[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người bắt đầu thu thập doanh địa
Phòng ốc thì không có cách tu kiến nữa bởi vì bạo âm ban đêm có thể chấn vỡ
Cũng may phòng ngự trận mưa gió bất xâm, mặc dù hơi nhỏ nhưng vẫn có thể ở lại
Triệu Hào cùng Lý Cường bàn bạc về việc huấn luyện suốt nửa ngày
Cuối cùng Lý Cường quyết định theo công pháp tu luyện của Nguyên Thủy Môn lấy ra một bộ tu hành công pháp đơn giản, trước tiên dùng Tiểu Bồi Nguyên Đan tu bổ thân thể cho mọi người, sau đó sẽ do Triệu Hào dạy võ công và những bước tu chân sơ bộ cho họ
Cứ như vậy sẽ thu được hiệu quả gấp bội lần
Tiểu Bồi Nguyên Đan Lý Cường còn trữ lại không ít, hắn đưa cho những người chưa từng được ăn phục dùng từng viên
Hàn Tân đề nghị gọi những người tham gia huấn luyện là võ sĩ, đầu lĩnh lĩnh đội gọi là đại võ sĩ, vừa dễ xưng hô vừa dễ quản lý, mọi người nhất trí đồng ý
Ngay lúc mới đầu huấn luyện, Triệu Hào phát hiện căn bản của họ cực thấp, hắn không biết làm gì khác hơn là phải dạy lại từ căn bản
Hơn mười ngày sau, nhờ sự cải tạo của Tiểu Bồi Nguyên Đan, bọn họ tiến bộ thần tốc
Làm cho Triệu Hào giật mình chính là Mạt Bổn, hắn luyện tập giống như là liều mạng, chỉ cần chỉ cho hắn làm sao mà luyện thì sau đó không cần quan tâm nữa, hắn luyện tập thật điên cuồng đến mức hoàn mỹ
Triệu Hào rất là thưởng thức, thường thường hay dạy thêm cho hắn một ít những công phu đặc biệt
nguồn TruyenFull.vn
Làm Triệu Hào đau đầu nhất là Nạp Thiện và Thản Ca hai người, hai người này vừa sợ đau vừa sợ khổ, cứ thế thỉnh thoảng Triệu Hào phải cho họ sự trừng phạt làm cho họ kêu khổ cả ngày, nhìn thấy Triệu Hào như nhìn thấy quỷ, sợ hắn muốn chết
Lý Cường phát hiện, Triệu Hào là một người biết cách dạy dỗ thật xuất sắc, trước kia chỉ biết hắn là người cung kính hữu lễ, học tu chân thì nghiêm túc chăm chỉ, không nghĩ đến khi hắn dạy người thì hung hãn vô tình như vậy
Nhìn hắn huấn luyện vài lần, Lý Cường đã thấy yên tâm, bèn giao cho hắn chú ý quản lý mọi việc, dặn dò mọi người vài câu rồi lặng lẽ đi tìm chỗ tiềm tu
Bay một vòng quanh hạp cốc, Lý Cường tìm được trên vách núi có một cái nham động không lớn lắm, sửa sang lại một chút hắn ngồi xuống xếp bằng, lấy ra ngọc đồng giản bắt đầu nghiên cứu
Lý Cường gom công pháp của Nguyên Thủy Môn của Hầu Phích Tịnh tổng kết lại, mặc dù hắn đã đem công pháp tu luyện qua một lần, nhưng tinh túy trong đó cũng rất khó nắm chắc
Hắn ngồi trong động trên vách nham khổ tâm suy tư, dần dần hắn cũng hiểu được, công pháp của Nguyên Thủy Môn nhất định là trong chiến đấu mới có thể đề cao rất nhanh, đây là pháp môn dùng võ tu chân ( còn gọi là dùng võ nhập đạo), giống như dùng thuật luyện khí của Trọng Huyền Phái để nhập tu chân
Hắn liên tưởng đến việc luyện khí trước kia đã làm cho tu vi của hắn thật sự đề cao, xem ra muốn đề cao tu vi của Nguyên Thủy Môn là phải ở trong chiến đấu mới được
Lý Cường không khỏi cười khổ, điều này không phải tự làm cho mình suốt ngày phải đi chiến đấu mới được đó sao
Cũng không biết Hầu Phích Tịnh lão ca phải tu luyện bao lâu mới đạt được tu vi cao như bây giờ
" Úc…" Tiếng kêu thảm thiết của Nạp Thiện vang cả đại hạp cốc
Triệu Hào nổi giận nói: " Đại Phách Xoa đơn giản nhất cũng làm không được, ngươi xem Mạt Bổn chỉ luyện vài lần là thân thể đã tu luyện mềm mại rồi, còn ngươi không ngừng kêu rên quỷ quái, làm lại
Nạp Thiện cũng không có nghĩ đến, đã lớn tuổi rồi mà còn phải làm giống như một tiểu hài tử đang chơi đùa trò Đại Phách Xoa ( nhào lộn, uốn mình)
Nhớ tới quyết tâm khi ở Lam Thanh Hội Hành, hắn thật sự vô cùng hối hận, sớm biết huấn luyện phải thống khổ như thế, hắn sẽ không nói mạnh miệng như vậy
Gương mặt hắn ra vẻ thê thảm nói: " Sư huynh a…ngươi tha cho lão Nạp đi, thương cảm cho khớp xương già của ta…ai yêu…hai huynh đệ của ta…đau chết ta rồi.
