Tiểu cô nương này ước chừng khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, mái tóc dài tung bay theo gió, trên đầu vấn một tràng hoa dại dệt bằng vải, mặt trái xoan, hai mắt to nhấp nháy biểu hiện vài phần hoạt bát, nụ cười trên miệng làm xuất hiện hai núm đồng tiền bên má, trang phục mặc cũng rất kiểu cách, tựa như giống tiểu thư con nhà quan lại
Triệu Hào kỳ quái nhìn Lý Cường, thấy hắn nhanh chóng lấy Xích Diễm Long Thuẫn quấn trên Ưng Kích Nỗ ra
Lý Cường đưa mắt kinh ngạc nhìn tiểu cô nương này, không phải vì nàng rất xinh đẹp, mà vì do thấy khi nhuyễn tiên trên tay nàng vung lên, màu trắng tựa như dịch trong suốt đó phát ra nguồn năng lượng rất quái đản, Lý Cường lập tức xác định nàng chính là một tu chân giả
Hắc đại hán Trịnh Bằng hình như rất quan tâm đến vị cô nương này, liền nói: "Trại chủ đại muội tử, ta và người đánh cược, thân ta đã thua rồi, ta xin hướng đại muội tử mà cáo tội, sau này ta sẽ không ở lại trong sơn trại, đại muội tử, muội phải khá bảo trọng
Nếu không muội cùng đi với ta, vị tiểu bạch…à… tiểu ca nhi này cũng không tệ, muội cùng với hắn có thể hợp với nhau
Hắn ra sao tự mình còn không biết, nhưng lại lao tâm lo lắng cho người khác, hơn nữa là rất lo lắng
Tiểu cô nương bị Trịnh Bằng chọc tức đến muốn ngất: "Hắc tử
Trịnh Bằng
Đầu óc ngươi có hồ đồ không, nói nhăng nói cuội cái gì thế
Ngươi, ngươi, ngươi bước sang một bên cho ta, xem ta giáo huấn hai tên bại hoại một lớn một nhỏ này
Triệu Hào không vui nói: "A, ta nói cho cô nương nghe, Trịnh Bằng giờ đã là người của chúng ta, không đến lượt cô nương giáo huấn
Hơn nữa, cô nương tuổi trẻ như vậy không đi làm cái gì tốt đẹp, sao lại muốn đi làm cường đạo
Lý Cường vội la lên: "Cẩn thận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"
Vị tiểu cô nương phát uy, trường tiên phóng ra, bẩy đạo tiên ảnh giương nanh múa muốn phóng về phía Triệu Hào
Lý Cường nhanh chóng lao vào vòng tiên ảnh
Chín đạo tiên ảnh hóa thành chín con trùng màu trắng mềm mại, giống như ngô công vậy, nhất lượt phóng tới nhanh chóng quấn lấy thân hình Lý Cường
Triệu Hào kinh hãi, toàn thân toát mồ hôi lạnh, lập tức minh bạch trường tiên của tiểu cô nương và Ưng Kính Nỗ của Lý Cường đều là một loại
Chúng đều là vũ khí của tu chân giả, hắn tuyệt đối không thể cản trở được
Hắn hoảng hốt kêu lên: "Sư tôn cẩn thận
Tiên ảnh lập tức cuốn rát đến trên đầu Lý Cường, đó chính là chín sợi dây năng lượng quái dị
Tiểu cô nương cười khanh khách: "Đã thấy sự lợi hại của bổn cô nương rồi chứ, nếu bổn cô nương không muốn giải khai cho ngươi, ngươi cả đời đừng có mong cử động
Lý cường mỉm cười nói: "Thật vậy chăng
Ta mở ra được ngươi có phục hay không
Trịnh Bằng coi như được đại khai nhãn giới, chỉ thấy từ trên thân Lý Cường xuất ra luồng hỏa diễm xoay quanh mình, đó chính là Tử long
Tử long xoay tròn xung quanh đánh nát chín đạo dây trắng mỏng
Tiếp theo từ trên tay Lý Cường lại phi ra bảy tám Tiểu Kim Ưng lớn bằng bàn tay, tiếng kêu vang động, lao lên không trung
