Pháp Sư Chi Thượng

Chương 93: 【 Thượng Giá Cảm Ngôn 】




Chương 93: 【Cảm nghĩ lên kệ】Chuyện quan trọng nói trước: Ngày mai lên kệ
Đây là cuốn sách thứ hai của ta, nói đạo lý thì cũng miễn cưỡng coi như tác giả cũ nhưng thật tình mà nói, trong giai đoạn sách mới vẫn còn có chút mơ hồ
Dù sao, hành trình của "Thượng Bản Kiếm Tu" nhìn chung hơi lận đận, hết thời gian ra chương mới, trong giai đoạn sách mới một vòng tròn, bốn tháng miệt mài viết mới lên kệ được
Lần này với "Pháp sư" thì coi như đã trải qua quá trình sách mới một cách nghiêm túc
Nói chung, có rất nhiều cảm khái, cũng có rất nhiều điều muốn nói
Tác giả, dù chỉ là tác giả văn học mạng, nhu cầu biểu đạt cũng tương đối mạnh
Nhưng mọi người đều rõ, các huynh đệ đến đọc tiểu thuyết chứ không có hứng thú với những lời lải nhải không đâu vào đâu của ta, cho nên bình thường ta cũng sẽ giảm bớt sự hiện diện của bản thân
Cảm nghĩ lên kệ xem như là một trong số ít cơ hội tác giả tự quyết định một cách hợp lý, vậy thì nhân cơ hội này lảm nhảm vài câu:
1
«Pháp Sư Chi Thượng!» sẽ là một câu chuyện rất hay
Rõ ràng thành tích chẳng có gì nổi bật, rõ ràng viết ra một đống, sao ta dám nói như vậy
Không có gì khác
Bởi vì ta rất thích câu chuyện này
Cho nên đối với ta mà nói, nó chính là một câu chuyện rất hay
Không gì khác, chỉ là thích mà thôi
Tương tự, vì thích, ta biết ta sẽ cố gắng hết sức để viết xong câu chuyện này thật tốt
2
Tên sách
Vốn dĩ tên sách không có dấu “!” và tên là «Pháp Sư Chi Thượng»
Nhưng «Pháp Sư Chi Thượng» đã bị dùng mất, nên chỉ có thể thêm dấu “!” Mới đầu thì thấy rất phiền, nhưng ngẫm kỹ lại, không có nó, ta không thể dùng cái tên này
Nên lâu rồi cũng không còn thấy phiền nữa
3
Liên quan đến phong cách của sách
Đầu tiên, mặc dù bối cảnh là tây huyễn, đó là vì pháp sư và bối cảnh tây huyễn vốn dĩ là một đôi trời sinh, thay đổi bối cảnh khác thì quá lộn xộn
Nhưng khi gõ chữ, ta cũng không cố ý để từ ngữ, câu văn phải hợp với kiểu tây huyễn, cũng không cố tình tránh né các từ ngữ kiểu Trung Quốc
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì ta viết cho độc giả Trung Quốc đọc, không cần phải tăng thêm rào cản đọc
Đồng thời, thế giới này do ta tạo ra, ta có quyền giải thích cuối cùng một cách hợp pháp
Thậm chí, ta còn tìm mọi cách để giảm bớt rào cản đọc có thể phát sinh từ bối cảnh tây huyễn, ví dụ như tên nhân vật, ta đều cố tình sử dụng những cái tên “kiểu Trung Quốc” để gọi người nước ngoài: Cao Đức, Amy, Pierre, những nhân vật quan trọng về sau cũng sẽ như vậy
Thật tình mà nói, bối cảnh của pháp sư là tây huyễn, nhưng cốt lõi vẫn là “huyền huyễn”
Dù sao, ta cho nó vào mục phân loại huyền huyễn - dị thế đại lục, chứ không phải kỳ ảo
Tuy nhiên, điều này cũng không ảnh hưởng đến việc nó sẽ là một cuốn truyện pháp sư thuần túy, không có thứ gì kiểu đấu khí chiến sĩ cả
Ừm, và nó vẫn sẽ là một cuốn “cũ” văn, giống như "Kiếm Tu", sẽ có rất nhiều tình tiết “cũ”, cùng một kết cục “cũ” đến cực điểm