Triệu Hào đột nhiên cười hắc hắc, chân trái nhẹ nhàng nhấc lên đặt vào giữa hai chân của Nạp Thiện, một tay đặt lên đầu vai hắn, tất cả người ở đây đều nghe được tiếng "xuy" một thanh âm vang lên
Thanh âm Nạp Thiện đều cũng thay đổi: " Oa…ca ca a….ô ô…gãy mất rồi
Sự đau đớn đến tê tâm liệt phế khiến cho nước mắt hắn tuôn trào
Triệu Hào hài lòng gật đầu nói: " Mọi người xem, Nạp Thiện còn có thể làm được tiêu chuẩn chính xác như thế, ta nghĩ mọi người cũng đều có thể
Nhớ kỹ, các ngươi đã ăn được Tiểu Bồi Nguyên Đan, thân thể cũng đều thay đổi, bây giờ huấn luyện, là trạng thái tốt nhất của thân thể
Thản Ca, ngươi lại đây, không được né…mau vượt qua kiểm tra cho tốt, đừng có giống như một đứa nhỏ, đau một chút sẽ không sao đâu
Thản Ca cuống quýt khoát tay nói: " Ta là quan hậu cần, có thể chậm một chút không sao đâu
Ngươi nói muốn làm thật dẻo dai, nhưng ta lại không có kinh nghiệm xui xẻo như một đứa nhỏ
Chờ một chút…a….chờ một chút ca ca…không nên, đừng a
Hắn làm sao có thể thoát khỏi ma trảo của một cao thủ như Triệu Hào, xoay người còn chưa kịp chạy quá hai bước đã bị Triệu Hào dễ dàng bắt được
Triệu Hào níu hắn lại: " Chạy đi đâu a, huấn luyện là phải như thế này đó
Vừa nói vừa làm theo y hệt động tác vừa rồi với Nạp Thiện
Chỉ một lúc sau, gương mặt Thản Ca cũng biến càng xanh hơn
Thản Ca và Nạp Thiện hai người mặt đối mặt với động tác Đại Phách Xoa, Thản Ca như đau đến mơ hồ rồi, cả nửa ngày không kêu ra tiếng, chỉ nhìn trừng Nạp Thiện, đột nhiên há to miệng điên cuồng hét lên, tiếng thảm hào của hắn cũng không hề kém Nạp Thiện chút nào, chỉ thấy trong họng hắn đầu lưỡi như kêu loạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nạp Thiện thở phào nhẹ nhõm nói: " Cảm giác tốt hơn, nguyên lai nghe người khác la, chính tự mình cũng không thấy quá đau nữa…"
Thản Ca tức giận đến huy quyền muốn đánh, Nạp Thiện nắm được nắm tay của hắn, hai người vẫn uốn mình đẩy vào nhau
Triệu Hào nói: " Hàn Tấn tới ngươi
Hàn Tấn mỉm cười, lăng không một vòng khi hạ xuống thì đã theo tư thế Đại Phách Xoa
Hắn là người từng luyện qua công phu, động tác Đại Phách Xoa chỉ là chuyện nhỏ, mọi người cùng kêu lên tán thưởng
Nạp Thiện hỏi: " Lão Thản a, hình như không còn đau nữa
Thản ca ngừng tay cảm giác một chút, cũng ngạc nhiên nói: " Ai….đúng là không đau nữa…con mẹ nó…đã tê rần rồi nha
Nạp Thiện nhịn không được ha ha cười to: " Đã tê rần thì tốt, tê rần thì tốt, đứng lên đi..ha ha, mẹ kiếp, ta đứng lên không được rồi
Lần này đến phiên Thản Ca vui vẻ cười to
Lại một ngày huấn luyện bắt đầu
Nạp Thiện trốn sau một tảng đá, nằm dưới đất huýt sáo nho nhỏ một khúc nhạc
Thừa lúc Triệu Hào lo huấn luyện cho mọi người, hắn lặng lẽ trốn qua một bên hưởng thụ, đột nhiên phía sau có một tiếng hừ nhẹ " Hừ" làm hắn sợ đến nói năng lung tung: " Đại ca…ách..ta…ta a…mẹ nó, lão Thản sao lại là ngươi, ngươi tới đây làm chi