Tiểu cô nương vô cùng kinh hãi thất sắc, liên tiếp thoái lui: "Ngươi, ngươi, ngươi sẽ… không, đừng cho lũ ưng kéo xuống
Nàng hoàn toàn chưa hề nghĩ đến chuyện Lý Cường cũng chính là tu chân giả, hơn nữa lại có đạo hạnh còn cao hơn nhiều so với mình
Lý Cường vốn có ý muốn dọa nàng ta một trận, liền khiến cả đàn Kim Ưng không ngừng quay tròn phía trên đỉnh đầu nàng
Trịnh Bằng mặc dù không biết sự lợi hại của Kim Ưng, nhưng nhìn thấy nàng sợ hãi như vậy, nhịn không được liền cầu tình xin: "Ôi, Tiểu ca, bỏ qua đi, cho ta còn chút mặt mũi, buông tha cho nàng ấy
Triệu Hào rất hứng khởi nói: "Tiểu cô nương, nếu nàng nhận thua, ta sẽ thỉnh sư tôn tha cho nàng
Tiểu cô nương mấp máy môi, đôi mắt đỏ lên, đột nhiên khóc lớn: "Ô ô, hai đại nam nhân, khi phụ ta một tiểu cô nương, ô ô, các ngươi có thần khí gì đó
Mẹ ơi… các ngươi đi hết đi, đừng quản đến ta… ta, tìm một nơi để làm cường đạo cũng không có
Ô ô… ô…"
Cái chiêu này thật không ai có thể ngờ đến
Ba người trợn mắt, hoàn toàn ngẩn người
Lý Cường hóa giải Kim Ưng trên trời đi, lặng lẽ hỏi Trịnh Bằng: "ài, cô nương này không phải là đại trại chủ của các ngươi sao, sao lại thua rồi lại khóc như vậy
Trịnh Bằng ngượng ngùng nói: "Nàng ấy chỉ mới lên núi có nửa năm, trong trại các huynh đệ đều không đánh lại nàng, cho nên phải tôn nàng lên làm đại trại chủ
Nàng còn muốn chúng ta gọi nàng là tỷ tỷ, ai không nghe nàng nàng sẽ dùng nhuyễn tiên trói người đó một ngày
Nhưng tấm lòng nàng rất tốt, không cho chúng ta giết người, nhị trại chủ vì vậy mà lôi kéo một nhóm huynh đệ, trộm lấy tài vật của sơn trại rồi bỏ trốn
Triệu Hào hai tai vốn đã dài, một chữ nghe không sót, xấu hổ nói: "Tiểu cô nương, đừng khóc nữa, còn có một nơi đi, cùng chúng tôi đi nha
nguồn TruyenFull.vn
Tiểu cô nương khóc càng dữ dội hơn: "ô ô… ô ô… ô…" nhưng khóe mắt lại lén nhìn trộm Lý Cường
Lý Cường vừa bực vừa buồn cười nói: "Được rồi
được rồi, cùng chúng ta đi thôi
Tiểu cô nương buông tay ra, hoàn toàn không còn giọt lệ nào, mặt hớn hở nói: "Nói phải nhớ giữ lời đó nghe, chúng ta đi thôi
"Ối…" ba người lại lần nữa ngẩn ra
Buổi tối, thương đội thuận lợi đến Bàn Thạch trấn
Tiểu cô nương tên gọi là Mai Tinh Tinh, nhũ danh Nữu Nữu, là người Đường quốc, đây là do Lý Cường mấy lần lừa mới hỏi tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có ba người tuổi trẻ ở cùng một chỗ, trong thương đội nhất thời náo nhiệt hơn rất nhiều
Lý Cường phát hiện Nữu Nữu rất tinh ngịch giảo hoạt, ai cũng chọc cũng đùa, khiến mọi người trong thương đội đau đầu không ngớt, bất quá điều này rất hợp với tính tình Lý Cường, hắn cũng rất thích chuyện không hề bị câu thúc
Lý Cường đang tu luyện đến thời kỳ "tĩnh tịch" nên không ăn cơm, hắn chỉ ăn một chút hoa quả đặc sản của Thiên Đình Tinh
Sau khi thương đội tới Bàn Thạch Trấn, an bài cho nhân viên ăn uống nghỉ ngơi, Lăng Hoành Thiên muốn mời Lý Cường cùng mọi người đến tửu lâu đùng cơm
