Quá Mãng

Chương 17: Biết cách dùng lý lẽ




Trong Khởi Vân đài, các vương công quý tộc lần lượt rời đi
Dưới lầu cao nơi cổng ra vào, ngự lâm quân tay cầm đao đứng hai bên, cung nữ đứng cạnh xe tứ mã song song của nhà vua, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía công tử áo trắng đang đứng ở cửa, vẻ mặt kỳ lạ xen lẫn hiếu kỳ
Tả Lăng Tuyền chắp tay sau lưng, ngắm nhìn trời xanh mây trắng, chờ đợi chưa được bao lâu thì sau lưng, trong đại sảnh vang lên tiếng bước chân
Quay người lại, tại chỗ rẽ của cầu thang trong đại sảnh, xuất hiện một chiếc váy đỏ thướt tha, bước đi nhẹ nhàng khiến tà váy rung động từng đợt, dưới váy, đôi giày cung màu đỏ cùng mắt cá chân trắng nõn lúc ẩn lúc hiện
Nếu như chưa từng quen biết, Tả Lăng Tuyền sẽ cảm thấy dáng vẻ đôi chân nhỏ này dạo bước rất đẹp, nhưng nghĩ đến chủ nhân của đôi chân dài này là ai thì hứng thú thưởng thức cũng không còn
Lộp cộp lộp cộp..
Khương Di bước chân không nhanh không chậm, cùng cung nữ đi xuống cầu thang, mắt không chớp, đến khi lướt qua, mới ra hiệu cho Tả Lăng Tuyền lên xe cùng
Tả Lăng Tuyền cũng muốn có không gian riêng tư cùng Khương Di tâm sự nên không từ chối
Lãnh Trúc đỡ Khương Di lên xe, vốn định theo vào, nhưng không ngờ Khương Di quay đầu nói: "Lãnh Trúc, ngươi xuống xe đi theo phía sau
"Hả
Lãnh Trúc sững sờ, thầm nghĩ 'Cô nam quả nữ chung một xe, đây là..
nhưng công chúa phân phó nàng không dám không nghe, vội vàng xuống xe, còn rất thức thời bảo hộ vệ cung nữ cũng xuống theo phía sau
Cọt kẹt cọt kẹt..
Tiếng vó ngựa vang lên nhẹ nhàng, chiếc xe vua xa hoa bắt đầu chuyển bánh, chậm rãi di chuyển về phía hoàng thành
Trưởng công chúa ngồi trong xe, bên trong trang trí tự nhiên rất xa hoa, bàn trà, giường mềm đủ cả, trang trí bằng vàng ngọc khắp nơi
Khương Di sắc mặt trầm xuống đi vào trong xe, ngồi xuống chiếc giường mềm có hoa văn chạm trổ, trong lòng đang tìm những từ ngữ để 'đe dọa' Tả Lăng Tuyền
Điều Khương Di không ngờ tới là, Tả Lăng Tuyền vào dễ dàng liền đóng cửa xe, dáng vẻ tao nhã lễ độ vừa nãy cũng không còn, thoải mái đi tới ngồi xuống bên cạnh nàng, cầm lấy ly và ấm trà trên bàn, từ tốn rót trà, không hề coi mình là người ngoài
Giường mềm đủ chỗ để nằm nghỉ, hai người ngồi thì quá rộng, nhưng Khương Di khi nào từng ngồi chung một chỗ với đàn ông
Nàng vội đứng lên, nhưng lập tức lại cảm thấy không đúng – đường đường là trưởng công chúa, lẽ nào nàng phải đứng để người khác ngồi
Khương Di lại vội ngồi xuống, ngồi ở mép giường mềm, ánh mắt sắc như dao: "Ai cho ngươi ngồi
Tả Lăng Tuyền làm như không nghe thấy, vừa rót hai chén trà: "Lần trước ở phường Lâm Hà, không biết cô nương là trưởng công chúa, cử chỉ có thể có chỗ bất kính, mong công chúa điện hạ thứ lỗi
Khương Di dựa lưng vào thành ghế, cách xa Tả Lăng Tuyền, cảm thấy như ngồi trên bàn chông, nhưng không muốn chịu yếu thế, cố gắng chống đỡ khí thế nói: "Ngươi đứng dậy cho bản cung
"Tục truyền trưởng công chúa giúp Thánh Thượng nhiếp chính ba năm, cần mẫn chính sự, yêu thương dân chúng, xử sự công bằng..