Thản Ca bật cười nói: " Lão Nạp a, ngươi nằm ở đây, chắc là phi thường thú vị a
Nạp Thiện cả giận: " Ngươi…"
Thản Ca nhẹ giọng nói: " Đừng có kêu lớn a, ngươi muốn dẫn Triệu Hào điên kia lại đây sao…hắc hắc, ta cũng nghỉ ngơi một hồi rồi tính tiếp
Nạp Thiện cười nói: " Nguyên lai là cùng lão nạp có ý nghĩ giống nhau
Phải đó, nghỉ ngơi đầy đủ thì luyện công mới tốt a
" Đúng vậy, nếu không nghỉ ngơi tốt thì làm sao có tinh lực để mà luyện công
Thản Ca và Nạp Thiện thuận miệng phụ họa: " Đúng vậy…đúng vậy…oa, lão Đại
Lý Cường cười cười nhìn hai người bọn họ
Nạp Thiện ấp úng nói:
" Lão đại, đệ…a…a…"
Thản Ca thối lui ra sau, cuống quýt nói: " Đệ không có gì, đệ chỉ là muốn kêu lão Nạp về tiếp tục huấn luyện a, là huấn luyện đó
Lý Cường trong lòng cười thầm, Triệu Hào thật sự đã làm hai người sợ đến như vậy
" Vậy các ngươi còn đứng ở chỗ này làm chi
Thản Ca và Nạp Thiện không dám nói thêm một lời, hoảng hốt bối rối chạy trở về, Lý Cường cũng đi theo phía sau
Chỉ nghe Triệu Hào phẫn nộ quát: " Nạp Thiện…Thản Ca, lại đây
Tổ viên của các ngươi đều đang huấn luyện, còn các ngươi lại bỏ đi đâu
Nạp Thiện ngươi mau làm thế Lập Đáo Thiên Hắc ( Bầu trời tối đen) còn Thản Ca ngươi đừng cao hứng, ngươi theo thế Kim Kê Độc Lập, cùng với Nạp Thiện làm ngay cho ta
Hai người một câu cũng không dám cãi, trái lại nghe lời làm ngay
Bọn họ biết nếu còn nói hoặc làm sai thì hậu quả không thể tưởng tượng được, hai người sẽ vì vậy mà nếm mùi đau khổ lớn
Chân của Nạp Thiện chỉ lên bầu trời không ngừng huy động, hai tay chống đỡ thân thể mơ hồ lóe lên luồng bạch quang, miệng vẫn không ngừng nói: " Ta nói ngươi nhé lão Thản, sao lại kỳ quái như vậy, đầu nhỏ mà chân lớn quá
Thản Ca một chân co lên lẻ loi, thân thể cũng chậm rãi run rẩy, mũi chân cũng có lục quang chớp động, nham thạch cứng rắn cũng bị hắn đạp lún xuống
" Có cái gì mà kỳ quái
Ta đây đang luyện công, chiêu này ta luyện tốt lắm, tiếp theo cũng là nằm luyện, ngẫm lại cũng thấy vui vẻ, có thể nằm mà luyện
Thản Ca đắc ý nói
" Hừ, hừ, ta thì không may, xui xẻo, ta lại phải học chiêu bỏ chạy này vì vậy khớp xương già, gân già của ta sợ là tiêu mất thôi
Nạp Thiện như đang than thở hừ hừ nói
Lý Cường cười nói: " Ngươi nếu như học chiêu bỏ chạy này, bảo đảm ngươi sẽ hữu dụng cả đời
Triệu Hào vội vàng chạy tới nói: " Sư tôn
Lý Cường hỏi: " Thế nào
Huấn luyện có thuận lợi không
Ta xem Nạp Thiện và Thản Ca tiến bộ rất lớn a
Triệu Hào còn chưa trả lời, thanh âm Nạp Thiện đã từ bên dưới truyền đến: " Lão đại, huynh không biết đệ đã dùng rất nhiều công sức mỗi ngày cố gắng…"
Triệu Hào nhấc chân đá tới, hai tay Nạp Thiện bay khỏi mặt đất, thân thể bị đá bay lên cao chừng hai thước, rồi cũng với tư thế đầu dưới chân trên rơi xuống mặt đất
