Chương 94: Chuẩn Bị Có Con, Diêu Quang Thánh Nữ Trở Về
Bùi Thiếu Khanh xõa mái tóc dài, để lộ bộ ngực rắn chắc, lười biếng lại phóng đãng dựa mình trên nhuyễn tháp, dáng vẻ thư thái đầy sảng khoái
Thế nhưng ở thế giới này, ngoại trừ những người xuất nhập giang hồ ra, đa phần mọi người đều đã kết hôn sinh con
“Ừm.” Vương huyện lệnh đứng dậy, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Điện hạ ngài đi đâu vậy
Mọi người đều vội muốn chết, Thánh điện đặc biệt phái thánh sứ đến tìm người.”
Hắn lúc này mới phát hiện trên cổ Thánh Nữ điện hạ có thêm một chiếc linh đang tinh xảo, trong lòng thầm nghĩ điện hạ đúng là rất thích linh đang, không chỉ mang ở chân mà còn đeo ở cổ
Bùi Thiếu Khanh bắt lấy một bàn chân ngọc của nàng đưa đến bên cạnh mình để thưởng thức, thuận miệng nói: “Nàng còn chưa lập được đủ chiến công, ta làm sao có thể ban thưởng nàng?”
Diêu Quang Thánh Nữ trang phục lộng lẫy, xinh đẹp không tả xiết, không khỏi khẽ cắn môi hồng, gò má ửng đỏ như ánh nắng
“Nô tỳ liền nói là trong quá trình giao thủ với thần bí nhân kia đã thất lạc, sư tôn tất nhiên sẽ lại ban cho ta một món pháp bảo chứa đồ.” Diêu Quang Thánh Nữ đáp
Pháp bảo chứa đồ tuy trân quý, nhưng so với thân phận cao quý của nàng mà nói, cũng không tính là vật hiếm có
Thương nhân có thể không hiểu buôn bán, nhưng chắc chắn sẽ không không hiểu chơi gái, càng có tiền lại càng chơi biến thái
Từ từ đi, dù sao chỉ cần hắn khống chế được Diêu Quang Thánh Nữ, sớm muộn gì cũng có cơ hội dời hết bảo khố của Huyền Giáo
Thân thể hiện tại của hắn mới vừa chừng hai mươi
Bùi Thiếu Khanh muốn tranh thủ một phát giữa bia
“Tuân lệnh.” Diêu Quang Thánh Nữ cúi đầu kêu
“Phu quân thật sự không nếm thử chút hương vị của Thánh Nữ điện hạ sao?” Tạ Thanh Ngô cười nói yêu kiều hỏi
Nhưng Bùi Thiếu Khanh đã từng nhúng chàm qua, dù là bằng tay
Hơn nữa nàng nắm giữ rất nhiều tin tức, Bùi Thiếu Khanh sau này đã không có khả năng qua sông rút cầu vứt bỏ nàng
Ở kiếp trước, lứa tuổi này có thể còn chưa tốt nghiệp đại học, thậm chí có rất nhiều người còn chưa trải qua tiểu học
“Ừm.” Thu Diệp xoay người nhường một tên gia đinh đi phòng khách đưa tin cho Trần Trọng Nghĩa, còn bản thân nàng thì đi nhà bếp bảo người nấu nước nóng và chuẩn bị khăn sạch
Nàng từ trong miệng Diêu Quang Thánh Nữ biết được rằng Bùi Thiếu Khanh tuy dùng mọi cách làm nhục trêu đùa nàng, nhưng lại không thực sự đi vào
Tạ Thanh Ngô cũng dáng vẻ buông lỏng, mặc đồ mát mẻ ngồi dựa vào đối diện Bùi Thiếu Khanh, nàng nâng một chân ngọc quấn lụa đen thon dài lên, nâng cằm Diêu Quang Thánh Nữ
Khóe miệng nàng ngậm cười, có chút hứng thú đánh giá nàng nói: “Rõ ràng chỉ thêm một chiếc linh đang, lại khiến nàng toát lên vẻ dâm đãng chưa thỏa mãn dục vọng, phu quân đối với việc điều khiển phụ nữ quả thực rất có một bộ đây.”
“Phu quân không thích sao?” Hai tay chống trên nhuyễn tháp, Tạ Thanh Ngô nằm nghiêng người về phía trước, gần như sắp đè lên người Bùi Thiếu Khanh, thổ khí như lan nói
Rời khỏi Bùi Thiếu Khanh và Tạ Thanh Ngô, nàng lại khôi phục hình tượng Thánh Nữ cao không thể chạm, không cho phép kẻ khác khinh nhờn
Mặc dù là nội gián của Huyền Hoàng Giáo, nhưng hắn đối với thân phận này và công việc phải gánh vác rất tận tụy
Cho nên là lúc hoàn toàn trói chặt
“Ừm.” Thánh sứ nghe vậy chỉ có thể kiềm chế sự tò mò trong lòng, lại hỏi một câu: “Kia điện hạ có còn muốn giết Bùi Thiếu Khanh không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không, tại hạ có thể thay mặt xuất thủ, sau đó sẽ trở về Thánh điện phục mệnh.”
