Sáng sớm, hai tên chi quải đang tuần tra trên địa bàn Thu Lạc Diệp, chợt thấy một bóng người tròn trịa, dẫn theo mười mấy người, đang đi trên con đường nhỏ mà người ba đầu mới sửa
Phía trước không xa chính là nơi ở của người ba đầu, bọn họ muốn làm gì
Nhìn trang phục của những người này, rõ ràng không phải là đi khai hoang, chi quải cảm thấy tình hình không ổn, vội vàng đi tìm Mã Ngũ
Mã Ngũ đẩy con rắn hoa đang nằm trên giường ra, mặc quần áo vào, đến chỗ ở của người ba đầu
Nhìn thấy bóng người tròn trịa kia, Mã Ngũ giật mình
Quan Phòng Tổng sứ Liêu Tử Huy, không ngờ y lại đích thân đến
Y dẫn theo hơn mười tên thuộc hạ, đều là những người có thân phận ở sảnh Quan Phòng
Thái Tuấn Sơn, Quan Phòng Sứ của thành Tội Nhân cũng ở trong đó
Thái Tuấn Sơn gọi Quyên Tử tới, ra lệnh:
"Cô là đầu lĩnh phải không
Gọi tất cả mọi người ra đây, nên về rồi
Quyên Tử rất sợ hãi, ngay cả thở cũng khó khăn, cô nhận ra Thái Tuấn Sơn, cô đã từng chứng kiến đủ loại thủ đoạn của Thái Tuấn Sơn, cô biết Thái Tuấn Sơn từng khiến vô số người ba đầu sống không bằng chết, nỗi sợ hãi này đã ăn sâu vào trong xương tủy của cô
Mãnh Tử vốn lỗ mãng cũng không nói gì, mồ hôi trên trán gã còn nhiều hơn cả Quyên Tử
Thấy Quyên Tử không dám trả lời, dì Phương ở bên cạnh nói:
"Quan Phòng Sứ đại nhân, ngài muốn chúng tôi trở về cũng được, nhưng có một số việc, ngài có phải nên nói trước..
Thái Tuấn Sơn liếc nhìn dì Phương:
"Tôi không nói chuyện với bà
Dì Phương cúi đầu không nói, Thái Tuấn Sơn nhìn Quyên Tử nói:
"Đây là cơ hội cuối cùng tôi cho các người, nếu không phải tổng sứ đại nhân tới, tôi cũng lười nhìn các người, đáng lẽ tôi nên hạ lệnh giết hết các người mới phải
Thu dọn đồ đạc, tất cả đi theo tôi
Mấy người ba đầu đều nhìn về phía Quyên Tử, Quyên Tử không động đậy, bọn họ cũng không động đậy
Thái Tuấn Sơn cau mày:
"Chuyện gì đây
Lời tôi vừa nói các người không hiểu sao
Mã Ngũ đến, vẻ mặt tươi cười nói:
"Quan Phòng Sứ đại nhân, có việc gì cứ từ từ nói, đừng làm mất hòa khí
Thái Tuấn Sơn nhìn Mã Ngũ hỏi:
"Cậu là ai
Liêu Tử Huy ở bên cạnh cười giới thiệu:
"Tuấn Sơn, đây là bạn của tôi
Thái Tuấn Sơn trừng mắt nhìn Mã Ngũ một cái, không nói thêm gì nữa
Hắn ta thật sự không biết Mã Ngũ sao
Tuy thành Tội Nhân cách vịnh Lục Thủy rất xa, nhưng chắc chắn cũng đã từng thấy Mã Ngũ trên báo
Đây là lời dặn dò của Liêu Tử Huy, vừa gặp mặt, trước tiên phải ra oai phủ đầu Mã Ngũ, khiến y không dám xen vào
Liêu Tử Huy lại tiến lên an ủi hai câu, giữ chút mặt mũi cho Mã Ngũ, Mã Ngũ cũng sẽ không mở miệng nữa
"Liêu tổng sứ
Mã Ngũ nhìn Liêu Tử Huy nói:
"Ngài xem đây là..
Liêu Tử Huy nhìn Mã Ngũ, thở dài:
"Quân Dương, chuyện này cậu đừng quản, cậu cũng không nên quản
Thái Tuấn Sơn quay sang nói với đám người ba đầu:
"Các người nhìn cho kỹ, hôm nay không ai có thể giúp các người, chỉ tôi mới có thể giúp các người
Tôi cho các người ba mươi giây, trong vòng ba mươi giây, các người lập tức tập hợp ở đây, nếu không tôi sẽ không khách khí..