Bàn Thạch Trấn, là điểm cuối cùng của Thất Xoa Lĩnh
Để đến được nơi đây, các khách thương đều đã trải qua một con đường kinh sợ
Đây cũng là nơi cường đạo thổ phỉ Thất Xoa Lĩnh đến tiêu tiền
Trong trấn, tửu lâu, khách điếm, đỗ trường, kỹ viên mọc lên như rừng; thương nhân, đạo phỉ, khất cái loại người nào cũng có
Sau khi trời tối, đăng hỏa thắp lên, người đến kẻ đi càng náo nhiệt vô cùng
Lăng Hoành Thiên đưa đoàn người đến tửu lâu lớn nhất trong trấn, Bách Vị Lâu
"Các vị lão gia, thỉnh lên lầu ngồi đợi
Tiểu nhị quán điếm ân cần mời mọc: "Lão khách, thỉnh lên lầu ngồi
Mời
Lý Cường sau khi đến Thiên Đình Tinh còn chưa có đi tửu lâu bao giờ, trong lòng đầy hiếu kỳ
Sau khi lên lầu ngồi, Mai Tinh Tinh lại ngang ngạnh với Triệu Hào
"Ta muốn ngồi bên cạnh Lý đại ca, lão nhường cho ta
Mai Tinh Tinh đã sớm bất kể quy củ, bắt ép Triệu Hào
Triệu Hào cười khổ nói: "Nữu Nữ à, nơi này ngươi nhỏ nhất, lại là nữ hài tử, chính nên ngồi phận thấp thôi
Mai Tinh Tinh chớp chớp mắt, nhãn châu chuyển một vòng, cười nói: "Ta niên kỷ tuy nhỏ, nhưng lại là bối phận đại ca
Triệu Hào nghĩ: "Bối phận tính từ bao giờ, vào đâu cà
liền nói "Nữu nữ đừng phá nữa, chúng ta không có quan hệ ràng buộc, bối phận cái gì
Mai Tinh Tinh ám muội cười nói: "Ta gọi người này là Lý đại ca, lão gọi huynh ấy là sư tôn, hi hi, vậy lão phải gọi ta là sư cô, không phải bối phận so với ngươi lớn hơn sao
Mọi người liền cười ồ lên, Triệu Hào nghe nàng nói khiến mặt đỏ hồng, linh cơ máy động nói: "A, thì ra là tính thế này, nếu là cô gả cho sư tôn ta, ta không phải gọi cô là sư mẫu sao
Triệu Hào nói xong liền đứng dậy nhường chỗ cho Tinh Tinh, lại nói: "Sư mẫu, thỉnh an tọa
Mọi cười lại ha hả cười, không ai nghĩ tới Triệu Hào lại còn đáo để như vậy
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mai Tinh Tinh lập tức bừng đỏ, hờn dỗi nói: "Lý đại ca, huynh không quản đồ đệ của mình, khiến lão khi phụ người ta
Âm thanh của Tiểu cô nương càng nũng nịu, thì Lý Cường lại càng cảm thấy đau đầu, nghĩ: "Tiểu yêu tinh, nuốt không trôi, nuốt không trôi, tiểu cô nương này nũng nịu như vậy, sợ rằng thần tiên cũng muốn vỡ đầu
Lăng Hoành Hiên liền giải vây nói: "Mai cô nương ngồi bên cạnh Lý đại nhân, bọn họ hai người trẻ tuổi chắc thích náo nhiệt, chúng ta đừng mang quy củ ra nữa
Trịnh Bằng kêu lên: "Đúng vậy, bụng ta đang sôi rột rột rồi, ngồi xuống ăn thôi
Rượu, rau, và nước uống đã được mang lên, Lý Cường nhìn Trịnh Bằng, ngắc tay gọi tiểu nhị nói: "Mang lại đây khối thịt nướng khoảng trên mười cân
Trịnh Bằng sung sướng kêu lên: "A, thật là tiểu ca tốt, biết Hắc tử ta không hay ăn rau
Hắc tử chỉ thích ăn thịt, bồi bàn nhanh lên một chút, thịt phải nguyên khối nha
"
Triệu Hào nâng chén mời nói: "Sư tôn, người nếm thử một chén rượu ngon này, sản vật nơi đây đấy, có đại danh đỉnh đỉnh tên là "Thập Lý Hương", các địa phương khác rất ít có
Lăng Hoành Hiên chen lời: "Đúng vậy, đây chính là hảo tửu, còn là cống phẩm nữa