Tất nhiên, nó rất khác với "Kiếm Tu"
Dù sao thì, "Kiếm Tu" và "Pháp sư", vốn đã rất khác nhau rồi
4
Giá cả và hệ thống kinh tế
Mọi người chắc hẳn đã nhận ra, giá cả là một phần vô cùng quan trọng của cuốn sách này
Ta đã chắp vá lại hệ thống giá cả của Châu Âu thời trung cổ và Châu Âu thế kỷ 19
Tại sao lại chắp vá như vậy
Bởi vì đây là thế giới siêu phàm, khoảng cách giàu nghèo quá lớn, những người dân ở tầng lớp dưới vẫn sống như thời Trung cổ, còn tầng lớp thượng lưu thì đã có thể tận hưởng rất nhiều loại tạo vật luyện kim của khoa học kỹ thuật cận đại
Ngoài ra, giá cả của các vật phẩm thông thường trong truyện, phần lớn đều có thể tìm được thông tin giới thiệu chi tiết qua việc tra cứu tư liệu, nên giá cả phần này chắc cũng không chênh lệch nhiều so với thực tế
Ví dụ như bánh mì lúa mạch đen 4 pound có giá 6 đồng tệ
Nhưng một số ít giá cả của vật phẩm, ta tìm tài liệu, tìm Baidu cũng không thấy con số cụ thể, chỉ có giới thiệu sơ lược, ta cũng chỉ có thể dựa vào thường thức, rồi lấy giá cả của các vật phẩm đã biết để suy tính
Ví dụ, giá của bánh mì lúa mì, ta tìm được chỉ một câu như vậy: "ghi chép lịch sử cho thấy, giá của bánh mì lúa mì có thể gấp vài lần đến mười mấy lần bánh mì lúa mạch đen, không giống nhau
Việc có những điểm mù là điều chắc chắn, cho nên nếu huynh đệ nào phát hiện chỗ nào có vấn đề về giá cả, có thể bình luận nhắn lại cho ta biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu có vấn đề thì ta sẽ sửa, nhưng đừng chỉ dùng một câu “ta cảm thấy có vấn đề” rồi lại không cho ta biết là dựa vào đâu
Giá cả của vật phẩm thông thường còn có dấu vết để theo, nhưng giá cả của vật phẩm siêu phàm, thì chỉ có thể do ta tự mình thiết lập
Giá cả tăng theo cấp bậc, ta dùng công thức lũy tiến, bội số là 4.64
Giá cả của vật phẩm siêu phàm không cùng loại thì được định giá theo một nguyên tắc chung: Giá cả của vật phẩm có thể sửa chữa, với cùng cấp bậc thì gấp khoảng 10 lần so với giá của vật phẩm dùng một lần, và lý do sửa chữa cũng tương tự
Tuân theo hai nguyên tắc này, trong phần lớn trường hợp thì việc định giá có lẽ sẽ hợp lý
Nhưng chắc chắn sẽ có những chỗ cân nhắc chưa chu đáo, nếu huynh đệ nào phát hiện ra lỗi sai thì cứ góp ý nhé
Một thế giới quan tương đối hợp lý cần mọi người cùng nhau hoàn thiện
5
Về DND
Phần lớn pháp thuật trong sách được lấy từ DND
Bởi vì về phương diện thiết lập pháp thuật, hệ thống pháp thuật DND không nghi ngờ gì là đầy đủ nhất và nghiêm ngặt nhất
Nhưng cũng không hoàn toàn rập khuôn, mà cũng sẽ trải qua một chút chỉnh sửa, nên khi đọc không cần phải bê toàn bộ DND vào, lại càng không cần lấy thiết lập của DND ra để diss ta
Ngoài ra, chỉ có các mục pháp thuật là được lấy từ DND, các thiết lập bối cảnh khác vẫn do chính ta tạo ra
Thêm nữa, trước khi viết cuốn sách này, ta hoàn toàn chưa hề tiếp xúc với DND, toàn bộ hiểu biết về DND đều dựa vào việc đọc và nhớ tài liệu
