Phu Nhân Xin Dừng Tay

Chương 95: Tổng kỳ vị thuộc về, Bùi đại nhân gõ




Chương 95: Vị trí tổng kỳ thuộc về, Bùi đại nhân gõ cửa Cũng kích động vì trong một năm có thể liên thăng hai cấp
Nàng có lúc rất hẹp hòi, trước khi nàng mang thai, Bùi thiếu Khanh đều chỉ muốn ban phát mầm mống cho nàng, làm cho nàng hao tổn tinh lực
Trần Trung Nghĩa đã uống mấy chén trà mới thấy bóng dáng Bùi thiếu Khanh, nhưng không dám tỏ ra chút bất mãn nào, đứng dậy hành lễ: “Ty chức tham kiến đại nhân!” Trần tổng kỳ đợi lâu, miễn lễ.” Bùi thiếu Khanh thuận miệng nói, ánh mắt chợt rơi vào cái bọc đặt trên bàn: “Đây là vật gì?” Triệu Chỉ Lan nhìn giường chiếu bừa bộn và hai người quấn quýt không mảnh vải, cũng hơi xấu hổ, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh chào hỏi: “Công tử, phu nhân.” Bùi thiếu Khanh hơi nheo mắt lại, cong ngón tay gõ bàn một tiếng “Đông đông”, ngữ khí không mặn không nhạt hỏi: “Như vậy, câu hỏi này rất khó trả lời sao?” “Ty chức cảm thấy Tống tiểu kỳ thích hợp hơn.” Trần Trung Nghĩa vội vàng nói, không trả lời liền đắc tội đại nhân
“A
Đa tạ chủ công!” Trên mặt hắn mỗi sợi lông đều đang phát tán niềm vui, nhào tới ôm Bùi thiếu Khanh
“Đại nhân, chúng ta phá án kiêng kỵ nhất chính là lấy tướng mạo nhìn người, Dược Vương Cốc cũng nói như vậy, phải có mấy phần độ tin cậy.” Trần Trung Nghĩa vừa dứt lời lại khuyên nhủ: “Đại nhân tốt nhất nên tránh xa người này, thực lực của hắn tuy yếu, thế nhưng chuyên dùng độc, khó lòng phòng bị.” “Mới vừa đưa tới, nói là khôi giáp đại nhân ngài đặt làm.” Trần Trung Nghĩa liền vội vàng đứng lên đáp
Bùi thiếu Khanh chậm rãi gật đầu, rồi ung dung thong thả hỏi: “Vậy ngươi cảm thấy hai người bọn họ ai thích hợp hơn?” “Xin ty chức cáo lui.” Cho nên không dám tiến cử người thân tín của mình
Triệu Chỉ Lan vui vẻ nói: “Đa tạ phu nhân.” Thì ra nàng đã từng khuyên Bùi thiếu Khanh nếu muốn ngủ với Triệu Chỉ Lan, vậy thì sớm đưa nàng vào cửa mà ban cho một danh phận
Đêm đó trong Động Thiên, Trần Trung Nghĩa tìm hắn nói về chuyện đề cử hắn cho Bùi thiếu Khanh, hắn còn rất cảm tạ đối phương
Bùi thiếu Khanh nghe xong trầm ngâm không nói, một lát sau mới hỏi: “Trần tổng kỳ, ngươi tin tưởng những lời này sao?” Bỏ bê công việc mấy ngày, Bùi thiếu Khanh trở về triệu tập một đám thuộc hạ phát biểu, nội dung là: Hắn chỉ ra… hắn nhấn mạnh… hắn biểu thị… hắn… Ngày hôm sau
“Vâng, phu nhân.” Triệu Chỉ Lan ngoan ngoãn kêu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Trung Nghĩa và Tống Hữu Tài đều không đi tìm Bùi thiếu Khanh nhận lỗi hay biểu trung thành gì cả, bởi vì bọn họ đều biết Bùi thiếu Khanh chắc chắn sẽ biết bọn họ đã nhận ra sai lầm rồi
Bùi thiếu Khanh cuối cùng cũng chịu buông tha Tạ Thanh Ngô