Nhưng Vương huyện lệnh vẫn còn ở thư phòng làm việc công
“Kêu thánh sứ tới gặp ta.” Diêu Quang Thánh Nữ ngữ khí bình tĩnh nói, trực tiếp đi đến một cái ghế
Bùi Thiếu Khanh nghe vậy có chút thất vọng, chỉ có thể lui lại mà cầu việc khác, “Dù sao ngươi làm hết sức mà thôi, đem những thứ tốt nhất ngươi có thể lấy ra dâng tặng cho ta.”
Hai người mặt đối mặt, gần trong gang tấc, Bùi Thiếu Khanh thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở nàng phả ra khi nói chuyện, khẽ cười một tiếng nói: “Không có người vừa sinh ra đã là sơn tặc
Hắn chưa xuyên việt thì là một thương nhân không đứng đắn.”
Bùi Thiếu Khanh thở ra một hơi: “Ta không nghĩ sớm như vậy làm cha, bất quá nương tử nói có lý.”
“Chỉ cần không chơi đàn ông là được.” Tạ Thanh Ngô dùng chân vác nhẹ nhàng vỗ nhẹ gương mặt Diêu Quang Thánh Nữ, tiếc nuối nói: “Nếu như lại cho linh đang gia thêm dây dắt mà nói thì tốt hơn, đường đường Huyền Hoàng Giáo Thánh Nữ bị phu quân dắt đi như dắt chó, hình ảnh kia nhất định rất thú vị.”
Hắn cúi đầu, ánh mắt chỉ có thể nhìn thấy đôi bàn chân nhỏ trắng tinh như ngọc, không nhiễm một hạt bụi, đẹp đến không tì vết, không khỏi thoáng thất thần
Tạ Thanh Ngô sửng sốt một chút, sau một thoáng suy tư liền bừng tỉnh đại ngộ, hiểu theo ý Bùi Thiếu Khanh
Nàng cảm thấy thông qua chuyện chế thuốc, hoàn toàn chứng minh mình đối với Bùi Thiếu Khanh có nhiều giá trị hơn, Diêu Quang Thánh Nữ ăn Phệ Tâm Đan cũng cần nàng định kỳ phối hợp giải dược
Một thân y phục trắng, để trần chân ngọc, Diêu Quang Thánh Nữ nằm ở một bên đấm chân cho hắn, dáng người đường cong đặc biệt nổi bật, nhất là đường cong mềm mại của mông càng rõ ràng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn hào phóng mở hầu bao, để nàng trở về đầy ắp thành quả
Nhìn vị Thánh Nữ cao cao tại thượng, dáng vẻ “người lạ chớ đến gần”, Vương huyện lệnh không dám lại gần nói chuyện
Sợ hãi, hưng phấn, hoài niệm các loại tâm tình thay nhau ùa đến, một lúc lâu sau mới có thể lắng xuống
Tạ Thanh Ngô lúc này mới rụt chân về, khiến một người phụ nữ rõ ràng mạnh hơn mình nhưng lại cam tâm tình nguyện thần phục mình, cảm giác này khiến nàng say mê
Rất nhanh lại vì dục niệm của mình mà cảm thấy xấu hổ
“Vâng chủ nhân.” Diêu Quang Thánh Nữ một mực cung kính nói: “Ta trở lại Thánh điện sau, thì nói ta mất tích là bởi vì vừa tới Thông Châu liền gặp phải một vị thần bí nhân tập kích bị thương sau một mực ở trong núi chữa thương.”
Không chỉ là hoàn toàn trói chặt Tạ Thanh Ngô
Càng là sợ bị người hiểu lầm là không có khả năng mang thai, ở thế giới này, không thể sinh con đối với người lãnh đạo mà nói là đại sự, thậm chí không cho được người theo đuổi cảm giác an toàn
Diêu Quang Thánh Nữ không hề lay động nói: “Sáng sớm ngày mai, ngươi cùng ta cùng trở lại Thánh điện đi.”
