Quay Về 19 Tuổi, Nữ Thần Ngươi Làm Sao Không Kiêu Ngạo

Chương 60: Một mực đều rất cơ trí được không?




Chương 60: Từ đầu đến cuối ta đều rất thông minh được không
Chờ Lưu Đan và Vi Khải Lệ đi ra ngoài, Từ Mộc Tuyền mới rời khỏi phòng
Ngô Diễm đã đợi một lúc lâu, cuộc đối thoại của hai người kia nàng đều nghe được, lúc này có chút xấu hổ, nên vô ý lấy lòng nói: "Tuyền Tuyền, sao cậu đi lâu vậy
Từ Mộc Tuyền hơi nhếch miệng, chứng ghét người ngu lại tái phát
Nàng liếc Ngô Diễm một cái, lại thôi
Ngô Diễm nhận ra mình lỡ lời, hận không thể tự tát vào miệng mình, thấy Từ Mộc Tuyền đi ra ngoài liền vội vàng đi theo sát
Chưa đi được mấy bước, Ngô Diễm lại nhịn không được nói: "Tuyền Tuyền, tớ thấy Hứa g·i·a·ng Hà cũng không tệ, chuyện lần này hoàn toàn là Trần Ngọc d·a·o con tiện nhân kia tự rước lấy nhục, nó còn tưởng rằng đồ cậu không cần thì nó có thể nhặt
"Ngô Diễm
"A
Sao thế, có chuyện gì
"Sau này có chuyện gì thì tránh xa ta một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ Mộc Tuyền thốt ra
Nàng quen với giọng điệu lạnh lùng, cũng không để ý đến cảm xúc của đối phương
Nhưng lần này, Từ Mộc Tuyền liếc qua vẻ mặt vẫn ngơ ngác của Ngô Diễm, lần đầu tiên trong lòng có chút băn khoăn
Vừa đi, giọng nàng dịu lại một chút, nói: "Còn một tháng nữa là t·h·i tốt nghiệp cấp ba rồi, lo học cho giỏi đi, cậu không giống ta
"Tuyền Tuyền, tớ..
"Đừng nói nữa, thế nhé
Từ Mộc Tuyền không để ý đến Ngô Diễm nữa
Đi ngang qua mấy phòng học, đến trước cửa lớp ba, Từ Mộc Tuyền vẫn cảm thấy phiền não, nhưng cũng tựa hồ thấy tốt hơn một chút
Nàng vô thức nhìn thoáng qua góc cuối lớp, Hứa g·i·a·ng Hà đang cắm cúi
Lắc đầu, Từ Mộc Tuyền quay về chỗ ngồi
Vừa đi, nàng lại theo thói quen liếc qua người ngồi cùng bàn, Trầm Huyên cũng đang cúi đầu
Cùng lúc đó
Lớp 25 ban văn
Trần Ngọc d·a·o nằm bò ra bàn, đầu óc rối loạn, trong lòng hoảng hốt
Sau khi về lớp, nàng mới nhận ra mình đã lỡ lời
Mấy đứa bạn thổi phồng một hồi, đầu óc nàng nóng lên rồi ngu ngơ, lại đi nói dối là mình đang quen với Hứa g·i·a·ng Hà, còn bảo Hứa g·i·a·ng Hà phải lo học
Thế này không xong rồi
3% điểm một bốn mươi mốt 5 cửu nhị 6...Kiểu gì cũng lộ tẩy thôi
Nghĩ đến Hứa g·i·a·ng Hà, Trần Ngọc d·a·o vẫn thấy rất uất ức
Trước đây nàng từng gặp Hứa g·i·a·ng Hà mấy lần, luôn đi theo sau Từ Mộc Tuyền, đặc biệt nghe lời, Từ Mộc Tuyền muốn nổi cáu thì nổi, muốn sai hắn làm gì thì làm nấy
Lúc đó, Trần Ngọc d·a·o xem thường, kỳ thực trong lòng có chút ghen tị
Vì Hứa g·i·a·ng Hà dáng vẻ rất đẹp trai, theo cách nàng nghĩ, nếu Hứa g·i·a·ng Hà theo đuổi mình như thế, cảm giác chắc chắn không tệ
Nhưng khi vào lớp 12, vì là sinh viên nghệ thuật, lộ trình và sinh viên văn hóa khác nhau
Trần Ngọc d·a·o trước hết phải đi tập huấn, sau đó thi tỉnh, rồi lại thi các trường trên cả nước, mãi đến thời gian trước mới trở lại Liễu Nhất Trung, dùng hai tháng cuối cùng để cố gắng cải thiện điểm số các môn văn hóa
Thi tỉnh và thi các trường đều rất xuất sắc, Trần Ngọc d·a·o đặc biệt kiêu ngạo
Nhưng kỳ thi đại học..