Cho nên nếu có cách dùng pháp thuật thú vị nào mà gà mờ như ta không biết, và nếu độc giả nào biết thì có thể bình luận cho ta biết, cảm tạ
—Cuối cùng, nếu có ý tưởng thú vị nào về phương hướng "cộng điểm" cho pháp thuật, thì cũng có thể cho ta biết ở khu bình luận, nếu ta thấy hay ta sẽ dùng
6
Về đổi mới
Trong mắt phần lớn độc giả, thậm chí cả tác giả thì thành tích của "Pháp sư" cho đến bây giờ là rất bình thường
Nói thẳng ra thì đó là thành tích mà tác giả có thể bỏ bất cứ lúc nào
Nhưng kỳ thật, đối với ta mà nói, thành tích hiện tại coi như là hài lòng
Dù sao thì, "Thượng Bản Kiếm Tu" của ta phải viết ròng rã bốn tháng mới lên kệ được, tổng số lượt thích lúc lên kệ còn chưa đến 1500
Nhưng cuối cùng, với 1500 lượt thích khi lên kệ, rồi 50~60 người đặt mua lần đầu thì "Kiếm Tu" vẫn viết được hơn 3 triệu chữ, giờ lượt đặt mua trung bình là 5000+
Còn "Pháp sư" viết đến mười lăm ngày thì lượt thích đã qua 1500, hiện tại đã là 1.15 vạn lượt thích
Còn muốn gì hơn nữa chứ
Có đầu có đuôi là lương tâm của tác giả, ta sẽ tiếp tục giữ lương tâm
Nên không cần lo ta sẽ bỏ dở
Ta cố gắng để về sau sẽ phát lực
Nếu có huynh đệ nào theo ta từ "Kiếm Tu" chắc cũng biết, khuyết điểm lớn nhất của ta không phải hành văn, cũng không phải cốt truyện (tuyên bố miễn trách: không phải là hai cái đó làm không ra hồn) mà chính là tốc độ ra chương
Ta thật sự đổi mới rất tệ, ta thừa nhận
Vì vậy, đổi mới sẽ là “một là hết sức, hai là đảm bảo”
Hết sức giữ nhịp độ ra chương ổn định
Đảm bảo viết đến cuối
7
Liên quan đến nhân vật chính
Nhân vật chính dưới ngòi bút của ta thuộc kiểu trung lập thiên thiện lương, dù sao ta cũng không đi viết nhân vật chính tàn bạo, có lệ
—Ta cũng không viết được như thế
Nên có một số tình tiết, quyết định mà nhân vật chính đưa ra có thể không hợp ý một bộ phận độc giả
Hoặc là như những gì ta đã nói khi viết "Thượng Bản Kiếm Tu": đây là một sự khác biệt ý kiến điển hình, ngươi có thể không thích, không đồng ý, nhưng không được vì vậy mà mắng chửi hoặc cho rằng sự lựa chọn này là sai (về mặt chính nghĩa)
Việc để Cao Đức làm học sinh hệ Toán Học của Kinh Đại, chủ yếu là vì ta cảm thấy “pháp thuật” và “toán học” về khí chất rất giống nhau, có điểm tương đồng
Và trong mắt ta, lý do để nhân vật chính có thể trở thành nhân vật chính, ngoài bàn tay vàng, thì năng lực cá nhân cũng rất quan trọng
Việc Cao Đức là học sinh hệ Toán Học của Kinh Đại chính là "năng lực cá nhân" của cậu ta
Ngoài ra, chuyên ngành của ta ở đại học đúng là hệ Toán học, hiện tại cũng làm các công việc liên quan đến thống kê, nhưng ta cũng không phải là sinh viên giỏi của Bắc Đại, càng không phải mới tốt nghiệp ba bốn năm
Vì vậy, những nội dung liên quan đến toán học trong sách, phần lớn đều là tra cứu tư liệu, nếu có bôi nhọ thì mong mọi người thông cảm, đừng quá chấp nhất
Dù sao thì cái ta viết là tiểu thuyết, không phải luận văn khoa học
7