Lý Cường khen ngợi: " Thật là không tệ, so với lúc trước mạnh hơn nhiều lắm
Triệu Hào cười nói: " A a, hai vị này, chuyên môn lười biếng, chỉ cần không cẩn thận một chút là đã biến mất, cho nên bị phạt cũng là nhiều nhất, vì vậy công lực mới tiến nhanh như vậy
Nạp Thiện quái dị kêu lên: " Lão Thản a, nguyên lai sư ca biết cười, ta còn tưởng rằng cho tới bây giờ hắn chưa từng cười qua
Ai, lão nhân gia hắn vì sao khi nhìn thấy hai chúng ta lại chau mày trợn mắt, ai, đúng là mệnh khổ a…"
Thản Ca như không nghe thấy, tự nhủ: " Ta biết sư ca vì muốn tốt cho chúng ta, cho nên ta luôn cảm tạ sư ca đã mạnh mẽ bồi dưỡng, sư ca vừa rồi nở nụ cười đó sao
Ta không phát hiện
Lý Cường nhịn không được, cười nói: " Triệu Hào, không nghĩ tới hai người bọn họ lại là hai tên hoạt bảo ( vui vẻ), thật khó cho ngươi không biết làm sao mà dạy dỗ đây
Nạp Thiện lẩm bẩm nói thầm: " Lão Thản, ngươi này tên đáng chết, ta sẽ không tha cho ngươi
Triệu Hào cười nói: " Tiến độ phát triển đều nhanh đến kinh người, Mạt Bổn đã tiến vào tu chân sơ kỳ rồi, quả thật có chút không thể tư nghị
Sư tôn cấp pháp môn luyện công, thật sự là không giống bình thường a
Con mắt Thản Ca loạn chuyển, nói: " Lão đại, đại đấu giá hội sắp bắt đầu a, có rất nhiều chuyện cũng cần chuẩn bị, tốt nhất hôm nay phải đi, để muộn đệ sợ chậm trễ
Còn có vũ khí trang bị không phải lão đại muốn tìm người cung cấp sao
Cũng phải nhanh lên một chút mới được
Nạp Thiện trong khoảng thời gian này cùng hắn là nan huynh nan đệ( huynh đệ thân thiết), nghe hắn nói đã hiểu ra ý niệm trong đầu hắn, vội nói: " Lão đại, sư tôn, xin cho đệ đi với, van cầu huynh
Hai vị này thật sự là bị Triệu Hào chỉnh riết làm cho sợ, chỉ muốn tìm cơ hội chạy trốn
Lý Cường cười nói: " Cũng tốt, chuẩn bị một chút sẽ lên đường
Thản Ca hưng phấn chạy ra ngoài, Nạp Thiện vội kêu lên: " Chờ ta a…"
Lý Cường phân phó Triệu Hào, lúc này đã có võ sĩ tu luyện đến tu chân sơ bộ, phải vào ban đêm từ từ rời khỏi phòng ngự trận, để cho họ có thói quen chịu được kịch chấn của bạo âm để đề cao công lực của bọn họ, đồng thời để họ tỷ thí với nhau
Đám võ sĩ nghe được cả người đổ mồ hôi lạnh, mọi người đều biết thanh âm nọ đáng sợ thế nào, nhưng cũng có số ít võ sĩ đã tiến bộ cũng nôn nóng muốn thử nghiệm, muốn tự mình thử xem khả năng mình đã tới bậc nào
Nạp Thiện ra vẻ thương cảm đi theo sát sau người Lý Cường, không ngừng đánh mắt với Thản Ca, gật đầu rồi ra dấu không ngừng
Thản Ca làm như không biết lo sửa soạn hành trang, cũng không hề nhìn hắn liếc mắt một cái
Lý Cường đột nhiên quay đầu hỏi: " Nạp Thiện, ngươi đang làm cái gì
Nạp Thiện thẹn thùng, ngay cả cái đầu trọc cũng đỏ hồng, hai vết sẹo thật dài trên mặt càng hồng đến thành tím, như hai con giun trên đó
Hắn mở miệng rộng lộ ra hai hàm răng vàng, cất tiếng cười có chút là lạ: " A a…hắc.
