“Lão đệ về rồi sao
Chúng ta tiếp tục đào bảo bối đi, ta cảm thấy còn có thể đào thêm được vài thứ tốt!”
Ngô Ca gật đầu
Lâm Bắc Phàm kêu lên: “Ông chủ, mau lấy đồ tốt của ngươi ra đi!”
“Được, ta cho ngươi xem đồ tốt tiếp theo!”
Vương mập lấy ra một cái hộp lớn, mở ra xem, vậy mà lại phát hiện bên trong có chín thứ nhìn trông giống như là chén, hình như được chế tạo bằng đồng, trông có vẻ vô cùng cổ kính, thanh lịch và uy nghiêm
“Đây là gì?”
Tôn lão kinh ngạc nói: “Đây là Thần Tôn!”
Mọi người càng khó hiểu hơn: “Là sao?”
“Thật ra đây chính là chén rượu, chữ “tôn” này có nghĩa là chén rượu, mà chữ “thần” này dùng để chỉ chén rượu mà các vương công đại thần dùng để uống rượu
Hai chữ kết hợp lại với nhau có nghĩa đây là một bộ dụng cụ uống rượu ở thời cổ đại!”
Tôn lão giải thích chi tiết: “Ở thời Nam Bắc triều, có một vương triều tồn tại trong thời gian ngắn ngủi, nhà vua rất thích uống rượu, vì thế dùng vàng để chế tạo cho mình một bộ chén rượu, tổng cộng có năm cái chén, đặt tên là Vương Tôn!”
“Sau đó lại vì để lôi kéo quần thần, vì thế dùng đồng để tạo ra chín mươi lăm cái chén uống rượu, lần lượt ban thưởng cho thuộc hạ trung thành nhất với hắn ta
Bộ chén rượu này gọi là Thần Tôn!”
“Chỉ là sau đó, vương triều này rất nhanh đã bị diệt
Mà một vài Vương Tôn và Thần Tôn lưu lạc đến dân gian theo chiến loạn, có cái bị hư hỏng, có cái thì bị mất
Lưu truyền được đến bây giờ cũng rất ít, không ngờ hôm nay ta lại có thể thấy được năm cái chén Thần Tôn!”
Vương mập giơ ngón tay cái lên: “Không hổ là Tôn lão, thật là có mắt nhìn!”
“Nói như vậy thì mấy chén rượu này rất đáng giá?”
Tôn lão lắc đầu: “Chỉ có thể nói coi như không tệ!”
“Muốn xác định giá trị của đồ cổ, ngoại trừ nhìn niên đại, mức độ hiếm có của nó ra, còn phải xem lịch sử tồn tại và ảnh hưởng mà cổ vật này đã sản sinh ra trong lịch sử
Nói trắng ra là càng nổi tiếng thì càng đáng giá!”
“Giống như bảng chữ mẫu của Tống Huy Tông lúc trước, người ta còn từng làm hoàng đế, bản thân lại là một người rất tài hoa, Sầu Kim Thể do hắn ta viết ra tất nhiên sẽ được rất nhiều người ưa chuộng!”
“Nhưng mấy các chén Thần Tôn này thì lại khác!”
“Triều đại mà chúng tồn tại thật sự quá ngắn ngủi, không có ảnh hưởng lớn!”
“Không có tiếng tăm, kỹ thuật cũng không tinh xảo, số lượng còn rất nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Số lượng nhiều tất nhiên sẽ không đáng giá!”
“Mỗi một cái chén Thần Tôn này cũng chỉ đáng giá hai ba trăm vạn thôi!”
“Nhưng nếu có thể gom đủ một bộ Thần Tôn, lại có giá trị vô cùng lớn!”
“Tổng giá trị của cả bộ ít nhất cũng phải tăng gấp đôi!”
“Nhưng trên cơ bản thì đây đã là chuyện không thể thực hiện được
Thần Tôn còn tồn tại cho đến ngày nay nhiều nhất cũng chỉ có bốn, năm mươi cái, đang được các nhà sưu tầm lớn cất giữ!”
Tôn lão giảng giải một cách vô cùng chuyên nghiệp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Bàn Tử chờ mong hỏi: “Tôn lão có hứng thú với mấy cái chén Thần Tôn này không?”
Bây giờ hắn ta rất hy vọng Tôn lão sẽ tham gia cạnh tranh, như thế mới không đến mức thiệt thòi nhiều như vậy
Tôn lão lắc đầu: “Đối với ta mà nói, giá trị sưu tầm của Thần Tôn này quá thấp cho nên bản thân ta cũng không thích cho lắm!”
“Thứ mà ta cảm thấy hứng thú hơn chính là Vương Tôn!”
Trong ánh mắt của Tôn lão lóe lên một vệt sáng: “Trong truyền thuyết, năm cái chén Vương Tôn này là do vị vua kia gọi thợ thủ công giỏi nhất cả nước lúc bấy giờ đến để làm ra nó
Kỹ thuật rất tinh tế, khéo léo, cái nào cũng có thể được gọi là tác phẩm nghệ thuật
Đáng tiếc là từ sau khi vương triều kia bị diệt, mấy cái chén Vương Tôn này cũng mai danh ẩn tích!”
“Có người nói, bộ chén Vương Tôn kia được coi như là vật bồi táng, chôn trong mộ của vị vua kia!”
“Có người nói, bộ chén Vương Tôn kia có nghĩa là điềm xấu, bị người đời sau hủy đi rồi!”
“Có người nói, lúc diệt quốc, bộ chén Vương Tôn kia bị người trong vương cung trộm mất rồi!”
“Cách nói nào cũng có!”
Vương Bàn Tử hỏi: “Tôn lão, theo ý kiến của ngươi thì Vương Tôn này đáng giá bao nhiêu?”
“Nói như thế nào nhỉ… Một cái chén Vương Tôn này ít nhất cũng đáng giá một trăm triệu
Ngay cả khi nó được bán với mức giá hai trăm triệu thì ta cũng không cảm thấy ngạc nhiên
Nếu như gom đủ cả một bộ, giá trị còn có thể tăng gấp đôi, được bán với mức giá hai tỷ thì ta cũng không ngạc nhiên!”
“Bởi vì nếu là ta thì ta đồng ý lấy hai tỷ để đổi!”
Vương Bàn Tử hít vào một hơi khí lạnh
“Một cái đáng giá một trăm triệu!”
“Hai trăm triệu cũng không kinh ngạc!”
“Cả bộ còn có thể tăng gấp đôi!”
“Nguyện dùng hai tỷ để đổi!”
Tôn lão vô cùng tinh mắt: “Ngươi kinh ngạc như vậy, chẳng lẽ ngươi có?”
“Cái này… Tất nhiên là ta không có
Sao ta có thể có thứ quý giá như vậy được
Nếu có thứ này thì ta đã sớm phát tài rồi!”
Vương Bàn Tử cười đừa cợt nhả, len lén liếc mắt với Ngô Ca
Trong mắt hoàn toàn không giấu được niềm vui
Bởi vì bọn họ không chỉ có Vương Tôn, mà còn có đủ một bộ năm cái chén
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nó đến từ đâu
Tất nhiên là đào ra được từ trong huyệt mộ của một vương công nào đó rồi
Những cái chén Thần Tôn này bị đào lên cùng
Đây là đồ có trị giá hai tỷ đó, nó nằm trong tay của bọn họ
Nếu bán lại thì chắc chắn sẽ phát tài rồi
Cả hai đều vô cùng vui mừng
Tâm trạng buồn bực vì vừa tổn thất mấy trăm triệu đã được giảm bớt rồi