Quay Về 19 Tuổi, Nữ Thần Ngươi Làm Sao Không Kiêu Ngạo

Chương 62: Ngươi hoa hồng




Chương 62: Hoa hồng của ngươi
Quyển sách là một cuốn sách cổ tích, « hoàng tử bé »
Tấm ảnh là một tấm ảnh chụp chung, thời gian là lúc tốt nghiệp trung học, ta đứng dưới ánh nắng, cũng không biết vì sao, trông có vẻ không được vui cho lắm
Hứa Giang Hà đứng ở một bên, tụt lại nửa bước chân, ngây ngốc so với tay hình kéo, đang lén nhìn ta, vẻ mặt mừng thầm trộm vui trông càng khiến người khó hiểu
Từ Mộc Tuyền cứ như vậy ngơ ngác nhìn tấm ảnh, không nhặt lên, cũng không đá đi
Một lát sau, Từ Mộc Tuyền đưa mắt nhìn vào cuốn « hoàng tử bé » kia
Cuốn sách đó là Hứa Giang Hà tặng cho nàng lúc tốt nghiệp trung học, kẹp cùng tấm ảnh chụp chung, nói quyển sách này là quyển mà hắn thích nhất
Lúc ấy Từ Mộc Tuyền cảm thấy rất trẻ con
Ai mà tốt nghiệp trung học rồi còn đọc sách cổ tích chứ
Sau khi nàng nhận lấy thì chưa từng đọc, thậm chí còn chưa từng mở ra xem
Lại qua một lúc lâu
Từ Mộc Tuyền ngồi xổm xuống, nhặt sách cùng tấm ảnh lên
Nàng muốn xé tấm ảnh, nhưng lại không hiểu sao không đành lòng, đành phải kẹp tấm ảnh trở lại trong sách
Vốn muốn đặt sách lại lên kệ, nhưng như có ma xui quỷ khiến, Từ Mộc Tuyền lại ngồi xuống ghế, nhìn cuốn « hoàng tử bé » trên tay
Sách hơi cũ, dấu vết đọc rất rõ, bìa sách cũng có chút sờn rách
Từ Mộc Tuyền nhẹ "a" một tiếng, muốn cười, vẫn thấy ai mà tốt nghiệp trung học rồi còn hết lần này đến lần khác đọc cùng một cuốn sách cổ tích
Nó hay đến vậy sao
Nàng mở sách ra
Trong sách có rất nhiều trang bị gập, hẳn là do Hứa Giang Hà lúc đọc đã gấp lại
Cũng có thể là hắn cố ý để lại, hi vọng Từ Mộc Tuyền có thể trực tiếp mở ra, nhìn thấy nội dung hắn muốn cho Từ Mộc Tuyền thấy
Từ Mộc Tuyền mở ra một trang bị gập, trên đó có dùng bút đỏ khoanh tròn một câu: "Chỉ có dùng tâm mới có thể nhìn rõ sự vật, những thứ quan trọng thì mắt thường không thể nhìn thấy"
Từ Mộc Tuyền khựng lại
Một lát sau, nàng lại lật một trang khác: "Chính sự nỗ lực yêu thương mà ngươi dành cho hoa hồng đã khiến cho hoa hồng của ngươi trở nên quan trọng đến thế"