Một chút tạp đàm Tạp đàm một: Nếu có huynh đệ nào đã đọc truyện trước của ta, chắc hẳn còn nhớ khi viết "Kiếm Tu" ta đã từng nói, nếu có truyện sau thì nhất định sẽ không viết thể loại có hệ thống
Ta từ trước đến nay đã nói là làm, nên “Phong Linh Nguyệt Ảnh” không phải hệ thống đâu
Thật đấy
Tạp đàm hai: Thời gian đầu, khi sách mới ra chương, ta xin mọi người đọc theo từng ngày, sau này nhận ra xin mọi người đọc theo ngày thật sự rất phiền phức, và các huynh đệ chắc chắn cũng chẳng thích mấy cái đó, nên phía sau ta dứt khoát mặc kệ, tùy duyên thôi
Sau khi lên kệ cũng vậy, trừ khi đó là tổng kết của truyện, ta sẽ cố gắng không xuất hiện bất cứ nội dung nào ngoài nội dung chính của truyện, giảm thiểu sự hiện diện của bản thân ta
Tạp đàm ba: Hôm nay vừa nhìn thấy bình luận của độc giả trong khu bình luận, không hiểu tại sao xây dựng mô hình pháp thuật lại phải dùng thuốc ma dược
Việc độc giả không hiểu ta có thể lý giải được, dù sao thì ta còn chưa viết
Thậm chí coi như ta viết mà vẫn không cách nào lý giải thì ta cũng có thể hiểu được, dù sao mỗi người ý nghĩ khác nhau
Mà bởi vì không thể nào hiểu được, phun hai câu cũng chưa tính, ta cũng không có vấn đề gì
Làm tác giả văn học mạng mà chút khả năng chịu áp lực này cũng không có thì cũng không cần viết văn học mạng nữa
Chỉ là phát hiện bên dưới vẫn có người bình luận: “Chắc chắn là bắt chước thiết lập của Khuê Mật Chi Chủ thôi”
Anh em nhìn thấy cái này, không khỏi thở dài thật sâu
Đây chính là hiện thực so với tiểu thuyết còn giống tiểu thuyết, tác giả nhỏ chính là như vậy, rất không có nhân quyền, muốn bị người qua đường chèn ép
Tỉ như "Thượng Bản Kiếm Tu", cũng có rất nhiều độc giả nói ta cọ nhiệt độ của Vững Vàng đại sư huynh, nhưng kỳ thật căn bản không phải là Vững Vàng lưu, có cọ cũng không giống, bắt được điểm đó đem lúc đó khả năng chịu áp lực còn chưa bắt đầu luyện của ta diss đến có chút buồn bực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà sự thực là, lúc anh em xác định tên sách và sáng tạo thư tịch, căn bản chưa từng nghe qua cái gì Vững Vàng lưu, càng không phải là chạy theo Vững Vàng lưu để viết, đồng thời lúc đó Vững Vàng đại sư huynh thậm chí còn chưa lên kệ, nhiệt độ cũng còn chưa có, sao lại nói là cọ
Mà vì tránh hiềm nghi, đến nay ta đều chưa từng xem "Vững Vàng đại sư huynh", sợ xuất hiện tình tiết tương tự nào đó, bị chỉ trích là lại cọ
Còn về quyển này, ngay cả ma dược là cái thứ gì ta còn chưa viết, liền đã bởi vì cái tên "ma dược" mà bị chỉ trích bắt chước thiết lập của Khuê Mật Chi Chủ (lại thở dài)
Tạp đàm bốn: "Pháp Sư Chi Thượng
trong mắt những người không thích, có thể kịch bản hơi cũ, hơi bằng phẳng nhạt nhẽo, thậm chí có chút độc, nhưng ít nhất có một điều ta có thể cả gan nói, nó là một câu chuyện rất đặc biệt
Bởi vì anh em không giống với bất kỳ quyển sách hoặc lưu phái nào, chỉ là đơn thuần đem câu chuyện ta muốn viết ra viết thôi
Lời nhàm tai: Liên quan tới “nước”
