Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 305: - Thật không ngờ




Toàn bộ quá trình công tác liên tục, cũng không quá 5 giây
Vừa kích thích, lại khiến cho người ta vui vẻ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau này mình cũng là bạn bè wechat của chủ tịch, có thể thường xuyên liên lạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, Lãnh Thanh Nguyệt đã trút giận xong, trở lại vị trí cũ
Lâm Bắc Phàm sửa soạn lại quần áo và kiểu tóc có chút mất trật tự của mình, cười nói với Linh Nhi: “Linh Nhi, quay xong rồi chứ?”
“Ừ, xong rồi, đây!”
Phương Linh Nhi vội vàng gật đầu, đưa điện thoại tới
Lâm Bắc Phàm cầm điện thoại nhìn, phát hiện trên wechat lại có thêm một bạn bè
Lâm Bắc Phàm liếc nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mặt
Phương Linh Nhi lập tức cúi đầu, giả bộ như chăm chú ăn cơm, khuôn mặt nhỏ nhắn hây hây đỏ, vô cùng mê người
Lâm Bắc Phàm cười ha ha, không nói gì
Từ trong album, lấy ra một bức ảnh bị Lãnh Thanh Nguyệt đánh vào mặt gửi qua
Thanh Nguyệt: Nhìn xem, đây chính là bức ảnh ta giáo huấn Lâm Bắc Phàm
( Đắc ý.Jpg)
Thanh Nguyệt: Ta nhân lúc hắn không chú ý, đấm vào mặt hắn một cái, ngươi xem ngũ quan cũng vặn vẹo biến hình
Thanh Nguyệt:( Đắc ý.Jpg)( Vui vẻ.Jpg)( nhanh khen ta đi.Jpg)
Lữ Mặc Bạch ở bên kia đại dương vô cùng vui vẻ, đắc ý cười to: “Ha ha
Lâm Bắc Phàm, ngươi cũng có ngày hôm nay
Bị Thanh Nguyệt đấm vào mặt, nhất định rất hoang mang, rất đau xót phải không?”
Giống như mình đánh vậy
Cả người mở mày mở mặt
Mặc Bạch: Đáng đánh
Đánh rất hay
Đánh rất tuyệt
( ngón tay cái.Jpg)( khen.Jpg)
Thanh Nguyệt:( cười quái dị.Jpg)( đắc ý.jpg)
Thanh Nguyệt: Ta cho ngươi xem thêm ảnh chụp
Lâm Bắc Phàm đem bức ảnh chụp bị đánh khác gửi qua
Lữ Mặc Bạch vui vẻ chết đi được
Cười không ngậm được mồm
Không ngờ rằng đại thù nhân của mình, bị người trong lòng của mình khi dễ như thế
Vừa đấm vào mặt hắn, vừa nắm tóc hắn, còn bóp cổ của hắn…
Cái này đâu khác gì báo thù thay hắn
Có được người vợ như thế, người chồng còn đòi hỏi gì hơn
Mặc Bạch: Giỏi lắm
Cực kỳ giỏi
( ngón tay cái.Jpg)
Thanh Nguyệt:( Cười quái dị.Jpg)
Mặc Bạch: Nhưng mà có chút kỳ quái, tại sao khi ngươi đánh người, có thể chụp được ảnh chứ
Thanh Nguyệt: Ta bảo trợ lý chụp ảnh
Thanh Nguyệt: Sau này nếu như hắn dám uy hiếp ta, ta sẽ đem những bức hình này phát tán ra ngoài, uy hiếp ngược lại hắn, để cho hắn mất mặt
Mặc Bạch:( Ngón tay cái.Jpg)( Ngón tay cái.Jpg)( Ngón tay cái.Jpg)
Thanh Nguyệt: Nhưng mà, không đến mức bất đắc dĩ, ta cũng không gửi ra ngoài, bởi vì sẽ tổn hại hình tượng của ta
Thanh Nguyệt: Những bức hình này ta chỉ cho một mình ngươi xem, ngươi tuyệt đối không được phát tán ra ngoài
Bằng không thì…
Thanh Nguyệt:(Đao máu chảy đầm đìa.Jpg)
Mặc Bạch: Yên tâm, nhất định sẽ không đâu, ta lấy nhân cách đảm bảo
Thanh Nguyệt: Ừ
Ta tin tưởng ngươi
(^^)
Giờ khắc này, Lữ Mặc Bạch thật sự cảm thấy vô cùng hạnh phúc
Thanh Nguyệt giúp mình giáo huấn Lâm Bắc Phàm, còn đem bức ảnh bí mật như vậy tiết lộ cho hắn, rõ ràng coi hắn là người mình
Mỹ nữ tình nặng, không thể phụ lòng
Mặc Bạch: Thanh Nguyệt, ta có một ca khúc tặng cho ngươi
Thanh Nguyệt: Lại có ca khúc
( khiếp sợ.Jpg)
Mặc Bạch: Ừ, khoảng thời gian này ta rảnh rỗi nhàm chán, thế là liền viết ra một ca khúc, cảm thấy rất thích hợp với ngươi
Thanh Nguyệt: Ngươi thật sự là một cái thiên tài, nhanh gửi qua đây cho ta xem thử
( chờ mong.jpg)
Mặc Bạch: Được, gửi ngay
Thế là, một ca khúc《 bởi vì tình yêu》 truyền tới
Lâm Bắc Phàm: “…”
Lâm Bắc Phàm tiến hành sửa chữa bài hát này một chút, sau đó gửi tới điện thoại khác của mình
Sau đó ngẩng đầu lên: “Thanh Nguyệt, ta có một ca khúc tặng cho ngươi!”