Hôm nay là ngày nghỉ
Bước chân nhẹ nhàng động đậy, linh đang leng keng vang dội
“Khiến hắn chờ đợi.” Bùi Thiếu Khanh thuận miệng trả lời
Hắn cũng một mực chờ đợi ngày này
Đột nhiên hắn cảm giác trước mắt ánh sáng biến hóa
Nàng ngoài chiếc linh đang ở chân đang vang lên, trên cổ trắng nõn cũng có thêm một chiếc linh đang tạo hình tinh xảo, theo động tác của tứ chi mà vang lên thanh âm trong trẻo dễ nghe, đây là món quà Bùi Thiếu Khanh cố ý mang về từ Cẩm Quan Thành cho nàng
Đợi Bùi Thiếu Khanh và Tạ Thanh Ngô xong việc, nàng, một tiểu nha hoàn, còn phải vào giúp hai người dọn dẹp thân thể nữa
“Ừm.” Diêu Quang Thánh Nữ chậm rãi hạ tháp, quỳ dưới đất cung cung kính kính nói: “Diêu Nô cáo lui.”
Là phu thê
“Phu quân trên người tràn đầy bí mật.” Tạ Thanh Ngô lại lý giải thành thân thế Bùi Thiếu Khanh khẳng định không đơn giản
Đã qua đều là đủ để an ủi bình sinh
Lúc này theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại
Ở thời điểm hiện tại, đã có thể coi là một quan tốt hiếm có
“Lên đi.” Diêu Quang Thánh Nữ một chữ quý như vàng
“Bùi Thiếu Khanh cái kẻ phế vật lẫn trong đám phụ nữ mà biết thuần phục phụ nữ thì ta ngược lại lấy làm lạ, nhưng một tên sơn tặc như phu quân sao cũng biết?” Tạ Thanh Ngô thu chân đứng dậy trèo đến trước mặt Bùi Thiếu Khanh, hiếu kỳ hỏi
Hơn nữa sau khoảng thời gian sống chung lâu như vậy, hai người đều đã tìm hiểu sâu hơn, tin rằng Bùi Thiếu Khanh cũng biết nàng không phải loại người ong bướm tầm thường
Tạ Thanh Ngô mỉm cười, đưa tay ôm cổ Bùi Thiếu Khanh thuận thế ngả ra sau, mái tóc như thác nước tản ra, hai chân ngọc quấn lụa đen quấn vào eo hắn dùng sức kéo một cái, nũng nịu kêu: “Tướng công, yêu ta.”
“Leng keng ~”
Sự tồn tại của Huyền Hoàng Giáo còn lâu đời hơn cả Đại Chu
“Ừm.” Bùi Thiếu Khanh hài lòng gật đầu, ánh mắt rơi vào chiếc nhẫn trữ vật trên tay mình rồi nhíu mày: “Ngươi vứt cái này đi, không sao chứ?”
Mực hiện xạ hình dạng văng tung tóe
Hai người này xác thực mới là ông trời tác hợp cho
“Phải!” Vương huyện lệnh lập tức lĩnh mệnh mà đi
“Nương tử không ngại chứ?” Bùi Thiếu Khanh phảng phất thuận miệng hỏi, ánh mắt lại quan sát thần tình đối phương
Bùi Thiếu Khanh vỗ vỗ mặt nàng: “Đi thôi.”
Thánh sứ sau khi đứng dậy chống nạnh và hỏi cùng câu hỏi như Vương huyện lệnh: “Điện hạ ngài đi đâu vậy?”
Tiểu nha hoàn Thu Diệp vội vã chạy tới, đến cửa sau nghe thấy tiếng động bên trong liền đỏ mặt, cố nén ngượng ngùng nói: “Lão gia, Trần tổng dưới trướng đến.”
Bùi phủ, trong phòng ngủ
“Tuân lệnh.” Thánh sứ chắp tay kêu
Trên chiếc linh đang khắc một chữ “Bùi”
Cây bút trong tay Vương huyện lệnh rơi xuống bàn
Nhìn đôi môi đỏ mọng mềm mại của nàng, khe rãnh sâu thẳm, bầu ngực đầy đặn, Bùi Thiếu Khanh thở có chút nặng: “Phu nhân hôm nay tựa hồ đặc biệt nhiệt tình.”
Lúc này là sự trao đổi chân thực, gần gũi
Cảm thấy hắn nói có lý
Bùi Thiếu Khanh cũng trong lòng run lên, vội vàng hít thở sâu bình phục lại tâm tình, bắt lấy cằm Diêu Quang Thánh Nữ để nàng đối diện mình, nói: “Ta vừa nói chuyện với ngươi đều nhớ sao
Lặp lại một lần.”
Huyền Hoàng Giáo quả thật là gia tộc lớn mạnh với hơn ngàn năm tích lũy
Bùi Thiếu Khanh cau mày: “Các ngươi Huyền Giáo thật đúng là gia đại nghiệp đại, ngươi sau khi trở về, đem tất cả những gì có thể mang ra ngoài như công pháp, bảo vật cũng mang cho ta một phần.”