"Nếu ngươi không đứng dậy, đừng trách bản cung không nể mặt
Bản cung có thể trị tội ngươi
"Chỉ là không ngờ rằng, công chúa điện hạ cũng có chỗ thiếu sót, ta đã quá đề cao công chúa, tưởng rằng công chúa là người rất hoàn hảo
Khương Di nghe thấy câu trả lời xấc xược này, mắt hạnh trợn to, ngồi thẳng người nói: "Bản cung có gì không đủ
Ngươi cùng người khác luận bàn dùng ám chiêu tổn chiêu mà thắng, còn không biết xấu hổ nói ta
Tả Lăng Tuyền chuyển chủ đề, thản nhiên đối mặt với Khương Di: "Công chúa điện hạ giúp Thánh Thượng xử lý triều chính, có lẽ biết rõ phải trái
Đêm trước ở phường Lâm Hà, ta và công chúa điện hạ vô tình gặp nhau, có bàn về võ nghệ
Công chúa điện hạ đề nghị luận bàn trước, ta lúc đầu cũng không đồng ý, công chúa điện hạ liên tục yêu cầu, ta mới nhận lời
"Ta chủ động yêu cầu luận bàn, nhưng ngươi không biết xấu hổ nói ngươi thắng một cách quang minh chính đại
Những cái thủ đoạn hèn hạ đó..
Tả Lăng Tuyền giơ tay lên, cắt lời Khương Di: "Công chúa điện hạ đã tập võ, cũng hiểu mục đích ban đầu của việc so tài là gì chứ
"Người luyện võ so tài với nhau, mục đích là để thông qua thực chiến nâng cao tài nghệ, chứ không phải là đánh giết thật sự để sống chết, có chừng mực, điểm đến là dừng
"Vậy ta hỏi công chúa, sau khi luận bàn với ta, võ nghệ của công chúa có tiến bộ không
"Hả
Khương Di ngẩn người
Tả Lăng Tuyền thấy nói chưa đủ rõ ràng, lại nói: "Nếu như sau này công chúa đối địch với người khác, liệu có bị thua thiệt như lần trước không, ở góc chết tầm mắt bị người khác chơi xỏ không
Thường nói 'Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng', Khương Di lần trước cùng Tả Lăng Tuyền giao đấu đã bị gài bẫy hai lần, e là cả đời cũng không quên được, về sau giao đấu với người, nhất định sẽ phải đề phòng chiêu này
Ánh mắt Khương Di khẽ thay đổi, không tiếp tục nhìn Tả Lăng Tuyền nữa, nhưng giọng nói vẫn cứng cỏi: "Ta sao có thể giẫm vào vết xe đổ, sau này nhất định sẽ đề phòng
Có thể..
có thể trong khi luận bàn, ngươi không quang minh chính đại đánh nhau mà lại dùng những thủ đoạn bẩn thỉu đó..
Tả Lăng Tuyền hỏi lại: "Công chúa có thể chọn đối thủ so tài, lẽ nào còn có thể chọn kẻ thù đang sống không
Lỡ như sau này gặp kẻ thù, có khả năng dùng những chiêu hạ lưu, công chúa điện hạ trúng chiêu tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, lúc đó còn có thể mắng người ta vô sỉ được sao
"Ta..
Tả Lăng Tuyền vốn không hổ thẹn với lương tâm, Khương Di đương nhiên không thể cãi lại, nhưng sự ngạo mạn ngấm vào xương tủy vẫn khiến nàng không chịu nhượng bộ: "Luận bàn là luận bàn, khác với thực chiến..