“Nói tiếp đi.” Bùi thiếu Khanh bước đến ghế trên cùng ngồi xuống, vẫy vẫy tay ra hiệu hạ nhân dâng trà
Hắn đã được thăng chức, vị trí cũ bị bỏ trống
“Ha ha ha ha ha, Trần tổng kỳ càng ngày càng biết nói chuyện.” Bùi thiếu Khanh cười to hai tiếng, nhìn bộ khôi giáp trước mặt, toàn thân màu vàng, chạm trổ hoa văn tinh xảo, còn phối hợp với một chiếc áo choàng đỏ
Hắn chỉ cần trung thành với một mình Bùi thiếu Khanh là đủ
Có thể một ngày không được nạp, liền một ngày đều không ổn thỏa
Không cần kết giao với người khác, càng không thể cân nhắc thiệt hơn
Bên kia, Tôn Hữu Lương phong trần mệt mỏi còn chưa biết mình đã được thăng chức, hắn vừa đến Kinh Thành, chưa kịp lo chuyện cơm nước đã chạy thẳng đến Bắc Trấn phủ ty
“Ta thấy Âu Dương Vinh không giống như một người điên rồ như vậy nhỉ?” Bùi thiếu Khanh cảm thấy điểm đáng ngờ rất nặng
Mẫu thân, người vẫn nên đọc sách nhiều hơn a
Ly tướng quân đi trên đường Thông Châu, cho dù không mở miệng nói chuyện, người khác nhận ra hắn cũng phải nể mặt
Lau rửa sạch sẽ, thay quần áo khác, Bùi thiếu Khanh phải đi phòng chính gặp Trần Trung Nghĩa đã cung kính chờ đợi đã lâu
Bùi thiếu Khanh cười một tiếng, không thể đưa không
Két ~ tiếng cửa mở vang lên, nhưng người bưng nước và khăn vào không phải Thu Diệp, mà là Triệu Chỉ Lan
Bùi thiếu Khanh cũng không hỏi hắn lý do, gật đầu nói: “Ừ, tốt, Trần tổng kỳ lui ra đi.” “Này…” Câu hỏi trước đó Trần Trung Nghĩa trả lời vô cùng dứt khoát, lúc này lại ấp úng
Không dám tưởng tượng Ly tướng quân sau khi mặc vào sẽ phong độ đến mức nào
“Lúc trước?” Bùi thiếu Khanh nắm bắt được từ khóa
“Bản quan nhờ thánh ân, đảm nhiệm chức Bách hộ tại Bách hộ sở Thông Châu, vị trí Tổng kỳ nguyên bản bỏ trống
Sau khi thương nghị với Trần tổng kỳ ngày hôm qua, bản quan đã quyết định đề cử Tôn Hữu Lương, Tôn tiểu kỳ hiện đang đi làm việc bên ngoài chưa trở về, tiếp nhận chức Tổng kỳ của Thiên Hộ sở.” Hiện tại tất cả mọi người đều biết hắn nuôi một con mèo
Thật nam nhân thì phải đồng phục hấp dẫn
“Đại nhân, ta cảm thấy Tống tiểu kỳ cùng Tôn Hữu Lương dưới cờ cũng có thể đảm nhiệm trọng trách.” Trần Trung Nghĩa buột miệng nói
Bùi thiếu Khanh tuy hỏi ý kiến hắn, nhưng hắn cũng không cảm thấy đối phương thật sự sẽ tham khảo đề nghị của hắn
“Mặc ta vào nhìn một chút.” Bùi thiếu Khanh nói
Gà trống vừa gáy, thiên hạ trắng
“Đều nghe phu nhân.” Bùi thiếu Khanh gọi
Sắc mặt Trần Trung Nghĩa trắng bệch, mồ hôi đầm đìa
“Mèo nhà đại nhân thật có phúc khí.” Trần Trung Nghĩa từ trong thâm tâm cảm khái nói, hắn vừa rồi vẫn còn đang phỏng đoán có phải hay không là thứ gì đó quý giá tài liệu chế tạo nội giáp
Bùi thiếu Khanh ghét bỏ một cái tát đẩy nó ra