Đều để ý đọc cảm nghĩ của các vị huynh đệ tốt chắc cũng cảm nhận được phong cách của quyển sách này, hơi cẩn thận, thích viết nhiều chi tiết
Đương nhiên, đây là anh em tự biện hộ thôi, rất nhiều độc giả sẽ trực tiếp định nghĩa một cách đơn giản thô bạo là "nước"
Nhưng mặc kệ thế nào, một mặt là ta đã khổ công tra cứu một đống tài liệu, thiết lập bối cảnh thì khẳng định phải từng chút từng chút miêu tả ra, như vậy mới có thể tăng thêm cảm nhận về thế giới
Ví dụ đơn giản nhất chính là giá cả, nếu không có đủ chi tiết miêu tả sinh hoạt hàng ngày, trong mắt mọi người, 300 kim tệ với 30.000 kim tệ chắc chắn không có gì khác biệt, chỉ là khác nhau về số lượng, căn bản không có cảm giác thực tế
Mặt khác, kịch bản văn học mạng cần logic, mà logic thì cần phải có nền tảng
Lấy một ví dụ
Tỉ như trong hiện thực ta cần 500.000, sau đó trước giờ không mua vé số bao giờ, hôm nay đi ra ngoài tiện tay mua một tấm vé số thì trúng ngay 500.000, có hợp logic không
Không hợp, nhưng vẫn sẽ xảy ra chuyện này
Nhưng văn học mạng có thể viết như vậy không
Không được, anh em mà dám viết như vậy thì các huynh đệ chắc chắn sẽ chửi chết ta
Vậy ta phải viết như thế nào
Ta phải trước khi 500.000 nhu cầu xuất hiện, đặt nền “ta” thường hay có thói quen mua vé số
Tốt nhất là cài thêm một đoạn gần đây vé số bán ế, thương gia quyết định tung thêm nhiều vé xổ số để tăng tỉ lệ trúng thưởng nhằm nâng cao động lực mua vé số của quần chúng
Ít nhất là sau hai tầng bối cảnh đó thì mới tương đối hợp logic để dẫn dắt tình tiết “ta” mua vé số trúng 500.000 để giải quyết vấn đề
Đại khái là như vậy
8.Lên kệ
Mục tiêu viết văn của ta thứ nhất là bất luận thành tích tốt hay kém, phải chăm chú viết xong tiểu thuyết mình muốn viết và thích, nếu như còn có thể kiếm tiền thì đó là quá tốt
Công việc của ta cũng tạm ổn, coi như là ổn định và miễn cưỡng đủ ăn, cho nên ta không bán thảm nữa
Ngoài ra, thật ra thấy có không ít huynh đệ tốt theo "Thượng Bản Kiếm Tu" qua, nói thật, rất cảm động
Nhưng vẫn muốn nói một câu, pháp sư và kiếm tu là hoàn toàn hai loại phong cách sách khác nhau, nếu mọi người thích thì đương nhiên hoan nghênh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nếu không thích thì cũng không sao, có thể đợi truyện khác
Nói không chừng lần sau ta lại trở về tiên hiệp thôi
Tuyệt đối không nên vì thích kiếm tu, mà dù không thích pháp sư vẫn chọn đặt mua, như vậy anh em áy náy lắm
Dù sao thì, mọi người kiếm tiền cũng không dễ dàng
Ta hi vọng những huynh đệ tốt đặt mua "pháp sư", đều là vì thật sự thích câu chuyện này, mà không phải vì những lý do khác
Cuối cùng, trong tình trạng làm thêm mà gõ chữ rất chậm, một ngày bốn năm ngàn chữ quả thực cũng muốn hao chút sức, vật tế phần lớn thời gian riêng tư
Cho nên, anh em cố gắng gõ chữ
Các vị huynh đệ tốt nếu xem thấy thích, thì ủng hộ bản chính đặt mua
Không có tâm bệnh đi
(Hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.