Lý Cường có chút hứng thú, nâng chén rượu hớp một cái, nhưng rượu vừa qua khỏi miệng đã vội nhả ra
Đó là một thứ vừa chua, cay, có mùi lạ hoắc xông lên óc
Hắn "phốc" một cái, phun sạch ra ngoài, kêu lên: "Đây là rượu sao
Nhanh mang nước lại đây
Mai Tinh Tinh cười khanh khách nói: "Đại ca, không biết uống rượu, đừng uống nữa, loại hảo tửu này sẽ làm huynh say đó
Vị tiểu cô nương này đối với Lý Cường, gọi càng ngày càng thân
Lý Cường đưa mắt nhìn nàng nói: "Đừng đoán mò, nàng đã biết qua hảo tửu chưa
Ta ở đây có mang theo, mời mọi người cùng thưởng thức nhé
Lý Cường tiện tay lấy từ Trữ vật thủ trạc ra thứ rượu nối tiếng mua từ quê hương ở địa cầu, đó chính là một bình đặc sản của Tứ Xuyên, "Ngũ Lương Thuần"
Hắn lại lấy ra sáu cái ly thủy tinh nhỏ, để trước mặt mỗi người một cái, mở nắp bình rượu, rót cho mỗi người một lu, cười nói: "Đây mới đúng thực là hảo tửu
Tự ôm bình rượu mới mở, người đầu tiên kinh ngạc kêu lên là Lăng Hoành Hiên: "Ôi, hương tuyệt quá, đây là thứ gì vậy, là rượu hương, chính là loại rượu hương lần đầu được nghe thấy, không giống bình thường
Mai Tinh Tinh nhấc ly rượu thủy tinh lên, kinh ngạc nói: "Oa, cái ly nhỏ trong suốt này, thật là đáng yêu quá
Trình Tử Trọng nâng ly rượu, uống một ngụm rượu nhỏ, hai mắt nhắm lại, đầu lắc lắc thán phục kêu lên: "Hảo
Thử tửu chính ứng thiên thượng hữu, nhân gian na đắc kỷ hồi văn (Rượu này chỉ có ở trên trời, nhân gian mấy khi từng nghe đến), hương dịu vô cùng phảng phất không dứt
Trong lúc mọi người đang kinh ngạc thán phục không ngừng, thì bên cạnh vách bình phong có người phát tác
"Hây, con mẹ điếm tiểu nhị, rượu ngon như vậy không bán cho chúng ta, coi thường lão tử không có tiền sao, lão tử muốn rượu giống như bàn bên kia
Điếm tiểu nhị mặt khổ sở nói: "Khách quan đại lão gia, là rượu của khách nhân tự mang theo, tiểu điếm không có, ngài còn muốn uống, tiểu nhân lại mang đến cho ngài một bình Thập Lý Hương nhé
Người kia không hề nói lý lẽ: "Rượu trên bàn kia là Thập Lý Hương, lão tử muốn uông loại đó
Đây là mười lượng vàng, nhanh đi lấy, quấy rầy cao hứng của lão phu, ta sẽ thiêu trụi cái quán chim cóc này
Thanh âm ấy hùng hậu sáng sảng tựa như tiếng chuông đồng
Tất cả mọi người đều đoán nhân vật này nhất định phải là một tráng hán cao lớn
Điếm tiểu nhị mang khuôn mặt thê thảm đến trước bàn của Lý Cường, cầu xin: "Các vị khách quan đại lão gia, có thể thương xót cho tiểu nhân, bán rượu này cho tiểu điếm được không
Triệu Hào mặc kệ, vừa rồi ai nói gì lão đều làm như không nghe không thấy
Đây là lần đầu lão được uống rượu hay như vậy
Lão ra nam vào bắc mấy chục năm, chưa từng uống loại rượu nào ngon như vậy, huống hồ lại là rượu của sư tôn mang ra
Triệu Hào ôm bình rượu đáp: "Không được, rượu này không nhường, không có nhường
Bộ dạng của lão khiến Lý Cường nhìn mà muốn phì cười, nghĩ "Rượu vốn còn nhiều, cho hắn một bình chẳng sao
