Chương 56: Tình sâu nghĩa nặng lẽ tự nhiên..
Tả Lăng Tuyền ngồi bên cạnh Khương Di, quan sát một lúc, dần dần hiểu ra vì sao Khương Di lại trở nên trầm mặc ít nói, hắn cười bảo: "Công chúa không cần lo lắng, ta tu vi cao thâm rồi, chạy ra ngoài không để ý đến vị hôn thê ngươi sao
Khương Di vốn là đang nghĩ như vậy, đúng là như vậy
Nàng siết chặt tay, nghiêng đầu nhìn chỗ khác, bình thản nói: "Con đường tu hành khó khăn biết bao, đã có cơ hội nhất định phải đi ra ngoài, chẳng lẽ ngươi định cả đời ở Tê Hoàng cốc sao
Lần này Kinh Lộ Thai chiêu thu đệ tử, cơ hội ngàn năm có một, ngươi vừa vặn bước vào luyện khí mười hai tầng, nhất định có thể chiếm một chỗ, nếu...phải nắm chắc mới đúng
Khương Di nói đến đây, giọng nói trở nên yếu ớt
Dù sao Kinh Lộ Thai yêu cầu phải đi ngay, chọn xong người sẽ xuất phát, Tả Lăng Tuyền nên nắm bắt cơ hội này, có lẽ hai người sẽ phải "Vĩnh biệt" trong hai ngày tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho dù về sau có thể ra ngoài tìm, đợi nàng tu luyện đến luyện khí mười hai tầng, ai biết Tả Lăng Tuyền lại đến cảnh giới nào, đi nơi nào
Tả Lăng Tuyền thấy Khương Di ấm ức mà không muốn để lộ vẻ mất mát, trong lòng có chút buồn cười, xích lại gần hơn mấy phần, lắc đầu nói: "Chúng ta còn chưa cưới, đến Kinh Lộ Thai làm gì
Khương Di nghe thấy lời này ngẩn ra, sau khi phản ứng lại, chẳng những không cảm động, còn có chút thất vọng, giận dữ nói: "Chín tông trao đổi môn sinh, vào là con em nội môn
Cơ hội ngàn năm có một bày ngay trước mắt, ngươi không đi chẳng phải ngốc sao
Có ai tu hành như ngươi
Trời cho mà không lấy, ngược lại còn bị trách; thời gian không đón, ngược lại bị nó oán
Lời này ngươi không nghe sao
Tả Lăng Tuyền đưa tay lên, nâng cằm Khương Di, để nàng nhìn thẳng vào mình: "Vị hôn phu ta đây, năm nay mười bảy tuổi, luyện khí mười hai tầng, kiếm thuật vô địch thiên hạ
Ngươi nói nếu chín tông phía nam biết rõ ở Đại Đan triều có một nhân vật như vậy, thì sẽ có phản ứng gì
Khương Di bị nâng cằm, cũng không kịp nổi giận
Nàng nghe thấy lời này, hơi ngẩn người ra, suy nghĩ kỹ lại...mười bảy tuổi, luyện khí mười hai tầng, nếu bị chín tông phía nam biết rõ...sợ là trưởng lão chín tông tự mình chạy tới cầu xin nhận làm đồ đệ
Khương Di ngồi thẳng dậy mấy phần, chợt nhận ra mình vừa rồi suy nghĩ thật thiển cận, hoàn toàn quên mất người đang ngồi trước mặt là dạng quái vật gì
Nàng há to miệng, càng không biết nên nói gì
Tả Lăng Tuyền nhíu mày, tỏ vẻ hơi hài lòng: "Tu hành thế nào là chuyện của đàn ông ta tự mình tính toán
Cho dù phải bái sư học nghệ, cũng là ta gánh vác tông môn, chứ không phải tông môn gánh vác ta
Kinh Lộ Thai đưa ra ba tiêu chuẩn, người khác coi như trân bảo không sai, ngươi cảm thấy ta thèm khát sao
"..
"
Khương Di cảm thấy lời này thật ngông cuồng, nghe mà muốn cho hắn hai cái bạt tai, nhưng cũng không khỏi phải thừa nhận, đây là lời nói thật
Đầu óc nàng có chút tê dại, nhịn một lát mới khẽ thì thầm một tiếng: "Cái gì mà 'Đàn ông ta', ngươi nói chuyện chú ý chút đi
Tả Lăng Tuyền nghiêm mặt: "Khương Di tiểu hữu, ngươi chọn ta làm Phò mã, định xong hôn ước, nếu ta không cự tuyệt, vậy thì không thể phản bội lời hứa
Hơn nữa có thù không báo không phải quân tử, lần phục kích này người của ta còn chưa tìm ra, làm sao yên tâm rời đi được
"Nhưng...nhưng con đường tu hành là tranh thủ từng phút giây, ngươi không dành thời gian đi, về sau..