Lúc này Ly tướng quân không có hùng hùng hổ hổ, mà là cợt nhả nói: “Chủ công tay thật có lực lượng.” Phải, lúc trước.” Trần Trung Nghĩa gật đầu tiếp tục nói: “Âu Dương Vinh là đệ tử thân truyền của đại trưởng lão Dược Vương Cốc đời trước, từ nhỏ được ông ấy nuôi dưỡng, thiên phú về trồng trọt dược thảo rất tốt, Dược Vương Cốc đến nay vẫn còn dùng không ít phương pháp trồng trọt mới do hắn cải tiến.” Đuổi Trần Trung Nghĩa đi, Bùi thiếu Khanh cầm lấy khôi giáp tìm tới Ly tướng quân, tiện tay ném cho hắn: “Ngươi.” “Thứ gì?” Ly tướng quân không kịp chờ đợi tháo bọc ra, nhất thời mắt sáng rực lên: “Khôi giáp!” Nàng duy trì một tư thế kỳ quái, cố gắng không để giọt nước nào rơi ra, đọc sách nói rằng như vậy dễ dàng thụ thai
Mà Trần Trung Nghĩa cũng ý thức được vấn đề cốt lõi, hắn hôm qua đối mặt với câu hỏi hai chọn một của Bùi thiếu Khanh, không nên do dự, càng không nên thực sự lựa chọn
Đại nhân không muốn hắn và Trần Trung Nghĩa đi quá gần
“Bạn bè đi hỏi thăm rồi, đệ tử Dược Vương Cốc nói là đại sư huynh cầu xin tha thứ, cộng thêm nhìn vào công lao hắn cải tiến rất nhiều phương thức trồng trọt dược liệu của Dược Vương Cốc nên mới mở một con đường sống.” Trần Trung Nghĩa trả lời
Bùi thiếu Khanh lại chợt nghĩ đến những ái phi của Ly tướng quân sau này thật có phúc, có thể chơi đùa đồng phục hấp dẫn
Theo lời đệ tử Dược Vương Cốc, bốn năm trước, Âu Dương Vinh vì bất mãn với đại trưởng lão, điên cuồng điều chế độc dược hạ độc đại trưởng lão không chút phòng bị, vì vậy bị chưởng môn phế bỏ võ công, đuổi ra khỏi Dược Vương Cốc.” Cho dù là thật thì thế nào
Nhưng bây giờ theo nàng đã chứng minh mình có khả năng chế thuốc, tình huống đã thay đổi, nàng tốt nhất phải sinh hạ đích trưởng tử trước, cho nên chuyện này phải chậm lại
Sau này dùng hành động để chứng minh mình là được
Bùi thiếu Khanh bừng tỉnh đại ngộ, lập tức đi tới tháo bọc, cười nói: “Trần tổng kỳ lạ lùng, bộ giáp này nhỏ như vậy mà cũng nói là khôi giáp ư
Ta cho mèo nhà ta chế tạo.” Tôn Tống hai người đều là tâm phúc do Bùi thiếu Khanh một tay đề bạt lên, sau này nhất định sẽ theo Bùi thiếu Khanh mà nước lên thuyền lên
Cho nên hắn vẫn luôn cố gắng duy trì mối quan hệ với hai người
Hắn dù đề cử ai, sau khi truyền ra ngoài cũng sẽ đắc tội người còn lại, cho nên vấn đề này rất khó trả lời
Sắc mặt Tống Hữu Tài đột nhiên cứng đờ
Chẳng lẽ Âu Dương Vinh xấu nữa còn có thể xấu hơn hắn
“Thu Diệp.” Hắn chậm rãi kêu ở bên ngoài
Tin tưởng sau chuyện này, bọn họ cũng đã hiểu rõ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chủ công
Nhìn mạt tướng có uy vũ hay không?” Ly tướng quân thân hình khỏe mạnh leo lên giả sơn
Sau khi nghĩ ra điểm này, hắn cũng chợt nhận ra nguyên nhân mình thua Tôn Hữu Lương: Chính vì Trần Trung Nghĩa đã tiến cử hắn, nên hắn ngược lại không được chọn
