Quay Về 19 Tuổi, Nữ Thần Ngươi Làm Sao Không Kiêu Ngạo

Chương 95: Hắn trước kia đều là giả?




Chương 95: Hắn trước kia đều là giả
Hứa Giang Hà có vấn đề không hiểu, Trầm Huyên dùng một buổi tối tự học để giải quyết, sau đó dạy hắn, sau đó kỳ thi đại học hết lần này đến lần khác lại ra đúng câu đó
Vậy nên hai người bọn họ hẳn là đặc biệt vui vẻ chứ
Nghĩ lại, trải nghiệm đặc biệt như vậy dường như rất tốt đẹp và đáng để vui sướng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng trong lòng Từ Mộc Tuyền lại rất khó chịu
Rõ ràng nàng cũng có được sự tiện lợi, nhưng đó là do nàng vụng trộm đứng ngoài quan sát mới có lợi, nên nàng cảm thấy mình như một gã hề
Tại trường thi, Từ Mộc Tuyền giận dỗi, ngay từ đầu trực tiếp không thèm để ý đến câu đó, cái điểm số kia nàng không cần cũng được
Nhưng làm xong hết lượt, quay đầu nhìn lại, nàng vẫn là thành thật đem lời giải câu đó điền vào bài
Thật phiền phức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẫn là không vui
Từ Mộc Tuyền phồng má, mở máy tính
Lén lút đăng nhập online, tin nhắn nhảy liên tục, là tin nhắn trong nhóm lớp
Cũng không biết là ai thêm vào, nói là chủ nhiệm lớp sẽ thông báo một số tin tức sau kỳ thi đại học trong nhóm, Từ Mộc Tuyền liền đồng ý
Ấn mở xem, toàn màn hình đều là những tin nhắn nhắc đến Hứa Giang Hà, nói đến chuyện Hứa Giang Hà, Trầm Huyên và Đào Hiểu Kiều làm trúng đề thi
Chủ nhiệm lớp cũng khen ngợi nhiều lần
Sau đó Hứa Giang Hà cũng xuất hiện, chủ nhiệm lớp còn đặc biệt khen ngợi và khẳng định cậu một tiếng
Hứa Giang Hà không nói nhiều, rất khiêm tốn
Từ Mộc Tuyền một mực quan sát, có cảm giác như nhìn thấy hào quang tỏa ra vạn trượng từ con người hắn
Hơn nữa, những gì Hứa Giang Hà thể hiện cho nàng cảm nhận cũng không hề tệ
Dường như, từ khi từ bỏ việc theo đuổi hắn, hành vi và thái độ của hắn đều khiến Từ Mộc Tuyền không thể tìm ra khuyết điểm lớn nào, thậm chí còn có vài chỗ tỏa sáng
Trước đây, Từ Mộc Tuyền đếm từng ngày mong chờ kỳ thi đại học đến, vì sau khi thi xong, nàng sẽ hoàn toàn thoát khỏi vòng bạn bè này, sẽ không còn phải thấy Hứa Giang Hà nữa
Nhưng kỳ lạ là, sau khi thi xong môn tiếng Anh, trong lòng nàng dường như không có cảm giác thoải mái giải thoát mà nàng hằng mong đợi, ngược lại là sự trống vắng, có chút bất an khó hiểu
Tại sao lại như vậy
Chẳng lẽ là vì sợ không còn được gặp Hứa Giang Hà nữa sao
Hôm đó Trầm Huyên cùng Hứa Giang Hà chụp ảnh chung, còn tự mình đến lớp nhìn chằm chằm Hứa Giang Hà ám chỉ cho hắn, nhưng Hứa Giang Hà lại làm ngơ, không quan tâm
Khi đó cũng cảm thấy trống vắng, bất an khó hiểu
Nghĩ đi nghĩ lại, Từ Mộc Tuyền đột nhiên lắc đầu, điên cuồng tự nhủ trong lòng: "Ta mới không phải sợ không còn gặp được Hứa Giang Hà nữa nha
"Ta chỉ là có chút không cam tâm thôi
"Trước kia hắn không phải rất thích ta sao
Không phải đã thích nhiều năm như vậy sao
Sao có thể nói không quan trọng liền không quan trọng được
Chẳng lẽ những gì trước kia hắn làm đều là giả
"Ừm, ta chỉ là nhìn rõ được con người của hắn thôi
Nghĩ như vậy, tâm trạng Từ Mộc Tuyền thoải mái hơn một chút
Đúng vậy, chính là như vậy, cho nên mẹ hỏi chuyện mời Hứa thúc ăn cơm, bản thân mình mới không trực tiếp phản đối mà trả lời một câu tùy tiện
Cứ xem thế nào đã, cũng không có gì lớn cả!