"Kệ người khác tu luyện ra sao, con đường của ta là do ta tự bước đi
Với ta mà nói, muốn thành tiên thì trước phải làm "Người" tốt; người còn không làm được, cho dù có đạt đại đạo, có khả năng dời núi lấp biển, cũng không xứng xưng là 'Tiên Nhân', như vậy thì chỉ đáng gọi là yêu ma quỷ quái
Người cũng làm không xong, xứng sao gọi tiên..
Khương Di chớp mắt, cảm thấy lời này rất có đạo lý, lại không biết làm thế nào để tiếp tục
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thạch thất lại chìm vào im lặng, chỉ còn lại hai người đối diện
Tả Lăng Tuyền vốn không có ý tưởng gì, nhưng không khí có vẻ thích hợp, nên cũng không chần chừ nữa
Tay phải hắn nâng cằm Khương Di, ánh mắt sáng quắc, chậm rãi áp sát gương mặt xinh đẹp như hoa của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Di sững sờ nhìn nam tử tuấn mỹ vô song trước mắt, cảm thấy có chút khó thở, nhịp tim cũng trong nháy mắt tăng lên đến cực hạn
Thình thịch...thình thịch..
Mắt thấy Tả Lăng Tuyền càng ngày càng gần, Khương Di đột nhiên phản ứng lại, ngửa người ra sau mấy phần, trừng mắt hỏi: "Ngươi làm gì
"Ừm
Tả Lăng Tuyền đang định hôn môi thì động tác cứng đờ, khôi phục vẻ mặt nghiêm túc, có chút mờ mịt: "Lời đã nói đến nước này, hôn một cái cũng không được sao
Hôn một cái
Mắt Khương Di trợn tròn, mặt cũng dần đỏ lên
Nàng nhịn nửa ngày, vẫn không thể ngăn được sự xấu hổ trong lòng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Không phải ngươi không háo sắc sao
Trước kia cả ngày giả bộ không màng thế tục, mắt cũng không thèm nhìn, giờ sao lại...sao lại không biết xấu hổ thế này
Tả Lăng Tuyền không đỏ mặt chút nào, cười tủm tỉm giải thích: "Ta là đàn ông bình thường, trước đây không tu luyện được, sợ gần nữ sắc sẽ ảnh hưởng đến việc nhập môn, nên mới luôn cố gắng kiềm chế; bây giờ có thể tu luyện rồi, tự nhiên không cần giữ thanh quy giới luật nữa
Với cả, ta vì công chúa, bên ngoài không đi đâu, ở lại Đại Đan triều chờ nàng; công chúa cũng là vị hôn thê của ta, không cho hôn một cái sao
Đây là ngụy biện gì vậy
Vạt áo Khương Di phập phồng, định bụng tranh cãi vài câu, nhưng không biết tại sao lại có chút không dám – dù sao nàng và Tả Lăng Tuyền cách biệt khá xa, nếu lỡ chọc tên này nổi điên, chân khí chạy loạn thì làm thế nào..
Tả Lăng Tuyền nhấc cằm lên, ra hiệu cho Khương Di đừng trốn tránh
Khương Di tay nắm chặt váy, xấu hổ đến nỗi mặt như sắp rỉ máu, nhịp tim đập cực nhanh, thậm chí nhìn qua lớp áo cũng có thể thấy lồng ngực rung động
Trong thạch thất tĩnh lặng, một nam một nữ ngồi đối diện, không khí có vẻ quỷ dị
Sau một hồi giằng co, Khương Di vẫn là người thua cuộc trước, nghiến răng nói: "Chỉ...chỉ lần này thôi
Ta đã nói trước, bản cung không thích ngươi, chỉ là bởi vì...bởi vì ngươi biết cách cư xử, mới phá lệ trước khi thành thân, thưởng cho ngươi một chút...ngươi...ngươi không được một tấc lại muốn tiến một thước, đừng tự mình đa tình hồ đồ suy nghĩ...ấy ấy, để ta nói hết đã...ưm ưm..
Bốn môi chạm nhau
Nam tử cúi người xuống, ngăn chặn những lời nói lảm nhảm của cô gái
Khương Di mặc váy đỏ, thân thể bỗng cứng đờ, có chút chân tay luống cuống
Nàng đưa hai tay lên, nhưng không biết nên để ở đâu; đôi mắt đẹp cố gắng làm ra vẻ uy nghiêm, nhưng tận sâu đáy mắt chỉ còn lại vẻ bối rối cùng xấu hổ
Tả Lăng Tuyền mắt nhìn dịu dàng, ôm lấy lưng Khương Di, khóe mắt cong lên ý cười
Khương Di cố nhịn không dám động đậy, trong con ngươi ngập sương, thỉnh thoảng nhắm lại thỉnh thoảng mở ra, dần dần có chút thất thần
Bàn tay không biết để đâu, cũng chậm rãi đặt lên vai Tả Lăng Tuyền
Chỉ là..
