Quay Về 19 Tuổi, Nữ Thần Ngươi Làm Sao Không Kiêu Ngạo

Chương 67: Tại bên ngoài, đừng gọi ta mụ mụ




"Cái gì gọi là dọa người
Con trai nghĩ xong còn không được à
Cũng không trách con trai có ý kiến với ngươi
Ngô Tú Mai nói một câu, lắc đầu rồi đi vào bếp
Hứa Quốc Trung không lên tiếng, gần đây tính tình cũng tựa hồ vô tình thu liễm rất nhiều
Nhưng hắn vẫn nhíu chặt mày, càng nghĩ càng thấy bất an
Con trai nghĩ xong khẳng định là không có vấn đề
Nhưng nhà ai mà con trai ngoan ngoãn sau lại giống thằng nhóc kia mãnh liệt như vậy
Đây đều cuối cấp ba rồi, hai tháng, đem thành tích từ hơn chín trăm lên thứ sáu mươi chín của toàn khối, còn ở đợt thi thử cấp thành phố, xem ra còn muốn tiến bộ, hơn nữa có vẻ còn tiến bộ không nhỏ nữa chứ
Sau đó lại luyện tập thân thể, nửa đêm mười một mười hai giờ, trong phòng nâng tạ tay ầm ầm cả lên
Đây đều mùng một tháng năm, chẳng dễ gì mới được nghỉ, bình thường con trai không được ngủ nướng gì, hắn ngược lại hay, lại đi chạy bộ
Đây chẳng phải không đúng sao
Đây đều là do mẹ hắn quá đáng cả
Cái tuổi này của hắn, có mấy ai được như vậy chứ
Cho nên trong lòng Hứa Quốc Trung thấy bất an
Cứ cái tình thế này thì con trai mình thật sự muốn lên trời, thật sự có triển vọng lớn mất thôi
Theo lý mà nói, ai chẳng mong con hơn người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng Hứa Quốc Trung bây giờ có chút sợ điều này
Còn chưa thành rồng mà đã ở nhà làm cho lão tử mất cả hồn vía, vậy nếu thật thành rồng, có triển vọng lớn thì chẳng cưỡi lên đầu lão tử sao
Bất quá, tuy là lo lắng, nhưng nói đi nói lại thì đó cũng là con trai mình
Cho nên Hứa Quốc Trung nghĩ tới nghĩ lui, trong lòng vẫn là thấy cao hứng
Hắn thở phào một hơi, chép chép miệng, tặc lưỡi nói: "Khó trách Bình Chương luôn coi trọng thằng nhóc kia, với cái đà này thì không chừng thật sự có triển vọng lớn
Cũng tốt, xứng với Tuyền Tuyền, nếu mà kết thành thông gia, vậy nhà lão Hứa ta cũng không tính là trèo cao
… Cùng lúc đó
Phố Ngũ Tinh
Từ Mộc Tuyền mặc một bộ quần áo thể thao giản dị, dáng người cao gầy, mái tóc đen dài tự nhiên rủ xuống, bị một chiếc mũ lưỡi trai màu đen che hơn nửa khuôn mặt
Lúc này, nàng nhìn La Lan mất hết cả công sức, mới đậu chiếc Porsche Cayenne vào chỗ, không khỏi nhíu mày, nói một câu: "Mẹ, con không hiểu, sao mẹ lại chọn chiếc xe to như vậy, thật là phiền phức
Cửa xe bên ghế lái Cayenne mở ra, một người phụ nữ mặc bộ đồ thể thao bụi bặm giống hệt bước xuống, cũng đội mũ lưỡi trai, tóc không quá xoăn được nhét vào mũ, để lộ ra cái cổ trắng nõn
La Lan, mẹ của Từ Mộc Tuyền, việc đầu tiên khi xuống xe là nhăn mày, nhìn chằm chằm Từ Mộc Tuyền, tỏ vẻ giận dữ, không vui nói: "Tuyền Tuyền, quên trước khi ra cửa đã nói thế nào rồi sao
Ở bên ngoài, đừng gọi ta là mẹ, phải gọi là tỷ tỷ, biết chưa
"Tỷ tỷ..
Từ Mộc Tuyền liếc mắt
La Lan nghe xong vui vẻ, bước đến kéo tay Từ Mộc Tuyền, nói: "Đi, tỷ tỷ đưa em đi dạo phố
"Haizz..