Lý Cường đang lúc muốn lấy rượu ra, "Binh", bình phong đổ xuống, một người vừa gầy gò vừa thấp nhảy đến
Người này đầu rất bé, trên đầu chỉ lưa thưa vài cọng tóc dài; Cánh tay lại thật dài, một đôi ta đặc biệt lớn; Thân thể lại gầy bé, ước chừng chỉ cao chừng hơn một mét
Người có hình dạng như vậy mới gặp qua một lần ắt không thể nào quên
Mọi người sững sờ, người vừa nói chính là hắn sao
"Ba", đập một thỏi vàng lên bàn, người kia nói: "Mười lượng vàng, mang rượu cho ta
Cái này chẳng những Triêu Hào không làm, mà Lý Cường cũng mất hứng
Mai Tinh Tinh cười châm chọc nói: "Mười lượng vàng mà nghĩ mua được rượu này sao, ngươi không phát điên mà nói hồ đồ đó chứ
Đây chính là tiên tửu, mười lượng vàng chỉ đủ để ngửi hương rượu
Cái mũi của người nọ loạn động, hít hà không dứt, hai mắt chăm chăm nhìn bình rượu đang nằm trong lòng Triệu Hào, nhãn châu loạn chuyển
Y nhìn Triệu Hào, ngẩn ra một chút, đột nhiên kêu lên: "Ngươi, ngươi chính là Triệu lão gia tử
Mọi người giật mình không ít, chẳng lẽ là người quen
Triệu Hào cũng ngẩn người, bỏ bình rượu xuống, chuyển thân đứng dậy chần chừ nói: "Ngươi là…" mãi lão vẫn nghĩ không ra được y là ai
Người nọ vừa quơ lấy bình rượu, vừa nhẩy sang một bên, cười lớn nói: "Các ngươi nói chuyện lâu như vậy, lão tử cũng đoán ra ai là ai, lão tử cái gì cũng không phải, lão tử chỉ vì bình rượu này thôi
Nói rồi hoành thân thoát ra khỏi tửu lâu, trên không trung còn vang lên trân cười điên cuồng: "Ha Ha, bị lừa rồi
Ha Ha Ha…
Triệu Hào giận dữ muốn phát điên, phi thân đuổi theo
Lý Cường cùng Mai Tinh Tinh cũng phẩn ứng rất nhanh, bám theo theo dứt
Trịnh Bằng tức giận kêu ầm lên: " Chờ chờ ta, ta cũng đi
rồi cũng xông ra theo
Trình Tử Trọng cùng Lang Hoành Hiên ngồi nhìn nhau, ngây ngốc
Trước sau mấy người đuổi nhau nhanh như điện chớp
Người nọ mặc dù trốn nhanh như vậy, nhưng hắn còn phải ôm bình rượu
Ngũ Lương Thuần có hương thơm đặc biệt thoảng theo gió, phiêu tán về phía sau, y có thể trốn đâu cho thoát chứ
Tuy vậy, bốn người đuổi theo cả một đêm, đến trời hừng đông vẫn chưa bắt được
Triệu Hào dừng cước bộ, quan sát xung quanh, lòng hơi chấn động: "Đây không phải là Kinh Hồn Pha sao
Thời gian một đêm không ngờ lại chạy hơn hai trăm dặm đường
Lý Cường vốn muốn gọi Triệu Hào lại, nhưng lại chuyển đổi ý niệm, muốn nhân cơ hội này bỏ lại Trình Tử Trọng, sau này xem tình hình rồi tính
Hắn hỏi: "Đây là địa phương nào
Lão quỷ, chạy thực nhanh ha
Trong lòng hắn nghĩ: "Sau này cần luyện một loại thân pháp thuấn di (dịch chuyển tức thời), chạy như thế này thật quá chậm
Triệu Hào cười khổ nói: "E rằng chúng ta đã đến Kinh Hồn Pha
Mai Tinh Tinh cả kinh: "Là Kinh Hồn Pha, nơi quái thú thường lui tới
Vẻ mặt của nàng thập phần khẩn trương
Tiểu cô nương này sợ nhất là dã thú có hình dung quái dị
Triệu Hào lại nói: "Hình như chỗ này là vùng trung tâm của Kinh Hồn Pha
Xa xa truyền đến âm thanh đinh đông đing đông, càng ngày tiếng vang càng lớn càng gần