"Nếu như luận bàn không gần với thực chiến, chỉ là khuôn phép người tới ta đi thì còn có ý nghĩa gì
Hơn nữa, luận bàn chú trọng điểm đến là dừng, ta giao đấu với công chúa điện hạ chiếm thế thượng phong, có làm công chúa tổn thương chút nào không
Hôm đó đánh rất quyết liệt, nhưng Khương Di thật sự không bị thương chút nào, chứng tỏ Tả Lăng Tuyền biết chú ý điểm dừng
Cuối cùng lại là nàng không phục, đứng dậy đuổi theo Tả Lăng Tuyền chém lung tung
Nếu như theo suy luận này mà tính thì đúng là nàng sai trước..
Khương Di mím môi, cãi nhau đến nửa chừng, phát hiện mình sai rồi, khí thế trong nháy mắt yếu đi rất nhiều
Tuy nhiên Khương Di tính khí kiêu ngạo, không cam lòng cứ thế mà nhận sai, trong đầu nàng suy nghĩ rất nhanh, chợt nhớ tới một chuyện rất quan trọng
Ai nói nàng không bị thương
Mông cũng bị đánh sưng lên rồi đấy
Tả Lăng Tuyền luôn quan sát thần sắc của Khương Di, không đợi Khương Di lên tiếng, hắn nói trước: "Ta sau cùng đã dùng vỏ kiếm làm roi, đánh vào mông của công chúa..
"Xì..
Mặt Khương Di lập tức đỏ bừng, không biết nghĩ gì mà giơ giày cung lên đá về phía Tả Lăng Tuyền
Tả Lăng Tuyền phản ứng rất nhanh, bắt lấy chiếc giày cung màu đỏ, có chút bất mãn nói: "Nếu không phải công chúa điện hạ hung hăng càn quấy, không nhẹ không nặng đuổi theo ta chém, sao ta lại đánh ngươi
Hơn nữa, ta dùng vỏ kiếm làm roi, chưa hề có ý khiếm nhã hay vượt quá giới hạn
Thầy giáo dùng roi để trừng phạt, tính ra là đang dạy dỗ, để học sinh ghi nhớ trong lòng, công chúa điện hạ cảm thấy đây là khi dễ, chẳng lẽ còn muốn chém hết tất cả các thầy giáo dạy chữ khi còn nhỏ hay sao
Tả Lăng Tuyền nắm lấy chân trái mà Khương Di đá tới, do góc độ cản trở nên khi nói chuyện, tà váy màu đỏ trượt lên trên đầu gối, để lộ đôi chân trắng nõn thon dài
Mặt Khương Di vốn đang đỏ, phát giác được liền vội vàng dùng lực rút chân về, nhưng lại không rút được, nàng lại vội kéo váy che lại, xấu hổ giận dữ nói: "A..
tiểu tặc vô sỉ, ngươi buông tay
Ngươi thật là to gan..
ta nói cho ngươi biết
Tả Lăng Tuyền mắt không chớp, chỉ nhìn chằm chằm vào mắt Khương Di: "Tâm địa không trong sạch thì nhìn ai cũng thấy dơ bẩn
Ta chưa hề có một chút bất kính nào với công chúa, còn công chúa thì liên tục âm thầm tính kế ta, ai là tiểu tặc vô sỉ, trong lòng công chúa chẳng lẽ không rõ sao
Khương Di dùng váy che chân, rút lại một chút, phát hiện Tả Lăng Tuyền căn bản không nhìn trộm, ánh mắt vẫn cao ngạo lạnh lùng, dường như đang viết lên mặt dòng chữ 'Ngươi đừng tự mình đa tình'
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặt Khương Di đỏ bừng có chút cứng lại, tiếp đó trong lòng rối bời, không biết nên mắng Tả Lăng Tuyền sắc lang hay mắng hắn mù mắt, chân trắng như vậy mà cũng không biết nhìn
Nhưng đối diện với câu trả lời có vẻ khắc nghiệt của Tả Lăng Tuyền, Khương Di dù có nhiều suy nghĩ thế nào cũng không thể chịu thua, nàng thẳng lưng, trợn mắt nhìn hai mắt: "Ngươi còn dám nói bản cung vô sỉ
Ta có gì vô sỉ
Ta cùng ngươi luận bàn, ngươi lại khi dễ người khác như thế, ta vẫn giữ đúng hẹn dẫn ngươi đến Tê Hoàng Cốc bái sư..