lão Đại…không..a..xin đưa đệ đi với..nơi này thật sự…là buồn chết người.
Tiếng cười của hắn làm cho mọi người xung quanh nổi da gà
Lý Cường cười cười nhìn hắn, cũng không nói có thể hoặc không thể
Nạp Thiện còn đang cười, bất quá cũng không thật sự là cười, bỗng phát ra thanh âm a a
Khi Lý Cường nhìn kỹ, Nạp Thiện như muốn cuồng lên, tay đã huơ loạn, chân đã dậm liên tục
Tay chân hắn nhìn thấy hết sức tức cười, cuối cùng Thản Ca nhịn không được cười ra tiếng, nói: " Lão Đại, Nạp Thiện có thể giúp chúng ta vác một ít đồ đạc, khi trở về không thể thiếu người được
Nạp Thiện cuống quýt gật đầu nói: " Đúng vậy, đệ có thể giúp mang đồ vật a" Vì chứng minh mình hữu dụng, hắn khiêng một tảng đá lớn cao qua đầu, nói: " Nhìn thấy không, đệ có thể vác nặng như vầy mà vẫn nói chuyện được…ai, cho đệ đi với lão đại
Lý Cường cười nói: " Khảm Khảm Kỳ mở phi bản, Mạt Bổn, Thản Ca, Triệu Trì, chúng ta năm người đi, những người khác cùng Triệu Hào tiếp tục huấn luyện
Nạp Thiện hét thảm một tiếng: " Lão Đại, đệ…đệ van cầu…huynh đó.
Nghe tiếng nói quái thanh quái khí của hắn, mọi người đều nở nụ cười
Lý Cường thật sự không có biện pháp với hắn, cười nói: " Được rồi, cùng đi đi, không được gây sự
Nạp Thiện tưởng rằng không có hy vọng, lại nghe Lý Cường chịu cho hắn cùng đi, vui vẻ hét lớn: " Chính là lão Đại vẫn rất tốt, đệ sẽ lên phi bản trước đây
Hắn chạy đến phi bản trước, hô: " Lão Khảm, mau tới mở a
Phi bản hướng Phong Nam Thị cấp tốc bay đi
Nạp Thiện giống như một con khỉ được mở khóa, chạy tới chạy lui thật bất an, Mạt Bổn ngồi trên một góc phi bản còn đang dụng công, Triệu Trì nói: " Lão Nạp, nếu sau này có thể sống mà trở về nhà, ngươi định làm gì, nếu không thì theo ta mở tiêu cục, ta là một người cô đơn, không có gánh nặng, nghe nói ngươi có gia đình, có phải không a
Nạp Thiện nghe vậy chợt yên tĩnh lại, có chút tức giận lại có chút thương cảm, nói: " Ai nha, ta nói ca ca a, thật khó khăn mới được vui vẻ, ngươi lại làm ta buồn a, nếu ở tại quê hương ngươi đến hỏi ta cùng ngươi đi mở tiêu cục, ta còn không vui đến chết sao, nhưng không nói dối ngươi a, bây giờ ta lại sợ trở về a…"
Hắn lại nhìn Mạt Bổn nói: " Sợ nhất là tính toán gấp gáp a, mẹ nó, qua một ngày tính một ngày, có thể còn sống từ Hắc ngục đi ra, lão Nạp ta cũng không còn gì để sợ nữa
Triệu Trì biết nói lỡ lời, cười khổ an ủi nói: " Đừng lo lắng, vận khí của ngươi không tệ
Đúng rồi, cửu tử nhất sanh chạy khỏi Hắc ngục, lão thiên gia đã vô cùng chiếu cố ngươi rồi
Quên đi, không nói chuyện này nữa
Lý Cường nghe xong trong lòng thấy căng thẳng vô cùng, âm thầm thở dài, ngay cả đại hán thô lỗ như Nạp Thiện mà còn nghĩ đến chuyện thấy tương lai mờ mịt, còn mình thì sao