Mai Tinh Tinh nắm chặt cánh tay Lý Cường, mặt khẩn trương nói: "Ca ca, có cái gì đang tiến đến
Lý Cường vỗ vỗ tay nàng an ủi: "Nữu Nữu, đừng sợ
Đừng sợ
"Tiểu ca, đại muội tử, lão gia tử, chờ chờ ta…" Hắc đại hán Trịnh Bằng cũng đuổi theo tới nơi
Chạy đến bên cạnh Lý Cường, Trịnh Bằng thở hổn hển oán trách: "Làm mệt chết ta, các người chạy thỏ còn nhanh hơn thỏ, bắt được tiểu tử chưa
Mai Tinh Tinh cả giận nói: "Ngươi muốn dọa cho người tức chết à, chạy trên đường mà ầm ầm như vậy, ta còn tưởng có quái vật gì
Khuôn mặt nhỏ nhắn hơi có chút hồng, nàng buông cánh tay Lý Cường ra
Triệu Hào nói: "Mọi người nên cẩn thận chút, quái thú này rất lợi hại
Có âm thanh sột soạt từ xung quanh truyền lại
Triệu Hào kêu lên: "Cẩn thận, là Ảnh Trùng Xà
rồi rút ngay bảo đao ra, thần tình trở lên ngưng đọng
Ba con vật hình dáng như sâu bọ chân dính đầy nước xuất hiện trước mặt mọi người
Hình dạng của chúng rất quái dị, trên thân mình đỏ tươi có loang lổ những chấm đen, đầu chỉ có một con mắt, trên miệng có hai mũi châm thực bén nhọn, dài hơn một thước, phát xa dị quang màu lam sẫm
Mai Tinh Tinh đưa mắt nhìn, sợ đến khuôn mặt nhỏ trở lên trắng bệch, nhảy lên ôm chặt lấy lưng của Lý Cường, kinh hãi kêu lên: "Mẹ ơi, đáng sợ quá
Lý Cường vốn cũng rất khẩn trương, bất quá bị Mai Tinh Tinh nhảy lên lưng, nên trở lên trấn tĩnh lại, cười nói: "À, Nữu Nữ, đừng leo lên trên, trên đầu ta không có cột trụ, đừng leo lên nữa
Triệu Hào kêu kên: " Cẩn thận, nó phun ra thứ gì đó
"
Hắc đại hán Trịnh Bằng huơ trường phủ, liếc nhìn Mai Tinh Tinh, hề hề cười: "Đại muội tử, sao gan càng ngày càng nhỏ vậy, xem đầu búa của hắc tử ta nà
Mai Tinh Tinh thẹn quá hóa giận nói: "Người ta là nữ hài tử, đương nhiên là sợ sâu bọ
"
Lý Cường giương tay phóng ra ba Kim Ưng, xoay cuộn hướng về phía Ảnh Xạ Trùng
Ba tiếng nổ vang lên, Ảnh Xạ Trùng bị bắn ra mười mấy thước
Mai Tinh Tinh hoan hỉ từ trên lưng Lý Cường nhảy xuống, sùng bái nói: "Ca ca, huynh thật là tài
Mấy con sâu này chỉ thoáng cái đã bị đánh bay
"
Lý Cường bị nàng ỉ ôi, tất cả lông mao trên người đều đứng hết dậy, toàn thân nổi da gà lên từng lớp
Ba con Ảnh Xạ Trùng không ngờ không chết, lay động di chuyển, bò lại tiếp
Mai tinh tinh sợ hãi lại đến trốn phía sau thân Lý Cường: "Oa, đánh vậy mà không chết
Mặt Lý Cường cũng trắng bạch, năng lượng của mỗi Kim Ưng mang theo không phải là chuyện đùa, không ngờ vẫn không đánh chết nó, loại sâu bọ này xem ra không chỉ có da dầy mà tựa hồ còn có năng lượng hộ thân
Mấy con bọ phát ra âm thanh "chi chi" chói tai, như tiếng lợi khí gõ vào pha ly
Triệu Hào kinh hãi nói: "Chúng gọi đồng bọn đến, mau đánh chết nó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Cường quát lên: "Nữu Nữu, nàng dùng nhuyễn tiên trói lấy nó, hắc tử bảo hộ Nữu Nữu, Triệu Hào canh chừng phía sau chúng ta, nào, hành động
"
Mai Tinh Tinh lấy lại dũng khí, vung xuất tiên ảnh, mỗi con bọ bị ba đạo tiên ảnh mảnh mai quấn chặt, lập tức không thể động đậy