Vừa dứt lời, Thái Tuấn Sơn bịch một tiếng quỳ xuống đất, dập đầu với đám người ba đầu
Quyên Tử sững sờ, tất cả người ba đầu đều sững sờ
Hôm nay sao Quan Phòng Sứ lại khách khí như vậy
Bởi vì đầu của hắn ta bị Lý Bạn Phong ấn xuống
Thái Tuấn Sơn ngẩng đầu lên, vừa định kêu, Lý Bạn Phong lại ấn đầu hắn ta xuống dập thêm một cái nữa
Mấy tên vệ sĩ xông tới, thấy đầu Thái Tuấn Sơn bị Lý Bạn Phong nắm chặt trong tay, bọn họ không biết nên làm thế nào, quay sang nhìn Liêu Tử Huy, Liêu Tử Huy ra lệnh cho tất cả vệ sĩ giơ súng hơi nước lên
Ở Phổ La Châu, thuốc súng lúc được lúc không, nhưng súng hơi nước dựa vào hơi nước áp suất cao, độ ổn định rất tốt
Lý Bạn Phong làm như không thấy, ấn đầu Thái Tuấn Sơn xuống đất dập ba cái, khiến đầu Thái Tuấn Sơn be bét máu
Mắt Thái Tuấn Sơn đỏ hoe, không biết là do sợ hãi hay do đau
Lý Bạn Phong ném Thái Tuấn Sơn sang một bên, hỏi:
"Tiểu Sơn, sao cậu lại khóc
Thái Tuấn Sơn nghiến răng nói:
"Tao không có
"Tôi không nói chuyện với anh
Lý Bạn Phong quay người nhìn về phía cái đầu thứ ba của Quyên Tử, lau nước mắt cho cậu bé, đứa nhỏ đó tên là Tiểu Sơn:
"Sợ gì chứ, đừng khóc nữa
Tiểu Sơn nức nở:
"Có Thất gia ở đây, em không sợ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thái Tuấn Sơn nghiến răng nghiến lợi nói sau lưng Lý Bạn Phong:
"Vừa rồi mày đánh tao
Lý Bạn Phong quay đầu lại, chậm rãi hỏi:
"Anh là ai
Thái Tuấn Sơn tức giận nói:
"Tao là Quan Phòng Sứ của thành Tội Nhân
"Quan Phòng Sứ của thành Tội Nhân tới đây làm gì
Đây là thành Tội Nhân sao
"Tao nhận lệnh tổng sứ đại nhân..
"Đại nhân nhà anh là ai
Bình thường không dạy dỗ anh sao
Nói chuyện không có quy củ gì cả
Thái Tuấn Sơn không nhịn được nữa, chỉ vào Lý Bạn Phong nói:
"Lý Thất, tao ở đây nói chuyện với mày, là nể mặt mày, mày tưởng mày là cái thá gì..
Chát
Lý Bạn Phong tát Thái Tuấn Sơn một cái, lực tay hơi mạnh, xé ra một lớp da trên má trái của Thái Tuấn Sơn
"Đây là mặt mũi của mày
Lý Bạn Phong nhìn lớp da trên tay
Thái Tuấn Sơn bụm mặt, ú ớ trong cổ họng, không biết đang nói gì
"Tao không thích mặt mũi này của mày, mày tự giữ lấy đi
Chát
Lý Bạn Phong tát thêm một cái, dán lớp da mặt Thái Tuấn Sơn lên má phải của hắn ta
Thái Tuấn Sơn không nhịn được nữa, khóc òa lên một tiếng
Hắn ta là một kẻ tàn nhẫn, một kẻ tàn nhẫn giết người như ngóe
Nhưng ở Phổ La Châu lâu như vậy, Lý Bạn Phong đã tổng kết ra một quy luật, những kẻ tàn nhẫn có mặt mũi hung hăng bặm trợn như Thái Tuấn Sơn, thường là chưa từng bị đánh
Lý Bạn Phong nói đúng, Thái Tuấn Sơn từ nhỏ đến lớn chưa từng bị đánh, khóc lóc thảm thiết, máy chiếu phim nghiêm túc ghi lại những hình ảnh quý giá trước mắt
Vệ sĩ phía sau Liêu Tử Huy không nhúc nhích, hai tên cận vệ của Thái Tuấn Sơn muốn xông lên, nhưng lại cảm thấy không phải là đối thủ của Lý Thất, xông lên chắc chắn sẽ chịu thiệt
Chịu chút thiệt thòi cũng không sao, đây là bổn phận của vệ sĩ, nhưng Lý Thất trông có vẻ ra tay rất nặng, nếu đắc tội với hắn, chắc chắn sẽ phải chịu không ít khổ sở