Nhìn cảnh vật xa lạ ngoài phi bản, bây giờ hắn hoàn toàn không có tâm tình ngắm cảnh, chỉ cảm thấy nơi này không thân thiết như ở Thiên Đình Tinh, nếu tạm thời không về được địa cầu, thì phải tìm một địa phương ở Thiên Đình Tinh mà ổn định cuộc sống
Hắn dùng sức lắc đầu, tựa hồ như muốn đem tất cả phiền não mà quên đi, hướng Thản Ca hỏi: " Chúng ta đi tới nơi nào
Thản Ca đã suy nghĩ kế hoạch, bèn nói: " Tới Đại Thông Liên Hợp Thương Hội trước để họ cấp cho chúng ta thân phận thương nhân
Cuộc đại chiến sắp xảy ra, nếu không có thân phận rõ ràng sẽ bị cho là gián điệp, có thân phận thương nhân làm việc sẽ tiện hơn rất nhiều
Bây giờ chúng ta đều thuộc dạng người không hợp pháp, nếu bị binh lính tuần tra kiểm tra thì rất phiền toái
Mạt Bổn thở dài một hơi, đứng dậy nói: " Ở tại Đại liên hội đệ từng có đăng ký thân phận, mọi người cũng có thể đăng ký được thân phận giống như đệ
Lai lịch thương hội ở Thản Bang đại lục cũng chính là hành thương của Tây đại lục, đệ đi liên lạc một chút hẳn là không có chuyện, dù sao những thương nhân đồng thời đến đó lai lịch cũng rất rõ ràng
Nạp Thiện kỳ quái nhìn Mạt Bổn, không đầu không đuôi nói: " Có chuyện
Mạt Bổn hỏi: " Cái gì
Lý Cường cũng đứng lên
Mạt Bổn trầm giọng nói: " Không có chuyện gì, thân phận có thể giải quyết, ta cam đoan
Nạp Thiện lại không nói lời nào, xoa cái đầu bóng lưỡng
Triệu Trì nhịn không được, hỏi: " Lão Nạp, ngươi là có ý tứ gì a
Nạp Thiện dùng sức xoa hai gò má, lắc đầu nói: " Không có gì…không có gì…"
Lý Cường đã hiểu được, từ lúc quen biết với Mạt Bổn, hắn không hề có cách nói chuyện quyết đoán như vậy, Nạp Thiện không phải hoài nghi hắn không thể lấy được thân phận cho mọi người, mà là kỳ quái về khẩu khí nói chuyện của hắn, hoàn toàn không giống như Mạt Bổn trước kia
Hắn từng làm lão đại của Mạt Bổn, đối với sự biến hóa này dĩ nhiên mẫn cảm một chút
Ở bầu trời phía xa mơ hồ xuất hiện mười mấy điểm đen, hướng bọn họ bay tới rất nhanh
Khảm Khảm Kỳ kêu lên: " Không xong, là Thiên Kích Binh tuần tra, làm sao bây giờ
Lý Cường thật sự không muốn phát sinh xung đột với Thiên Kích Binh, nói: " Thoát khỏi bọn họ
Khảm Khảm Kỳ liếc mắt nhìn Thiên Kích Binh đang truy tới, hắn nhìn Thiên Kích Binh thật sự là quá quen thuộc, tính toán một chút, trong lòng không nắm chắc, nói: " Đệ sẽ cố hết sức, mọi người ngồi cho vững
Phi bản đột nhiên trầm xuống phía dưới, nhanh chóng bay xuống dưới núi
Thản Ca kêu lên: " Khảm Khảm Kỳ, hướng đến chỗ gió đang lớn, tinh thạch của bọn họ chịu không được bao lâu đâu
" Còn cần nói sao
Mọi người đừng ồn, đang vào khu gió lớn đây…" Khảm Khảm Kỳ hưng phấn kêu to
Phi bản đảo mạnh kịch liệt, Nạp Thiện té ngã ra phía sau, Mạt Bổn đưa tay giữ hắn, nói: " Lão Nạp giữ chặt
Nạp Thiện ổn định thân hình, cả nửa buổi mới ngạc nhiên nói: " Mạt Bổn, ngươi gọi ta là gì
Triệu Trì cười to nói: " Hắn gọi ngươi là…lão Nạp…haha…"