Về trường rồi, không, trong khoảng thời gian đi thi ở các trường, nàng hay nghe đám bạn không ngừng nói về chuyện của Hứa g·i·a·ng Hà và Từ Mộc Tuyền
Ban đầu không để ý, sau đó thấy có chút thú vị, cuối cùng thì phát hiện Hứa g·i·a·ng Hà cũng khá đặc biệt đó chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dưới tác động của nhiều tầng tâm lý, cộng thêm sự xúi giục của bạn bè, nàng liền viết một lá thư, để bạn bè lén nhét vào ngăn kéo của Hứa g·i·a·ng Hà
Sau đó mỗi ngày lên lớp lén lút dùng điện thoại, chờ Hứa g·i·a·ng Hà thêm mình vào danh sách bạn bè
Ai ngờ, một tuần trôi qua, mắt sắp rơi cả vào điện thoại, Hứa g·i·a·ng Hà vẫn không thèm thêm nàng
Thế này không được
Không thể nhịn được
Từ nhỏ đến lớn lần đầu chủ động viết thư..
Không, cái đó không phải thư bình thường, hoàn toàn là thư tình, gửi cho con trai, mà lại rơi vào tình cảnh này sao
Vậy sau này còn mặt mũi nào mà vênh váo làm đại tỷ Trần trong đám bạn bè nữa chứ
Thế là, đầu óc nóng lên, đi tìm hắn tính sổ
Nhưng Trần Ngọc d·a·o tuyệt đối không ngờ, người thật Hứa g·i·a·ng Hà lại là người thế này, hoàn toàn khác biệt, với những gì nàng ấn tượng và tưởng tượng là hoàn toàn không giống nhau
Đầu tiên là thái độ rất lạnh nhạt
Tiếp theo, cũng là điều Trần Ngọc d·a·o cảm thấy uất ức nhất
Hứa g·i·a·ng Hà lại còn nói nàng ngu xuẩn ôi
Chỗ nào ngu xuẩn chứ
Bao năm nay đều rất thông minh được không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Miệng thì không phục, nhưng trong lòng, Trần Ngọc d·a·o không thể không thừa nhận
Vì cứ mỗi lần Hứa g·i·a·ng Hà vừa mở miệng, nàng luôn phản ứng chậm một nhịp, không theo kịp
Còn có một điều nữa
Cũng là một điều kỳ quái
Cái kiểu lạnh lùng, không nói nhảm của Hứa g·i·a·ng Hà lại khiến Trần Ngọc d·a·o cảm thấy có cảm giác, đặc biệt là khi Hứa g·i·a·ng Hà nói "Im miệng", cả người nàng lúc đó như tê dại đi
Giờ cũng thế
Chỉ cần nghĩ tới thôi là cảm thấy kỳ lạ
Rồi lại nằm bò ra bàn, chân không tự chủ mà khẽ kẹp lại
"Khoan đã, Trần Ngọc d·a·o, đầu óc ngươi đang nghĩ cái gì vậy
Vấn đề bây giờ là Hứa g·i·a·ng Hà cảm thấy mình ngu xuẩn, sau khi trở về, chắc chắn sẽ có người hỏi, mà hắn còn không biết sẽ nói mình ra sao đâu
"Xong rồi xong rồi, vậy phải làm thế nào bây giờ
Từ Mộc Tuyền chắc chắn sẽ cười chết mất
"Phiền chết đi được
"Thôi, cứ đọc sách đi
Trần Ngọc d·a·o làm như có vẻ cầm sách lên
Rồi lại làm chuyện ngớ ngẩn
Lúc nãy nhìn đến chỗ nào rồi
"À đúng rồi, lẻ thành chẵn, ký hiệu nhìn góc vuông..
Trần Ngọc d·a·o lẩm bẩm
Mấy đứa bạn ngồi cùng bàn đã quan sát nàng nửa ngày, không nhịn được nhào vào, nghe xong thì lập tức trợn mắt kinh ngạc, hét lên: "d·a·o d·a·o, 3 năm rồi mà cậu vẫn còn đọc câu này sao
"Tự học buổi tối không được nói chuyện
Trần Ngọc d·a·o liếc mắt nói
..
Buổi tối tự học
Sau khi về đến nhà, Hứa g·i·a·ng Hà liền đăng nhập vào mạng
Hắn đang đợi tin nhắn của Trầm Huyên
Vào ca tự học tối, Hứa g·i·a·ng Hà nhận ra rõ cảm xúc của Trầm Huyên có thay đổi, nếu như không điều chỉnh kịp thời, có thể sẽ ảnh hưởng đến kỳ thi liên trường ngày mai
Đợi một lát, Trầm Huyên online
Hứa g·i·a·ng Hà lập tức gửi tin nhắn: "Ngày mai thi liên trường, có tự tin không
"Đương nhiên là có, tớ sẽ không để cậu vượt mặt dễ dàng đâu
Kính râm
jpg" Bên kia hồi đáp gần như ngay lập tức
Hứa g·i·a·ng Hà nhìn tin nhắn này, bỗng nhớ tới giọng nói địa phương của Lưu Đan ban ngày, không khỏi miên man suy nghĩ, có chút xao động
Ở cái tuổi 19 này, huyết khí sao tránh khỏi sự bồng bột
Cùng lúc đó, bên kia mạng internet
Trầm Huyên ngồi trước máy vi tính, nhìn màn hình, khóe miệng đáng yêu hiện lên ý cười
Tối nay nàng lên mạng hơi muộn
Đương nhiên, hơi muộn là có lý do.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.