Quay Về 19 Tuổi, Nữ Thần Ngươi Làm Sao Không Kiêu Ngạo

Chương 4: Ta cho ngươi biết, Hứa Giang Hà lần này không đồng dạng




Chương 4: Ta cho ngươi biết, Hứa Giang Hà lần này không giống bình thường
Đó là tiếc nuối, bất đắc dĩ, còn có sự thất vọng kiểu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép
Liễu Nhất Trung là trường cấp ba trọng điểm, điểm thi tuyển sinh rất cao, Hứa Giang Hà thi cấp ba vào lớp có thành tích top 3, theo lý thì sẽ được vào một trường 211
Nhưng hắn đã khinh suất
Chủ nhiệm lớp Vương Vĩ Quân đã tìm Hứa Giang Hà nói chuyện rất nhiều lần, lời lẽ thấm thía, tận tâm chỉ bảo, đến cuối cùng thì cũng không thể làm gì khác ngoài việc tùy hắn
Kiếp trước sau khi tốt nghiệp cấp ba, Hứa Giang Hà không có mặt mũi trở về gặp chủ nhiệm lớp, mãi đến khi thi nghiên cứu sinh thành công mới đến thăm, chủ nhiệm lớp cười tủm tỉm, nói thằng nhóc, ngươi mà được như vậy sớm thì tốt rồi
Hô..
Hứa Giang Hà thở phào nhẹ nhõm
"Không sao, tiếp theo cứ nhìn ta
Hắn cắn răng
Chủ nhiệm lớp chờ đợi lập tức rời đi
Vi Gia Hào lập tức nằm sấp xuống bàn ngủ bù
Hứa Giang Hà cúi đầu, không nói gì, tiếp tục theo kế hoạch của mình
Giờ đọc buổi sáng kết thúc
Giờ nghỉ giữa tiết, Vi Gia Hào bão táp quay trở về, vừa ngồi xuống liền xích lại gần Hứa Giang Hà, mắt to trừng trừng như chuông đồng, nhỏ giọng hỏi:
"Mẹ nó, Hứa Giang Hà, chuyện buổi sáng của ngươi là thật hay giả
"Chuyện gì
"Chuyện Từ Mộc Tuyền đó, không theo đuổi nữa à
Thật vậy sao
Đừng để hai hôm nữa người ta vẫy tay cái ngươi lại dính lên đấy nhé
"Cái gì
Ta là loại người đó
"Ngươi không phải sao
"Về sau thì không phải
"Chắc chắn
"Ừm
"Huynh đệ, nhớ kỹ những lời hôm nay ngươi nói đấy
Vi Gia Hào đột nhiên nghiêm túc, đồng thời cực kỳ trịnh trọng vỗ vỗ vai Hứa Giang Hà, còn lộ ra vẻ mặt vui mừng
Hứa Giang Hà nhìn hắn một cái, cười cười, gật đầu
Có điều Vi Gia Hào lại đột nhiên ngẩn người ra, gắt gao nhìn chằm chằm vào mắt Hứa Giang Hà, lắc đầu, kinh ngạc, nói ra:
"Không đúng, không đúng không đúng
"Cái gì không đúng
Hứa Giang Hà nhíu mày
"Hứa Giang Hà, hôm nay ngươi rất khác lạ, nói như thế nào nhỉ, ngươi cho ta cảm giác như trước kia hoàn toàn không giống, cảm giác như là biến thành người khác vậy
Vi Gia Hào nói
Vậy thì khẳng định là không giống nhau rồi
Thân thể vẫn là thân thể ấy, nhưng linh hồn thì đã khác
Tâm tính trở nên thành thục cùng cảm xúc trở nên ổn định, có thể trực tiếp ảnh hưởng đến khí chất bên ngoài của một người
Hứa Giang Hà không nhớ rõ lúc này mình nên như thế nào, nhưng điều đó không quan trọng, người thay đổi đôi khi đó là một cơ hội tốt
"Vậy không phải tốt sao
Hứa Giang Hà hỏi lại
"Tốt thì tốt, có điều sự tương phản hơi lớn, quá đột ngột, mẹ nó, ta khó mà tiếp nhận
Vi Gia Hào nói
"Vậy thì không sao, từ từ sẽ quen thôi
Hứa Giang Hà gật gật đầu
"Mẹ nó, cái kiểu nói chuyện hiện tại của mày ấy, cái này phải hình dung thế nào nhỉ, à đúng rồi, không nhanh không chậm như mây trôi nước chảy, còn trả lời dứt khoát lưu loát nữa chứ, thái độ này ngầu đấy
Vi Gia Hào ngây người ra
Hứa Giang Hà nghe thấy cũng thấy vui, chỉ cười cho qua chuyện
Hắn biết Vi Gia Hào không có ý châm chọc hay nói móc
Thực ra cái gọi là người trưởng thành thành thục chính là như vậy
Logic rõ ràng, lời ít ý nhiều, trong lời nói có trọng tâm, sau đó nắm bắt mâu thuẫn chính, không nói nhảm, chỉ cần nói vài ba câu là có thể biết người này nhận thức ở tầng bậc nào
Buổi sáng có 4 tiết học, hai môn chính và hai môn phụ
Hứa Giang Hà thử theo tiến độ của giáo viên, phát hiện không được, theo không kịp