"Tê -" Ôm nhau được một lát, Tả Lăng Tuyền đột nhiên ngẩng đầu lên, lùi ra sau một chút, có vẻ đau đớn: "Ngươi cắn ta làm gì
Mặt Khương Di đỏ như quả táo, lông mi cũng run rẩy
Nàng giữ tay Tả Lăng Tuyền lại, kinh ngạc xen lẫn giận dữ trừng mắt nhìn hắn: "Ngươi...ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi
Tay ngươi...tay..
Lời nói lung tung, không biết phải dùng bao nhiêu sức mới nói ra được
Tay Tả Lăng Tuyền vẫn còn đặt trên ngực nàng, bị Khương Di dùng sức nắm chặt
Mềm..
Tả Lăng Tuyền nháy mắt, hắn tình thâm ý trọng, tay tự nhiên mà đặt lên, đúng là không chút chú ý
"Híc, quen rồi...phì
Không phải không phải..
"Ngươi nói cái gì?
Khương Di nghe thấy lời này lập tức xù lông, xấu hổ biến thành giận dữ, giống như một con mèo bị giẫm phải đuôi, giơ tay lên định đánh người
Tả Lăng Tuyền vội vàng nắm cổ tay Khương Di, nghiêm túc thành khẩn nói: "Đừng nóng giận, ta thề, ta trước giờ giữ mình trong sạch, đây cũng là lần đầu tiên...cái..
Đến đây, suy nghĩ của Tả Lăng Tuyền chợt lóe lên, dường như có điều gì đó rất quan trọng vụt qua
Tuy không thể nắm bắt, nhưng nó cũng khiến cho lời thề thốt của Tả Lăng Tuyền có chút chần chừ
Khương Di thấy Tả Lăng Tuyền 'chột dạ' há hốc miệng vì tức giận đến không nói nên lời; dưới cơn giận, thật sự không thể nhịn được nữa, đứng dậy đè Tả Lăng Tuyền xuống rìa giường đá, nắm vai hắn lắc mạnh: "Đồ hỗn đản, ngươi phải nói cho rõ ràng với ta...không phải là Thang Tĩnh Nhu con hồ ly tinh đó chứ?..
Tả Lăng Tuyền vốn bị thương, chân khí trong người lại trống rỗng, thật sự không đấu lại nổi cơn giận dữ của Khương Di, bị lắc đầu óc choáng váng, vội vàng nói: "Tê...đau đau, ta thật sự không lừa nàng, đừng dùng sức như thế..
Khương Di lắc lư hai lần, thấy sắc mặt Tả Lăng Tuyền tái nhợt mới phản ứng, vội buông lỏng tay
Nhưng cơn giận của nàng không hề giảm
Mặt Khương Di lúc đỏ lúc trắng, dùng tay áo lau khóe miệng, ánh mắt đầy vẻ hối hận
Nàng đứng dậy, nghiến răng nói: "Đi
Hôm nay ta tha cho ngươi, chờ ngươi lành thương sẽ tính sổ với ngươi sau
Nói xong những lời đe dọa, lòng rối bời Khương Di không thể nán lại nữa, quay người chạy ra khỏi thạch thất, bước chân nặng trĩu
Tả Lăng Tuyền thân thể quả thật suy yếu, cũng không thể đứng dậy tiễn, chỉ có thể nói vọng theo: "Ngủ ngon, đi cẩn thận nhé
Đợi bóng dáng Khương Di biến mất, hắn mới chống tay xuống đất, ngồi lại xuống giường đá
Chuyện gì đang xảy ra vậy..
Tả Lăng Tuyền đưa tay lên sờ vào bờ môi, trong lòng xác nhận bản thân vừa rồi là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật với cô nương
Nhưng vì sao lại thấy chột dạ như vậy
Chẳng lẽ việc hồi nhỏ được nha hoàn ôm ấp cũng được tính sao
Không đúng, nụ hôn đó là hôn má, tiểu oa nhi lại chẳng tính toán gì
Tả Lăng Tuyền vắt óc suy tư một hồi, càng nghĩ càng không ra, đành phải tạm thời gác lại chuyện này, ngồi nghiêm chỉnh bắt đầu luyện khí một cách nghiêm túc
Hôn môi có thể không tính, nhưng việc ngồi xuống luyện khí chắc chắn là lần đầu
Với tâm trạng chuyên chú của Tả Lăng Tuyền, chỉ chốc lát hắn đã tiến vào trạng thái nhập định, toàn thân chỉ còn lại hư vô mờ mịt của thiên địa linh khí
Xin nói rõ với mọi người: Nhân vật chính hẳn là đã đi luân hồi chuyển thế đầu thai đến thế giới này, khoảng một hai tuổi thì dần dần nhớ lại trí nhớ của kiếp trước, nhưng ký ức còn rất mơ hồ
Nhân vật chính chính là Tả Lăng Tuyền chứ không phải xuyên không đoạt xác một đứa bé Tả gia nào cả.