Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 299: - Làm ơn đừng làm vậy mà




“Hừ
Thân hình cô gái này thực sự trông rất được, dáng vẻ hiền lành vô hại bất cứ ai cũng sẽ thích
Tên khốn kiếp Lâm Bắc Phàm này nhân duyên của hắn với phụ nữ sao vẫn tốt như vậy chứ?”
“Nhưng so với Thanh Nguyệt của ta còn kém xa!”
Lữ Mặc Bạch ngạo nghễ nói:
“Thanh Nguyệt nhà ta là tiên nữ hạ phàm trong thiên hạ, nữ tử phàm trần sao có thể so sánh được chứ
Lâm Bắc Phàm, kiếp này Thanh Nguyệt là của ta, ngươi vĩnh viễn cũng không chiếm được
Ha ha~”
Vừa nghĩ đến bản thân mình đoạt Lãnh Thanh Nguyệt từ trong tay Lâm Bắc Phàm, cả người hắn đều kích động bay lên
Lúc này dưới sự dẫn dắt của Lâm Bắc Phàm, Phương Linh Nhi một tay nắm chặt tay Lâm Bắc Phàm, tay kia đang vẫy tay chào khán giả bốn phía, dáng vẻ có chút e thẹn ngượng ngùng
Bởi vì đây là lần đầu tiên nàng xuất hiện trước mặt hàng chục triệu người, đồng thời cũng là lần đầu tiên nắm tay Lâm Bắc Phàm cho nên có vẻ vô cùng hồi hộp
“Đừng sợ, có ta ở đây, không có vấn đề gì đâu!”
Lâm Bắc Phàm nhỏ giọng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Vâng!”
Phương Linh Nhi hơi gật đầu nhưng vẫn rất hồi hộp
Lâm Bắc Phàm khẽ lắc đầu, vẫn còn quá trẻ, không buông ra được, sau này trải qua nhiều chuyện sẽ không sao
Tiếp theo, Lâm Bắc Phàm lại đi về phía xe bảo mẫu một lần nữa, vươn tay quý ông ra
Bên trong xe có một bàn tay ngọc vươn ra đặt trên bàn tay to lớn của Lâm Bắc Phàm
Tiếp theo, một mỹ nữ tuyệt thế mặc Hán phục nhẹ nhàng đi ra từ trong xe, vui vẻ phất tay với mọi người
Toàn trường nhất thời bộc phát ra tiếng vỗ tay sấm sét cùng với tiếng hoan hô
Giọng nói của người dẫn chương trình vang lên:
“Ta nghĩ, vị khách quý xinh đẹp này không cần ta giới thiệu nữa chứ
Xin mọi người lớn tiếng cho ta biết nàng là ai?”
“Lãnh Thanh Nguyệt!”
Mọi người đồng thanh
Giọng nói của người dẫn chương trình:
“Lớn hơn một chút
Các ngươi nói cho ta biết lần nữa, nàng là ai?”
“Lãnh Thanh Nguyệt!”
Mọi người lại đồng thanh, cực kỳ kích động
“Không sai
Vị đại mỹ nữ cuối cùng này chính là Thanh Nguyệt tiên tử của chúng ta
Thanh Nguyệt là khách mời biểu diễn được mời tham dự sự kiện lần này, mọi người vỗ tay hoan nghênh Lãnh Thanh Nguyệt!”
“Bốp bốp…” Tiếng vỗ tay vang lên, toàn trường sôi trào
Ngay cả số người xem livestream cũng tăng vọt mấy trăm vạn
Đây chính là nhân khí của Lãnh Thanh Nguyệt
Nhân khí đỉnh lưu
Tuy nhiên Lữ Mặc Bạch đang xem livestream lại bùng nổ:
“Đây là Thanh Nguyệt của ta
Sao bọn họ lại đến cùng nhau?”