Ra ngoài làm vệ sĩ, cần gì phải chịu nhiều khổ sở như vậy
Lương của sảnh Quan Phòng cũng không tính là quá cao, chịu nhiều khổ sở như vậy rốt cuộc có đáng hay không, lỡ như bị thương nặng, thậm chí mất mạng, rốt cuộc có đáng hay không
Hai tên vệ sĩ này tại sao lại nghĩ nhiều như vậy
Bảo vệ Thái Tuấn Sơn là bổn phận của bọn họ, những chuyện này rõ ràng không phải là chuyện bọn họ nên nghĩ
Sở Nhị ở phía xa nhướng mày về phía Lý Bạn Phong, vừa rồi ả đã sử dụng kỹ pháp khổ tu tầng bốn, Bi Tư Khổ Niệm, lên hai tên vệ sĩ này, âm thầm khiến hai người họ chìm vào sự tiêu cực và bi quan
Liêu Tử Huy sai người đưa Thái Tuấn Sơn về xe, hắn ta cứ khóc lóc mãi như vậy thật sự quá mất mặt
Y ngẩng đầu nhìn Lý Thất trên sườn núi, bình tĩnh nói:
"Hôm nay tôi tới, có thể là có chút đường đột, nhưng chúng ta phải nói lý lẽ rõ ràng
Nếu thái độ của chúng tôi không tốt, có thể xin lỗi cậu, nhưng cậu chứa chấp tội nhân của thành Tội Nhân, việc này là cậu làm sai
Lý Thất nhìn xuống Liêu Tử Huy, hỏi:
"Bọn họ phạm tội gì
Liêu Tử Huy cười đáp:
"Chúng ta tạm thời không nói bọn họ phạm tội gì, trước tiên chúng ta nói cậu không nên chứa chấp tội nhân
Lý Thất lắc đầu:
"Chúng ta tạm thời không nói tôi có chứa chấp tội nhân hay không, tôi chỉ hỏi anh, bọn họ phạm tội gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Bạn Phong không để mắc lừa chiêu "tạm thời không nói" này, điều này khiến Liêu Tử Huy rất thiệt thòi
Vậy y chỉ có thể đổi cách nói:
"Đám người này có tội hay không, không phải tôi có thể quyết định được, đó là..
"Anh không quyết định được thì nói với tôi làm gì
Lý Bạn Phong trực tiếp cắt ngang lời Liêu Tử Huy:
"Bảo tên đại nhân có quyền quyết định trong nhà anh tới tìm tôi
Liêu Tử Huy nổi gân xanh, lời này nói ra thật đáng giận, không ngờ lại đáng giận như vậy
Tại sao lại bị chọc tức thành ra thế này
Bởi vì Mã Ngũ đang ở bên cạnh khuyên y
"Liêu tổng sứ, bớt giận, lời này của lão Thất nói không hề quá đáng chút nào, nói rất có lý, rốt cuộc ai trong các người mới là người quyết định
Y đang sử dụng kỹ pháp hoan tu
"Liêu tổng sứ, không thể cứ ỷ vào miệng mình lớn mà không cho người khác nói chuyện, ông nói rõ ràng xem, rốt cuộc bọn họ phạm tội gì
Lục Xuân Oánh dẫn theo Đàm Phúc Thành và Lục Nguyên Tín đến
"Tối qua ngủ muộn, hôm nay định ngủ bù, sáng sớm đã ồn ào như vậy
Hà Ngọc Tú vừa ngáp vừa bước đến bên cạnh Lý Thất
Nhìn thấy Liêu Tử Huy, Hà Ngọc Tú cười nói:
"Chu choa, đây không phải là Liêu tổng sứ sao, lâu ngày không gặp, anh vẫn chưa giết được tôi, có phải rất sốt ruột hay không
Hà gia, Lục gia, Mã gia, Sở gia
Tuy Mã Ngũ không phải là Mã gia theo nghĩa truyền thống, nhưng trong lòng Liêu Tử Huy biết rõ, địa vị của Mã Quân Dương bây giờ ở Phổ La Châu còn cao hơn cả cha y là Mã Xuân Đình
Tứ đại gia tộc đều đứng về phía Lý Thất, khiến Liêu Tử Huy có cảm giác áp lực chưa từng có