Chúng kêu lên chi chi quái đản, sáu đạo lam quang bắn ra
Bách Nhân Thương của Lý Cường cấp tốc phóng ra mười mấy đạo thương ảnh, trong thanh âm "ba ba", lam quang nhạt dần, vài âm thanh " đinh đinh" vang lên, trên mặt đất thấy rơi xuống chiếc sáu chiếc châm nhọn màu lam sẫm
Ba con Ảnh Xạ Trùng bị đánh bay những châm nhọn trên miệng, lập tức nhũn ra bất động, bị thêm một kích thương ảnh của Lý Cường bỏ mạng
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, Trình Bằng mắng: "Con bà nó, cái thứ này dai thật
rồi bước lên phía trước vung đại phủ lên, chém một búa khiến con bọ đã chết bị đứt thành hai đoạn
Mai Tinh Tinh cười xỏ nói: "Y…, hắc tử của chúng ta thực là dũng cảm, trùng trùng bị hắn một búa chém thành hai đoạn
Nàng muốn thừa cơ báo phục hắn vừa mới nói mình nhát gan
Trịnh Bằng bị nàng xỏ xiên, khuôn mặt đỏ hồng, liền tranh biện: "Nếu không phải tiểu ca bắt ta bảo hộ muội, thì vài mống tiểu trùng tử ta còn không thèm để mắt tới, Ơ
Đây là cái gì
"
Trong bụng con Ảnh Xạ Trùng vừa bị hắc tử chém đứt, có một viên châu tử, lam quang chớp động
Trịnh Bằng đưa tay lấy ra, "Loại châu ngọc gì đây, trông thật đẹp
Hắn cọ xát nó vào quần áo, viên lam châu này càng trở lên trong suốt
Các tiểu cô nương thường vô cùng thích thú đối với loại châu ngọc phát sáng lập lòe này
Mai Tinh Tinh duỗi cánh tay nhỏ, "Mang lại đây, đưa bổn cô nương xem
Trịnh Bằng đắc ý cười nói: "Không đưa, ai khiến ngươi chê cười hắc tử ta
Mai Tinh Tinh cười nói: "Thực không đưa
Trịnh Bằng nhìn bộ dạng nàng không có ý tốt, trong lòng thấy sợ, muốn mang lại cho nàng, lại cảm thấy thế thì mất mặt quá
Mai Tinh Tinh khe khẽ vung nhuyễn tiên lên, cười khanh khách: "Thực là không đưa sao
Đừng trách bổn cô nương tranh cướp
Trịnh Bằng đưa mắt nhìn nhuyễn tiên của nàng, hoảng hốt nghĩ ra vội vàng kêu lên: "Đại muội tử, không được dùng nhuyễn tiên trói ta
"Không đưa cho ta, sẽ trói ngươi
"Tiểu cô nương không chịu nói lý lẽ
Trịnh Bằng cũng không ngốc, chuyển thân trốn sau lưng Lý Cường cười nói: "Ha ha, ta tìm được chỗ che chở rồi
Lý Cường nhìn hai người đùa giởn, trong lòng cảm thấy ấm áp, nói: "Nữu Nữ, cho nàng
Hắn đưa ra hai viên lam châu, đây chính là thứ Triệu Hào móc ra từ lũ sâu bọ trong lúc hai người bọn họ tranh giành nhau
Mai Tinh Tinh hoan hỉ nói: "Vẫn còn ca ca ta tốt, hắc tử ngươi không giống nam tử hán, đi tranh đồ cùng với tiểu cô nương
"
"Ách… " Trịnh Bằng bị nàng nói, nghẹn không còn lời nào nói lại
Lúc ấy, chợt vang lên âm thanh sột soạt từ một tảng đá lớn gần đó
Lý Cường hít một hơi khí lạnh, nhanh chóng lấy ra tiên thạch cùng công cụ, một mặt lập trận phòng ngự, một mặt nói: "Chú ý quan sát bốn phía, hắc tử ngươi bảo hộ Nữu Nữu, lại có lũ bọ đến
Nữu Nữ trước tiên dùng nhuyễn tiên trói nó, Triệu Hào dùng bảo đao chém
Tranh thủ thời gian để ta bầy trận, có nhiều bọ cùng đến đây đấy
Mai Tinh Tinh thét lớn: "Ô oa
Nhiều sâu bọ quá, thật kinh chết người đi
"