Từ Mộc Tuyền thở dài một hơi
Rồi nghiêng đầu nhìn người bên cạnh thấp hơn mình nửa cái đầu, ăn mặc còn thiếu nữ hơn cả mình, nhất thời không biết nói gì cho phải
Rõ ràng đều đã gần 40 tuổi, là mẹ của hai đứa con rồi, vẫn cứ sống như cô bé 20 tuổi, nhiều khi còn trẻ con và ngây thơ hơn cả cô con gái lớn Từ Mộc Tuyền này
Hơn nữa còn thích nhất là ra vẻ ta đây
Ví dụ như dạo gần đây đột nhiên nháo muốn chống lão hóa, sau đó lôi kéo Từ Mộc Tuyền đi ra ngoài, liền muốn Từ Mộc Tuyền ở bên ngoài gọi nàng là tỷ tỷ
Mua xe cũng thế, một người phụ nữ cao hơn mét sáu một chút, vậy mà nhất quyết phải lái con Cayenne 3.6
Cũng chính là do ba cô nuông chiều bà, cái gì cũng theo ý bà
"Tuyền Tuyền, nếu không phải bây giờ em đang học lớp 12, thì cái ngày mùng một tháng năm này mẹ… tỷ tỷ chắc chắn sẽ không ở lại Liễu Thành, thể nào cũng dẫn em đi Thượng Hải hoặc là Hồng Kông, haizzz, không có cách nào, hôm nay thời tiết đẹp, đành đi dạo phố vậy
La Lan nói
"Vâng, tỷ tỷ
Từ Mộc Tuyền đáp cho qua
"Ôi, chúng ta bao lâu không có tới phố đi bộ rồi nhỉ
La Lan lại hỏi
"Sao con biết được, mẹ có bao giờ mua đồ ở phố đi bộ đâu
Từ Mộc Tuyền lắc đầu
"Vậy thì trách ai được chứ
Liễu Thành quá nhỏ, nếu không vì ba của em thì ta mới không ở đây cả đời, muốn mua cái túi xách tốt cũng phải bay ra Bắc Thượng Quảng, khổ sở thật đấy
La Lan càm ràm
Sau đó, đổi đề tài, hướng về Từ Mộc Tuyền hưng phấn nói: "Ôi, Tuyền Tuyền, đợi em thi xong đại học, cùng mẹ đi Paris nha, mẹ lâu rồi không ra nước ngoài du lịch mua sắm
"Để thi xong đã rồi tính
"Haizzz, cái tính của em, sao chẳng bao giờ chịu nghe lời ta vậy hả
"Con biết sao được
Hai mẹ con cứ thế vừa đi vừa trò chuyện trên đường phố Ngũ Tinh
Khí chất của hai người vô cùng nổi bật, đi trên đường được không ít người ngoái lại nhìn, nhìn thôi đã thấy nhà giàu rồi
Đi chưa được mấy bước, La Lan đột nhiên kinh hô một tiếng: "Tuyền Tuyền con nhìn xem, tình huống đằng kia sao thế, sao mà nhiều người xếp hàng thế kia
"Hả
Hình như là có cửa tiệm nào mới khai trương đấy ạ, chắc là đang có hoạt động gì đó..
Từ Mộc Tuyền liếc mắt nhìn qua
Lời còn chưa nói hết, liền bị La Lan kéo đi về phía bên kia
"Mẹ, mẹ chậm một chút
"Tuyền Tuyền lại quên rồi, gọi tỷ tỷ, mau mau, chúng ta đi xem xem, rốt cuộc là quán gì mới mở, mà lại có nhiều người xếp hàng vậy
La Lan có chút nóng lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến gần một chút, nhìn thấy mặt tiền cửa hàng, màu trắng phối viền xanh, nhìn thoáng qua thì thấy đơn giản mà cao cấp, La Lan lập tức mắt sáng lên, nói với Từ Mộc Tuyền: "Tuyền Tuyền nhìn mau, Hỷ Trà
Quán trà sao
Quán trà mở ở phố đi bộ à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quái lạ thật đấy, nhưng mà mặt tiền này ta thích, rất có cảm giác, đi, đi xếp hàng
"Mẹ còn chưa biết là bán cái gì mà đã đòi xếp hàng rồi
"Không cần biết, cứ xếp hàng rồi tính, nhiều người vậy chắc chắn là không tệ đâu
"Haizzz..
Từ Mộc Tuyền thở dài
Đến gần hơn, nhìn thấy khách hàng đi ra từ trong quán ai cũng cầm một ly trà sữa, La Lan lập tức hiểu ra, hô: "Tuyền Tuyền, là quán trà sữa, ly nhìn đẹp đấy chứ..
"Trà sữa nhiều đường, dễ béo
"Trên kia ghi là, hoa quả tươi sữa tươi, đồ uống tốt cho sức khỏe, không sao đâu, chỉ một ly thôi, xếp hàng thôi
"Được rồi
Từ Mộc Tuyền bất đắc dĩ
Đi theo hàng người ở phía sau
Cô vẫn ngẩng vành nón lên, nhìn về phía trong cửa hàng, phía cuối hàng người xếp
Thiết kế bên trong cửa tiệm có vẻ rất tươi mát, rất thoải mái, ly cũng có cảm giác và thiết kế riêng, nhân viên bên trong thì mặc đồng phục, đội mũ khẩu trang chỉnh tề
Đây ở Liễu Thành, vẫn là lần đầu tiên gặp, Từ Mộc Tuyền thấy không tệ, có lẽ đáng để bỏ thời gian ra xếp hàng
Cô cũng không có cách nào, ai bảo mẹ cô còn trẻ con hơn cả con gái đâu
Bất quá
Ngay lúc Từ Mộc Tuyền thu hồi ánh mắt lại
Nàng đột nhiên sững sờ, phát hiện ở chồng người phía sau có một người quen thuộc
Vi Gia Hào
Vừa đúng lúc Vi Gia Hào cũng nhìn về phía bên này, mặt tươi cười rạng rỡ, nhưng ngay khi nhìn thấy Từ Mộc Tuyền thì nụ cười trực tiếp cứng đờ lại, biến mất
"Tuyền Tuyền, con nhìn cái gì đấy
La Lan lúc này quay đầu lại
Đi theo hướng mắt của cô, La Lan cười, nhìn chằm chằm Vi Gia Hào, nói: "Con..
không phải là ai kia sao
"Dạ, dì ơi, con là Vi Gia Hào ạ, con của chú Vi Đại Minh ạ
"Đúng rồi, con trai của Vi Đại Minh, dì nhớ ra rồi, dì đã gặp con rồi, con với Tuyền Tuyền còn học cùng lớp đúng không
Con cũng đi xếp hàng mua trà sữa à
La Lan cuối cùng cũng nhớ ra, gật đầu vừa cười vừa nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.