Bùi thiếu Khanh lại ném ra một vấn đề: “Nếu hắn mắc phải sai lầm lớn như vậy, vì sao chỉ là phế bỏ võ công, đuổi ra khỏi Dược Vương Cốc
Mà không phải bắt hắn đền mạng?” Trần Trung Nghĩa thì bắt đầu bẩm báo những chuyện liên quan đến Âu Dương Vinh: “Đại nhân, theo lời huynh đệ đi Dược Vương Cốc hỏi thăm, Âu Dương Vinh trước kia là đệ tử Dược Vương Cốc.” Tống Hữu Tài và Tôn Hữu Lương là tâm phúc thực sự do Bùi thiếu Khanh một tay đề bạt, còn Trần Trung Nghĩa chỉ là một công cụ làm việc bẩn cho hắn, có thể bị hắn vứt bỏ bất cứ lúc nào, ba người không thể đi quá gần và có mối quan hệ quá tốt
Lúc sáng sớm, bách hộ sở
Thiên phú về dược của Âu Dương Vinh là điều hắn nhìn trúng
Sau khi thất vọng, hắn cũng nhanh chóng ý thức được nguyên nhân mình bại bởi Tôn Hữu Lương: Vừa vặn là vì Trần Trung Nghĩa đã tiến cử hắn, nên hắn ngược lại không trúng tuyển
Thừa dịp Triệu Chỉ Lan lau rửa cho Bùi thiếu Khanh, Tạ Thanh Ngô cười khanh khách nói: “Lan Nhi hầu hạ người càng ngày càng chu đáo, ta thấy phu quân đời này cũng không thể rời xa ngươi, phu quân ngươi cũng nên cho người ta một lời hứa, đợi ta mang thai thì nạp nàng làm thiếp đi.” Chuyện này sau đó, Tống Hữu Tài nhận được cảnh cáo thầm lặng từ Bùi thiếu Khanh sẽ tránh xa hắn, còn hắn sau khi biết mình không được tiến cử Tôn Hữu Lương lại càng sẽ tránh xa hắn
Bất quá Triệu Chỉ Lan thỉnh thoảng cũng có thể cùng hắn chịu khổ, chia sẻ lửa, mầm mống về nàng là được
Gieo giống quá trình quá dài, nàng có chút gánh không được
Bùi thiếu Khanh nhìn hai người rồi xoay người rời đi
Thật đáng xấu hổ vì ví tiền trống rỗng
Kia cũng hơn bộ đầu nói chuyện tác dụng
Lúc trước chỉ là Bùi thiếu Khanh nói sẽ nạp nàng làm thiếp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn theo bản năng tiến cử Tống Hữu Tài, người có mối quan hệ thân cận hơn với hắn, dù sao Tôn Hữu Lương không phải chạy đến phủ thành thì cũng chạy đến Kinh Thành, sắp thành người đưa tin rồi, cho nên thời gian hắn sống cùng hắn không nhiều bằng Tống Hữu Tài
Trần Trung Nghĩa nhìn hắn một cái, không lên tiếng
Cho nên liền hoàn toàn coi như không có chuyện gì xảy ra
Kể xong rồi, cuối cùng công bố một tin tức
Hiện tại có Tạ Thanh Ngô chính thất tự mình hứa hẹn, vậy thì chuyện này đã là ván đã đóng thuyền
“Mời chủ công mặc giáp cho thần.” Nhìn thấy lời nói của thiếu niên rơi xuống, Trần Trung Nghĩa trong nháy mắt lộ ra vẻ kinh ngạc
Sau khi mặc kỹ càng, một thân kim giáp dưới ánh mặt trời rạng ngời rực rỡ, áo choàng đỏ tung bay theo gió, Ly tướng quân trông thật sự có vài phần khí chất tướng quân
“Lan Nhi?” Bùi thiếu Khanh nhất thời ngẩn ra
Bùi thiếu Khanh trực tiếp bỏ qua chủ đề này: “Bách hộ sở còn trống một vị tổng kỳ, thấy thế nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.