"Công chúa điện hạ có từng thông báo cho Tê Hoàng Cốc, đối với ta 'quan tâm' hơn một chút không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"..
Vẻ mặt Khương Di cứng đờ, suy nghĩ một lát rồi nói: "Tê Hoàng Cốc là nơi quan trọng, đệ tử muốn nhập môn vốn rất khó khăn, có thể để ngươi nhập môn đã không dễ rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa
Muốn Quốc sư chưởng phòng đích thân ra đón ngươi vào môn sao
"Được
Tả Lăng Tuyền khẽ gật đầu, không truy cứu thêm chuyện này, tiếp tục nói: "Hôm nay thi cưỡi ngựa, con 'tuấn mã' khác với những con khác là do công chúa sắp xếp sao
Khương Di chỉ cần thân phận bại lộ một cái thì những chuyện âm thầm làm chắc chắn sẽ không giấu được, người mù cũng có thể đoán ra
Khương Di nghe thấy điều này, biểu tình thực sự cứng lại, trong tối giở trò ngáng chân bị bắt tại trận, trong lòng đuối lý căn bản không thể phản bác
Tả Lăng Tuyền buông lỏng cung hài của Khương Di ra, lắc đầu nói: "Ta làm việc đường đường chính chính, đối với công chúa chưa từng có chút chỗ nào không ổn, công chúa lại dùng phương pháp này ám toán, còn suýt chút nữa hại chết Triệu Hòe An
Hôm nay nếu như ta ngồi trên ngựa, trước mất mặt xấu hổ, lại ngã ngựa bị giẫm chết, công chúa hả giận, có lẽ trong lòng sẽ rất cao hứng, đáng tiếc, Tả mỗ để công chúa thất vọng rồi
Lời này châm chọc khiêu khích đều có, giống như tát vào mặt Khương Di
Khương Di sắc mặt thay đổi bất định, nàng cũng biết vinh nhục, không phải là loại tiểu nhân không cần mặt mũi, trước mặt bị vạch trần chuyện đuối lý, trong lòng sao không biết xấu hổ
Khương Di cắn chặt răng nanh, hồi lâu mới đáp lại nói: "Ta..
ta không muốn làm ngươi ngã chết, chỉ là để ngựa không nhúc nhích, đùa một chút thôi
Ngươi bản lĩnh lớn như vậy, không nhất định sẽ xấu mặt, hôm nay chẳng phải tự nhiên nổi tiếng rồi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tả Lăng Tuyền nhàn nhạt hừ một tiếng: "Ta coi như là đùa
Vậy công chúa sau cùng xuất hiện, chỉ rõ ta làm Phò mã, biết rõ ta hướng tới trường sinh, nhưng cố ý ngăn cản đường lớn của ta, thù này ghi hận có chút quá đáng rồi đấy
Khương Di nghe thấy lời này, ban đầu còn xấu hổ, bất quá ngẫm lại kỹ lại thấy không đúng—hả
Lời này, khi ta bắt ngươi làm Phò mã thì ủy khuất ngươi
Khương Di khí thế lập tức dâng lên, tư thế ngồi thẳng tắp không hề có chút vẻ xấu hổ, hờ hững nhìn Tả Lăng Tuyền: "Ngươi cái tên này không biết phúc ở trong phúc, ta chọn ngươi làm Phò mã thì thế nào
Đối đãi bạc bẽo với ngươi sao
Ách..
Tả Lăng Tuyền nắm chắc phần thắng biểu tình ngưng lại, trên dưới dò xét Khương Di một chút — trước sau lồi lõm, khuôn mặt như vẽ, dáng vẻ khuynh thành danh bất hư truyền, dường như thật không bạc đãi gì...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.