Hôm sau
Kỳ thi liên thành phố bắt đầu
Sáng sớm, Hứa Giang Hà đến lớp
Hắn vẫn có thói quen nhìn về chỗ của Trầm Huyên
Trầm Huyên đến sớm hơn hắn, ngước mắt nhìn hắn, cặp kính sau khuôn mặt tròn nhỏ có chút ửng hồng, nắm chặt nắm tay nhỏ về phía Hứa Giang Hà bày ra ý tứ thị uy
Hứa Giang Hà thấy buồn cười, bật cười, ra vẻ khinh thường
Sau đó Trầm Huyên cười rất ngọt ngào
Hai người cứ như vậy, hoàn toàn như trước đây, trao đổi ánh mắt ngắn gọn
Bảy giờ rưỡi, tiến về phòng thi tương ứng
Lần thi thử trước Hứa Giang Hà đã lọt vào top 100 của khối, hạng 69, cho nên lần này được vào thẳng phòng thi số hai
Trầm Huyên thuộc top 30, trực tiếp vào phòng thi số một
95% người trong hai phòng thi này đều là học sinh của hai lớp trọng điểm
Hứa Giang Hà tưởng học sinh hai lớp này sẽ đặc biệt một chút, ai ngờ vừa vào xem xét, tất cả đồng loạt ngẩng đầu nhìn chằm chằm hắn
Ta sát, các ngươi cũng đã nghe về chuyện của ta rồi sao
Có vài người rất mạnh dạn, trừng mắt, kích động nói: "Hứa Giang Hà
"Ngươi là Hứa Giang Hà lớp ba đúng không
"Oa, ngươi giỏi quá, ngay cả chủ nhiệm lớp bọn ta cũng hay nhắc tới ngươi đấy
"Lớp ba các ngươi giỏi thật, còn có cả Trầm Huyên nữa, ở phòng thi số một kìa, lớp song song vậy mà cũng có người lọt vào phòng thi số một!"..
Có vài lời tuy không hay, nhưng không có ác ý, thuộc về sự ngay thẳng của học bá
Hứa Giang Hà chỉ cười, không có ý kiến, cũng không giả bộ cũng không khoe mẽ
Đây là lần đầu tiên trong hai đời hắn vào phòng thi gần top đầu như thế, trong lòng rất nhiều cảm xúc, sau đó đảo mắt nhìn một lượt, trong lòng lại không khỏi thở dài
Quả nhiên học giỏi lại xinh đẹp là một thứ gì đó khan hiếm mà
Con trai cũng vậy, nhìn toàn lớp, ai nấy cũng đều tiều tụy, về nhan sắc thì không ai là đối thủ của mình
Nhắc đến cái này, Hứa Giang Hà lại nhớ đến một chuyện
Trước đó Lưu Đan nói cũng có rất nhiều nam sinh thích Trầm Huyên, đúng là như vậy, mà còn toàn là học bá lớp trọng điểm, thậm chí có cả một hạt giống Thanh Bắc còn vụng trộm viết thư cho Trầm Huyên
Kiếp trước Trầm Huyên đã từng nhắc với hắn một chuyện, kể là có một nam sinh, trước kia cùng khóa, vốn học Thanh Hoa sau khi tốt nghiệp thì đi tuyển chọn, hiện tại đang ở thành phố, trước đây luôn là bạn bè, gần đây đột nhiên phát hiện ra hắn không đúng lắm
Hứa Giang Hà nghe xong liền hiểu ý là gì
Cái tên kia cũng coi như là nhân trung long phượng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc ấy hắn cười cười, nói là nàng cũng đã trưởng thành rồi đấy
Trầm Huyên bất chợt không vui, phản bác, nói có mỗi mình ngươi trẻ con à
Ai mà chẳng như thế
Về sau, nhìn lại thì Trầm Huyên vẫn là không cho người kia có cơ hội tiếp cận
Buổi sáng thi ngữ văn, buổi chiều thi toán
Hứa Giang Hà làm bài như máy
Thi xong cảm thấy không tệ
Buổi tối tự học không bắt buộc
Cho nên thi xong Hứa Giang Hà liền đi luôn
Hắn đi một chuyến tới phố Ngũ Tinh, cửa hàng đầu tiên của "Vui Mừng Trà" đã được định ngày kia khai trương, tức là ngày 1 tháng 5
Công tác chuẩn bị cơ bản đã xong xuôi, mặt tiền cửa hàng đã được lắp đặt cơ bản, thiết kế trở về đúng với bản vẽ, tông màu trắng lục, đơn giản mà sang trọng, nhìn thoáng qua là nhận ra ngay được dấu ấn đặc trưng
Đơn giá trà sữa được Hứa Giang Hà định ra, sản phẩm chủ đạo là món "Nước cam dương chi cam lộ", loại ly thường giá 12 tệ, ly lớn giá 15 tệ
Khi Hứa Giang Hà nói ra mức giá này, Dư Thủy Minh đã trực tiếp ngớ người, nói đắt quá, căn bản là không bán được
Không chỉ "Nước cam dương chi cam lộ" đắt, mà các món trà sữa khác cũng có giá bình quân khoảng 8 tệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đắt sao
Vào năm 2009 thì đúng là đắt
Nhưng Hứa Giang Hà muốn giá đắt đó
Định giá sản phẩm phải xem vị thế của thương hiệu, thứ hai là xem mức độ trưởng thành của thị trường tiêu dùng
Hoặc là ngươi đi theo con đường so sánh giá, lợi nhuận thấp tiêu thụ mạnh, nhưng con đường này rất dễ dàng phí công vô ích, tính toán kỹ lưỡng xem nhóm khách hàng tiêu dùng nào là khó chiều nhất
Hoặc là, ngươi cứ trực tiếp đi theo con đường cao cấp, một bước tới đích, bán sự khác biệt, bán độ nhận diện thương hiệu
Thậm chí có thể thẳng thắn hơn chút, bán ra "thuế IQ"
Năm 2009, thị trường trà sữa chưa hề có một mức độ trưởng thành nào cả, "Vui Mừng Trà" là cửa hàng đầu tiên tại Liễu Thành, đây là một lợi thế rất lớn, mà đi con đường thấp kém thì lại khó khăn, tự mình rước lấy khổ
Cho nên, dứt khoát đổi sang đường đua khác, mở cửa hàng ra là để tạo chủ đề
Chắc chắn có một đống người cười nhạo, nói là có nhiều kẻ ngốc lắm tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng người có tiền thì không quan tâm đến cái này
Giới tiểu tư sẽ tự động bỏ qua những người lắm tiền giả ngốc kia
Còn người bình thường ư
Họ đâu phải là đối tượng khách hàng của ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.