Một bên khác
Trầm Huyên hôm nay thật sự vui đến phát rồ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngày thi đầu tiên, môn Ngữ văn và Toán cô đều làm rất tốt, hôm nay bài thi Lý - Hóa - Sinh có hơi khó, nhưng câu vật lý cuối cùng lại chính là câu mà cô đã giảng cho Hứa Giang Hà
Tại trường thi, Trầm Huyên cảm thấy thật thần kỳ
Cái cảm giác này nói thế nào nhỉ, thật sự đặc biệt kỳ diệu
Buổi chiều môn tiếng Anh lại rất đơn giản, viết xong rồi kiểm tra lại một lần, thời gian còn dư, Trầm Huyên ngồi ở trường thi, không khỏi hồi tưởng lại hơn một trăm ngày cuối cùng của năm lớp 12, cảm thấy tất cả đều như mộng ảo và tươi đẹp
Trong đầu cô đang nghĩ về Hứa Giang Hà
Vừa về đến nhà, cô đã vội lấy điện thoại gọi cho Hứa Giang Hà ngay
Lúc này
Trên bàn ăn
Cảm xúc của Trầm Huyên vẫn chưa bình ổn trở lại
Trầm phụ và Trầm mẫu đều làm việc tại một bệnh viện cấp 2 trong khu, hai người một người là phó chủ nhiệm bác sĩ, một người là y tá trưởng, bình thường công việc vô cùng bận rộn, cho nên sự quan tâm dành cho con gái cũng có hạn
Nhưng may là cô con gái bảo bối Trầm Huyên luôn hiểu chuyện, độc lập, cho dù là trong sinh hoạt hay học tập, đều không khiến hai người phải lo lắng
Đặc biệt là trong năm cuối cấp 3 này, thành tích ngày càng tiến bộ, khiến cho hai vợ chồng vô cùng kinh ngạc
Trầm phụ và Trầm mẫu nhìn con gái, sau đó nhìn nhau cười một tiếng, rồi Trầm mẫu lên tiếng, ôn hòa hỏi: "Tiểu Huyên, vừa rồi là con nói chuyện điện thoại với bạn nam cùng lớp đúng không
"Dạ, là cậu ấy, câu vật lý cuối bài chính là câu mà cậu ấy đã hỏi con, lúc nãy cậu ấy cũng kích động lắm, hoàn toàn không nghĩ đến sẽ trúng câu đó luôn
Trầm Huyên không nhận ra điều gì khác lạ, vừa ăn cơm vừa ừ hữ đáp lại
Trầm phụ và Trầm mẫu lại nhìn nhau, ý cười càng sâu hơn
Sáng nay sau khi thi xong Lý - Hóa - Sinh, con gái liền kích động nói đã làm được trúng câu đề, mà còn là câu cuối bài, nói là có một bạn nam trong lớp đã hỏi con bé
Trầm mẫu cẩn trọng, bóng gió hỏi thăm, biết được đó là bạn nam cùng lớp, tên là Hứa Giang Hà, cuối năm nay học tập đặc biệt chăm chỉ
Buổi chiều thi xong tiếng Anh, Trầm phụ lại gọi điện thoại cho chủ nhiệm lớp Vương Vĩ Quân, hỏi thăm tình hình, phát hiện chủ nhiệm lớp đánh giá rất cao về Hứa Giang Hà
Hai vợ chồng là người hiểu con gái nhất, hơn nữa cả hai đều đã trải qua nên chỉ cần nhìn thoáng qua liền hiểu được
"Tiểu Huyên
Trầm mẫu vẫn luôn mỉm cười
"Dạ
Mẹ, sao vậy ạ
Trầm Huyên ngước mắt lên, trông rất hoạt bát đáng yêu
"Mẹ muốn nói, kỳ thi đại học kết thúc, con cũng sắp bước vào một giai đoạn mới của cuộc đời, một số chuyện mẹ cũng nên thoải mái hơn một chút rồi
Trầm mẫu nói
Trầm Huyên rõ ràng không nghe ra được ý khác, gật đầu ừ một tiếng
Cô đang vui, nên ăn cũng ngon miệng, hình như ăn hơi nhiều
"Tiểu Huyên, đại học khác với cấp ba, nếu con gặp được bạn nam nào thích, thì nên chủ động một chút, tình yêu và việc học thật ra đều có thể chu toàn được, đừng như ba mẹ, rõ ràng là bạn học cấp ba, nhưng đợi đến khi mỗi người tốt nghiệp đi làm rồi mới chính thức đến với nhau
Trầm mẫu nói như vậy
Câu nói vừa dứt, Trầm Huyên suýt nữa bị nghẹn cơm, cả người trực tiếp đơ ra
Trầm phụ tiếp lời của Trầm mẫu, gật đầu, ra vẻ cảm thán, nói: "Mẹ con nói không sai, bất quá lúc đó chúng ta cũng có lý do thời đại, chỉ là bây giờ nhìn lại thì thấy có chút tiếc nuối, đã không có một tình yêu tự do với mẹ con vào những năm tháng tuổi trẻ tươi đẹp..
Trầm Huyên nghe có chút không lọt tai nữa, sao ba mẹ lại đột nhiên nói sang chủ đề này thế
"Ba, mẹ, sao hai người đột nhiên nói cái này vậy
Kỳ lạ quá đi
Trầm Huyên ngượng ngùng không hiểu
"Có gì đâu, chỉ là tự nhiên cảm thán thôi, nhớ lại hồi đó, mẹ con thế nhưng là rất chủ động đó, tất cả là tại ba con, chỉ biết cắm đầu học, còn làm ra vẻ đạo mạo nói 'hai tay áo sạch, sao dám lỡ duyên giai nhân', mẹ thấy lúc đó ba con là không nhìn trúng cái cô y tá nhỏ như mẹ đó, hừ
Trầm mẫu càng nói càng cảm thấy hờn dỗi
Trầm phụ thấy thế hốt hoảng, vội vàng giải thích: "Không có, ba không có, lúc đó ba thật sự cảm thấy tình yêu sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ học tập, sau này ba không phải cũng đã nghĩ lại rồi sao, thật ra hai cái này có thể chu toàn mà
Sau khi giải thích xong, Trầm phụ vẫn không quên nhỏ giọng lẩm bẩm: "Chuyện này cũng đã bao nhiêu năm rồi, sao còn chưa bỏ qua được nữa vậy..
"Con nói cái gì
Lớn tiếng lên một chút, mẹ nghe không rõ
Trầm mẫu sắc mặt nghiêm nghị, mặt mày cứng đờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.