Liêu Tử Huy hô lớn:
"Địa Đầu Thần có ở đó không
"Có
Thu Lạc Diệp đáp lại
"Có thể nói chuyện một chút không
"Có thể
Thu Lạc Diệp đáp lại lần thứ hai
Liêu Tử Huy nói:
"Trước đó tôi đã nói rồi, bất cứ ai cũng không được chứa chấp tội nhân của thành Tội Nhân, bây giờ bọn họ đều tới địa bàn của ông, có phải ông nên cho tôi một câu trả lời không
"Cút
Thu Lạc Diệp cho Liêu Tử Huy một câu trả lời
Liêu Tử Huy vẫn chưa từ bỏ ý định:
"Ý của ông là, muốn những tội nhân này cút khỏi địa bàn của ông sao
"Ta bảo ngươi cút
Sao cứ ép Thu Lạc Diệp phải nói rõ ràng như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gân xanh trên trán Liêu Tử Huy lại nổi lên, tất cả mọi người bên cạnh đều chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu
Lý Thất khuyên y một câu:
"Tử Huy à, về nhà đi, ở đây mất mặt lắm
Mắt Liêu Tử Huy lộ ra hàn quang, nhìn Lý Thất nói:
"Chỉ vì đám người ba đầu này, chỉ vì đám quái vật này, cậu nhất định phải làm lớn chuyện đến mức này sao
Lý Bạn Phong gằn giọng:
"Đừng tùy tiện gọi người khác là quái vật, như vậy sẽ rất dễ lộ ra anh là người rất thiếu tiền đồ đấy
Liêu Tử Huy cao giọng nói:
"Bọn họ chính là quái vật, ở Phổ La Châu nhiều năm nay vẫn luôn gọi như vậy, cậu còn cần học nhiều quy củ lắm, chuyện cậu chưa hiểu còn nhiều lắm
Y đang cố tình chọc giận Lý Thất
Lý Bạn Phong không tức giận, khuyên nhủ một cách chân thành:
"Hoàn cảnh của Phổ La Châu đã thay đổi rồi, có vẻ như anh không theo kịp sự thay đổi của hoàn cảnh
Liêu Tử Huy lắc đầu:
"Tôi là người không thích thay đổi, cũng không thích ứng được với sự thay đổi
Lý Bạn Phong tiếp tục khuyên nhủ:
"Con người không thể yêu cầu hoàn cảnh thích ứng với mình, mà phải chủ động thích ứng với hoàn cảnh, Tử Huy à, sau này anh thật sự phải học cách thích ứng
Mặt Liêu Tử Huy co giật, trước đây chính y cũng thường nói câu này, y cảm thấy vừa có lý vừa có trọng lượng
Nhưng hôm nay khi nghe được câu này, y cảm thấy nó thật đáng ghét, nhưng lại không thể nào quên được
Liêu Tử Huy hạ lệnh, dẫn người rời khỏi địa bàn của Thu Lạc Diệp
Quyên Tử bịch một tiếng quỳ xuống trước mặt Lý Bạn Phong, muốn dập đầu
Lý Bạn Phong kéo Quyên Tử dậy, những người ba đầu khác cũng muốn quỳ, Lý Bạn Phong quát:
"Không được quỳ, đứng thẳng nói chuyện
"Trời sắp sáng rồi
Hà Ngọc Tú ngẩng đầu nhìn bầu trời, thiên quang ngày càng nhiều, sương mù âm u gần như tan hết
Lục Xuân Oánh nói:
"Thất ca, thời gian này mẹ em tìm được rất nhiều sách, đọc không ít ghi chép về tân địa chuyển thành chính địa, có một số việc phải chuẩn bị sớm
Tiêu Diệp Từ gật đầu:
"Ân công à, một vạn người phải nhanh chóng tập hợp đủ, những sinh linh vốn có ở tân địa cũng phải nhanh chóng sắp xếp ổn thỏa
Thu Lạc Diệp hiện thân bên cạnh Lý Bạn Phong:
"Có cách nào để ta giữ lại mấy lão huynh đệ không, ta không nỡ rời xa bọn họ
Lý Bạn Phong nhìn về phía Tiêu Diệp Từ, Tiêu Diệp Từ gật đầu nói:
"Cách thì có, nhưng quy củ hơi phiền phức một chút!"