Lữ Mặc Bạch vạn lần không ngờ vốn dĩ người trong lòng mình Lãnh Thanh Nguyệt và Lâm Bắc Phàm đã ngắt kết nối, song phương đến già không qua lại, nhưng cảnh trước lại giáng một đòn nặng nề vào mặt hắn ta
Bọn họ lại qua lại với nhau và cùng đi tham dự lễ trao giải điện ảnh này
Chỉ thấy giữa màn hình, Lâm Bắc Phàm nắm tay ngọc của Lãnh Thanh Nguyệt, cười đến rạng rỡ
“Cầm thú!”
“Súc sinh!”
“Buông móng vuốt của ngươi ra
Đó là thứ ngươi có thể chạm vào sao?”
“Ngươi có tư cách gì để nắm tay Thanh Nguyệt?”
“Buông nàng ra, để nàng cho ta!”
Lữ Mặc Bạch ghen tị đỏ mắt, hừ hừ hừ, cơ hồ muốn tức ngất đi
Tên khốn kiếp chết tiệt này lại nắm tay nữ thần Lãnh Thanh Nguyệt
Mà còn nhiều hơn một lần nữa chứ
Đã hai lần rồi
Hai lần trước mặt hắn ta
Còn hắn ta còn chưa bao giờ được một lần
Thoạt nhìn giống như Lâm Bắc Phàm mới là bạn trai chính hiệu của Lãnh Thanh Nguyệt, còn hắn ta là người vô giá trị
Mỗi khi nghĩ đến đây, hắn ta tức giận đến muốn bùng nổ
Cầm điện thoại lên muốn hỏi Lãnh Thanh Nguyệt chuyện gì xảy ra, vì sao lại cùng đến với Lâm Bắc Phàm, rốt cuộc hai người có quan hệ gì, nhưng suy nghĩ một chút, lại suy sụp buông điện thoại xuống
Hiện tại đang đi thảm đỏ, đợi lát nữa còn phải tham gia lễ trao giải, căn bản không có cơ hội sờ tới điện thoại di động
Thế nên hắn ta chỉ có thể đỏ mắt nhìn chằm chằm máy tính, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của hai người
Lúc này Lâm Bắc Phàm tay phải nắm tay Lãnh Thanh Nguyệt, tay trái nắm tay Phương Linh Nhi, một người cao quý trong trẻo lạnh lùng, một người linh động vui tươi, cả hai đều là những cô gái tuyệt mỹ khiến người khác ghen tị
“Tay phải Lãnh Thanh Nguyệt, tay trái Phương Linh Nhi…Mẹ kiếp!”
“Tên đàn ông này thật hạnh phúc, thật muốn muốn đạp hắn xuống thay thế hắn!”
“Đồng chí, ngươi đúng là không phải con người!”
“Nhìn thấy ngươi ta ghen tị đến đỏ mắt!”
“Một tên đàn ông sao lại có thể đẹp trai tới như vậy?’
Lữ Mặc Bạch càng giận run:
“Có Thanh Nguyệt còn chưa đủ, còn la liếm người khác nữa
Cặn bã
Súc sinh
Không bằng cầm thú …”
Lúc này Lâm Bắc Phàm phảng phất cảm giác được oán niệm siêu cấp đến từ bên kia đại dương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn ta mỉm cười nhỏ giọng nói với hai cô gái:
“Hiếm khi đến một lần, chúng ta nên đi chậm một chút!”
“Vâng, được!”
Các nàng khẽ gật đầu
Tiếp theo, một người nắm lấy một cánh tay lâm Bắc Phàm, vừa mỉm cười phất tay, vừa đi về phía bữa tiệc náo nhiệt
Lữ Mặc Bạch yên lặng nhìn màn hình, đầu lại nổ tung lần nữa!”
“Mẹ kiếp
Sao còn có ôm cánh tay?”
“Đi thảm đỏ mà thôi, nào có như vậy
Căn bản là làm bậy!”
“Đừng dán vào gần như vậy!”
“Làm ơn
Đừng đến gần như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đừng mà!”
“Chết tiệt
Không được rồi
Tức chết mất
Ta sắp điên rồi.”
“A a!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.