Dù gì cũng đã là lớp 12, chương trình ôn tập đã đi qua hơn nửa, hắn quên quá nhiều thứ, phải lập lại kế hoạch và tiết tấu của mình
Đến trưa, hắn vẫn ngồi ở chỗ vùi đầu vào sách vở, hoàn toàn không bị bên ngoài ảnh hưởng
Nhưng mà chỗ của hắn lại ở giữa, bên trong còn có Vi Gia Hào, giáo viên đang giảng bài đi đến bên cạnh nhìn sách của hắn thì thấy lật sai trang, còn nhắc nhở mấy lần
"Không được, phải nghĩ cách mới được
Hứa Giang Hà cau mày
Giữa trưa sau khi tan học, hắn liền đứng dậy ra khỏi lớp đi đến nhà ăn
Một mình, cúi đầu, bước nhanh, nhanh chóng giải quyết bữa cơm trưa rồi trở về lớp học
Đi đi lại lại, bạn cùng lớp nhìn hắn với ánh mắt như nhìn một người kỳ lạ
Một lát sau, Vi Gia Hào trở về, nói với Hứa Giang Hà:
"Mẹ nó, Hứa Giang Hà mày chạy nhanh vậy làm gì
Lão tử vừa mở mắt, người mày đã mất hút, giữa trưa không phải bọn mình cùng nhau ra ngoài ăn sao
"Nhà ăn gần hơn chút, đồ ăn cũng không tệ
Hứa Giang Hà sửng sốt một chút, lúc này mới nhớ ra hồi cấp ba mình đều ra ngoài ăn trưa cùng Vi Gia Hào, gọi hai món xào, ăn hai bát cơm lớn
Từ Mộc Tuyền hồi lớp 10, 11 thì trưa chiều sẽ về nhà, đến lớp 12 do việc học gấp gáp, người nhà sẽ cho người lái xe mang cơm đến
Còn bữa sáng là nàng muốn ăn gì, Hứa Giang Hà sẽ mua cho nàng, đi xa bao nhiêu cũng được
Buổi tối tan học sẽ đi cùng nhau, đưa nàng về nhà
Nhưng mà, đó cũng chỉ là trước kia thôi
"A
Ngươi, ngươi nói cũng đúng đấy
Vi Gia Hào gật gật đầu, nhìn Hứa Giang Hà đang chăm chú vào sách giáo khoa nên cũng không nói nhiều nữa
Mà lúc này, Hứa Giang Hà lại đột nhiên ngẩng đầu lên, quay đầu nhìn thoáng qua góc sau lớp học
Một lát sau, hắn đứng dậy, đi về phía cửa lớp
"Mẹ nó, Hứa Giang Hà mày đi đâu vậy
Đi lấy nước à
Chờ tao với
Vi Gia Hào đuổi theo gọi
Nhưng khi vừa ra khỏi cửa, hắn ngây người ra, phát hiện Hứa Giang Hà không hề đi về hướng nhà vệ sinh
Vi Gia Hào lắc đầu, có chút khó hiểu
Lúc này vừa vặn Từ Mộc Tuyền từ hành lang một bên đi đến
Mái tóc đen dài, dáng người so với Vi Gia Hào còn cao hơn chút, cằm hơi ngẩng lên, lạnh lùng ngạo nghễ, bên cạnh còn có Ngô Diễm cao lớn thô kệch đi theo
Từ Mộc Tuyền chỉ nhàn nhạt liếc qua Vi Gia Hào, trực tiếp lướt qua
Điều này khiến Vi Gia Hào không khỏi bực tức
Đã ngạo mạn cái gì chứ
Hứa Giang Hà không còn quan tâm đến cô nữa rồi
Sau đó trong lúc bốc đồng, liền hô lên một tiếng:
"Này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Gì
Từ Mộc Tuyền dừng bước lại
Vi Gia Hào ít nhiều vẫn có chút kiêng dè, liền nói uyển chuyển hơn:
"Ta cho ngươi biết, Hứa Giang Hà lần này không giống bình thường
"Chỗ nào không bình thường
Tôi thấy hắn cả buổi trưa cứ ngồi đờ ra ở trên chỗ ngồi, như một tên ngốc ấy, đoán chừng đang hối hận muốn chết, sáng sớm hắn giả vờ làm gì chứ
Bây giờ thì thấy xấu hổ chưa
Ngô Diễm liền cười lạnh chế nhạo như bắn liên thanh
Từ Mộc Tuyền lại không nói gì
Vi Gia Hào tuy sợ Từ Mộc Tuyền, nhưng lại tuyệt đối không quen thói Ngô Diễm, trực tiếp trừng mắt mắng:
"Mẹ nó, lão tử nói chuyện với mày hả
Cần mày ở đây lảm nhảm sao
"Vi Gia Hào, ý của cậu là gì
"Ý là như thế đó
Sao hả
"Mày...mày..
"Sao
Sốt ruột hả
Cắn tao à
Mẹ
"Tuyền Tuyền, cậu, cậu xem hắn kìa, có bị bệnh không vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô Diễm rất sợ Vi Gia Hào, dù sao thì đó cũng là một tên đầu gấu, thế là lại quay sang nũng nịu với Từ Mộc Tuyền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng dậm chân một cái rồi uất ức, quả thật sức nặng và lực sát thương cũng lớn đấy, suýt chút nữa đã làm Vi Gia Hào bị choáng váng
"Vi Gia Hào, rốt cuộc cậu muốn nói gì
Từ Mộc Tuyền cuối cùng cũng mở miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.