Edit: Sahara
Đại hán ho khù khụ liên tục, muốn nôn viên thuốc kia ra, chỉ tiếc, thuốc vừa vào miệng là tan, dược hiệu lập tức thấm vào người
"Ngươi cho ta ăn cái gì
Đại hán trừng mắt, phẫn nộ quát lên
"Thuốc độc
Thiếu nữ cười cười tà khí, nhưng lời nói lại làm người ta sởn cả tóc gáy
Đại hán lập tức vô cùng hoảng sợ, đến thời khắc này hắn mới biết, bản thân đã trêu chọc phải người thế nào
"Bất quá ta chỉ chất vấn ngươi vài câu, sao ngươi phải hạ sát ta
"Không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Lạc Phong lắc lắc đầu: "Nếu ta thật muốn giết ngươi, thì đã ra tay từ sớm
Ta cho ngươi uống thuốc độc là vì có chuyện cần ngươi đi làm
Đại hán sợ đến mức không thể nói được nên lời, toàn thân không ngừng run rẩy
Vân Lạc Phong lấy một cây thảo dược màu tím từ trong nhẫn không gian ra, đưa đến trước mặt tên đại hán
"Ngươi đem thảo dược này đến Vu Yêu Tộc, giao tận tay tộc trưởng, sau đó Vu Yêu Tộc sẽ giúp ngươi giải độc
Vân Lạc Phong nhìn thấy ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào thảo dược giải độc của đại hán, cười lạnh nói: "Thảo dược này không phải loại độc nào cũng có thể giải được, viên thuốc độc mà ta cho ngươi ăn, chỉ có cổ trùng của Vu Yêu Tộc mới hút ra được, nếu thử dùng các biện pháp khác, ngươi chắc chắn sẽ phải chết
Cả người đại hán lại run lên cầm cập, vươn tay ra run rẩy nhận lấy cây thảo dược kia, hắn là người trước giờ luôn rất sợ chết, hiển nhiên là sẽ không dám dùng tánh mạng của mình đi đùa giỡn
"Chúng ta đi thôi
Vân Lạc Phong không nhìn đến đại hán nữa, xoay người đi về phía cuối đường
Tiểu Thụ ngoan ngoãn đi theo bên cạnh, năm lấy tay nàng, khuôn mặt nhỏ nở nụ cười sáng ngời
Trà Trà nằm bò trên đầu Tiểu Thụ, hai tay vẩy vẩy, ánh mắt rất đáng thương nhìn về phía Vân Lạc Phong
Ẳng ẳng, nó không muốn đi theo Tiểu Thụ đâu, nhưng Tiểu Thụ đã bá chiếm nó rồi, không cho nó được nằm trong lòng chủ nhân
"Phải rồi, mẫu thân
Tiểu Thụ dường như vừa sực nhớ ra điều gì, vươn tay xuống gãi gãi mông, móc một quả trái cây từ cúc hoa ra đưa cho Vân Lạc Phong: "Đây là Hóa Nhân Quả vừa kết trái, người cho Manh Manh ăn đi
Linh thú khi đạt đến cảnh giới nhất định thì có thể hóa hình người, nhưng tiếc là Hóa Nhân Quả ra hoa kết quả quá chậm, chỉ kết được có mỗi một quả, mà quả này hiển nhiên là để cho Manh Manh dùng
Vân Lạc Phong nhìn chằm chằm Hóa Nhân Quả vừa được Tiểu Thụ móc ra từ cúc hoa, sắc mặt tối sầm: "Tự con đưa cho Manh Manh đi
Tiểu Thụ không hề biết là mẫu thân đang ghét bỏ Hóa Nhân Quả, trên mặt vẫn nở nụ cười sáng ngời: "Dạ, lát nữa con sẽ vào không gian thần điển đưa cho Manh Manh
"Tiểu Thụ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đáy mắt Vân Lạc Phong chợt lóe sáng: "Khi nào thì con mới có thể kết thêm nhiều Hóa Nhân Quả hơn nữa
"Cái này...
Tiểu Thụ trầm mặc, nghiêng đầu nhỏ, nói: "Cho con thêm linh thảo, linh dược, phẩm chất càng cao, dược hiệu càng tốt, con chẳng những có thể kết thêm nhiều Hóa Nhân Quả, mà còn có thể kết ra nhiều loại quả khác nữa, tốc độ cũng không chậm như bây giờ
Linh thảo, linh dược
Vân Lạc Phong bỗng cảm thấy nhu cầu về linh dược của mình vĩnh viễn cũng không thể chấm dứt
_____
Linh Châu
Quân gia
Quân gia chủ đang mặt ủ mày chau, đầy ưu sầu mà ngồi trong thư phòng
Cửa thư phòng chợt bị đẩy ra, khi Quân gia chủ nhìn thấy người vào là một thiếu nữ, thì sắc mặt mới hơi hòa hoãn lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Linh Nhi, sao con vào đây
Có phải đã tìm được gia gia con rồi không
Linh Nhi tất nhiên là biết Quân lão gia tử ở đâu, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không nói ra, bởi vì nàng đã hứa với Quân lão gia tử rồi
Cho nên, Linh Nhi mở to mắt nói dối: "Con không biết
Gia gia không có nói với con."