Nạp Thiện sờ sờ cái đầu bóng lưỡng, cũng cười nói: " Quả thật không dám tin tưởng a, lão Mạt ngươi đã tự tin hơn, ta thích thế
Lý Cường trong lòng hết sức vui mừng, biết rằng những người này đã chấp nhận quan hệ thân thiết với nhau
Phi bản quả thật không bay nhanh bằng phi dực của Thiên Kích Binh, mười mấy Thiên Kích Binh càng đuổi càng gần
Thản Ca cau mày nói: " Thật là muốn mạng người mà, phi bản này thật sự là quá chậm, đệ và Khảm Khảm Kỳ đều bị cho là phản đồ, còn thân phận mọi người lại bất hợp pháp, làm sao bây giờ
Nạp Thiện nhìn trừng đám Thiên Kích Binh, lỗ mãng nói: " Đừng chọc giận lão tử, đem tất cả bọn họ giết hết
Mẹ nó, truy nhanh như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Cường vươn tay mặc vào Lan Uẩn chiến giáp, nói: " Ta đi đánh lạc hướng bọn họ, tiếng bổn địa ta nghe cũng đã hiểu cơ bản
Thản Ca, chúng ta tập hợp ở địa phương nào
Mọi người đều biết rõ thực lực Lý Cường, cũng không lo lắng hắn xảy ra chuyện
Thản Ca cười nói: " Chúng ta đi đến Đại Thông liên hội thương hội tập hợp, chỗ này ở Phong Nam Thị hầu như ai cũng biết
Lý Cường nói: " Khảm Khảm Kỳ, để ta ra ngoài
" Mọi người chú ý, ta phải bỏ đi phòng hộ, cẩn thận bám chặt phi bản
Phòng hộ màu đỏ tiêu mất, Lý Cường đã đứng giữa không trung
Phi bản lay động hướng phương xa bay đi
Lơ lửng giữa không trung, gió lớn đập vào mặt, Lý Cường mặc Lan Uẩn chiến giáp, hai tay không, với chút gió ấy đối với hắn chẳng là gì cả
Đội Thiên Kích Binh đang truy kích cũng lửa giận tới ba trượng, cho tới bây giờ cũng chưa từng có phi bản nào lớn mật như thế, nhìn thấy Thiên Kích Binh đuổi theo vẫn không chịu ngừng lại
Mắt thấy đã sắp xâm nhập vào khu gió lớn, lĩnh đội quan quân trong lòng nảy sinh ác độc, đang muốn ra lệnh cho Thiên Kích Binh công kích phi bản, không hề nghĩ đến lại có người từ trong phi bản đi ra, đỉnh đạc đứng ngăn trở đường đi
Lý Cường cười hì hì hướng đám Thiên Kích Binh ngoắc tay, thân hình đột nhiên bay lên cao, lưu lại một chuỗi tiếng cười to
Thiên Kích Binh không đợi lĩnh đội hạ lệnh, liền phẫn nộ đuổi theo
Lý Cường không nhanh không chậm phi hành về phía trước, đám Thiên Kích Binh hét vang như sấm, đuổi theo sát nút
Lý Cường nghe hiểu được ý tứ của bọn họ, đại ý là muốn hắn dừng lại, bằng không sẽ xạ kích, còn nghe thêm tiếng mắng chửi
Lý Cường từng ở Mạt Bổn học được cách chửi người bằng tiếng bổn địa, hắn nhịn không được cũng lên tiếng chửi lại, nào là bổn đản, nào là đứa ngốc, chửi mắng cũng ra dáng ra hình, kích động đám binh lính kia bốc lên lửa giận tận trời, mỗi người đều mở phi dực đến mức lớn nhất, liều mạng cuồng truy
Mắt nhìn càng bay càng cao, gió cũng càng ngày càng lớn, Thiên Kích Binh đột nhiên phát hiện tình cảnh của mình ngày càng nguy hiểm phi thường, tinh thạch phi dực sắp tiêu hết sạch
Lĩnh đội quan quân tỉnh lại đầu tiên, kêu lên: " Mau bắn nhanh….bắn rơi hắn…bắn rơi hắn…"