Nghe tiếng chuông trong trẻo, nàng dù từ đầu đến cuối mặt không đổi sắc, nhưng trong đầu chung quy vẫn theo bản năng nhớ lại đủ loại chuyện trong địa lao Bùi phủ, tim đập rộn ràng
Thánh sứ rất nhanh nghe tin tới, nhìn thấy Diêu Quang Thánh Nữ sau cũng suýt nữa kích động bật khóc: “Tham kiến điện hạ.”
Nghe Tạ Thanh Ngô nói trong lòng nàng có cảm giác xấu hổ nhàn nhạt, thế nhưng tưởng tượng cảnh tượng đối phương miêu tả, lại có loại hưng phấn và kích thích khác thường
Bùi Thiếu Khanh cũng không ngu dốt, cùng Tạ Thanh Ngô mắt đối mắt một chớp mắt liền đọc hiểu ý tưởng của nàng, đưa tay sờ mặt nàng nói: “Nương tử xác định chuẩn bị xong chưa?”
“Liên quan đến điểm này, bản Thánh Nữ sẽ trở về Thánh điện để giải thích với nhị vị điện chủ và chư vị trưởng lão.” Diêu Quang Thánh Nữ cắt ngang lời thánh sứ, ngữ khí dù bình tĩnh nhưng không cho phép phản bác
Tiếp đó cứ như vậy, nàng cong mông lên, dùng cả tay chân lùi ngược lại, mãi cho đến cửa, mới đứng dậy mở cửa đi ra ngoài, rồi lại rón rén đóng cửa lại
“Chủ nhân, rất nhiều đồ tốt đều là do sư tôn thường ban cho, nô tỳ không mang ra được.” Diêu Quang Thánh Nữ lắc đầu một cái, dáng vẻ nhút nhát nói
“Ừm.” Thánh sứ đối với hắn nói gì nghe nấy
Hiện tại Diêu Quang Thánh Nữ trước mặt Bùi Thiếu Khanh là kẻ thấp kém nhất, việc giao hoan với Bùi Thiếu Khanh chính là vinh hạnh của nàng, không thể để nàng tùy tiện có được loại thưởng này
Đây chính là Thánh Nữ Diêu Quang thánh khiết như tiên, không thể ô nhục a
Mình làm sao có thể suy nghĩ lung tung chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không cần, mạng hắn trừ ta, ai cũng không thể lấy.” Diêu Quang Thánh Nữ lắc đầu một cái, dáng vẻ có tính toán lâu dài nói: “Liên quan đến hắn ta có ý tưởng khác, trở về sẽ hướng nhị vị điện chủ nói lên.”
Hắn có thể cảm nhận được Tạ Thanh Ngô sau khi xuất quan càng muốn thân cận với mình, buông xuống một ít sự dè dặt trước đây, giống như thực sự coi hắn là trượng phu vậy
Đường đường là Thánh Nữ Huyền Giáo, thiên tài hai mươi tuổi bước vào Du Long Cảnh, cứ như vậy trở thành đồ chơi của hai vợ chồng
Chỉ thấy một người phụ nữ quần trắng phiêu phiêu, yêu kiều thướt tha không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở cửa, thân thể mềm mại có lồi có lõm che phủ kín đáo, đôi chân trần, toàn thân tỏa ra khí tức thánh khiết khiến người khác không dám khinh nhờn
“Cho ta đứa bé, phu quân là người lòng dạ độc ác, nếu nói ta hoàn toàn tín nhiệm ngươi, khó tránh khỏi có chút giả, nhưng ta có thể tín nhiệm cha đứa bé, mà ngươi cũng có thể tin tưởng mẹ của đứa trẻ.” Tạ Thanh Ngô một mặt thẳng thắn nói, ý nghĩ tỉnh táo, mạch lạc rõ ràng
“Lên.” Diêu Quang ngữ khí lãnh đạm
Hiện tại hắn còn trẻ, vị trí còn thấp, người theo đuổi cũng không nhiều, nếu như chờ hắn tuổi tác cao, địa vị cao mà vẫn không có con, hoặc là con còn nhỏ tuổi
Đồ tốt khẳng định so với Đại Chu hoàng thất còn nhiều hơn
Vậy đối với tình cảnh của hắn sẽ rất bất lợi
Cho nên hắn cũng nên có một đứa trẻ
“Thánh Nữ điện hạ!” Hắn kích động vạn phần đứng bật dậy, sau đó bước nhanh chạy đến trước mặt Diêu Quang Thánh Nữ quỳ xuống bái kiến: “Thông Châu phân đà Đà chủ tham kiến điện hạ!”