hai trăm năm mươi tỷ thì khối lượng công việc của ta tăng gấp đôi
Ta còn có rất nhiều chuyện phải sắp xếp, ngươi đi tìm Tinh Cách Cách đi!”
Liễu Như Mi hấp tấp chạy mất
Vì thế, Lâm Bắc Phàm đành phải gửi lời mời Tống Vũ Tinh

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.