“Lại có ca khúc?”
Lãnh Thanh Nguyệt rất vui mừng
“Ừ!”
Lâm Bắc Phàm tràn đầy áy náy nói: “Vốn dĩ định qua một khoảng thời gian nữa rồi tặng cho ngươi, nhưng mà bây giờ thấy ngươi tức giận, cho nên tặng sớm cho ngươi, quà nhận lỗi!”
“Thật sao
Nhanh đưa ta xem thử!”
Lãnh Thanh Nguyệt không thể chờ đợi được nói
“Được!”
Lâm Bắc Phàm lấy một cái điện thoại khác ra, gửi đến trong điện thoại di động của Lãnh Thanh Nguyệt
Lãnh Thanh Nguyệt cầm lên xem, lập tức đôi mắt sáng lên
“Ồ?”
Phương Linh Nhi yên lặng ăn cơm hiếu kỳ ngẩng đầu, nhìn trái ngó phải một lượt
Lãnh Thanh Nguyệt nhìn ra nghi hoặc của Linh Nhi, cười nói: “Linh Nhi, ngươi còn không biết à, ông chủ này của ngươi, thật ra còn là một thiên tài âm nhạc siêu cấp!”
“Thiên tài âm nhạc?”
Phương Linh Nhi mở to hai mắt
“Đương nhiên là thiên tài, bởi vì ông chủ này của ngươi sau lưng đã viết ra rất nhiều ca khúc hay
Ví dụ như bài《 trăng sáng có bao lâu》《 đậu đỏ》《 truyền kỳ》mà ta hát, đều là ông chủ của ngươi viết!”
Lãnh Thanh Nguyệt cười nói
Phương Linh Nhi chấn kinh rồi: “Ba ca khúc hot nhất này, đều là… Đều là Lâm chủ tịch viết?”
“Đúng vậy, đều là hắn viết!”
Lãnh Thanh Nguyệt gật đầu
“Woa~~” Phương Linh Nhi khiếp sợ mở to mồm
Ba bài hát hiện tại đang làm mưa làm gió trên mạng xã hội
Mỹ từ mỹ khúc, bất luận người nào cũng thích
Không người nào không bị nó chinh phục
Lãnh Thanh Nguyệt chính là nhờ vào ba bài hát này, đã trở thành ca sĩ đỉnh lưu của Hoa ngữ, nhân khí nổ tung
Ngành giải trí cũng bởi vậy mà náo động, đều đang tìm kiếm tác giả sau lưng ca khúc
Nếu như có thể có được một ca khúc của đối phương, đảm bảo có thể lăng xê một vị ca sĩ, mang đến lợi ích liên tục không ngừng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe nói, có một công ty giải trí bỏ ra số tiền lớn 500 vạn, chỉ vì có được một ca khúc của người nọ
Còn có một vị minh tinh hạng A bỏ ra cái giá hơn một ngàn vạn
Nhưng mà, nhưng không có một chút thu hoạch nào cả
Không ngờ rằng
Thật sự tuyệt đối không ngờ
Người kia lại có thể là ông chủ lớn nhà nàng Lâm Bắc Phàm
Một người nổi tiếng ở trên thương trường, ở trên lĩnh vực âm nhạc cũng ưu tú như vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.